Chương 41:
Tô Mã Lệ
09/01/2024
Thẩm Tư Ngư tắm xong liền đi ngủ, cô không biết ngoài cửa treo một phần cơm hộp, bên trong có cháo và một hộp anh đào.
Mãi đến ba ngày sau Thẩm Tiêu mới nhớ ra điều gì đó nói với cô: “Đồ ăn lần trước là em đặt à. Sao lại đặt cả cháo và anh đào vậy?”
Thẩm Tư Ngư không hiểu, cô đang sửa luận văn cho Hứa Hâm, vừa mới gõ một chữ, sau đó chậm rãi nhìn về phía cửa, “Ý chị là có một phần cháo và một hộp anh đào?”
“Đúng vậy, không phải em đặt chúng à?” Thẩm Tiêu đang đắp mặt nạ, hàm hồ nói, “Hôm đó chị thấy em ngủ rồi, tưởng em đặt cho chị nên chị mới ăn.”
Thẩm Tư Ngư không nói gì, cô nhìn màn hình máy tính, nhẹ nhàng gật đầu: “Vốn dĩ là của chị.”
Lẽ ra cô nên cam chịu số phận.
Dù là anh đào hay là Hạ Thạch Thanh, số phận đã mặc định phải là Thẩm Tiêu.
Dù cô có tranh hay không tranh thì nó cũng không thuộc về cô.
Thẩm Tiêu không nghe rõ cô đang nói gì, đang định đi ra ngoài thì lại hỏi: “Cuối tuần này em có rảnh không? Có một nhà hàng mới khai trương, chị dẫn em đi ăn thử.”
“Em có hẹn với Hứa Hâm rồi.” Thẩm Tư Ngư lắc đầu, “Chị đi cùng bạn đi.”
“Được rồi.”
Tuần trước Hứa Hâm hẹn Thẩm Tư Ngư ăn cơm, nhưng Thẩm Tư Ngư bận quá, buổi sáng đi làm, buổi tối dạy kèm, cuối tuần lại làm thêm, nhưng cuối tuần này sinh viên Mỹ kia đi du lịch, Thẩm Tư Ngư có thời gian, Hứa Hâm lập tức hẹn cô ra ngoài ăn cơm, còn đặt chỗ ở một quá nổi tiếng trên mạng, muốn đưa cô đi xả tress.
Mặc dù Thẩm Tư Ngư không hứng thú lắm nhưng vẫn đi cùng, buổi sáng hai người đến một quán ăn nổi tiếng để chụp ảnh, buổi trưa đến trung tâm thương mại, buổi chiều ngồi quán cà phê chụp ảnh, buổi tối đến một nhà hàng hải sản để ăn buffet.
Để cảm ơn Thẩm Tư Ngư sửa luận văn giúp mình, Hứa Hâm cầm hai chai rượu trái cây đến, nâng ly chúc mừng: “Uống không say đâu, cậu nếm thử đi.”
Thẩm Tư Ngư cầm lấy nhấp một ngụm, cảm thấy mùi vị khá ngon nên cụng ly với cô nàng.
Mãi đến ba ngày sau Thẩm Tiêu mới nhớ ra điều gì đó nói với cô: “Đồ ăn lần trước là em đặt à. Sao lại đặt cả cháo và anh đào vậy?”
Thẩm Tư Ngư không hiểu, cô đang sửa luận văn cho Hứa Hâm, vừa mới gõ một chữ, sau đó chậm rãi nhìn về phía cửa, “Ý chị là có một phần cháo và một hộp anh đào?”
“Đúng vậy, không phải em đặt chúng à?” Thẩm Tiêu đang đắp mặt nạ, hàm hồ nói, “Hôm đó chị thấy em ngủ rồi, tưởng em đặt cho chị nên chị mới ăn.”
Thẩm Tư Ngư không nói gì, cô nhìn màn hình máy tính, nhẹ nhàng gật đầu: “Vốn dĩ là của chị.”
Lẽ ra cô nên cam chịu số phận.
Dù là anh đào hay là Hạ Thạch Thanh, số phận đã mặc định phải là Thẩm Tiêu.
Dù cô có tranh hay không tranh thì nó cũng không thuộc về cô.
Thẩm Tiêu không nghe rõ cô đang nói gì, đang định đi ra ngoài thì lại hỏi: “Cuối tuần này em có rảnh không? Có một nhà hàng mới khai trương, chị dẫn em đi ăn thử.”
“Em có hẹn với Hứa Hâm rồi.” Thẩm Tư Ngư lắc đầu, “Chị đi cùng bạn đi.”
“Được rồi.”
Tuần trước Hứa Hâm hẹn Thẩm Tư Ngư ăn cơm, nhưng Thẩm Tư Ngư bận quá, buổi sáng đi làm, buổi tối dạy kèm, cuối tuần lại làm thêm, nhưng cuối tuần này sinh viên Mỹ kia đi du lịch, Thẩm Tư Ngư có thời gian, Hứa Hâm lập tức hẹn cô ra ngoài ăn cơm, còn đặt chỗ ở một quá nổi tiếng trên mạng, muốn đưa cô đi xả tress.
Mặc dù Thẩm Tư Ngư không hứng thú lắm nhưng vẫn đi cùng, buổi sáng hai người đến một quán ăn nổi tiếng để chụp ảnh, buổi trưa đến trung tâm thương mại, buổi chiều ngồi quán cà phê chụp ảnh, buổi tối đến một nhà hàng hải sản để ăn buffet.
Để cảm ơn Thẩm Tư Ngư sửa luận văn giúp mình, Hứa Hâm cầm hai chai rượu trái cây đến, nâng ly chúc mừng: “Uống không say đâu, cậu nếm thử đi.”
Thẩm Tư Ngư cầm lấy nhấp một ngụm, cảm thấy mùi vị khá ngon nên cụng ly với cô nàng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.