Chương 3
Sakuravn
31/08/2013
Về nhà trong tâm trạng buồn bã
- Xu, con làm sao thế? – Bố tôi hỏi tôi
Tôi nhìn bố với gương mặt buồn vô hạn
- Ơ, dạ. Không có gì đâu bố. Con mệt quá, con lên phòng nghĩ đây.
- Ừ, con cứ nghỉ đi cho khỏe!
Nằm nhìn trần nhà và tôi bắt đầu suy nghĩ nhiều chuyện
Đu Đu của tôi đã không còn như ngày xưa nữa, cậu ấy đã thay đổi rất nhiều.
Lo Lo thì vẫn thế, vẫn cười nói vui vẻ nhưng tôi cảm thấy cậu ấy cũng đã thay đổi
La La thì biệt tăm không hề có tung tích gì
Tôi tự hỏi bản thân mình:” Tại sao? Tại sao mọi thứ thân thuộc mà tôi yêu quý đều dần thay đổi theo thời gian? Phải chăng tôi đã quá hững hờ với mọi người ư?”
Và tôi ngủ thiếp đi lúc nào không hay
- Xu xu à, dậy ăn cơm đi con, tối rồi!!! – Tiếng mẹ đến cạnh giường gọi tôi dậy
Nhưng bây giờ sao mà tôi cảm thấy mệt mỏi quá, chả muốn dậy một chút nào .
- Con mệt lắm, cả nhà cứ ăn trước đi rồi con ăn sau cho cũng được .
- Con có sao không? – Mẹ hỏi tôi một cách đầy lo lắng
- Không sao đâu, để con ngủ một giấc là được.
Nói xong thì tôi mệt mỏi trùm chăn lại .
__________________________________
- Xu ngốc ơi, dậy đi ăn sáng nào!
Tôi dần mở mắt ra, thì ra là Lo Lo vừa gọi tôi dậy.
- Tớ mệt lắm, không đi đâu!
Nói xong tôi liền nhắm mắt lại
- Dậy! Dậy nhanh!! Con gái mà thế à??? Con trai đến nhà gọi đi ăn sáng mà lại ngủ nướng thế hả?
Lo Lo kéo chăn ra rồi lôi tôi dậy .
- Nhưng mà tớ mệt lắm .
Tôi vừa nói vừa cố nằm xuống giường .
- Dậy!!
Lo Lo vẫn cố đánh thức tôi dậy, cậu ấy lại bắt đầu kéo hai tay tôi để tôi ngồi dậy .
- Đã bảo tớ mệt mà .
Tôi trả lời một cách mệt mỏi và lại nằm xuống
- Cậu có dậy không???
Lo Lo bực mình kéo tôi dậy .
Và vì bị kéo bật dậy nên cả người tôi đổ vào người cậu ấy .
Lo Lo có thoáng chút đỏ mặt, trên môi cậu ấy nở một nụ cười và ôm tôi .
Còn tôi đang rất mệt, nên dù phải ngồi dựa vào người Lo Lo tôi cũng có thể ngủ ngon lành mà không chút bận tâm nào.
- Xu, con làm sao thế? – Bố tôi hỏi tôi
Tôi nhìn bố với gương mặt buồn vô hạn
- Ơ, dạ. Không có gì đâu bố. Con mệt quá, con lên phòng nghĩ đây.
- Ừ, con cứ nghỉ đi cho khỏe!
Nằm nhìn trần nhà và tôi bắt đầu suy nghĩ nhiều chuyện
Đu Đu của tôi đã không còn như ngày xưa nữa, cậu ấy đã thay đổi rất nhiều.
Lo Lo thì vẫn thế, vẫn cười nói vui vẻ nhưng tôi cảm thấy cậu ấy cũng đã thay đổi
La La thì biệt tăm không hề có tung tích gì
Tôi tự hỏi bản thân mình:” Tại sao? Tại sao mọi thứ thân thuộc mà tôi yêu quý đều dần thay đổi theo thời gian? Phải chăng tôi đã quá hững hờ với mọi người ư?”
Và tôi ngủ thiếp đi lúc nào không hay
- Xu xu à, dậy ăn cơm đi con, tối rồi!!! – Tiếng mẹ đến cạnh giường gọi tôi dậy
Nhưng bây giờ sao mà tôi cảm thấy mệt mỏi quá, chả muốn dậy một chút nào .
- Con mệt lắm, cả nhà cứ ăn trước đi rồi con ăn sau cho cũng được .
- Con có sao không? – Mẹ hỏi tôi một cách đầy lo lắng
- Không sao đâu, để con ngủ một giấc là được.
Nói xong thì tôi mệt mỏi trùm chăn lại .
__________________________________
- Xu ngốc ơi, dậy đi ăn sáng nào!
Tôi dần mở mắt ra, thì ra là Lo Lo vừa gọi tôi dậy.
- Tớ mệt lắm, không đi đâu!
Nói xong tôi liền nhắm mắt lại
- Dậy! Dậy nhanh!! Con gái mà thế à??? Con trai đến nhà gọi đi ăn sáng mà lại ngủ nướng thế hả?
Lo Lo kéo chăn ra rồi lôi tôi dậy .
- Nhưng mà tớ mệt lắm .
Tôi vừa nói vừa cố nằm xuống giường .
- Dậy!!
Lo Lo vẫn cố đánh thức tôi dậy, cậu ấy lại bắt đầu kéo hai tay tôi để tôi ngồi dậy .
- Đã bảo tớ mệt mà .
Tôi trả lời một cách mệt mỏi và lại nằm xuống
- Cậu có dậy không???
Lo Lo bực mình kéo tôi dậy .
Và vì bị kéo bật dậy nên cả người tôi đổ vào người cậu ấy .
Lo Lo có thoáng chút đỏ mặt, trên môi cậu ấy nở một nụ cười và ôm tôi .
Còn tôi đang rất mệt, nên dù phải ngồi dựa vào người Lo Lo tôi cũng có thể ngủ ngon lành mà không chút bận tâm nào.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.