Chương 8
Lăng Báo Tư
18/11/2016
CHƯƠNG 8
“Ngô…” Mấy lời dỗ dành ngon ngọt của hắn khiến cho Tỉnh Lý Xuân Nhật căn bản không thể chống lại, Tề Đằng Ngộ là bạch mã vương tử của hắn a, thân thể hắn từ trên xuống dưới đều là của người đó.
Hắn run rẩy dang rộng hai chân, tự tay uốn tách hai mông , khiến tất cả những nơi tư mật đều hiển hiện trước mắt Tề Đằng Ngộ. Bộ vị ngẩng cao, mật dịch ứa ra không ngừng chảy xuống dưới, làm cho động khẩu ngọt ngào ướt đẫm, bị ngón tay Tề Đằng Ngộ chơi đùa, mỗi lần hắn đưa tay vào còn có thể phát ra tiếng nước khiến cho người nghe cũng muốn đỏ mặt.
“Hảo khả ái, Tiểu Xuân thật đáng yêu.”
Tề Đằng Ngộ nín thở, động khẩu phấn hồng bởi vì ngón tay không ngừng nhu động, biến màu đỏ tươi, hơn nữa run rẩy đáng yêu như khát cầu hắn.
Nhất là Xuân Nhật tự mình đưa mông ra, hành vi kích thích như vậy, vẻ e thẹn của hắn, mặt đỏ bừng, có điểm run, thật sự quá đáng yêu.
Hạ thân trướng đau đến chịu không nổi, hắn mở khóa quần, việc duy nhất nghĩ tới là đi vào cái miệng dễ thương ngọt ngào kia. Mật động mềm mại đè nén dương cương của hắn, như thể muốn cho hắn một cảm giác sướng khoái, hắn từng chút một tiến vào nơi sâu nhất, thế nhưng xui xẻo lại cứ thế mà phóng ra, bên trong thật mềm thật nóng.
“Học… Học trưởng, nóng quá, bụng nóng quá.”
Tề Đằng Ngộ nâng mặt hắn lên, tham lam hôn lấy đôi môi của hắn , hấp thu mật dịch trong miệng, hạ thận vừa phóng xuất lại tiếp tục đứng lên, hắn càng làm càng nóng, nóng như thể đang trong lò lửa thiêu vậy.
“A a a… Như thể… như thể sắp tan chảy ….”
Thắt lưng Tỉnh Lý Xuân Nhật như muốn tan ra, xung điện chạy dọc thân mình, hắn thậm chí không – cảm giác mình đang tồn tại, chỗ đó như muốn tan ra, sau đó thắt lưng cũng hòa tan, ngực cũng hòa tan, đầu lưỡi vừa cùng Tề Đằng Ngộ nhiệt tình hôn cũng muốn tan thành nước.
Nước mắt ướt hai gò má, Tề Đằng Ngộ không ngừng đẩy mạnh, càng lúc càng tiến sâu làm bụng hắn nóng muốn chết, không có đau đớn giống hai lần trước, chỉ có khoái cảm, hơn nữa nhanh chóng tràn ngập cơ thể hắn.
“Tiểu Xuân, ngươi thật tuyệt, thật thoải mái… Nga…”
Tề Đằng Ngộ hạ thân phát run bắn ra nhiệt lưu, muốn rút ra mới xuất , nhưng căn bản là vô pháp làm được, hắn phóng xuất ngay trong tiểu huyệt nóng bỏng, hạ thân lại vẫn như cũ cương cứng, loại tình huống này chưa từng có, bởi vì Tỉnh Lý Xuân Nhật thật sự là quá đáng yêu.
“Học trưởng.”
Tỉnh Lý Xuân Nhật mắt mang theo thủy quang, qua một hồi lâu toàn thân đã lại có cảm giác, thế nhưng Tề Đằng Ngộ còn đang ở bên trong.
“Ngô… Học trưởng, ngươi vẫn… vẫn…” Hắn xấu hổ nói không được.
“Tiểu Xuân, ngươi thật đáng yêu, chúng ta lại một lần được không?”
Tỉnh Lý Xuân Nhật xấu hổ gật đầu, hai người lần thứ hai trao nụ hôn ngọt ngào, sau đó lại làm một lần, rồi một lần, Tề Đằng Ngộ nghĩ chính một tháng nhẫn nại đều là muốn giải quyết hết, lúc tắm, nhịn không được… lại làm một lần. =)))))))) ÔI ta chết mất, ai kêu bạn Ngộ bị yếu dương? Là Sâm Viên Chính Nhân hay Bắc Đại Lộ? =)))))) Cao hổ cốt giúp các công khỏe mạnh, cao bạn Ngộ chắc làm đc thuốc súng =))
Hơn nữa, phòng tắm còn có thể nhìn ra biển, Tỉnh Lý Xuân Nhật nhìn thấy biển thì thập phần hưng phấn, khiến cho hắn ngủ từ lúc nào không biết.
Bọn họ Tề Đằng gia tuy có khách sạn, thế nhưng đều là khách sạn kinh doanh trong nước cho thương nhân, không phải là khách sạn có thể nhìn thấy cảnh đẹp gì đặc biệt, tuy rằng có thể thấy cảnh đô thị mỹ lệ ban đêm, thế nhưng Tỉnh Lý Xuân Nhật muốn nhìn chính là biển rộng a.
Ngắm cảnh chỉ có của nhà Bắc Đại Lộ mới đáng nói , đây chính là phòng khách sạn của Bắc Đại Lộ, muốn mượn phòng cũng phải hỏi đến hắn, bất quá nghĩ không ra Bắc Đại Lộ Đông Ti không có làm khó dễ, hoàn toàn miễn phí để hắn ở.
Thấy khuôn mặt vui vẻ của Tỉnh Lý Xuân Nhật, tâm tình của hắn cũng phi thường hài lòng, phải nói thêm, cảm giác đối với tên hỗn đản Bắc Đại Lộ Đông Ti cũng tốt hơn rất nhiều.
Sau khi trở về, phải cảm tạ Bắc Đại Lộ Đông Ti, xem ra hắn cũng là một bằng hữu biết dốc lòng tương trợ, e là trước đây đã có định kiến sai lầm về hắn.
Mà Bắc Đại Lộ Đông Ti đang ngồi trong một gian phòng ở tầng cao nhất của khách sạn, màn hình TV trên tường hiện chiếu hình ảnh của Tề Đằng Ngộ và Tỉnh Lý Xuân Nhật từ trong phòng tắm. :”) >
Mắt hắn sáng lên, chăm chú nhìn vào người Tỉnh Lý Xuân Nhật, cuối cùng là dạng người nào đã khiến Tề Đằng Ngộ phải cúi đầu khẩn cầu hắn? Hắn thực sự tò mò xem Tỉnh Lý Xuân Nhật rốt cuộc có cái mị lực gì, khiến Tề Đằng Ngộ cái tên công tử bột đó đeo đuổi hắn như vậy.
Đêm nay hắn rốt cục đã được mở mang tầm mắt, Tỉnh Lý Xuân Nhật thực sự là e thẹn đến mê người a, trách không được Tề Đằng Ngộ dù chết cũng không muốn cho hắn gặp Tỉnh Lý Xuân Nhật, tình nguyện buông tha toàn bộ học sinh năm nhất, chỉ cần Tỉnh Lý Xuân Nhật.
“Thật đáng yêu…” Bắc Đại Lộ Đông Ti ha hả cười, “Rất khả ái, biểu tình trên mặt vừa e thẹn vừa đáng yêu, trách không được A Ngộ say mê như vậy.”
Hắn cho Tề Đằng Ngộ chọn một phòng Vip gần biển, nói là miễn phí. Nhưng mà từ lúc Tề Đằng Ngộ bọn họ chưa đến nơi, hắn đã cho người đến khách sạn lắp camera theo dõi, chờ tài xế đưa hắn đến nơi thì đã xem được cảnh Tề Đằng Ngộ cùng Tỉnh Lý Xuân Nhật.
Miễn phí gì đó cũng thực là có ích, ha hả, xem ra trong thời gian nhàn rỗi vô vị này ta sẽ có trò vui để chơi rồi.
“A, ta điên rồi, không nên nói…”
Đội trưởng đội túc cầu mặt mày khổ não, thành viên CLB tay trong tay đồng lòng, để bảo hộ Tỉnh Lý Xuân Nhật khỏi Tề Đằng Ngộ một tên công tử bột thối nát, đã dùng hết mọi biện pháp, sau mỗi tiết học, mỗi người thay phiên đến phòng học của Tỉnh Lý Xuân Nhật cùng hắn trò chuyện.
Tiết nào cũng vậy, tất cả mọi người đều đón hắn ở cửa, không để Tề Đằng Ngộ một cơ hội giở trò với Tỉnh Lý Xuân Nhật.
Đặc biệt là kế hoạch gọi học sinh năm nhất Vũ Điền đến phòng nghỉ của Tề Đằng Ngộ, không hổ là Thuyền Kiều Quang mưu trí của tổ bóng rổ, có thể nghĩ ra biện pháp hay như vậy.
Nghĩ không ra ngày hôm sau Tỉnh Lý Xuân Nhật đi tới trường, dung quang tỏa sáng, hai gò má lộ hồng hào, bọn họ nhất trí cho rằng đó là bởi vì Tỉnh Lý Xuân Nhật đã thông suốt, chạy thoát khỏi độc thủ của Tề Đằng Ngộ.
Thế nhưng từ hôm đó trở đi, hắn thế nào càng nhìn Tỉnh Lý Xuân Nhật, càng nghĩ Tỉnh Lý Xuân Nhật có điểm đáng yêu, nhất là lúc hỏi han hắn, mong hắn không quá thương tâm thì hắn lại nở nụ cười ngượng ngùng, lúc hắn mỉm cười còn có thể thấy hai chiếc răng nanh nhỏ xinh.
Mẹ ơi, hắn chú ý nam sinh làm gì? Tỉnh Lý Xuân Nhật có răng nanh liến quan cái mẹ gì đến hắn, hắn xúc động cái đếch gì! Không phải hắn chưa gì đã đi vào con đường biến thái chứ?
“Dì, có cái gì uống cho mát người không? Cái gì cũng tốt, cho ta một chai.”
Đội trưởng đội Sumo mang cái bụng to kềnh, vẻ mặt tiều tụy xuất hiện tại quán giải khát, hắn mua một chai Coca cola cực lạnh, sau đó từng ngụm từng ngụm uống hết.
Gần đây đội trưởng đội Sumo vì muốn Tỉnh Lý Xuân Nhật cùng tên hoa hoa công tử Tề Đằng Ngộ chia tay, tình cảnh giống như bao thành viên các CLB khác.
“Uy, CLB túc cầu, ngươi có hay không thấy Tỉnh Lý có má lúm đồng tiền a? Thoạt nhìn siêu khả ái, nguyên lai ta thích má lúm đồng tiền a, dạo này cứ nhìn thấy hắn, ta đều thấy thân thể nóng nóng.”
Đội trưởng CLB túc cầu trừng mắt nhìn, hắn chỉ chú ý tới răng nanh, cái tên béo như heo này lại để ý tới má lúm đồng tiền, so ra mình không nghiêm trọng như hắn đi.
Đội trưởng CLB tennis ăn kem bên cạnh, hắn ngồi dưới đất, thanh âm cũng cho thấy tinh thần sa sút, mặt mũi như thể ngày tận thế sắp đến rồi. Hắn gần đây cũng để ý Tỉnh Lý Xuân Nhật rất nhiều, chẳng lẽ hắn cũng sa vào con đường biến thái rồi sao?
“Ta gần đây cũng bỗng nhiên phát hiện Tỉnh Lý rất ân cần, ví dụ như hắn không nề hà, giúp chúng ta kiểm cầu, cùng quản lý đội bóng đi mua đồ uống, hơn nữa nói chuyện cùng hắn cũng rất thoải mái, cùng hắn một chỗ cảm giác không tệ, tốt đến mức ta đã nghĩ tại sao hắn không phải là nữ chứ, nếu như vậy nhất định sẽ cùng hắn hẹn hò.”
Đội trưởng CLB đấm bốc ngồi cạnh hắn, ôm đầu khổ não nói: “Ân, hắn đánh quyền anh dã man như vậy, thế nhưng vừa cởi bao tay, lại phi thường ôn nhu, hắn ta giống nữ sinh vừa hung hăng vừa ôn nhu.”
“Ai, hắn nếu như là nữ thì…”
“Ta thậm chí bắt đầu nghĩ dù là nam cũng không quan hệ, làm sao bây giờ? Ta có đúng hay không điên rồi?”
“Ta với nam có cản trở tâm lý, thế nhưng nếu như là Tỉnh Lý, hay là… ta thực sự có thể…”
“Ít thần kinh đi, đồ béo như heo, Tỉnh Lý có thể nào cũng không chọn ngươi.”
“Ngươi cũng chỉ biết đá bóng vào lưới, có cái gì tốt chứ.”
“Chung quy ngươi cũng đã thích hoa khôi trường ta rồi còn gì, an phận đi đội trưởng bóng đá.”
Một đám người nháo lên, rồi lại lập tức buồn chán, vô lực nhìn nhau, không hẹn mà gặp cùng thở dài.
Thuyền Kiều Quang ngồi một bên nắm chặt chai Cola.”Tỉnh Lý vốn là người vô cùng tốt, thế nhưng hắn dạo này bỗng dưng biến mất, ta đoán hắn căn bản không chia tay Tề Đằng Ngộ.”
“Đúng, hắn không chia tay với ta!”
Thuyền Kiều Quang lời vừa dứt khỏi miệng, Tề Đằng Ngộ đã hầm hầm xuất hiện, hắn đã đối với đám CLB không có đụng chạm tới, cũng vì nể mặt Tỉnh Lý Xuân Nhật, hắn không muốn làm to chuyện, nhưng là bọn hắn trên dưới cứ túm lấy Xuân Nhật, tiết nào cũng đem đi, lại phòng bị hắn như phòng kẻ trộm, điều này làm cho hắn đã không thể nhịn được nữa.
Tỉnh Lý Xuân Nhật đơn thuần, hồn nhiên chẳng hiểu vì sao mọi người lại yêu quý hắn như vậy. Cá tính của hắn không hay nghĩ nhiều, Đằng Ngộ không muốn trước mặt Xuân Nhật lại nổi giận, chính là sợ xúc phạm tới trái tim đơn thuần của Tỉnh Lý Xuân Nhật. So với cá tính trước nay chưa từng quan tâm đến cảm giác của người khác như hắn, rốt cuộc lần đầu tiên thật lòng yêu thương một người là Tỉnh Lý Xuân Nhật.
Nhưng là cuối cùng Tề Đằng ngộ không thể nhịn được nữa, hắn quyết định bí mật nói chuyện cùng đám người CLB , hơn nữa một lần rõ ràng, để cho bọn họ bớt quản đường tình duyên của hắn.
“Tề Đằng Ngộ!”
Tất cả thành viên CLB hoảng hốt kêu to, mọi người lập tức tự ti mặc cảm, dù sao có một cái tên tỏa sáng chói lóa như ánh dương quang, đẹp trai như vậy trước mặt, khiến cho bọn họ nghĩ nếu như mình không phải lùn một chút, mũi tẹt một chút thì cũng là mắt quá nhỏ, so ra đều kém cái tên Tề Đằng Ngộ này.
“Ta hiện tại cùng Xuân Nhật hẹn hò, các ngươi tốt nhất không nên cản trở. . .”
Ánh mắt lướt qua tuyệt đối không có thiện ý, có người nói Tề Đằng Ngộ không tham gia các CLB thể thao là bởi vì hắn không có hứng thú, thế nhưng hắn vốn dĩ đã có huấn luyện viên cá nhân, nhìn hắn rõ ràng là cơ ngực rất phát triển, hắn nhất định không phải là loại trói gà không chặt, ngược lại vô cùng cường tráng, có người nói hắn từ nhỏ đã được học kiếm đạo, cùng với hội trưởng hội học sinh cũng chính là quán quân kiếm đạo đấu ngang nhau.
Chỉ vừa thấy ánh nhìn kinh khủng của hắn, tất cả thành viên CLB toàn thân co rúm lại, thậm chí không dám đấu mắt với hắn. Tề Đằng Ngộ lại còn cao hơn bọn họ, cảm giác bị áp chế khiến bọn họ mồ hôi lạnh chảy ròng ròng .
Tề Đằng Ngộ không chỉ là tên hoa hoa công tử, nghe nói hắn hồi quốc trung rất xấu tính, không dễ chơi chút nào, đã từng có lần đánh học sinh tới phải nhập viện, thậm chí khiến hắn bị đình chỉ học tập, có thể hay không là thật a?
“Chúng ta. . . Chúng ta sẽ không cản trở nữa.”
Đội trưởng đội đấu vật sợ sệt ấp a ấp úng gật đầu, những người khác cũng gật lia lịa, chỉ có Thuyền Kiều Quang ngẩng cao đầu đẩy cái đám kia qua một bên … cái lũ công tử vô dụng này, hắn tuy thấp hơn Tề Đằng Ngộ, thế nhưng khí thế tuyệt không thua hắn.
Hắn đã nói rất rõ ràng, bắt hắn nhìn Tỉnh Lý Xuân Nhật chịu đau khổ, hắn làm không được.
“Cái này ta không có biện pháp đáp ứng, Tỉnh Lý là học đệ ta xem trọng nhất, giống như đệ đệ của ta vậy, ta tuyệt đối không mở mắt nhìn hắn bị ngươi đùa bỡn ba tháng, sau đó lại bị ngươi một phát phủi đi như bụi bặm bám dính vậy. Cái đám nữ sinh lẳng lơ có thể chịu được đả kích này, thế nhưng Tỉnh Lý không có khả năng, hắn rất đơn thuần, rất hồn nhiên, ta tuyệt đối không cho phép ngươi và hắn cùng nhau.”
Thật như là một người cha đang bảo vệ con gái của mình vậy =))! Tề Đằng Ngộ trước đây chưa từng chú ý qua cái tên Thuyền Kiều Quang này, vì trường học vốn dĩ chia làm 2 phe, một là dòng dõi giàu có, hai là đám nhà giàu mới nổi, như Thuyền Kiều Quang đến cao trung mới vào học viện, hoàn toàn là vì gia đình bỗng dưng làm ăn phát đạt, đây là kiểu giàu xổi.
Mà hắn từ nhỏ đã là người thừa kế tập đoàn, là thuộc về gia tộc giàu có, từ nhà trẻ đã học ở đây, cùng hắn kết giao đương nhiên cũng là công tử các nhà danh giá. Hơn nữa cùng hắn kết giao đều là những người thừa kế các tập đoàn, cũng là những tinh anh của gia tộc, lẽ dĩ nhiên hắn chưa từng đặt Thuyền Kiều Quang vào trong mắt.
“Ngươi. . . Ngươi cũng can đảm đấy, dám vô lễ với ta như vậy!” Trong lời nói có hàm ý khen ngợi.
Thuyền Kiều Quang mắt lộ hung quang, từ khi hắn vào học, chỉ biết cái cao trung này bị chia làm hai nhóm, cái đám gia tộc giàu có, căn bản là rất khinh miệt bọn họ… những người nhà mới phất lên, thế nhưng hắn cũng không thèm đem bọn họ ra gì, mặc kệ ở nơi nào, hắn đều là nam tử hán đầu đội trời chân đạp đất, học ở cao trung Anh Hoa , bất quá là để làm hài lòng lão ba đã khổ cực kiếm tiền mà thôi.
“Ta biết Sâm Viên Chính Nhân lắm tiền đó là bạn của ngươi, hội trưởng hội học sinh quyền lực nhất trường cũng là thanh mai trúc mã của ngươi, cũng biết các ngươi là những người tinh anh của thế gia, thế nhưng ta tuyệt sẽ không để Tỉnh Lý bị ngươi sỉ nhục.”
“Ta thật sự yêu Xuân Nhật, cũng không được sao?”
Đại khái không nghĩ rằng Tề Đằng Ngộ sẽ nói rõ ràng đến đơn giản như vậy, Thuyền Kiều Quang do dự một chút, lập tức lộ ra vẻ mặt khinh thường, “Ta nhớ không lầm, ngươi là ba tháng lại thay đổi đối tượng một lần, hơn nữa nam nữ không câu nệ, cái gì cũng được.”
Tề Đằng Ngộ tiến lên trước một bước, giọng nói của hắn trầm thấp, rất ôn hòa, thế nhưng ngữ khí hoàn toàn không có ý thỏa hiệp, “Ta là thật tâm yêu Xuân Nhật, hơn nữa Xuân Nhật coi ngươi là một học trưởng rất tốt, ta mong ngươi có thể thông cảm.”
“Không hiểu, ý ngươi là gì?”
Các CLB há hốc mồm kinh ngạc, Thuyền Kiều Quang căn bản là khiêu khích, thật can đảm a ! Bọn họ từ trước đến nay chưa hề thấy được hình ảnh nào hoàn mỹ như vậy, dĩ nhiên có người tự dưng dám đứng lên chống lại ba thế lực lớn nhất cao trung, Thuyền Kiều Quang trong nháy mắt biến thành thần tượng của các CLB a.
Nói đến ba thế lực lớn ở cao trung dùng tiền”giết người”, thứ nhất có Sâm Viên Chính Nhân, thứ nhì có hội trưởng hội học sinh Bắc Đại Lộ Đông Ti nắm giữ quyền lực ở trường học, còn có tên đẹp trai nhất cao trung Tề Đằng Ngộ.
Tề Đằng Ngộ cúi xuống ghé vào tai Thuyền Kiều Quang nói mấy câu, toàn bộ mọi người trong CLB không nghe ra hắn nói cái gì, thế nhưng Thuyền Kiều Quang nghe rất rõ, sau đó mặt hắn trắng bệch, sau đó xúc động phẫn nộ đỏ lên, cuối cùng hắng giọng.
Tề Đằng Ngộ cười khẽ, “Như vậy ngươi có thể thông cảm chưa?”
Thuyền Kiều Quang nói nhưng là lời nói lọt ra từ kẽ răng vì hàm răng của hắn đang nghiên chặt, như thể hắn đang rất tức giận, hơn nữa là phẫn hận vì phải khuất phục.”Ta đã hiểu.”
“Vậy ta đi đây.”
Thuyền Kiều Quang túm ống tay áo của hắn, sắc mặt xanh xám không thay đổi.”Ta nói cho ngươi, chỉ cần Tỉnh Lý không vui, ta đây tính sổ với ngươi, ta sẽ đánh ngươi giữa đường, dù có bị đuổi học ta cũng không quan tâm.”
Tề Đằng Ngộ hơi ngạc nhiên gật đầu, hắn một mạch đi tới hội học sinh, bắc Đại Lộ Đông Ti buồn chán ngáp một cái, Tề Đằng Ngộ không dài dòng nói luôn.”Thuyền Kiều Quang có thể dùng được, cho hắn vào hội học sinh đi.”
Bắc Đại Lộ Đông Ti ánh mắt chợt lóe, “Sao lại phá lệ vậy, hội học sinh chưa từng có đám nhà giàu mới nổi vào.”
Tựa người thoải mái ngồi vào ghế, Tề Đằng Ngộ thấp giọng nói: “Đây là cơ hội cải cách tốt, sau này chúng ta mở công ty nhất định cần một người như vậy.”
Bắc Đại Lộ Đông Ti nở nụ cười, đây là tôn chỉ của Anh Hoa Học Viện khi thành lập, tìm kiếm toàn bộ học sinh cao trung có tư chất tốt nhất Nhật Bản, sau đó đưa vào hội học sinh, sau đó khi bọn họ thừa kế công ty có thể sử dụng những người này, hắn mở máy tính, nhập danh tính Thuyền Kiều Quang, lập tức trên màn hình xuất hiện rất nhiều thông tin.
“Ta ngày mai sẽ mời hắn nhập hội.” Bắc Đại Lộ Đông Ti xong xuôi đóng laptop, trên mặt lộ vẻ tươi cười. “Bởi vì dù sao đây cũng là mệnh lệnh của lý sự trưởng tương lai a.”
Tề Đằng Ngộ chính là người sau này sẽ quản lý Anh Hoa Học viện, trường học này chính là thành quả một đời của cụ cố nội. Mỗi người của Tề Đằng gia học ở trường này đều phải học cách quản lý trường học, đây là một loại huấn luyện, chuẩn bị cho quản lý sản nghiệp của gia tộc sau này.
Hắn lấy tư cách này mà nói cho Thuyền Kiều Quang, uy hiếp mình có thể đuổi học hắn, hơn nữa cách đuổi học sẽ làm cho cha mẹ hắn mất mặt đến cực điểm, Thuyền Kiều Quang mới chịu buông tay chuyện của hắn và Xuân Nhật.
Tuy rằng hắn cũng chán ghét thủ đoạn uy hiếp, thế nhưng chí ít cũng làm hắn đạt được ý muốn, xét trên mặt nào đó, hắn không vừa mắt tên Bắc Đại Lộ Đông Ti, thế nhưng cùng hắn chơi chung quá lâu, có lẽ đã nhiễm cái thói của tên Đông Ti này.
Nói qua cũng phải nói lại, quả nhiên đám thành viên CLB tất cả đều tiêu thanh biệt tích, không dám quấy rày chuyện tốt của hắn và Tỉnh Lý Xuân Nhật nữa.
Mà Thuyền Kiều Quang ngay lập tức, bị mời vào hội học sinh, Thuyền Kiều Quang đã làm trưởng đội bóng rổ, chỉ riêng đội bóng rổ hắn đã rất bận rồi, hắn căn bản là không có khả năng kiêm nhiệm thêm nữa. Kết quả không biết Bắc Đại Lộ Đông Ti làm cách nào đó mà thuyết phục hắn vào làm một cái chức thật sự nhàn rỗi.
Tuy là nhàn nhã, nhưng hắn là người đầu tiên trong nhóm nhà giàu mới nổi được vào hội học sinh, cũng là thành viên hiếm có của CLB thể thao có thể vào được hội, hắn lập tức trở thành hào quang của CLB thể thao. Báo hại Thuyền Kiều Quang than phiền với Tỉnh Lý Xuân Nhật liên tục, hắn rốt cục không hiểu nổi cái đám học sinh này nghĩ cái gì nữa.
Vào hội học sinh có cái gì tốt, những người này thi nhau vào hội học sinh, lại còn xem vào hội học sinh là cái gì danh giá lắm, hại hắn hiện tại có rất nhiều kẻ đố kị.
Nhất là cái đám công tử gia tộc giàu có mà chưa được vào hội, căn bản là đối hắn hận đến nghiến răng nghiến lợi, hắn tại trường học bỗng nhiên Thuyền Kiều Quan biến thành kẻ đứng đầu bảng “những kẻ đáng bị oán hận nhất trường”
Đã vài lần, ngăn tủ để giày của hắn bị nhét vào mấy cái hình nộm bùa chú, bằng không thì là khăn tay có máu, nếu không cũng là bỏ đinh vào giày. Cái đám thối tha dám tìm hắn gây chuyện, nếu muốn thì cùng hắn quang minh chính đại đánh một trận, dùng cái thủ đoạn này làm hắn cười đến rụng răng luôn, khiến hắn càng cảm thấy khinh thường bọn họ.
“Di, tủ giày của học trưởng cũng bị để đinh vào sao?”
Tỉnh Lý Xuân Nhật kinh ngạc hỏi, thế nhưng Thuyền Kiều Quang lập tức nghe ra bất thường trong lời nói của hắn; hắn sắc mặt ngưng trọng, “Ngươi 『 cũng 』 bị vứt đinh sao?”
Tỉnh Lý Xuân Nhật rốt cục thừa nhận, việc này hắn cũng không dám nói, chỉ dám để ở trong lòng.”Ân, còn có người rất độc ác vứt xác chuột vào, ta cuối cùng đào một cái mộ ở vườn hoa, chôn nó thật tốt.”
Thuyền Kiều Quang ngạc nhiên, thế nào cũng không hiểu tính cách ôn nhu, tâm địa thiện lương đến như Tỉnh Lý Xuân Nhật, lại vẫn có người gây phiền phức cho hắn.
“Ngươi đâu có tham gia hội học sinh, hơn nữa ngươi không phải loại người hay đắc tội với người khác, sao lại có người muốn hại ngươi chứ?”
Tỉnh Lý Xuân Nhật do dự một chút, bởi vì … tình trạng này đã có từ lâu rồi, hơn nữa hắn cũng không có ai để hỏi, hắn lại rất tin tưởng Thuyền Kiều Quang, Vì vậy cuối cùng cũng nói ra.
“Đối phương có lưu lại tờ giấy, muốn ta chia tay cùng A Ngộ chia tay”
Mấy ngày nay hẹn hò, hắn cùng Tề Đằng Ngộ cuối cùng đã gọi tên nhau thật thân mật, Tỉnh Lý Xuân Nhật che má, trong lòng ngại ngùng.
“Ta nghĩ. . . Nhất định là không quen nhìn A Ngộ thông minh anh tuấn như vậy lại đi bên cạnh một người như ta, cho nên mới muốn chúng ta chia tay.”
Thuyền Kiều Quang nghe hắn nói, thiếu chút nữa tức chết đi được. Tỉnh Lý Xuân Nhật khổ người tuy lớn, vận động tuy mạnh, nhưng cá tính rất thiện lương, chuyện gì cũng để trong lòng, hắn nếu như không nói rõ ràng, chắc nín nhịn cả đời mất.
“Cái gì là “người như ngươi”? Tự tin một chút đi, cái tên ghê tởm Tề Đằng Ngộ vì ngươi, dùng thân phận chèn ép ta, còn nói sẽ đuổi học ta thật mất mặt, sở dĩ hắn rất coi trọng ngươi.”
“Cái gì thân phận? A Ngộ có thân phận gì? Hắn thế nào khả năng năng khiến học trưởng bị đuổi học?”
Thuyền Kiều Quang cắn môi, Tề Đằng Ngộ không muốn hắn nói ra, bằng không sẽ khiến hắn bị đuổi học càng mất mặt. Hắn tuy rằng tức giận, thế nhưng phải đáp ứng, hắn không thể nói ra thân phận Tề Đằng Ngộ.
Hắn đối Tỉnh Lý Xuân Nhật nói: “Tỉnh Lý, ngươi là một người vô cùng tốt, ngươi so với ta cùng cái đóng nam thối nát nữ vô sỉ kia còn tốt hơn gấp nhiều lần, ngươi phải tự tin lên. Nếu là cái tên Tề Đằng Ngộ kia dám để cho ngươi thương tâm, ta sẽ cho hắn no đòn, thế nhưng ngươi nhất định phải có lòng tin.”
Tỉnh Lý Xuân Nhật bị hắn nói đến cảm động, mắt hắn ươn ướt, sự bất an mấy ngày nay, cuối cùng cũng đã bị tống khứ hết.
“Cảm tạ ngươi, học trưởng, lòng ta đã nhẹ nhỏm hơn rồi.”
Thuyền Kiều Quang nhìn hắn mắt ứa lệ, tâm tình càng thêm khó chịu, hắn quyết định đợi lát nữa nói chuyện với Tề Đằng Ngộ về chuyện của Tỉnh Lý Xuân Nhật. Hắn là bạn trai của Tỉnh Lý, làm sao có thể khiến Tỉnh Lý Xuân Nhật bất an như thế, để xem cái tên bạn trai này xử lý ra sao!
————————-
Lão gia: Nhân tiện: mấy chỗ mà ghi là phó CLB ở các chương trước là Trưởng CLB đấy nhé, vì có chút nhầm lẫn, bản word sẽ sửa sau, em Võ Điền trong các chương trước h cũng đổi thành Vũ Điền rồi phải không nào? Đó mới là tên đúng đó, mọi người nên nhớ và làm quen đi nha~~~~
Nói là 1 tuần 2 chương cơ mà lão gia bị … yếu QT nên là tuần này ta post 1 chương thôi, nhưng tuần sau nữa là ta nghr học rồi nên quyết tâm tháng này hoàn cho các TY nhé, rồi sẽ cho các nàng xơi một bộ đoản văn làm tráng miệng :”> các nàng thic hài hước… hay BE >:”)
Aki: Vũ Điền? Liệu có phải là Võ Điền Khải Thái? Nếu thế thì phần này bạn Thuyền Kiều Quang bảo bạn ấy dụ dỗ Tề Đằng Ngộ, phần sao bạn Quang sẽ phải trả 1 cái giá hơi bị đắt à nha =))
“Ngô…” Mấy lời dỗ dành ngon ngọt của hắn khiến cho Tỉnh Lý Xuân Nhật căn bản không thể chống lại, Tề Đằng Ngộ là bạch mã vương tử của hắn a, thân thể hắn từ trên xuống dưới đều là của người đó.
Hắn run rẩy dang rộng hai chân, tự tay uốn tách hai mông , khiến tất cả những nơi tư mật đều hiển hiện trước mắt Tề Đằng Ngộ. Bộ vị ngẩng cao, mật dịch ứa ra không ngừng chảy xuống dưới, làm cho động khẩu ngọt ngào ướt đẫm, bị ngón tay Tề Đằng Ngộ chơi đùa, mỗi lần hắn đưa tay vào còn có thể phát ra tiếng nước khiến cho người nghe cũng muốn đỏ mặt.
“Hảo khả ái, Tiểu Xuân thật đáng yêu.”
Tề Đằng Ngộ nín thở, động khẩu phấn hồng bởi vì ngón tay không ngừng nhu động, biến màu đỏ tươi, hơn nữa run rẩy đáng yêu như khát cầu hắn.
Nhất là Xuân Nhật tự mình đưa mông ra, hành vi kích thích như vậy, vẻ e thẹn của hắn, mặt đỏ bừng, có điểm run, thật sự quá đáng yêu.
Hạ thân trướng đau đến chịu không nổi, hắn mở khóa quần, việc duy nhất nghĩ tới là đi vào cái miệng dễ thương ngọt ngào kia. Mật động mềm mại đè nén dương cương của hắn, như thể muốn cho hắn một cảm giác sướng khoái, hắn từng chút một tiến vào nơi sâu nhất, thế nhưng xui xẻo lại cứ thế mà phóng ra, bên trong thật mềm thật nóng.
“Học… Học trưởng, nóng quá, bụng nóng quá.”
Tề Đằng Ngộ nâng mặt hắn lên, tham lam hôn lấy đôi môi của hắn , hấp thu mật dịch trong miệng, hạ thận vừa phóng xuất lại tiếp tục đứng lên, hắn càng làm càng nóng, nóng như thể đang trong lò lửa thiêu vậy.
“A a a… Như thể… như thể sắp tan chảy ….”
Thắt lưng Tỉnh Lý Xuân Nhật như muốn tan ra, xung điện chạy dọc thân mình, hắn thậm chí không – cảm giác mình đang tồn tại, chỗ đó như muốn tan ra, sau đó thắt lưng cũng hòa tan, ngực cũng hòa tan, đầu lưỡi vừa cùng Tề Đằng Ngộ nhiệt tình hôn cũng muốn tan thành nước.
Nước mắt ướt hai gò má, Tề Đằng Ngộ không ngừng đẩy mạnh, càng lúc càng tiến sâu làm bụng hắn nóng muốn chết, không có đau đớn giống hai lần trước, chỉ có khoái cảm, hơn nữa nhanh chóng tràn ngập cơ thể hắn.
“Tiểu Xuân, ngươi thật tuyệt, thật thoải mái… Nga…”
Tề Đằng Ngộ hạ thân phát run bắn ra nhiệt lưu, muốn rút ra mới xuất , nhưng căn bản là vô pháp làm được, hắn phóng xuất ngay trong tiểu huyệt nóng bỏng, hạ thân lại vẫn như cũ cương cứng, loại tình huống này chưa từng có, bởi vì Tỉnh Lý Xuân Nhật thật sự là quá đáng yêu.
“Học trưởng.”
Tỉnh Lý Xuân Nhật mắt mang theo thủy quang, qua một hồi lâu toàn thân đã lại có cảm giác, thế nhưng Tề Đằng Ngộ còn đang ở bên trong.
“Ngô… Học trưởng, ngươi vẫn… vẫn…” Hắn xấu hổ nói không được.
“Tiểu Xuân, ngươi thật đáng yêu, chúng ta lại một lần được không?”
Tỉnh Lý Xuân Nhật xấu hổ gật đầu, hai người lần thứ hai trao nụ hôn ngọt ngào, sau đó lại làm một lần, rồi một lần, Tề Đằng Ngộ nghĩ chính một tháng nhẫn nại đều là muốn giải quyết hết, lúc tắm, nhịn không được… lại làm một lần. =)))))))) ÔI ta chết mất, ai kêu bạn Ngộ bị yếu dương? Là Sâm Viên Chính Nhân hay Bắc Đại Lộ? =)))))) Cao hổ cốt giúp các công khỏe mạnh, cao bạn Ngộ chắc làm đc thuốc súng =))
Hơn nữa, phòng tắm còn có thể nhìn ra biển, Tỉnh Lý Xuân Nhật nhìn thấy biển thì thập phần hưng phấn, khiến cho hắn ngủ từ lúc nào không biết.
Bọn họ Tề Đằng gia tuy có khách sạn, thế nhưng đều là khách sạn kinh doanh trong nước cho thương nhân, không phải là khách sạn có thể nhìn thấy cảnh đẹp gì đặc biệt, tuy rằng có thể thấy cảnh đô thị mỹ lệ ban đêm, thế nhưng Tỉnh Lý Xuân Nhật muốn nhìn chính là biển rộng a.
Ngắm cảnh chỉ có của nhà Bắc Đại Lộ mới đáng nói , đây chính là phòng khách sạn của Bắc Đại Lộ, muốn mượn phòng cũng phải hỏi đến hắn, bất quá nghĩ không ra Bắc Đại Lộ Đông Ti không có làm khó dễ, hoàn toàn miễn phí để hắn ở.
Thấy khuôn mặt vui vẻ của Tỉnh Lý Xuân Nhật, tâm tình của hắn cũng phi thường hài lòng, phải nói thêm, cảm giác đối với tên hỗn đản Bắc Đại Lộ Đông Ti cũng tốt hơn rất nhiều.
Sau khi trở về, phải cảm tạ Bắc Đại Lộ Đông Ti, xem ra hắn cũng là một bằng hữu biết dốc lòng tương trợ, e là trước đây đã có định kiến sai lầm về hắn.
Mà Bắc Đại Lộ Đông Ti đang ngồi trong một gian phòng ở tầng cao nhất của khách sạn, màn hình TV trên tường hiện chiếu hình ảnh của Tề Đằng Ngộ và Tỉnh Lý Xuân Nhật từ trong phòng tắm. :”) >
Mắt hắn sáng lên, chăm chú nhìn vào người Tỉnh Lý Xuân Nhật, cuối cùng là dạng người nào đã khiến Tề Đằng Ngộ phải cúi đầu khẩn cầu hắn? Hắn thực sự tò mò xem Tỉnh Lý Xuân Nhật rốt cuộc có cái mị lực gì, khiến Tề Đằng Ngộ cái tên công tử bột đó đeo đuổi hắn như vậy.
Đêm nay hắn rốt cục đã được mở mang tầm mắt, Tỉnh Lý Xuân Nhật thực sự là e thẹn đến mê người a, trách không được Tề Đằng Ngộ dù chết cũng không muốn cho hắn gặp Tỉnh Lý Xuân Nhật, tình nguyện buông tha toàn bộ học sinh năm nhất, chỉ cần Tỉnh Lý Xuân Nhật.
“Thật đáng yêu…” Bắc Đại Lộ Đông Ti ha hả cười, “Rất khả ái, biểu tình trên mặt vừa e thẹn vừa đáng yêu, trách không được A Ngộ say mê như vậy.”
Hắn cho Tề Đằng Ngộ chọn một phòng Vip gần biển, nói là miễn phí. Nhưng mà từ lúc Tề Đằng Ngộ bọn họ chưa đến nơi, hắn đã cho người đến khách sạn lắp camera theo dõi, chờ tài xế đưa hắn đến nơi thì đã xem được cảnh Tề Đằng Ngộ cùng Tỉnh Lý Xuân Nhật.
Miễn phí gì đó cũng thực là có ích, ha hả, xem ra trong thời gian nhàn rỗi vô vị này ta sẽ có trò vui để chơi rồi.
“A, ta điên rồi, không nên nói…”
Đội trưởng đội túc cầu mặt mày khổ não, thành viên CLB tay trong tay đồng lòng, để bảo hộ Tỉnh Lý Xuân Nhật khỏi Tề Đằng Ngộ một tên công tử bột thối nát, đã dùng hết mọi biện pháp, sau mỗi tiết học, mỗi người thay phiên đến phòng học của Tỉnh Lý Xuân Nhật cùng hắn trò chuyện.
Tiết nào cũng vậy, tất cả mọi người đều đón hắn ở cửa, không để Tề Đằng Ngộ một cơ hội giở trò với Tỉnh Lý Xuân Nhật.
Đặc biệt là kế hoạch gọi học sinh năm nhất Vũ Điền đến phòng nghỉ của Tề Đằng Ngộ, không hổ là Thuyền Kiều Quang mưu trí của tổ bóng rổ, có thể nghĩ ra biện pháp hay như vậy.
Nghĩ không ra ngày hôm sau Tỉnh Lý Xuân Nhật đi tới trường, dung quang tỏa sáng, hai gò má lộ hồng hào, bọn họ nhất trí cho rằng đó là bởi vì Tỉnh Lý Xuân Nhật đã thông suốt, chạy thoát khỏi độc thủ của Tề Đằng Ngộ.
Thế nhưng từ hôm đó trở đi, hắn thế nào càng nhìn Tỉnh Lý Xuân Nhật, càng nghĩ Tỉnh Lý Xuân Nhật có điểm đáng yêu, nhất là lúc hỏi han hắn, mong hắn không quá thương tâm thì hắn lại nở nụ cười ngượng ngùng, lúc hắn mỉm cười còn có thể thấy hai chiếc răng nanh nhỏ xinh.
Mẹ ơi, hắn chú ý nam sinh làm gì? Tỉnh Lý Xuân Nhật có răng nanh liến quan cái mẹ gì đến hắn, hắn xúc động cái đếch gì! Không phải hắn chưa gì đã đi vào con đường biến thái chứ?
“Dì, có cái gì uống cho mát người không? Cái gì cũng tốt, cho ta một chai.”
Đội trưởng đội Sumo mang cái bụng to kềnh, vẻ mặt tiều tụy xuất hiện tại quán giải khát, hắn mua một chai Coca cola cực lạnh, sau đó từng ngụm từng ngụm uống hết.
Gần đây đội trưởng đội Sumo vì muốn Tỉnh Lý Xuân Nhật cùng tên hoa hoa công tử Tề Đằng Ngộ chia tay, tình cảnh giống như bao thành viên các CLB khác.
“Uy, CLB túc cầu, ngươi có hay không thấy Tỉnh Lý có má lúm đồng tiền a? Thoạt nhìn siêu khả ái, nguyên lai ta thích má lúm đồng tiền a, dạo này cứ nhìn thấy hắn, ta đều thấy thân thể nóng nóng.”
Đội trưởng CLB túc cầu trừng mắt nhìn, hắn chỉ chú ý tới răng nanh, cái tên béo như heo này lại để ý tới má lúm đồng tiền, so ra mình không nghiêm trọng như hắn đi.
Đội trưởng CLB tennis ăn kem bên cạnh, hắn ngồi dưới đất, thanh âm cũng cho thấy tinh thần sa sút, mặt mũi như thể ngày tận thế sắp đến rồi. Hắn gần đây cũng để ý Tỉnh Lý Xuân Nhật rất nhiều, chẳng lẽ hắn cũng sa vào con đường biến thái rồi sao?
“Ta gần đây cũng bỗng nhiên phát hiện Tỉnh Lý rất ân cần, ví dụ như hắn không nề hà, giúp chúng ta kiểm cầu, cùng quản lý đội bóng đi mua đồ uống, hơn nữa nói chuyện cùng hắn cũng rất thoải mái, cùng hắn một chỗ cảm giác không tệ, tốt đến mức ta đã nghĩ tại sao hắn không phải là nữ chứ, nếu như vậy nhất định sẽ cùng hắn hẹn hò.”
Đội trưởng CLB đấm bốc ngồi cạnh hắn, ôm đầu khổ não nói: “Ân, hắn đánh quyền anh dã man như vậy, thế nhưng vừa cởi bao tay, lại phi thường ôn nhu, hắn ta giống nữ sinh vừa hung hăng vừa ôn nhu.”
“Ai, hắn nếu như là nữ thì…”
“Ta thậm chí bắt đầu nghĩ dù là nam cũng không quan hệ, làm sao bây giờ? Ta có đúng hay không điên rồi?”
“Ta với nam có cản trở tâm lý, thế nhưng nếu như là Tỉnh Lý, hay là… ta thực sự có thể…”
“Ít thần kinh đi, đồ béo như heo, Tỉnh Lý có thể nào cũng không chọn ngươi.”
“Ngươi cũng chỉ biết đá bóng vào lưới, có cái gì tốt chứ.”
“Chung quy ngươi cũng đã thích hoa khôi trường ta rồi còn gì, an phận đi đội trưởng bóng đá.”
Một đám người nháo lên, rồi lại lập tức buồn chán, vô lực nhìn nhau, không hẹn mà gặp cùng thở dài.
Thuyền Kiều Quang ngồi một bên nắm chặt chai Cola.”Tỉnh Lý vốn là người vô cùng tốt, thế nhưng hắn dạo này bỗng dưng biến mất, ta đoán hắn căn bản không chia tay Tề Đằng Ngộ.”
“Đúng, hắn không chia tay với ta!”
Thuyền Kiều Quang lời vừa dứt khỏi miệng, Tề Đằng Ngộ đã hầm hầm xuất hiện, hắn đã đối với đám CLB không có đụng chạm tới, cũng vì nể mặt Tỉnh Lý Xuân Nhật, hắn không muốn làm to chuyện, nhưng là bọn hắn trên dưới cứ túm lấy Xuân Nhật, tiết nào cũng đem đi, lại phòng bị hắn như phòng kẻ trộm, điều này làm cho hắn đã không thể nhịn được nữa.
Tỉnh Lý Xuân Nhật đơn thuần, hồn nhiên chẳng hiểu vì sao mọi người lại yêu quý hắn như vậy. Cá tính của hắn không hay nghĩ nhiều, Đằng Ngộ không muốn trước mặt Xuân Nhật lại nổi giận, chính là sợ xúc phạm tới trái tim đơn thuần của Tỉnh Lý Xuân Nhật. So với cá tính trước nay chưa từng quan tâm đến cảm giác của người khác như hắn, rốt cuộc lần đầu tiên thật lòng yêu thương một người là Tỉnh Lý Xuân Nhật.
Nhưng là cuối cùng Tề Đằng ngộ không thể nhịn được nữa, hắn quyết định bí mật nói chuyện cùng đám người CLB , hơn nữa một lần rõ ràng, để cho bọn họ bớt quản đường tình duyên của hắn.
“Tề Đằng Ngộ!”
Tất cả thành viên CLB hoảng hốt kêu to, mọi người lập tức tự ti mặc cảm, dù sao có một cái tên tỏa sáng chói lóa như ánh dương quang, đẹp trai như vậy trước mặt, khiến cho bọn họ nghĩ nếu như mình không phải lùn một chút, mũi tẹt một chút thì cũng là mắt quá nhỏ, so ra đều kém cái tên Tề Đằng Ngộ này.
“Ta hiện tại cùng Xuân Nhật hẹn hò, các ngươi tốt nhất không nên cản trở. . .”
Ánh mắt lướt qua tuyệt đối không có thiện ý, có người nói Tề Đằng Ngộ không tham gia các CLB thể thao là bởi vì hắn không có hứng thú, thế nhưng hắn vốn dĩ đã có huấn luyện viên cá nhân, nhìn hắn rõ ràng là cơ ngực rất phát triển, hắn nhất định không phải là loại trói gà không chặt, ngược lại vô cùng cường tráng, có người nói hắn từ nhỏ đã được học kiếm đạo, cùng với hội trưởng hội học sinh cũng chính là quán quân kiếm đạo đấu ngang nhau.
Chỉ vừa thấy ánh nhìn kinh khủng của hắn, tất cả thành viên CLB toàn thân co rúm lại, thậm chí không dám đấu mắt với hắn. Tề Đằng Ngộ lại còn cao hơn bọn họ, cảm giác bị áp chế khiến bọn họ mồ hôi lạnh chảy ròng ròng .
Tề Đằng Ngộ không chỉ là tên hoa hoa công tử, nghe nói hắn hồi quốc trung rất xấu tính, không dễ chơi chút nào, đã từng có lần đánh học sinh tới phải nhập viện, thậm chí khiến hắn bị đình chỉ học tập, có thể hay không là thật a?
“Chúng ta. . . Chúng ta sẽ không cản trở nữa.”
Đội trưởng đội đấu vật sợ sệt ấp a ấp úng gật đầu, những người khác cũng gật lia lịa, chỉ có Thuyền Kiều Quang ngẩng cao đầu đẩy cái đám kia qua một bên … cái lũ công tử vô dụng này, hắn tuy thấp hơn Tề Đằng Ngộ, thế nhưng khí thế tuyệt không thua hắn.
Hắn đã nói rất rõ ràng, bắt hắn nhìn Tỉnh Lý Xuân Nhật chịu đau khổ, hắn làm không được.
“Cái này ta không có biện pháp đáp ứng, Tỉnh Lý là học đệ ta xem trọng nhất, giống như đệ đệ của ta vậy, ta tuyệt đối không mở mắt nhìn hắn bị ngươi đùa bỡn ba tháng, sau đó lại bị ngươi một phát phủi đi như bụi bặm bám dính vậy. Cái đám nữ sinh lẳng lơ có thể chịu được đả kích này, thế nhưng Tỉnh Lý không có khả năng, hắn rất đơn thuần, rất hồn nhiên, ta tuyệt đối không cho phép ngươi và hắn cùng nhau.”
Thật như là một người cha đang bảo vệ con gái của mình vậy =))! Tề Đằng Ngộ trước đây chưa từng chú ý qua cái tên Thuyền Kiều Quang này, vì trường học vốn dĩ chia làm 2 phe, một là dòng dõi giàu có, hai là đám nhà giàu mới nổi, như Thuyền Kiều Quang đến cao trung mới vào học viện, hoàn toàn là vì gia đình bỗng dưng làm ăn phát đạt, đây là kiểu giàu xổi.
Mà hắn từ nhỏ đã là người thừa kế tập đoàn, là thuộc về gia tộc giàu có, từ nhà trẻ đã học ở đây, cùng hắn kết giao đương nhiên cũng là công tử các nhà danh giá. Hơn nữa cùng hắn kết giao đều là những người thừa kế các tập đoàn, cũng là những tinh anh của gia tộc, lẽ dĩ nhiên hắn chưa từng đặt Thuyền Kiều Quang vào trong mắt.
“Ngươi. . . Ngươi cũng can đảm đấy, dám vô lễ với ta như vậy!” Trong lời nói có hàm ý khen ngợi.
Thuyền Kiều Quang mắt lộ hung quang, từ khi hắn vào học, chỉ biết cái cao trung này bị chia làm hai nhóm, cái đám gia tộc giàu có, căn bản là rất khinh miệt bọn họ… những người nhà mới phất lên, thế nhưng hắn cũng không thèm đem bọn họ ra gì, mặc kệ ở nơi nào, hắn đều là nam tử hán đầu đội trời chân đạp đất, học ở cao trung Anh Hoa , bất quá là để làm hài lòng lão ba đã khổ cực kiếm tiền mà thôi.
“Ta biết Sâm Viên Chính Nhân lắm tiền đó là bạn của ngươi, hội trưởng hội học sinh quyền lực nhất trường cũng là thanh mai trúc mã của ngươi, cũng biết các ngươi là những người tinh anh của thế gia, thế nhưng ta tuyệt sẽ không để Tỉnh Lý bị ngươi sỉ nhục.”
“Ta thật sự yêu Xuân Nhật, cũng không được sao?”
Đại khái không nghĩ rằng Tề Đằng Ngộ sẽ nói rõ ràng đến đơn giản như vậy, Thuyền Kiều Quang do dự một chút, lập tức lộ ra vẻ mặt khinh thường, “Ta nhớ không lầm, ngươi là ba tháng lại thay đổi đối tượng một lần, hơn nữa nam nữ không câu nệ, cái gì cũng được.”
Tề Đằng Ngộ tiến lên trước một bước, giọng nói của hắn trầm thấp, rất ôn hòa, thế nhưng ngữ khí hoàn toàn không có ý thỏa hiệp, “Ta là thật tâm yêu Xuân Nhật, hơn nữa Xuân Nhật coi ngươi là một học trưởng rất tốt, ta mong ngươi có thể thông cảm.”
“Không hiểu, ý ngươi là gì?”
Các CLB há hốc mồm kinh ngạc, Thuyền Kiều Quang căn bản là khiêu khích, thật can đảm a ! Bọn họ từ trước đến nay chưa hề thấy được hình ảnh nào hoàn mỹ như vậy, dĩ nhiên có người tự dưng dám đứng lên chống lại ba thế lực lớn nhất cao trung, Thuyền Kiều Quang trong nháy mắt biến thành thần tượng của các CLB a.
Nói đến ba thế lực lớn ở cao trung dùng tiền”giết người”, thứ nhất có Sâm Viên Chính Nhân, thứ nhì có hội trưởng hội học sinh Bắc Đại Lộ Đông Ti nắm giữ quyền lực ở trường học, còn có tên đẹp trai nhất cao trung Tề Đằng Ngộ.
Tề Đằng Ngộ cúi xuống ghé vào tai Thuyền Kiều Quang nói mấy câu, toàn bộ mọi người trong CLB không nghe ra hắn nói cái gì, thế nhưng Thuyền Kiều Quang nghe rất rõ, sau đó mặt hắn trắng bệch, sau đó xúc động phẫn nộ đỏ lên, cuối cùng hắng giọng.
Tề Đằng Ngộ cười khẽ, “Như vậy ngươi có thể thông cảm chưa?”
Thuyền Kiều Quang nói nhưng là lời nói lọt ra từ kẽ răng vì hàm răng của hắn đang nghiên chặt, như thể hắn đang rất tức giận, hơn nữa là phẫn hận vì phải khuất phục.”Ta đã hiểu.”
“Vậy ta đi đây.”
Thuyền Kiều Quang túm ống tay áo của hắn, sắc mặt xanh xám không thay đổi.”Ta nói cho ngươi, chỉ cần Tỉnh Lý không vui, ta đây tính sổ với ngươi, ta sẽ đánh ngươi giữa đường, dù có bị đuổi học ta cũng không quan tâm.”
Tề Đằng Ngộ hơi ngạc nhiên gật đầu, hắn một mạch đi tới hội học sinh, bắc Đại Lộ Đông Ti buồn chán ngáp một cái, Tề Đằng Ngộ không dài dòng nói luôn.”Thuyền Kiều Quang có thể dùng được, cho hắn vào hội học sinh đi.”
Bắc Đại Lộ Đông Ti ánh mắt chợt lóe, “Sao lại phá lệ vậy, hội học sinh chưa từng có đám nhà giàu mới nổi vào.”
Tựa người thoải mái ngồi vào ghế, Tề Đằng Ngộ thấp giọng nói: “Đây là cơ hội cải cách tốt, sau này chúng ta mở công ty nhất định cần một người như vậy.”
Bắc Đại Lộ Đông Ti nở nụ cười, đây là tôn chỉ của Anh Hoa Học Viện khi thành lập, tìm kiếm toàn bộ học sinh cao trung có tư chất tốt nhất Nhật Bản, sau đó đưa vào hội học sinh, sau đó khi bọn họ thừa kế công ty có thể sử dụng những người này, hắn mở máy tính, nhập danh tính Thuyền Kiều Quang, lập tức trên màn hình xuất hiện rất nhiều thông tin.
“Ta ngày mai sẽ mời hắn nhập hội.” Bắc Đại Lộ Đông Ti xong xuôi đóng laptop, trên mặt lộ vẻ tươi cười. “Bởi vì dù sao đây cũng là mệnh lệnh của lý sự trưởng tương lai a.”
Tề Đằng Ngộ chính là người sau này sẽ quản lý Anh Hoa Học viện, trường học này chính là thành quả một đời của cụ cố nội. Mỗi người của Tề Đằng gia học ở trường này đều phải học cách quản lý trường học, đây là một loại huấn luyện, chuẩn bị cho quản lý sản nghiệp của gia tộc sau này.
Hắn lấy tư cách này mà nói cho Thuyền Kiều Quang, uy hiếp mình có thể đuổi học hắn, hơn nữa cách đuổi học sẽ làm cho cha mẹ hắn mất mặt đến cực điểm, Thuyền Kiều Quang mới chịu buông tay chuyện của hắn và Xuân Nhật.
Tuy rằng hắn cũng chán ghét thủ đoạn uy hiếp, thế nhưng chí ít cũng làm hắn đạt được ý muốn, xét trên mặt nào đó, hắn không vừa mắt tên Bắc Đại Lộ Đông Ti, thế nhưng cùng hắn chơi chung quá lâu, có lẽ đã nhiễm cái thói của tên Đông Ti này.
Nói qua cũng phải nói lại, quả nhiên đám thành viên CLB tất cả đều tiêu thanh biệt tích, không dám quấy rày chuyện tốt của hắn và Tỉnh Lý Xuân Nhật nữa.
Mà Thuyền Kiều Quang ngay lập tức, bị mời vào hội học sinh, Thuyền Kiều Quang đã làm trưởng đội bóng rổ, chỉ riêng đội bóng rổ hắn đã rất bận rồi, hắn căn bản là không có khả năng kiêm nhiệm thêm nữa. Kết quả không biết Bắc Đại Lộ Đông Ti làm cách nào đó mà thuyết phục hắn vào làm một cái chức thật sự nhàn rỗi.
Tuy là nhàn nhã, nhưng hắn là người đầu tiên trong nhóm nhà giàu mới nổi được vào hội học sinh, cũng là thành viên hiếm có của CLB thể thao có thể vào được hội, hắn lập tức trở thành hào quang của CLB thể thao. Báo hại Thuyền Kiều Quang than phiền với Tỉnh Lý Xuân Nhật liên tục, hắn rốt cục không hiểu nổi cái đám học sinh này nghĩ cái gì nữa.
Vào hội học sinh có cái gì tốt, những người này thi nhau vào hội học sinh, lại còn xem vào hội học sinh là cái gì danh giá lắm, hại hắn hiện tại có rất nhiều kẻ đố kị.
Nhất là cái đám công tử gia tộc giàu có mà chưa được vào hội, căn bản là đối hắn hận đến nghiến răng nghiến lợi, hắn tại trường học bỗng nhiên Thuyền Kiều Quan biến thành kẻ đứng đầu bảng “những kẻ đáng bị oán hận nhất trường”
Đã vài lần, ngăn tủ để giày của hắn bị nhét vào mấy cái hình nộm bùa chú, bằng không thì là khăn tay có máu, nếu không cũng là bỏ đinh vào giày. Cái đám thối tha dám tìm hắn gây chuyện, nếu muốn thì cùng hắn quang minh chính đại đánh một trận, dùng cái thủ đoạn này làm hắn cười đến rụng răng luôn, khiến hắn càng cảm thấy khinh thường bọn họ.
“Di, tủ giày của học trưởng cũng bị để đinh vào sao?”
Tỉnh Lý Xuân Nhật kinh ngạc hỏi, thế nhưng Thuyền Kiều Quang lập tức nghe ra bất thường trong lời nói của hắn; hắn sắc mặt ngưng trọng, “Ngươi 『 cũng 』 bị vứt đinh sao?”
Tỉnh Lý Xuân Nhật rốt cục thừa nhận, việc này hắn cũng không dám nói, chỉ dám để ở trong lòng.”Ân, còn có người rất độc ác vứt xác chuột vào, ta cuối cùng đào một cái mộ ở vườn hoa, chôn nó thật tốt.”
Thuyền Kiều Quang ngạc nhiên, thế nào cũng không hiểu tính cách ôn nhu, tâm địa thiện lương đến như Tỉnh Lý Xuân Nhật, lại vẫn có người gây phiền phức cho hắn.
“Ngươi đâu có tham gia hội học sinh, hơn nữa ngươi không phải loại người hay đắc tội với người khác, sao lại có người muốn hại ngươi chứ?”
Tỉnh Lý Xuân Nhật do dự một chút, bởi vì … tình trạng này đã có từ lâu rồi, hơn nữa hắn cũng không có ai để hỏi, hắn lại rất tin tưởng Thuyền Kiều Quang, Vì vậy cuối cùng cũng nói ra.
“Đối phương có lưu lại tờ giấy, muốn ta chia tay cùng A Ngộ chia tay”
Mấy ngày nay hẹn hò, hắn cùng Tề Đằng Ngộ cuối cùng đã gọi tên nhau thật thân mật, Tỉnh Lý Xuân Nhật che má, trong lòng ngại ngùng.
“Ta nghĩ. . . Nhất định là không quen nhìn A Ngộ thông minh anh tuấn như vậy lại đi bên cạnh một người như ta, cho nên mới muốn chúng ta chia tay.”
Thuyền Kiều Quang nghe hắn nói, thiếu chút nữa tức chết đi được. Tỉnh Lý Xuân Nhật khổ người tuy lớn, vận động tuy mạnh, nhưng cá tính rất thiện lương, chuyện gì cũng để trong lòng, hắn nếu như không nói rõ ràng, chắc nín nhịn cả đời mất.
“Cái gì là “người như ngươi”? Tự tin một chút đi, cái tên ghê tởm Tề Đằng Ngộ vì ngươi, dùng thân phận chèn ép ta, còn nói sẽ đuổi học ta thật mất mặt, sở dĩ hắn rất coi trọng ngươi.”
“Cái gì thân phận? A Ngộ có thân phận gì? Hắn thế nào khả năng năng khiến học trưởng bị đuổi học?”
Thuyền Kiều Quang cắn môi, Tề Đằng Ngộ không muốn hắn nói ra, bằng không sẽ khiến hắn bị đuổi học càng mất mặt. Hắn tuy rằng tức giận, thế nhưng phải đáp ứng, hắn không thể nói ra thân phận Tề Đằng Ngộ.
Hắn đối Tỉnh Lý Xuân Nhật nói: “Tỉnh Lý, ngươi là một người vô cùng tốt, ngươi so với ta cùng cái đóng nam thối nát nữ vô sỉ kia còn tốt hơn gấp nhiều lần, ngươi phải tự tin lên. Nếu là cái tên Tề Đằng Ngộ kia dám để cho ngươi thương tâm, ta sẽ cho hắn no đòn, thế nhưng ngươi nhất định phải có lòng tin.”
Tỉnh Lý Xuân Nhật bị hắn nói đến cảm động, mắt hắn ươn ướt, sự bất an mấy ngày nay, cuối cùng cũng đã bị tống khứ hết.
“Cảm tạ ngươi, học trưởng, lòng ta đã nhẹ nhỏm hơn rồi.”
Thuyền Kiều Quang nhìn hắn mắt ứa lệ, tâm tình càng thêm khó chịu, hắn quyết định đợi lát nữa nói chuyện với Tề Đằng Ngộ về chuyện của Tỉnh Lý Xuân Nhật. Hắn là bạn trai của Tỉnh Lý, làm sao có thể khiến Tỉnh Lý Xuân Nhật bất an như thế, để xem cái tên bạn trai này xử lý ra sao!
————————-
Lão gia: Nhân tiện: mấy chỗ mà ghi là phó CLB ở các chương trước là Trưởng CLB đấy nhé, vì có chút nhầm lẫn, bản word sẽ sửa sau, em Võ Điền trong các chương trước h cũng đổi thành Vũ Điền rồi phải không nào? Đó mới là tên đúng đó, mọi người nên nhớ và làm quen đi nha~~~~
Nói là 1 tuần 2 chương cơ mà lão gia bị … yếu QT nên là tuần này ta post 1 chương thôi, nhưng tuần sau nữa là ta nghr học rồi nên quyết tâm tháng này hoàn cho các TY nhé, rồi sẽ cho các nàng xơi một bộ đoản văn làm tráng miệng :”> các nàng thic hài hước… hay BE >:”)
Aki: Vũ Điền? Liệu có phải là Võ Điền Khải Thái? Nếu thế thì phần này bạn Thuyền Kiều Quang bảo bạn ấy dụ dỗ Tề Đằng Ngộ, phần sao bạn Quang sẽ phải trả 1 cái giá hơi bị đắt à nha =))
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.