Xuxu, Đừng Khóc!

Chương 42

Sakuravn

08/05/2013

họ đã quẹo, hay chạy thẳng? hic hic

tôi bắt đầu thấy lo sợ và liền gọi cho Long, may mà có cái điện thoại,

ko thì chỉ có ngồi khóc chứ biết làm gì..

nhưng, cũng đáng khóc lắm vì máy Long ko liên lạc được.

trời ơi.

tấp vào 1 lề đường và khi đã cảm thấy an toàn, tôi mở máy gọi cho Lãm,

có thể Lãm biết Long ở đâu, họ chơi thân như vậy mà..

“cậu có biết nhà Long ko?”

“chi vậy?”

“tớ… cần đến nhà cậu ấy!!”

“sao chứ??”

tôi phải mất ít phút mới giải thích cho Lãm hiểu,

toàn bộ sự việc đã diễn ra..

cậu ấy bảo tôi hãy đứng yên tại chỗ chờ..

1 lúc sau thì Lãm đi xe ôm tới, tôi thấy an tâm hơn,

ko hỉêu sao nữa…

“để tôi đèo Xuân đến đó”

nói rồi Lãm nhảy lên xe đạp, tôi cũng leo lên yên sau,

cậu ấy lập tức đạp vù vù, còn nhanh hơn người ta đi xe máy nữa..

trông Lãm có vẻ vội vã hơn cả tôi..

..

“Lãm? tìm Long hả? nó nói đi chơi rồi.”

“ủa chưa về sao chị???”

“uh, chưa… có gì thế?”

“à..ko, thôi bye chị”

Lãm quay ra ko nói cho chị My biết thêm gì, tôi cũng chào vội rồi theo Lãm,

ko biết cậu ấy có tính toán gì nữa..

tôi cố gắng hỏi Lãm khi cậu ấy đang cắm cổ đạp xe.

“giờ biết tìm họ ở đâu bây giờ, hic..”

“đừng lo, chắc nó sẽ gọi tôi sớm thôi”

La La vừa dứt lời thì cậu ấy có điện thoại thật, y như có linh tính vậy,

vì thế, cậu ấy cho xe vào chỗ sáng và mở máy nghe.

“mày đang ở đâu??… huh?… tao cũng đoán ra mà.. uh, để tao tới…”

tôi cố nghe xem có chuyện gì ko, nhưng vẻ của Lãm,

thì hình như ko có việc nghiêm trọng lắm.



cất máy điện thoại vào túi, Lãm nói với tôi..

“nó đang ở …”

tình tình tình tang tang…

điện thoại của tôi lại réo.

“Xuân nghe đi, nó gọi Xuân đó”

sao biết nhỉ?

ko phải Long mà…số lạ… hình như số máy cố định…

“XU XU hả? Xu về đi, tôi và thằng ấy đi chơi vòng vòng!”

“đi chơi vòng vòng?”

“lát nó sẽ tự về, ko phải lo, hen.”

“khoan, các cậu ở đâu? cho tớ nói chuyện với Đu Đu!”

“Đu Đu gì, thôi dẹp, cúp đây”

tin tin..tín hiệu bị ngắt ngang trước khi tôi kịp nói thêm gì

nhìn thấy vẻ ngơ ngơ của tôi, Lãm kêu tôi giữ chặt yên xe

rồi tiếp tục phóng như bay.

……….

ở chốt ngã tư nọ, có 2 anh cảnh sát giao thông đi xe mô tô

và đội nón bảo hiểm màu vàng

Đu Đu đứng tựa vào gốc cây xanh ở đó,

khoanh tay nhìn Long và mấy anh cảnh sát.

tôi nhảy xuống xe và chạy ngay tới chỗ Đu Đu,

còn Lãm đi đạp thêm vài vòng để đến nơi Long đang nói chuyện

với 2 anh kia.

“có chuyện gì vậy?”

“bị thổi.”

“rồi giờ sao?”

“tớ chả biết, nó đang năn nỉ.”

Đu Đu đáp tỉnh nhưng vẻ mặt vẫn lo lo,

cậu ấy ko quan tâm tới sự có mặt của tôi mà cứ chú tâm vào nơi có những người kia.

tôi cũng quay sang và thấy Lãm đang nói rất nhiều,

Long ở phía sau Lãm và chỉ còn biết lắng nghe, thỉnh thoảng gật đầu

hoặc nói vài tiếng…

ughh..ughh.. tôi… bỗng bị nấc cục.

ugh….

ugh…

khoảng hơn 15 phút thì 2 anh cảnh sát khoác tay,



tỏ vẻ bỏ qua rồi lên xe mô tô phóng vút đi..

Lãm dắt xe đạp về hướng tôi và Đu Đu đang đứng,

Long cũng dắt xe máy của cậu ấy theo song song.

“trả xe cho Xuân nè.”

“mọi việc sao rồi?…ugh…”

“ổn cả rồi. ko sao. Xuân bị nấc cục à?”

“hay vậy? thằng Long nói cả buổi mà ko được”

tôi chưa thể trả lời vì cứ ugh…ugh.. thì Đu Đu chen ngang

và nói về Long như nói về 1 anh bạn rất thân vậy

“thằng Long”… cơ đấy…

mặc kệ vẻ ngạc nhiên của tôi, Long nhảy vào càm ràm.

“tao đâu có nói giỏi như thằng này, mà nó cũng nhờ có ba làm trong ngành thôi.”

“làm trong ngành??”

tôi và Đu Đu cùng đồng thanh hỏi, Lãm tỏ vẻ ko thích và bảo Long nổ máy xe,

Long thì vẫn như mọi khi,

hễ thích nói là nói, cần gì để ý ai thích hay ko thích.

“ba nó là Trưởng phòng CSGT Quận…”

“thôi đi, Long. bọn mình đi uống nước mía đi.”

“okay… Xu Xu đi chung nghen. Cả mày nữa, Đu Đu!”

oh…Long cũng gọi Đu Đu thật là thân thiết, ack ack..

sao họ quen nhau nhanh vậy cà..

“eh, ko được gọi tao như vậy. tao là Đường.”

“kệ mày là Đường hay Muối, tao kêu Đu Đu vậy đó, hì.”

Long nói , cười nhe răng rồi khởi động xe,

Đu Đu quạu quọ 1 hồi rồi cũng nhảy lên xe đạp chạy theo..

“cậu…urgh… đồng ý đi với họ à?ugh..”

“uh, có sao? cậu ko thích?”

“ko phải, mà…ugh..”

“tớ thấy khát nước, uống chút rồi về.”

“uh..”

như vậy, 3 chúng tôi tấp nhanh vào 1 quán nước mía gần đó,

gọi 4 ly và 1 đĩa cá viên chiên.. tôi vẫn chưa hết cơn nấc..

có mấy người cũng ngồi bàn kế bên, họ nhìn tôi,

xì xào xì xào gì đó..

“chà, 1 nàng 3 chàng hen. hay là 3 anh trai và 1 em gái?”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Xuxu, Đừng Khóc!

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook