Xuxu, Đừng Khóc!

Chương 67

Sakuravn

08/05/2013

tôi lạnh ngắt chân tay và hồi hộp,

Lãm chựng lại nghĩ 1 lúc rồi nói nhỏ gì đó, tôi ko nghe rõ,

nhưng thấy cậu ấy gật đầu..

“thế sao mày ko cho Xu biết?..”

“tao ko thích tranh giành với mày. chẳng hay ho gì.”

“àh há… tao có thể nghĩ đó là vì tao ko?”

“mày nghĩ sao thì nghĩ, nói tóm lại, tao ko muốn chuyện tình cảm xen vào giữa 2…à ko, 3 chúng ta.”

tôi thấy hụt hẫng, ko diễn tả được.

… La La..ko coi trọng tình cảm bằng tình bạn,

cậu ấy… lý trí quá..

“nghĩa là mày ko cần Xu Xu?”

“đằng nào thì tao cũng quyết định theo học nghề truyền đạo rồi.”

“cái gì?? đi tu à?”

“uh, như cha Jose”

nghe tới đây thì tôi đâm mệt mỏi và bỏ vào trong,

mặc kệ phần sau của câu chuyện..

dù tôi chưa hiểu nhiều về tình yêu và những điều liên quan đến nó,

nhưng tôi ghét là 1 thứ mà họ… tranh cãi như món hàng,

giành giật, hay nhường nhịn nhau..

và thất vọng với quyết định của Lãm..

……………..

khoảng 1 lúc sau thì Long và Lãm cũng chịu quay vào tiếp tục buổi sinh nhật,

họ tỏ ra là ko có gì… nhưng cả 2 đều cắm cúi ăn và nói linh tinh,

ko ai nhìn tôi hay nói với tôi câu nào.

ăn xong món súp, mỳ xào và bánh pudding ngon tuyệt,

tôi chào họ ra về, Long cũng theo chân tôi,

Lãm chỉ tiễn ra tới cổng.

“tớ có việc đi trước, Xu Xu tự đi xe về nhé”

Long nói nhanh rồi nổ máy chạy cái vèo,

khói xe còn để lại phảng phất..

“mai tớ sẽ mua quà bù lại cho cậu, cậu có thích gì ko?”

Lãm dắt xe cho tôi, nghe hỏi thì mỉm cười,

vẻ mặt tinh ranh..

“cái tôi thích, Xuân cho được ko?”

“cậu đừng có đòi cái gì đắt quá thì được, khỏang mấy chục ngàn đi T__T”

La La bật cười to, lắc đầu, rồi..ngước lên ko trung,



ko lẽ..cậu ấy đòi tôi lấy trăng xuống như…trong phim hả trời??

“tôi sinh vào chòm sao Song Sinh. Gemini. Người ta nói Song Sinh thường sống ko thật với lòng mình.”

“cậu có thấy vậy ko?”

“Xuân có biết tại sao Long về trước mà ko đưa Xuân về ko?”

“chắc cậu ấy bận…”

“ko, vì hôm nay là sinh nhật tôi. nó dành cho tôi cơ hội để nói sự thật.”

“sự thật nào?”

tự nhiên tôi lại muốn hỏi hết mọi điều trong lòng cậu ấy,

dù nếu Lãm nói ra thì, tôi nghĩ,

có lẽ mối quan hệ của 3 chúng tôi sẽ càng thêm khó xử.

nhưng thôi, nếu cậu ấy nói,

tôi sẽ thấy dễ chịu hơn là cứ giữ 1 cảm giác mơ hồ trong lòng.

liệu cậu ấy có… thích tôi… như đã thừa nhận với Long?…

“..chẳng có sự thật nào cả. thôi Xuân về đi, truớc khi trời tối quá..”

vậy là cậu ấy tiếp tục che đậy điều ấy..

hoặc sự thực là La La ko hề thích tôi,

sao cũng được.. cậu làm tớ thất vọng quá..

“uh… sinh nhật vui vẻ”

“xin lỗi ko đưa Xuân về được, hôm nay tôi về nhà với gia đình.”

“ko sao…bye nhé”

tôi leo lên xe và vẫy chào La La,

ánh trăng chênh chếch hòa vào nhịp chuông nhà thờ..

chúc cậu luôn thành công…

và hãy sống thật với lòng mình..Ngô Lãm…

………………………………

……………

vài hôm sau thì tôi quên mất vụ bù quà sinh nhật cho La La,

cả việc trả tiền điện thoại cho Lo Lo nữa..

tôi ko chỉ khờ, mà còn đãng trí siêu cấp..

nếu ko có vụ chị Huyền làm bể con heo đất,

tôi chắc còn lâu mới nhớ ra.

“tiền của em nhiều quá nhỉ?”

“ah…tiền thưởng hôm thi…”

“sao ko mua cái gì cho mình áh?”

“em định để phòng khi Đu Đu cần hỏi…”

nhắc tới Đu Đu, hình như đã lâu lắm rồi,



tôi ko gặp cậu ấy.. từ đầu hè tới nay…

gần cả tháng rồi.

tôi gom số tiền lại và suy nghĩ, có lẽ mang trả cho Long trước,

rồi đi tìm mua cái gì đó cho Lãm..

đúng lúc cả 2 tin nhắn của La La và Lo Lo nhảy vào máy của tôi,

ngẫu nhiên thật.

La La: “chiều nay tôi có 2 vé xem cá heo ở Đại Thế Giới, 3giờ, Xuân có muốn đi?”

Lo Lo: “đi Zen chơi game bắn súng nhé honey? 3giờ chiều, ok?”

cả hai đều hẹn 3giờ…ack..

một là đi coi cá heo, chưa coi bao giờ, nghe nhiều người quảng cáo là hay lắm.

còn 1 là đi Zen chơi game..

đành rằng tôi định gặp cả hai,

nhưng đúng lúc thế này thì sao đây..

gặp Long trước trả tiền, sẵn mua quà cho Lãm ở Zen plaza thì tiện,

dù ở đó hình như giá hơi cao , hic hic..

nhưng vé xem cá heo 3 giờ mà tới trễ,

thì còn gì để coi nữa..

hay rủ Long đi sớm hơn nhỉ?

mà giờ đã gần 2h30 rồi, sao mà đi sớm được..

nghĩ tới nghĩ lui, tôi vẫn chưa thể quyết định,

thì Lo Lo đã gọi vào máy tôi..

“sao vậy? đi hay ko phải trả lời để còn qua đón chứ!”

“tớ..cũng chưa biết…tại vì..”

“mau đi ko thôi trời mưa là khỏi đi đó.”

“mưa?”

tôi vẫn giữ điện thoại và bước tới cửa sổ,

thò đầu ra nhìn lên bầu trời,

gần 3h chiều thôi mà mặt trời đã bị mây che u u,

có vẻ trong vòng 1 tiếng nữa nó sẽ mưa cho coi..

whew…

ơ…ai kia……………….

dưới nhà tôi, à ko, cách nhà tôi 2 căn,

tôi nhận ra Đu Đu trên chiếc xe đạp của cậu ấy..

đang tần ngần do dự gì đó,

cậu ấy tìm tôi ?

hay chỉ là chạy ngang thôi…?

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Xuxu, Đừng Khóc!

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook