Xưng Bá Thế Giới Khác Bắt Đầu Từ Trở Thành Ma Nữ
Chương 50: Tầm Nhìn Dài Hạn (1)
Ngư Bất Quai
15/11/2024
Faye có tầm nhìn dài hạn hơn Wenners nhiều.
Cô nói: “Để có được quyết định này thì cũng không hề dễ dàng, so với trong tưởng tượng của ta thì lòng can đảm của cô càng khiến người khác phải kính nể hơn. Tuy nhiên, chuyện giết chết một người chẳng khó khăn gì cả, cái quan trọng là chuyện sau này.”
Wenners lộ ra một biểu cảm ngơ ngác, mờ mịt. Faye tiếp tục đưa ra lời khuyên: “Cô mới mười một tuổi, phải sinh sống, phải ăn uống. Nếu không có Griffiths thì những ngày sau này của cô sẽ phải sống như thế nào, có ý tưởng gì không?”
“Tôi, tôi có thể đi theo ngài không?” Wenners gấp gáp bày tỏ: “Tôi, cái gì tôi cũng biết làm, biết giặt quần áo, còn có thể quét dọn nhà cửa. Tôi làm việc rất nhanh nhẹn! Xin ngài đừng bỏ tôi lại…”
“Như vậy thì có khác gì cuộc sống bây giờ của cô không?” Faye mỉm cười, ánh mắt lại chuyển về phía gian phòng đặt quầy thuốc phía đằng trước.
“Chuyện báo thù không chỉ đơn giản là giết người rồi thôi. Báo thù là phải khiến kẻ thù của mình nhìn thấy tất cả những gì mà bọn họ quý trọng dần dần biến mất, nhìn thấy cô có thể sống ngày một tốt hơn, còn đám người kia lại chỉ có thể bất lực đứng nhìn.”
“Phải khiến cho bọn họ hứng chịu tội nghiệt đã gây ra, phải gánh nỗi đau khổ khủng khiếp hơn những gì cô phải chịu đựng gấp trăm nghìn lần…”
Ma Nữ trẻ tuổi cuối cùng cũng lộ ra răng nanh sắc nhọn đầy nguy hiểm của mình. Những lời thủ thỉ tràn ngập hấp dẫn đang từ từ quấn quanh lấy Wenners bé nhỏ trong bóng đêm.
“Cô có biết điều mà người cha ruột của cô quan tâm nhất là gì không?”
Wenners ngơ ngác nói: “Thuốc… Tiệm thuốc, là tiệm thuốc này.”
Tiệm thuốc này là nơi sản sinh tất cả tài sản của Griffiths, là nơi ông ta phấn đấu kinh doanh hơn nửa cuộc đời.
Vừa mới dứt lời thì Wenners đã đột nhiên lóe lên một ý tưởng! Đúng vậy! Tiệm thuốc!
Tất cả mọi công việc ở tiệm thuốc hiện giờ đều do cô ấy đảm nhận! Chuyện kiểm kê nguyên liệu, phân loại và đăng ký các loại thuốc, thậm chí, việc mua sắm một số nguyên liệu điều chế quan trọng, nhận và giao hàng hóa trong cửa tiệm cũng là do cô ấy phụ trách!
Ngoại trừ việc kiểm soát tài khoản thu chi, quản lý một số nguồn mua sắm nguyên liệu quan trọng quý hiếm và tiếp đón khách hàng thì Griffiths sẽ không cho cô ấy nhúng tay vào. Còn lại, tất cả mọi quy trình vận hành khác của tiệm thuốc thì Wenners đều nắm rõ trong lòng bàn tay.
Nếu như Wenners có thể tiếp quản được ba mục trên thì cô ấy sẽ có thể một mình điều hành được hoạt động kinh doanh của tiệm thuốc! Cướp đoạt nó từ trên tay của người cha ruột kia!
Như vậy thì cô ấy cũng có thể tự nuôi sống được bản thân rồi!
Trong nhiều năm qua, tuy rằng cuộc sống mỗi ngày của Wenners đều bị sự khốn khổ đóng chiếm. Nhưng mà, dưới sự ảnh hưởng của việc Griffiths luôn bắt ép cô ấy làm việc không ngừng nghỉ thì Wenners cũng đã dần dần hình thành được tư duy kinh doanh cơ bản.
Đến lúc này, rốt cuộc Faye mới nở một nụ cười thật lòng. Vốn dĩ cô còn định xếp tiệm thuốc này vào danh sách con đường kiếm tiền ổn định nhưng Griffiths lại quá gian trá và xảo quyệt, thật sự không phải là ứng cử viên phù hợp để lựa chọn hợp tác làm ăn.
Wenners thì không giống vậy, cô ấy là người sẵn sàng hy sinh linh hồn của mình để hiến tế cho Ma Nữ.
Faye đã quen với việc tối đa hóa lợi ích của bản thân nên chuyện có thể giúp một cô gái đáng thương thoát khỏi bể khổ thuận tiện cũng tìm được cho mình một đối tác làm ăn thích hợp thì quả thật là vô cùng hoàn mỹ.
Từ căn phòng phía trước truyền đến âm thanh Griffiths bật mở bình rượu, hiển nhiên là khách hàng trước đó đã rời khỏi rồi. Hành động mở một bình rượu mới này đồng nghĩa với chuyện ông ta lại kiếm được một khoản lời lớn. Wenners đã quá quen với chuyện này rồi.
“Ông ta sẽ ngay lập tức gọi tôi qua đó.” Wenners run rẩy cả hai vai trong lo lắng.
“Đừng hoảng hốt.” Faye vung nhẹ quyền trượng trong tay một cái, một bóng dáng đen xì đã đi ra ngoài và bám vào cơ thể của Wenners.
Đây là những gì mà tên Tử Linh Ca kia đã từng làm với Faye. Bây giờ, cô chỉ học theo làm y như vậy, trong quá trình thực hiện cố gắng kiểm soát Tử Linh thuộc hạ để khống chế không cho nó làm tổn thương đến Wenners.
“Nó sẽ bảo vệ cô, không cần phải sợ hãi.”
Phía sau lưng có một con Tử Linh nằm úp sấp khiến cho toàn thân Wenners cảm thấy cứng đờ. Nhưng mà, cô ấy vẫn điều chỉnh các cơ trên khuôn mặt để kiểm soát bản thân không lộ ra biểu cảm quá sợ hãi.
“Vâng, được.” Cô ấy gật đầu.
Sau đó, Faye đã nhanh chóng giúp Wenners sắp xếp lại một cách có hệ thống những chuyện mà cô ấy sắp sửa phải làm và nêu trước một số rắc rối mà cô ấy có thể sẽ gặp phải.
Dù sao Wenners cũng mới chỉ mười một tuổi, có rất nhiều khía cạnh cô ấy sẽ không thể suy xét chu toàn được. Tuy nhiên, Faye lại khác.
Cô nói: “Để có được quyết định này thì cũng không hề dễ dàng, so với trong tưởng tượng của ta thì lòng can đảm của cô càng khiến người khác phải kính nể hơn. Tuy nhiên, chuyện giết chết một người chẳng khó khăn gì cả, cái quan trọng là chuyện sau này.”
Wenners lộ ra một biểu cảm ngơ ngác, mờ mịt. Faye tiếp tục đưa ra lời khuyên: “Cô mới mười một tuổi, phải sinh sống, phải ăn uống. Nếu không có Griffiths thì những ngày sau này của cô sẽ phải sống như thế nào, có ý tưởng gì không?”
“Tôi, tôi có thể đi theo ngài không?” Wenners gấp gáp bày tỏ: “Tôi, cái gì tôi cũng biết làm, biết giặt quần áo, còn có thể quét dọn nhà cửa. Tôi làm việc rất nhanh nhẹn! Xin ngài đừng bỏ tôi lại…”
“Như vậy thì có khác gì cuộc sống bây giờ của cô không?” Faye mỉm cười, ánh mắt lại chuyển về phía gian phòng đặt quầy thuốc phía đằng trước.
“Chuyện báo thù không chỉ đơn giản là giết người rồi thôi. Báo thù là phải khiến kẻ thù của mình nhìn thấy tất cả những gì mà bọn họ quý trọng dần dần biến mất, nhìn thấy cô có thể sống ngày một tốt hơn, còn đám người kia lại chỉ có thể bất lực đứng nhìn.”
“Phải khiến cho bọn họ hứng chịu tội nghiệt đã gây ra, phải gánh nỗi đau khổ khủng khiếp hơn những gì cô phải chịu đựng gấp trăm nghìn lần…”
Ma Nữ trẻ tuổi cuối cùng cũng lộ ra răng nanh sắc nhọn đầy nguy hiểm của mình. Những lời thủ thỉ tràn ngập hấp dẫn đang từ từ quấn quanh lấy Wenners bé nhỏ trong bóng đêm.
“Cô có biết điều mà người cha ruột của cô quan tâm nhất là gì không?”
Wenners ngơ ngác nói: “Thuốc… Tiệm thuốc, là tiệm thuốc này.”
Tiệm thuốc này là nơi sản sinh tất cả tài sản của Griffiths, là nơi ông ta phấn đấu kinh doanh hơn nửa cuộc đời.
Vừa mới dứt lời thì Wenners đã đột nhiên lóe lên một ý tưởng! Đúng vậy! Tiệm thuốc!
Tất cả mọi công việc ở tiệm thuốc hiện giờ đều do cô ấy đảm nhận! Chuyện kiểm kê nguyên liệu, phân loại và đăng ký các loại thuốc, thậm chí, việc mua sắm một số nguyên liệu điều chế quan trọng, nhận và giao hàng hóa trong cửa tiệm cũng là do cô ấy phụ trách!
Ngoại trừ việc kiểm soát tài khoản thu chi, quản lý một số nguồn mua sắm nguyên liệu quan trọng quý hiếm và tiếp đón khách hàng thì Griffiths sẽ không cho cô ấy nhúng tay vào. Còn lại, tất cả mọi quy trình vận hành khác của tiệm thuốc thì Wenners đều nắm rõ trong lòng bàn tay.
Nếu như Wenners có thể tiếp quản được ba mục trên thì cô ấy sẽ có thể một mình điều hành được hoạt động kinh doanh của tiệm thuốc! Cướp đoạt nó từ trên tay của người cha ruột kia!
Như vậy thì cô ấy cũng có thể tự nuôi sống được bản thân rồi!
Trong nhiều năm qua, tuy rằng cuộc sống mỗi ngày của Wenners đều bị sự khốn khổ đóng chiếm. Nhưng mà, dưới sự ảnh hưởng của việc Griffiths luôn bắt ép cô ấy làm việc không ngừng nghỉ thì Wenners cũng đã dần dần hình thành được tư duy kinh doanh cơ bản.
Đến lúc này, rốt cuộc Faye mới nở một nụ cười thật lòng. Vốn dĩ cô còn định xếp tiệm thuốc này vào danh sách con đường kiếm tiền ổn định nhưng Griffiths lại quá gian trá và xảo quyệt, thật sự không phải là ứng cử viên phù hợp để lựa chọn hợp tác làm ăn.
Wenners thì không giống vậy, cô ấy là người sẵn sàng hy sinh linh hồn của mình để hiến tế cho Ma Nữ.
Faye đã quen với việc tối đa hóa lợi ích của bản thân nên chuyện có thể giúp một cô gái đáng thương thoát khỏi bể khổ thuận tiện cũng tìm được cho mình một đối tác làm ăn thích hợp thì quả thật là vô cùng hoàn mỹ.
Từ căn phòng phía trước truyền đến âm thanh Griffiths bật mở bình rượu, hiển nhiên là khách hàng trước đó đã rời khỏi rồi. Hành động mở một bình rượu mới này đồng nghĩa với chuyện ông ta lại kiếm được một khoản lời lớn. Wenners đã quá quen với chuyện này rồi.
“Ông ta sẽ ngay lập tức gọi tôi qua đó.” Wenners run rẩy cả hai vai trong lo lắng.
“Đừng hoảng hốt.” Faye vung nhẹ quyền trượng trong tay một cái, một bóng dáng đen xì đã đi ra ngoài và bám vào cơ thể của Wenners.
Đây là những gì mà tên Tử Linh Ca kia đã từng làm với Faye. Bây giờ, cô chỉ học theo làm y như vậy, trong quá trình thực hiện cố gắng kiểm soát Tử Linh thuộc hạ để khống chế không cho nó làm tổn thương đến Wenners.
“Nó sẽ bảo vệ cô, không cần phải sợ hãi.”
Phía sau lưng có một con Tử Linh nằm úp sấp khiến cho toàn thân Wenners cảm thấy cứng đờ. Nhưng mà, cô ấy vẫn điều chỉnh các cơ trên khuôn mặt để kiểm soát bản thân không lộ ra biểu cảm quá sợ hãi.
“Vâng, được.” Cô ấy gật đầu.
Sau đó, Faye đã nhanh chóng giúp Wenners sắp xếp lại một cách có hệ thống những chuyện mà cô ấy sắp sửa phải làm và nêu trước một số rắc rối mà cô ấy có thể sẽ gặp phải.
Dù sao Wenners cũng mới chỉ mười một tuổi, có rất nhiều khía cạnh cô ấy sẽ không thể suy xét chu toàn được. Tuy nhiên, Faye lại khác.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.