Xuyên Đến 70: Mỹ Nhân Mẹ Ruột Bận Rộn Làm Giàu Nuôi Con, Bỏ Quên Anh Chồng Nam Thần
Chương 26:
Tây Lương Miêu
10/06/2024
Sở Vận: "Hay là chúng ta thực sự là người yêu định mệnh từ kiếp trước kiếp này? Em đến là anh không nằm mơ nữa?"
Vương Kiến Nghiệp cười, cô và trước kia có nhiều điểm khác biệt nhưng cũng có nhiều điểm giống nhau.
"Mẹ ơi, dậy đi!"
"Ba ơi, dậy đi!"
Sở Vận nói lớn: "Biết rồi, hôm nay đã học thuộc bài chưa?"
Ngoài cửa không còn động tĩnh.
Vương Kiến Nghiệp đứng dậy: "Con phải học bài à?"
"Phải học hành tử tế, không thì đợi đến lúc đi học lại nghe đọc báo suốt à?"
Bây giờ vẫn đang trong thời kỳ nhạy cảm, giáo viên ít khi dạy bài đàng hoàng, đặc biệt là giáo viên ngữ văn, phần lớn thời gian lên lớp đều đọc báo cho học sinh.
Hai đứa trẻ tinh nghịch nhà cô chắc chắn không kịp kỳ thi đại học đầu tiên nhưng phải tạo dựng nền tảng học tập vững chắc trước, sau này khi tình hình tốt hơn, mới theo kịp tiến độ.
Hai vợ chồng ra khỏi cửa, Sở Vận sai Vương Kiến Nghiệp lấy nước rửa mặt cho cô, cô gọi hai đứa trẻ tinh nghịch lại, sắp xếp nhiệm vụ học tập hôm nay, tiện thể sắp xếp luôn cả ngày mai và ngày kia.
Vương Nhị Oa sốt ruột: "Ngày mai của ngày mai thì nói sau đi."
Vương Kiến Nghiệp: "Chiều nay ba và mẹ đi ra ngoài một chuyến, ở nhà phải ngoan."
Sở Vận thấy, chuyện này không cần đợi đến chiều, sắp xếp xong cho hai đứa trẻ, ăn sáng xong là đi ngay, tránh cho thời gian quá gấp.
Cô cũng muốn xem xem, căn nhà lớn mà Vương Kiến Nghiệp nói là như thế nào?
Đến huyện Giang Đông, hai người đến Nhà máy cơ khí Giang Đông lấy chìa khóa trước, sau đó thì đi xem nhà.
Sở Vận đi một vòng trước và sau nhà, Vương Kiến Nghiệp không lừa cô, quả thực rất rộng.
Địa hình huyện Giang Đông và huyện Lăng Sơn khá giống nhau, lưng tựa núi lớn, có sông chảy qua huyện. Những nơi tương đối bằng phẳng dưới chân núi đều đã bị các nhà máy và khu tập thể xây dựng trước đó chiếm mất.
Ngôi nhà mà Vương Kiến Nghiệp được phân nằm trên một sườn dốc nhỏ, đứng trong sân có thể nhìn thấy nửa thành phố bên dưới, phía sau là núi lớn, bên trái không xa là thượng nguồn sông Giang Đông.
Vị trí này, tựa sơn hướng thủy, tàng phong tụ khí, đúng là một nơi tốt.
Sở Vận rất hài lòng với ngôi nhà này.
Vương Kiến Nghiệp cười, cô và trước kia có nhiều điểm khác biệt nhưng cũng có nhiều điểm giống nhau.
"Mẹ ơi, dậy đi!"
"Ba ơi, dậy đi!"
Sở Vận nói lớn: "Biết rồi, hôm nay đã học thuộc bài chưa?"
Ngoài cửa không còn động tĩnh.
Vương Kiến Nghiệp đứng dậy: "Con phải học bài à?"
"Phải học hành tử tế, không thì đợi đến lúc đi học lại nghe đọc báo suốt à?"
Bây giờ vẫn đang trong thời kỳ nhạy cảm, giáo viên ít khi dạy bài đàng hoàng, đặc biệt là giáo viên ngữ văn, phần lớn thời gian lên lớp đều đọc báo cho học sinh.
Hai đứa trẻ tinh nghịch nhà cô chắc chắn không kịp kỳ thi đại học đầu tiên nhưng phải tạo dựng nền tảng học tập vững chắc trước, sau này khi tình hình tốt hơn, mới theo kịp tiến độ.
Hai vợ chồng ra khỏi cửa, Sở Vận sai Vương Kiến Nghiệp lấy nước rửa mặt cho cô, cô gọi hai đứa trẻ tinh nghịch lại, sắp xếp nhiệm vụ học tập hôm nay, tiện thể sắp xếp luôn cả ngày mai và ngày kia.
Vương Nhị Oa sốt ruột: "Ngày mai của ngày mai thì nói sau đi."
Vương Kiến Nghiệp: "Chiều nay ba và mẹ đi ra ngoài một chuyến, ở nhà phải ngoan."
Sở Vận thấy, chuyện này không cần đợi đến chiều, sắp xếp xong cho hai đứa trẻ, ăn sáng xong là đi ngay, tránh cho thời gian quá gấp.
Cô cũng muốn xem xem, căn nhà lớn mà Vương Kiến Nghiệp nói là như thế nào?
Đến huyện Giang Đông, hai người đến Nhà máy cơ khí Giang Đông lấy chìa khóa trước, sau đó thì đi xem nhà.
Sở Vận đi một vòng trước và sau nhà, Vương Kiến Nghiệp không lừa cô, quả thực rất rộng.
Địa hình huyện Giang Đông và huyện Lăng Sơn khá giống nhau, lưng tựa núi lớn, có sông chảy qua huyện. Những nơi tương đối bằng phẳng dưới chân núi đều đã bị các nhà máy và khu tập thể xây dựng trước đó chiếm mất.
Ngôi nhà mà Vương Kiến Nghiệp được phân nằm trên một sườn dốc nhỏ, đứng trong sân có thể nhìn thấy nửa thành phố bên dưới, phía sau là núi lớn, bên trái không xa là thượng nguồn sông Giang Đông.
Vị trí này, tựa sơn hướng thủy, tàng phong tụ khí, đúng là một nơi tốt.
Sở Vận rất hài lòng với ngôi nhà này.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.