Chương 11:
Tô Mã Lệ
02/01/2024
Wechat có rất nhiều tin nhắn, cô chọn những tin nhắn quan trọng để trả lời, sau đó vào phòng thoa kem chống nắng trước khi ra ngoài.
Buổi chiều nhiệt độ rất cao, cô bắt taxi đi mà vẫn nóng không chịu nổi, đến nơi phòng vấn, toà nhà bật điều hòa thì cô mới đỡ nóng, nội dung cuộc phỏng vấn rất đơn giản, chỉ cần dịch một đoạn văn bản Tiếng Anh ngay tại chỗ.
Có hơn 20 cô gái đến phỏng vấn, ai cũng ăn mặc thời trang, trang điểm tinh xảo, trước khi đến Thẩm Tư Ngư rất tự tin, nhưng sau khi nhìn thấy nhiều người như vậy, sự tự tin của cô đột nhiên biến mất.
Sau khi kết thúc buổi phóng vấn, cô đến thư viện đọc sách hưởng ké điều hòa, Hứa Hâm nhắn tin hỏi cô phỏng vấn thành công hay không, cô trả lời: 【 không chắc lắm. 】
Hứa Hâm gửi một icon ngoáy mũi, Thẩm Tư Ngư đang nhắn tin thì Thẩm Tiêu gọi điện thoại tới.
Bây giờ là bốn giờ mười phút.
Thẩm Tiêu nói trong điện thoại: “Chị và Hạ Thạch Thanh chia tay rồi.”
Thẩm Tư Ngư tựa hồ không nghe rõ cô ấy nói gì, một lúc lâu sau mới mở miệng hỏi: “Chị nói cái gì?”
“Em có ở nhà không? Thu dọn đồ đạc giúp chị, lát chị về sẽ chuyển đồ.” Thẩm Tiêu cúp điện thoại.
Thẩm Tư Ngu đang ngồi trong khu vực đọc sách của thư viện, trên màn hình điện thoại, Hứa Hâm vẫn đang oanh tạc cô bằng biểu tượng cảm xúc, bàn phím của cô vẫn dừng lại ở chữ ‘cạnh tranh’.
Cô ngồi trên ghế vài phút mới nhớ tới việc gọi lại cho Thẩm Tiêu: “Chị, chuyện gì xảy ra vậy? Hai anh chị cãi nhau ạ?”
“Đàm phán thất bại.” Thẩm Tiêu hút thuốc, giọng nói hơi khàn, “Quên đi, bọn chị chia tay rồi, em đừng hỏi nữa, thu dọn đồ đi, chị gọi xe qua đó.”
“Chị với anh ấy vừa mới…” Thẩm Tư Ngư còn chưa nói xong thì điện thoại đã cúp máy.
Trái tim cô giống như tấm mạng nhện bị kéo đứt, tất cả suy nghĩ trở nên hỗn loạn, cô vốn tưởng rằng nghe được tin tức này bản thân sẽ vui vẻ, nhưng hóa ra không phải như vậy.
Mạng lưới suy nghĩ hỗn loạn hiện ra khuôn mặt của Hạ Thạch Thanh, người đàn ông đứng trong bóng tối, ngón tay kẹp điếu thuốc lá.
Tối hôm qua cô đã nhìn ra.
Anh mệt mỏi, cũng rất đau khổ.
Buổi chiều nhiệt độ rất cao, cô bắt taxi đi mà vẫn nóng không chịu nổi, đến nơi phòng vấn, toà nhà bật điều hòa thì cô mới đỡ nóng, nội dung cuộc phỏng vấn rất đơn giản, chỉ cần dịch một đoạn văn bản Tiếng Anh ngay tại chỗ.
Có hơn 20 cô gái đến phỏng vấn, ai cũng ăn mặc thời trang, trang điểm tinh xảo, trước khi đến Thẩm Tư Ngư rất tự tin, nhưng sau khi nhìn thấy nhiều người như vậy, sự tự tin của cô đột nhiên biến mất.
Sau khi kết thúc buổi phóng vấn, cô đến thư viện đọc sách hưởng ké điều hòa, Hứa Hâm nhắn tin hỏi cô phỏng vấn thành công hay không, cô trả lời: 【 không chắc lắm. 】
Hứa Hâm gửi một icon ngoáy mũi, Thẩm Tư Ngư đang nhắn tin thì Thẩm Tiêu gọi điện thoại tới.
Bây giờ là bốn giờ mười phút.
Thẩm Tiêu nói trong điện thoại: “Chị và Hạ Thạch Thanh chia tay rồi.”
Thẩm Tư Ngư tựa hồ không nghe rõ cô ấy nói gì, một lúc lâu sau mới mở miệng hỏi: “Chị nói cái gì?”
“Em có ở nhà không? Thu dọn đồ đạc giúp chị, lát chị về sẽ chuyển đồ.” Thẩm Tiêu cúp điện thoại.
Thẩm Tư Ngu đang ngồi trong khu vực đọc sách của thư viện, trên màn hình điện thoại, Hứa Hâm vẫn đang oanh tạc cô bằng biểu tượng cảm xúc, bàn phím của cô vẫn dừng lại ở chữ ‘cạnh tranh’.
Cô ngồi trên ghế vài phút mới nhớ tới việc gọi lại cho Thẩm Tiêu: “Chị, chuyện gì xảy ra vậy? Hai anh chị cãi nhau ạ?”
“Đàm phán thất bại.” Thẩm Tiêu hút thuốc, giọng nói hơi khàn, “Quên đi, bọn chị chia tay rồi, em đừng hỏi nữa, thu dọn đồ đi, chị gọi xe qua đó.”
“Chị với anh ấy vừa mới…” Thẩm Tư Ngư còn chưa nói xong thì điện thoại đã cúp máy.
Trái tim cô giống như tấm mạng nhện bị kéo đứt, tất cả suy nghĩ trở nên hỗn loạn, cô vốn tưởng rằng nghe được tin tức này bản thân sẽ vui vẻ, nhưng hóa ra không phải như vậy.
Mạng lưới suy nghĩ hỗn loạn hiện ra khuôn mặt của Hạ Thạch Thanh, người đàn ông đứng trong bóng tối, ngón tay kẹp điếu thuốc lá.
Tối hôm qua cô đã nhìn ra.
Anh mệt mỏi, cũng rất đau khổ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.