Xuất Môn Ước Pháo Quên Mang Điểu

Chương 14

Đang cập nhật

09/04/2018

Hai người vui vẻ làm cho đến sáng ngày hôm sau, Tinh tế phiến ngư quả thật làm giống như lời hắn nói, không chút lãng phí, đem 6 anh em hồ lô kia dùng hết, hắn giống như một người máy mãi mãi cũng không biết mệt ── ách quả thật hắn chính là người máy ── đem Đỗ Minh lăn qua lộn lại thao cả đêm. Nếu không phải Đỗ Minh bị chiếc vòng kia khống chế không thể bắn tinh, chỉ sợ thân thể phàm trần của cậu đã bắn tới mệt thận.

Khi căn đinh đinh cuối cùng biến mất trong hậu huyệt của Đỗ Minh, cậu cũng bắn ra một ít dịch thể, thậm chí không kịp cảm thụ dư vị sau cao trào đã ngủ say, những chuyện sau đó đương nhiên đều do Tinh tế phiến ngư làm.

Khi Đỗ Minh khôi phục ý thức, đã là ngày hôm sau, trong khoảng thời gian này tinh thần cậu không hề được thả lỏng, mà hôm qua lại làm quá high, khiến cậu ngủ đến gần 24 giờ. Ngủ đến toàn thân mềm nhũn, cậu nằm trong chăn lười biếng duỗi eo, nhìn trái nhìn phải, mới phát hiện mình đang ở trong nhà Tinh tế phiến ngư.

Tuy đây là lần đầu tiên đến nhà hắn, nhưng nhìn đồ hoa trên trần, bốn phía được treo vô số sản phẩm công nghệ cao cậu chưa từng thấy, trừ bỏ đây là nhà của Tinh tế phiến ngư cậu cũng không đoán được là nhà ai.

Thấy cậu tỉnh lại, Tinh tế phiến ngư săn sóc bưng bữa sáng đến trước mặt cậu, Đỗ Minh bụng đói kêu ầm ầm, lang thôn hổ yết ăn hết mọi thứ, cuối cùng cũng có tinh thần cùng nam nhân ngoài hành tinh trước mặt giằng co.

“Nói, vì sao lại muốn đem cái này cho tôi?” Đỗ Minh không ngượng ngùng vén chăn lên, lộ ra chiếc vòng kim loại trên hạ thể trần trụi.

“Anh nghĩ em đã biết” Tinh tế phiến ngư ngồi bên cạnh cậu, bình tĩnh nói:“Anh thích em, muốn em trở thành bạn đời của anh. Căn cứ theo phong tục trên tinh cầu của anh, anh đem ‘chìa khóa’ tính dục giao cho em, chứng tỏ anh nguyện em cùng nhau thể nghiệm những huyền bí thể xác của con người.”

Tuy rằng đã sớm biết phương pháp tìm bạn đời của bọn họ, nhưng lần này chính tai cậu nghe Tinh tế phiến ngư nói, hai má Đỗ Minh vẫn nóng lên. Ngoài miệng vẫn cứng rắn: “Anh không thấy chúng ta phát triển nhanh quá sao? Gặp mặt hai lần, lên giường một lần, anh liền tùy tiện cầu hôn, sao anh biết tôi sẽ đồng ý chứ?”

“Nhưng không phải em đã nhận rồi sao.” Tinh tế phiến ngư hỏi lại.

“Đó là ngoài ý muốn!” Đỗ Minh than thở, nếu không phải Tần tiên sinh lừa gạt cậu đeo cái nhẫn này lên đinh đinh, bây giờ cậu vẫn còn là quý tộc độc thân. Bây giờ ngẫm lại, ông chú Tần đó làm gì tốt đẹp như vậy, cậu đánh nát đinh đinh của gã, đau đến không đứng dậy nổi, gã nhất định cố ý trả thù, nên mới biến Đỗ Minh trở thành người có chồng.

“Trên đời này không có gì ngoài ý muốn.” Tinh tế phiến ngư bỗng nhiên nâng tay, chỉ lên trần nhà, một ngôi sao nhỏ từ trên đó chiếu vào tay Tinh tế phiến ngư. “Khoa học kỹ thuật của tinh cầu bọn anh vượt xa người trái đất rất nhiều lần, mấy ngàn năm trước, tổ tiên của anh thông qua nghiên cứu phát hiện, sau mỗi người tinh cầu H sau khi sinh ra, đã được dự đoán vận mệnh. Mà tinh quỹ của anh nói cho anh biết, bạn đời của anh cách xa mười vạn năm ánh sáng, thế là, anh đã xuống trái đất.”

Ngôi sao nhỏ chói mắt chậm rãi bay qua ngón tay Tinh tế phiến ngư, vô số tinh cầu tụ tập thành từng phiến sương mù, sương mù kia như có hô hấp, hơi hơi phát quang rồi lại chậm rãi hạ xuống. Đỗ Minh chưa bao giờ thấy qua cảnh tượng tuyệt vời như thế, cậu si mê nhìn tinh quang trong tay Tinh tế phiến ngư, nó vận động rất theo quỹ đạo.



“Chứng tỏ tinh đoàn vận mệnh của anh rất nhỏ, đến bây giờ, chỉ có bảy mươi triệu ngôi sao. Đây cũng không phải là trùng hợp, dân số trên địa cầu cũng có bảy mươi triệu người ── khi anh và em kết hợp, anh liền biết, anh đã tìm được ngôi sao quan trong nhất đời mình.” Khi Tinh tế phiến ngư nói, trong những ngôi sao này, có một ngôi sao nhỏ ở trung tâm bắt đầu phát ra ánh sáng chói lọi, tuy nó nhỏ nhưng ánh sáng của nó không thể bỏ qua.

Mỗi một người đều có tế bào lãng mạn, mà Đỗ Minh lại là một người cực kỳ mẫn cảm. Cậu nhìn ngôi sao trong tay Tinh tế phiến ngư, lại nhìn không gian lúc sáng lúc tối trên trần nhà, lời cự tuyệt làm sao cũng không thể nói ra.

“Bởi vì hành tinh mẹ triệu hồi, anh mới bỏ lỡ cơ hội, không thể nói em biết cảm giác của anh lúc ấy.” Tinh tế phiến ngư lại thêm lửa:“Nếu bây giờ em vẫn thấy hành vi cầu hôn của anh vẫn còn đường đột, vậy không quan trọng. Người trái đất các em vẫn có rất nhiều chuyện xảy ra như kết hôn trước sau mới yêu, ít nhất khi chúng ta kết hôn, em cũng đã hiểu anh muốn gì.”

Được rồi, được rồi, người ngoài hành tinh thật đúng là một tên chuyên gia đàm phán, chỉ bằng mấy câu nói ít ỏi, cũng đã khiến Đỗ Minh động tâm. Tinh tế phiến ngư là một bàn đời hoàn mỹ, hơn nữa hắn còn đối với Đỗ Minh toàn tâm toàn ý, mà Đỗ Minh cũng không phải không có cảm tình với hắn, chỉ là chưa sâu đậm mà thôi. Nhưng thân thể lại rất phù hợp, tình cảm còn thiếu sót có thể bù lại sau.

Hai người chán ngấy nằm trên giường, tất nhiên là nồng tình mật ý một phen. Suy xét đến chuyện Đỗ Minh bị ép buộc lâu như vậy, Tinh tế phiến ngư rất săn sóc không gắn đinh đinh, chỉ dùng tay và môi âu yếu. Lông xù trên người Đỗ Minh đều bị vuốt thuận, cậu thấy Tinh tế phiến ngư càng ngày càng thuận mắt.

“Đúng rồi, lần sau làm tình anh có thể đừng quăng nó không ── nếu nói mỗi ngày thay một lần, em thấy mỗi lần làm xong nó đều biến mất, căn bản không phải là một ngày.” Đỗ Minh đã sinh ra tâm lý bóng ma với đống đinh đinh kia, bộ dáng đủ to, chiều cũng đủ dài, chỉ là vừa bắn xong liền biến mất, khiến cậu thấy là lạ làm sao ấy. Thật không hiểu Tinh tế phiến ngư XXOO với những người phía trước như thế nào, cũng không thể bắn xong rồi đổi một chim khác.

Nghe thấy nghi vấn của cậu, Tinh tế phiến ngư kiên nhẫn giải thích:“Kỳ thật anh rất ít khi 419, bởi vì rất ít người địa cầu khiến anh sinh ra hứng thú. Em phải biết, anh đến trái đất là có nhiệm vụ quan trọng, mục đích của anh là thông qua xúc động tính dục của người địa cầu để nâng cao cơ năng vận tác thần kinh, đồng thời tìm kiếm đối tượng của mình. Cho nên anh đối với bộ phận sinh dục của bọn họ rất khủng hoảng, rất nhiều người bề ngoài nhìn ngăn nắp sạch sẽ, nhưng quần vừa cởi, cúc hoa vừa đen vừa lỏng, khiến anh chẳng còn hưng trí, chỉ có thể xuất phát từ lễ phép qua loa làm cho xong, có đôi khi anh còn chẳng muốn bắn tinh. Ở tình huống như vậy, anh thường dùng xong rồi vứt.” Hắn dừng một chút:“Hơn nữa anh có cảm giác em đối với từ này nhất định có hiểu lầm ──‘Ngày’ ở đây là động từ.”

…… Đến tột cùng ai mới là người hiểu lầm từ này a.

“Ý của anh là …… Anh rất hài lòng với thân thể của em?” Đỗ Minh cũng có lòng hư vinh, cậu ở vậy ba năm, đêm khuya trống vắng chỉ có mấy món đồ chơi làm bạn, không nghĩ đến một người ngoài hành tinh thấy cậu đã chung tình, còn đưa nhẫn đến nhà.

Nam nhân cúi đầu nghĩ, dùng một câu xảo diệu biểu lộ thái độ của hắn:“Sức quyến rũ của em khiến tinh thần của anh mãi mãi không biết mệt mỏi.”

“……”Đỗ Minh công nhận, bạn trai bộ dạng vừa đẹp vừa chung tình vừa dẻo miệng, trong bảy mươi triệu người lại có thể gặp nhau … Ngoại trừ hai chữ duyên phận cậu không thể nghĩ ra từ nào thích hợp hơn.

Nghĩ đến đây, Đỗ Minh vui vẻ nằm trong lòng nam nhân, bắt đầu tính toán lúc nào nên dẫn hắn đến gặp đám bạn của mình.

“Đúng rồi,” Đỗ Minh hỏi:“Đinh đinh lâu nhất các anh có thể sử dụng là bao lâu? Một tuần, nửa năm, hay là một năm?”



“Không phải.” Tinh tế phiến ngư hôn hôn trán Đỗ Minh:“Là cả đời.”

“……”

“Nhân viên nghiên cứu khoa học của bọn anh, thông qua mấy cậu chuyện cổ tích và thần thoại phát hiện những sự cố trong tình yêu của các nhân vật, có rất nhiều trăm sông đổ về một biển ── vì để tán dương tình yêu thuần khiết trung trinh, bọn họ sẽ bỏ đi thân phận của mình, trở thành nhân loại, dung nhập vào xã hội, sống cùng người họ yêu. Chuyện quan trọng này đã dẫn đường cho bọn anh làm ra một phát minh. Khi bọn anh tìm được tình yêu thật sự, có thể yêu cầu lên thượng cấp xin bọn họ một đinh đinh giả có công dụng “cả đời”, đem nó dung hợp với người đó và bạn đời của mình, sau khi trang bị, cả đời nó chỉ cương vì một người, cũng không thể tháo xuống. Lúc này, anh và người trái đất cũng không khác gì nhau, nói cách khác ── anh vì em tự nguyện trở thành con người.”

Đỗ Minh khó có thể hình dung tâm tình hiện tại của mình, trên thế giới này không có bất kỳ ngôn ngữ thổ lộ nào có thể khiến cậu rung động hơn Tinh tế phiến ngư.

Tinh tế phiến ngư đến từ một địa cầu xa xôi, lại có thể vì cậu mà biến thành con người …… Trong lòng Đỗ Minh cũng trở nên ấm áp, hai má đỏ ửng.

“Anh đã thu thập dịch thể của em, ngày mai liền đưa đến hành tinh mẹ, những người đó sẽ lấy gen của anh và em hung hợp với nhau, rất nhanh đinh đinh sẽ gửi đến……”

“Không,” Đỗ Minh đánh gãy hắn:“Em không muốn anh thay nó.”

Cậu cự tuyệt khiến nam nhân chau mày:“Vi sao lại cự tuyệt anh? Vì chúng ta tiến triển quá nhanh sao?”

Đỗ Minh lắc đầu, khi cậu cười lên, hai mắt cong thành một đường, đem hạnh phúc và vui vẻ giấu ở bên trong. Cậu đến gần Tinh tế phiến ngư, mang theo ba phần dụ hoặc nhẹ giọng nói ──

──“Em càng thích đinh đinh trăm biến của anh.”

[ Hoàn ]

Em từ một công nhân làm công cho người ta, bỗng trở thành một bà chủ tiệm cháo =)) Quá hời cho một cuộc tình =))

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Xuất Môn Ước Pháo Quên Mang Điểu

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook