Xưng Bá Dị Giới: Chớ Bẻ Cong Lão Tử!
Chương 12: Mối Nguy Của Loài Người
Mẹ Kế
04/05/2023
Cũng vì thế mà ở nơi dị giới này, món thịt chính của các gia đình không phải là thịt gà hay thịt heo, mà là thịt của linh thú. Điều này khiến Phó Trạc Mẫn cảm thấy rất mới lạ, đồng thời cũng muốn ăn thử thịt linh thú xem thế nào, dị giới này đúng là có nhiều thứ rất khác biệt.
Mang theo loại tâm tình đó, Phó Trạc Mẫn nhanh chóng ra phố, dùng số tiền cuối cùng mua chút ít đồ vật rồi nhanh chóng phi vào rừng.
Linh thú được phân chia thành nhiều chủng loại, nhưng bốn chủng loại cơ bản nhất của linh thú chính là sơ cấp, trung cấp, cao cấp và đỉnh cấp. Ở mỗi cấp bậc lại được phân loại thành ba hệ, hệ một sao, hệ hai sao và hệ ba sao. Hiển nhiên là theo mỗi chủng loại khác nhau, thực lực của linh thú cũng sẽ hoàn toàn khác biệt.
Hiện tại, với thực lực của y chỉ có thể săn được linh thú sơ cấp, nếu chạm vào linh thú trung cấp, có khi còn cúng luôn cái mạng nhỏ này cho chúng nó.
Phó Trạc Mẫn tìm một cái cây khá to, y trèo lên cành cây tìm chỗ an vị, sau đó lấy trong ngực ra một quyển sách không mỏng không dày, thoạt nhìn khá mới, hiển nhiên là y vừa mua ban nãy. Trên bìa sách, dòng chữ “100 loài linh thú” được viết trông rất khí phách, y cong cong khóe miệng, mở sách tiếp thu đôi phần tri thức.
Nội dung của quyển sách là đôi nét về một trăm loại linh thú, từ mô tả hình dạng bên ngoài cho đến ưu và nhược điểm, tập tính sinh sống. Hiển nhiên là có nhiều loại sách đa dạng hơn, cũng có nhiều kiến thức về nhiều linh thú hơn, thậm chí còn có hình vẽ minh họa rõ ràng. Thế nhưng với chút bạc vụn ít ỏi, Phó Trạc Mẫn cũng không còn lựa chọn nào khác.
Trong lúc Phó Trạc Mẫn đọc gần quá nửa quyển sách thì một tiếng gầm gừ từ phía xa truyền đến màng nhĩ khiến y giật nảy người. Tiếng gầm gừ đó có vẻ vô cùng hung hãn, tuy chưa rõ là có chuyện gì xảy ra nhưng nghe qua dường như không phải loại chuyện tốt đẹp gì.
Phó Trạc Mẫn định đọc sơ qua quyển sách này xong, sau đó mới tiến hành săn linh thú, chính là biết địch biết ta trăm trận trăm thắng. Nhưng hiện tại có biến, y cũng không ngại đi xem kịch.
Tại một nơi trũng trong khu rừng có hai nữ một nam đang vây quanh một con thú, con thú đó cao khoảng nửa trượng, thoạt nhìn trông nó vô cùng giống với tê tê với lớp vảy cứng bao bọc, chồng lên nhau giống như những tấm vảy cá, chỉ chừa phần bên dưới bụng. Thế nhưng khác với tê tê, phần mỏ của con thú này không dài ra mà lại vô cùng bằng phẳng, có dáng vẻ hệt như mặt của một con gấu với lớp lông dày đặc chỉ lộ ra đôi mắt to tròn, chiếc mũi và cái miệng.
Đầu Phó Trạc Mẫn lập tức nhảy số, con thú này dường như khá quen thuộc, lúc nãy y đọc sách, không phải có một loài linh thú được mô tả thế này sao? Y mở sách ra tìm kiếm, quả nhiên thấy được trang sách có thông tin về linh thú này, nó được gọi là tỷ tề, là một linh thú sơ cấp hệ hai sao, tuy nó là loài ăn tạp thế nhưng đối với nó thì thịt vẫn là chân ái.
Linh thú sơ cấp hệ hai sao, xem ra bán cũng khá đáng tiền đấy, loài rẻ tiền nhất chính là linh thú sơ cấp hệ một sao. Tuy chỉ chênh lệch nhau một hệ, thế nhưng số tiền bán ra cũng không phải là khác nhau một chút mà là có sự khác biệt rất rõ ràng.
Linh thú sơ cấp hệ hai sao có khả năng phòng ngự hoặc tấn công cao hơn linh thú sơ cấp hệ một sao. Ví dụ như loài tỷ tề này, nó sở hữu lớp vảy dày với cấu tạo đặc biệt tựa vảy cá, chỉ cần nó ngoan cố cuộn thân thể lại thì bất kể là loại vũ khí gì cũng đành bó tay giương cờ dẹp trống mà đầu hàng.
Bấy giờ, trận chiến của ba người một thú dường như sắp đi đến hồi kết, bởi lẽ không biết ba người kia dùng cách gì, khiến cho tỷ tề không thể cuộn người lại để phòng thủ, thế nên nó chỉ có thể nằm sát đất để bảo vệ phần bụng không có lớp vảy cứng cáp bao bọc.
Chỉ có điều ba người kia há để cho tỷ tề có cơ hội trốn tránh như vậy, nào là kiếm nào là roi, cứ thế liên tục tấn công vào phần bụng mềm mại của tỷ tề khiến máu tươi nhuộm đỏ một mảng, hương vị chết chóc ngập tràn trong không khí.
Nhìn đến đây, Phó Trạc Mẫn đã hiểu tiếng gầm gừ tức giận và tuyệt vọng kia từ đâu mà có.
Vì tình thế đã rồi, nên rất nhanh trận chiến liền kết thúc, tỷ tề đành bỏ mạng nơi đây.
“Mau chóng thu thập đi, mùi máu của tỷ tề có khả năng hấp dẫn những linh thú khác đến. Nếu chậm một chút thì chúng ta sẽ bị linh thú vây quanh, thi nhau cắn xé đấy.”
Nữ nhân lục y vừa dứt lời thì liền tiến về phía trước, thanh kiếm trong tay tựa như có linh hồn, bay lên không trung theo ánh nhìn của nàng ta rồi bắt đầu cắt xẻ thân thể tỷ tề.
Một nam một nữ còn lại thấy vậy đáp một tiếng, nhanh chóng nối gót nữ nhân lục y, ra tay cắt xẻ thân thể tỷ tề. Năng suất làm việc của ba người tất nhiên là nhanh hơn một người rất nhiều, không lâu sau thì thân thể tỷ tề đã được cắt xẻ gọn ghẽ không thừa dù chỉ là một phần.
Đây hiển nhiên là cách thức của đa số những người đi săn linh thú. Vì người sở hữu được không gian tùy thân ở đại lục cấp thấp như đại lục La Bách chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay.
Do đó những người đi săn linh thú, sẽ tùy theo loại linh thú mình đã săn được, xem loại linh thú đó đáng giá ở chỗ nào, là lớp da bên ngoài hay phần thịt bên trong… mà tiến hành cắt xẻ rồi mang đi bán. Vì không sở hữu không gian tùy thân nên chỉ có thể làm như vậy.
Mà nữ nhân lục y kia, có vẻ là người có kinh nghiệm phong phú đang hướng dẫn một nam một nữ còn lại. Thân thể tỷ tề thú được cắt xẻ vô cùng hợp lý, phần vảy bị lóc hết thịt và được nâng niu vì họ sợ làm nó bị trầy, hiển nhiên là vảy của tỷ tề là thứ đáng tiền.
Ngoài ra, phần đuôi cũng được cắt xẻ tỉ mỉ, vết cắt gãy gọn không phạm vào phần gân nằm ở bên trong đuôi, đó cũng là một bộ phận đáng tiền trên thân thể của tỷ tề. Còn phần thịt được cắt thành từng khối vuông, máu tươi nhuộm đỏ trên từng thớ thịt dày dặn, chắc nịch.
Cắt xẻ tỷ tề xong xuôi, ba người lập tức rời khỏi hiện trường. Phó Trạc Mẫn thấy vậy cũng lập tức rời đi, theo như lời nữ nhân lục y thì máu của linh thú có thể hấp dẫn linh thú khác đến, điều đó quả thật chẳng tốt lành gì.
Phó Trạc Mẫn không khỏi cảm thán, dù chuyện săn bắt diễn ra mỗi ngày, thế nhưng số lượng linh thú trong rừng vẫn nhiều thế này, đây đích thị là một nỗi nguy chậc chờ.
Trên thực tế thì trận thú triều do linh thú khởi xướng vừa diễn ra cách đây không lâu. Bởi số lượng linh thú quá nhiều, do đó nếu xuất hiện một con tà thú hay linh thú cấp bậc cao có đủ linh trí, nó sẽ kêu gọi những con linh thú khác tấn công vào thành.
Vì thần thú ở bậc sơ cấp và trung cấp, đa số đều chưa khai thông linh trí, bản năng loài thú vẫn là phần lớn. Do đó việc tập trung lại tấn công vào thành cần phải có kẻ mạnh khác cầm đầu.
Do đó, khi xuất hiện một con tà thú có linh trí vượt bậc và kêu gọi bọn chúng, linh thú lập tức sẽ bị kích động, bắt đầu tấn công loài người. Nếu không phải có dị năng giả và thuần thú sư trấn thủ thì số người dân thương vong nhất định là khó có thể đong đếm.
Phó Trạc Mẫn di chuyển không lâu thì thấy được một đàn linh thú. Vẻ ngoài của loài linh thú này rất giống gà, có điều đôi cánh của chúng lại rộng lớn hơn gà rất nhiều, hiển nhiên là còn có thể bay. Những bộ phận khác như móng vuốt hay phần mỏ cũng rất sắc nhọn, trông thập phần mạnh mẽ, Phó Trạc Mẫn lục lọi trong sách một hồi cũng không có được thông tin gì về loài linh thú này, trong lúc y đang đăm chiêu thì hệ thống xuất hiện.
[Ký chủ, đây là linh thú bậc sơ cấp hệ ba sao, có tên gọi là tiểu điểu, sống theo bầy đàn nhưng không phải quần thể, thuộc loài ăn cỏ và uống máu. Ưu điểm của tiểu điểu là có thể bay, móng vuốt hai chân và mỏ rất sắc chọn, có thể so sánh với một thanh kiếm thượng phẩm. Tuy ăn cỏ nhưng bản tính vô cùng hung hăng.]
Khóe miệng Phó Trạc Mẫn thoáng co giật, dù tiểu điểu ăn cỏ nhưng nó lại thích uống máu, bản tính hung hăng xem ra là chuyện thường tình, nếu nói nó lành tính y mới cảm thấy quái lạ đấy.
Tình hình hiện tại của Phó Trạc Mẫn chính là y không muốn dựa dẫm quá nhiều vào hệ thống, nếu không phải tình huống hết sức bức thiết, y sẽ không nhờ cậy đến hệ thống. Người mà y có thể dựa dẫm vào chỉ có chính bản thân y mà thôi!
Ngó thấy ba con tiểu điểu trước mặt, Phó Trạc Mẫn liền muốn cược một phen. Vài thứ dụng cụ y mua ngoài phố lúc nãy có vẻ sẽ phát huy được tác dụng nếu y săn bắt đàn tiểu điểu này.
Mang theo loại tâm tình đó, Phó Trạc Mẫn nhanh chóng ra phố, dùng số tiền cuối cùng mua chút ít đồ vật rồi nhanh chóng phi vào rừng.
Linh thú được phân chia thành nhiều chủng loại, nhưng bốn chủng loại cơ bản nhất của linh thú chính là sơ cấp, trung cấp, cao cấp và đỉnh cấp. Ở mỗi cấp bậc lại được phân loại thành ba hệ, hệ một sao, hệ hai sao và hệ ba sao. Hiển nhiên là theo mỗi chủng loại khác nhau, thực lực của linh thú cũng sẽ hoàn toàn khác biệt.
Hiện tại, với thực lực của y chỉ có thể săn được linh thú sơ cấp, nếu chạm vào linh thú trung cấp, có khi còn cúng luôn cái mạng nhỏ này cho chúng nó.
Phó Trạc Mẫn tìm một cái cây khá to, y trèo lên cành cây tìm chỗ an vị, sau đó lấy trong ngực ra một quyển sách không mỏng không dày, thoạt nhìn khá mới, hiển nhiên là y vừa mua ban nãy. Trên bìa sách, dòng chữ “100 loài linh thú” được viết trông rất khí phách, y cong cong khóe miệng, mở sách tiếp thu đôi phần tri thức.
Nội dung của quyển sách là đôi nét về một trăm loại linh thú, từ mô tả hình dạng bên ngoài cho đến ưu và nhược điểm, tập tính sinh sống. Hiển nhiên là có nhiều loại sách đa dạng hơn, cũng có nhiều kiến thức về nhiều linh thú hơn, thậm chí còn có hình vẽ minh họa rõ ràng. Thế nhưng với chút bạc vụn ít ỏi, Phó Trạc Mẫn cũng không còn lựa chọn nào khác.
Trong lúc Phó Trạc Mẫn đọc gần quá nửa quyển sách thì một tiếng gầm gừ từ phía xa truyền đến màng nhĩ khiến y giật nảy người. Tiếng gầm gừ đó có vẻ vô cùng hung hãn, tuy chưa rõ là có chuyện gì xảy ra nhưng nghe qua dường như không phải loại chuyện tốt đẹp gì.
Phó Trạc Mẫn định đọc sơ qua quyển sách này xong, sau đó mới tiến hành săn linh thú, chính là biết địch biết ta trăm trận trăm thắng. Nhưng hiện tại có biến, y cũng không ngại đi xem kịch.
Tại một nơi trũng trong khu rừng có hai nữ một nam đang vây quanh một con thú, con thú đó cao khoảng nửa trượng, thoạt nhìn trông nó vô cùng giống với tê tê với lớp vảy cứng bao bọc, chồng lên nhau giống như những tấm vảy cá, chỉ chừa phần bên dưới bụng. Thế nhưng khác với tê tê, phần mỏ của con thú này không dài ra mà lại vô cùng bằng phẳng, có dáng vẻ hệt như mặt của một con gấu với lớp lông dày đặc chỉ lộ ra đôi mắt to tròn, chiếc mũi và cái miệng.
Đầu Phó Trạc Mẫn lập tức nhảy số, con thú này dường như khá quen thuộc, lúc nãy y đọc sách, không phải có một loài linh thú được mô tả thế này sao? Y mở sách ra tìm kiếm, quả nhiên thấy được trang sách có thông tin về linh thú này, nó được gọi là tỷ tề, là một linh thú sơ cấp hệ hai sao, tuy nó là loài ăn tạp thế nhưng đối với nó thì thịt vẫn là chân ái.
Linh thú sơ cấp hệ hai sao, xem ra bán cũng khá đáng tiền đấy, loài rẻ tiền nhất chính là linh thú sơ cấp hệ một sao. Tuy chỉ chênh lệch nhau một hệ, thế nhưng số tiền bán ra cũng không phải là khác nhau một chút mà là có sự khác biệt rất rõ ràng.
Linh thú sơ cấp hệ hai sao có khả năng phòng ngự hoặc tấn công cao hơn linh thú sơ cấp hệ một sao. Ví dụ như loài tỷ tề này, nó sở hữu lớp vảy dày với cấu tạo đặc biệt tựa vảy cá, chỉ cần nó ngoan cố cuộn thân thể lại thì bất kể là loại vũ khí gì cũng đành bó tay giương cờ dẹp trống mà đầu hàng.
Bấy giờ, trận chiến của ba người một thú dường như sắp đi đến hồi kết, bởi lẽ không biết ba người kia dùng cách gì, khiến cho tỷ tề không thể cuộn người lại để phòng thủ, thế nên nó chỉ có thể nằm sát đất để bảo vệ phần bụng không có lớp vảy cứng cáp bao bọc.
Chỉ có điều ba người kia há để cho tỷ tề có cơ hội trốn tránh như vậy, nào là kiếm nào là roi, cứ thế liên tục tấn công vào phần bụng mềm mại của tỷ tề khiến máu tươi nhuộm đỏ một mảng, hương vị chết chóc ngập tràn trong không khí.
Nhìn đến đây, Phó Trạc Mẫn đã hiểu tiếng gầm gừ tức giận và tuyệt vọng kia từ đâu mà có.
Vì tình thế đã rồi, nên rất nhanh trận chiến liền kết thúc, tỷ tề đành bỏ mạng nơi đây.
“Mau chóng thu thập đi, mùi máu của tỷ tề có khả năng hấp dẫn những linh thú khác đến. Nếu chậm một chút thì chúng ta sẽ bị linh thú vây quanh, thi nhau cắn xé đấy.”
Nữ nhân lục y vừa dứt lời thì liền tiến về phía trước, thanh kiếm trong tay tựa như có linh hồn, bay lên không trung theo ánh nhìn của nàng ta rồi bắt đầu cắt xẻ thân thể tỷ tề.
Một nam một nữ còn lại thấy vậy đáp một tiếng, nhanh chóng nối gót nữ nhân lục y, ra tay cắt xẻ thân thể tỷ tề. Năng suất làm việc của ba người tất nhiên là nhanh hơn một người rất nhiều, không lâu sau thì thân thể tỷ tề đã được cắt xẻ gọn ghẽ không thừa dù chỉ là một phần.
Đây hiển nhiên là cách thức của đa số những người đi săn linh thú. Vì người sở hữu được không gian tùy thân ở đại lục cấp thấp như đại lục La Bách chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay.
Do đó những người đi săn linh thú, sẽ tùy theo loại linh thú mình đã săn được, xem loại linh thú đó đáng giá ở chỗ nào, là lớp da bên ngoài hay phần thịt bên trong… mà tiến hành cắt xẻ rồi mang đi bán. Vì không sở hữu không gian tùy thân nên chỉ có thể làm như vậy.
Mà nữ nhân lục y kia, có vẻ là người có kinh nghiệm phong phú đang hướng dẫn một nam một nữ còn lại. Thân thể tỷ tề thú được cắt xẻ vô cùng hợp lý, phần vảy bị lóc hết thịt và được nâng niu vì họ sợ làm nó bị trầy, hiển nhiên là vảy của tỷ tề là thứ đáng tiền.
Ngoài ra, phần đuôi cũng được cắt xẻ tỉ mỉ, vết cắt gãy gọn không phạm vào phần gân nằm ở bên trong đuôi, đó cũng là một bộ phận đáng tiền trên thân thể của tỷ tề. Còn phần thịt được cắt thành từng khối vuông, máu tươi nhuộm đỏ trên từng thớ thịt dày dặn, chắc nịch.
Cắt xẻ tỷ tề xong xuôi, ba người lập tức rời khỏi hiện trường. Phó Trạc Mẫn thấy vậy cũng lập tức rời đi, theo như lời nữ nhân lục y thì máu của linh thú có thể hấp dẫn linh thú khác đến, điều đó quả thật chẳng tốt lành gì.
Phó Trạc Mẫn không khỏi cảm thán, dù chuyện săn bắt diễn ra mỗi ngày, thế nhưng số lượng linh thú trong rừng vẫn nhiều thế này, đây đích thị là một nỗi nguy chậc chờ.
Trên thực tế thì trận thú triều do linh thú khởi xướng vừa diễn ra cách đây không lâu. Bởi số lượng linh thú quá nhiều, do đó nếu xuất hiện một con tà thú hay linh thú cấp bậc cao có đủ linh trí, nó sẽ kêu gọi những con linh thú khác tấn công vào thành.
Vì thần thú ở bậc sơ cấp và trung cấp, đa số đều chưa khai thông linh trí, bản năng loài thú vẫn là phần lớn. Do đó việc tập trung lại tấn công vào thành cần phải có kẻ mạnh khác cầm đầu.
Do đó, khi xuất hiện một con tà thú có linh trí vượt bậc và kêu gọi bọn chúng, linh thú lập tức sẽ bị kích động, bắt đầu tấn công loài người. Nếu không phải có dị năng giả và thuần thú sư trấn thủ thì số người dân thương vong nhất định là khó có thể đong đếm.
Phó Trạc Mẫn di chuyển không lâu thì thấy được một đàn linh thú. Vẻ ngoài của loài linh thú này rất giống gà, có điều đôi cánh của chúng lại rộng lớn hơn gà rất nhiều, hiển nhiên là còn có thể bay. Những bộ phận khác như móng vuốt hay phần mỏ cũng rất sắc nhọn, trông thập phần mạnh mẽ, Phó Trạc Mẫn lục lọi trong sách một hồi cũng không có được thông tin gì về loài linh thú này, trong lúc y đang đăm chiêu thì hệ thống xuất hiện.
[Ký chủ, đây là linh thú bậc sơ cấp hệ ba sao, có tên gọi là tiểu điểu, sống theo bầy đàn nhưng không phải quần thể, thuộc loài ăn cỏ và uống máu. Ưu điểm của tiểu điểu là có thể bay, móng vuốt hai chân và mỏ rất sắc chọn, có thể so sánh với một thanh kiếm thượng phẩm. Tuy ăn cỏ nhưng bản tính vô cùng hung hăng.]
Khóe miệng Phó Trạc Mẫn thoáng co giật, dù tiểu điểu ăn cỏ nhưng nó lại thích uống máu, bản tính hung hăng xem ra là chuyện thường tình, nếu nói nó lành tính y mới cảm thấy quái lạ đấy.
Tình hình hiện tại của Phó Trạc Mẫn chính là y không muốn dựa dẫm quá nhiều vào hệ thống, nếu không phải tình huống hết sức bức thiết, y sẽ không nhờ cậy đến hệ thống. Người mà y có thể dựa dẫm vào chỉ có chính bản thân y mà thôi!
Ngó thấy ba con tiểu điểu trước mặt, Phó Trạc Mẫn liền muốn cược một phen. Vài thứ dụng cụ y mua ngoài phố lúc nãy có vẻ sẽ phát huy được tác dụng nếu y săn bắt đàn tiểu điểu này.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.