Xuyên Đến 70: Ta Được Cả Nhà Bạo Sủng
Chương 32:
Giản Hoài Châu
18/11/2023
----
Thái Tiểu Liên đau lòng đi vào phòng bếp, nhìn thấy thịt khô đặt trên bếp, xào bóng loáng, thơm đến nỗi đầu óc bà ong ong.
Bà bước một bước dài bê đĩa thịt khô lên: "Em bê đồ ăn."
Bà bê ra trước ăn vụng mấy miếng, không ai đếm thịt, không ai biết bà ăn vụng được.
Mã Học Cầm thấy bà sắp đi ra cửa, nắm lấy vai bà, nhân lúc bà không kịp phản ứng cướp thịt khô đi:
"Em bê cơm đi, chị bê thịt khô."
Ai biết được trên đường bà ấy có ăn vụng hay không.
Nói xong không cho bà có cơ hội phản bác, bê đĩa thịt rời đi.
Thái Tiểu Liên không ăn được thịt khô cảm thấy cả người không có sức: "Em đi vệ sinh, chị bê đi."
Bà đi vệ sinh một lúc, sau khi hai chị em dâu ngốc kia làm gần hết, bà đi ăn cơm luôn.
Trên thế giới này còn có người phụ nữ nào thông minh và lười biếng hơn bà sao?
Không!
Thái Tiểu Liên đầy đắc ý bước đi.
Điền Hương Quả chướng mắt Thái Tiểu Liên, hết ăn lại nằm còn nhỏ mọn. Cô rửa sạch nồi và bát, rồi lau tay đi ra ngoài.
Không ngờ vừa ra cửa lại gặp bác hai, hai người súy nữa va vào nhau.
Điền Kiến Thiết ra dấu im lặng với cô, bảo cô đừng lên tiếng.
Điền Hương Quả nhướng mày, bác đang muốn làm gì vậy?
Sau đó, Điền Hương Quả thấy bác hai chất phác rón rén đi tới nhà vệ sinh, lấy một cái khóa ra từ trong túi, khóa cửa gỗ nhà vệ sinh từ bên ngoài lại.
Điền Kiến Thiết không muốn như vậy, nhưng Thái Tiểu Liên làm ông quá thất vọng.
Bà vỗ ngực đảm bảo đi giúp lại lười biếng trốn trong nhà vệ sinh.
Nếu bà đau bụng, cứ để bà ngồi trong nhà vệ sinh với cái đầu rỗng.
Khóa cửa xong, Điền Kiến Thiết bảo Điền Hương Quả vào nhà.
Điền Hương Quả vào nhà giơ ngón tay cái lên với Điền Kiến Thiết.
Ngoài bác gái hai, tính cách người của Điền gia đều rất tuyệt vời!
Điền Hương Quả vào nhà, ông cụ Điền không tin hỏi cô:
"Những món này do cháu tự làm!"
Điền Hương Quả cười: "Không đâu, bác gái cả và mẹ giúp cháu."
"Giúp cái gì, bác và Hạ Mai chỉ nhóm lửa, không giúp được gì. Tài nấu nướng của Hương Quả thật sự rất tuyệt vời, ba nhìn khoai tây sợi đi, còn tốt hơn đầu bếp."
Mã Học Cầm khen ngợi không ngừng.
Làm đám cưới sẽ có đầu bếp giúp nấu cơm, mọi người gọi bọn họ là đầu bếp.
Phùng Thúy Hoa gọi mọi người: "Đừng nhìn nữa, ngồi xuống thử tay nghề của Hương Quả đi."
Hôm nay Điền Kiến Đương rất vui vẻ, con gái không chỉ dẫn con rể và cháu ngoại về, còn nấu cho bọn họ một bàn đồ ăn, ông rót một ly rượu cao lương cho Trầm Ngọc Kinh.
"Hôm nay chúng ta không say không về!"
Thẩm Ngọc Kinh cầm ly rượu lên: "Được."
Mọi người ngồi xuống, không ai nói chuyện, cầm đũa gắp thức ăn mình muốn ăn.
Thái Tiểu Liên đau lòng đi vào phòng bếp, nhìn thấy thịt khô đặt trên bếp, xào bóng loáng, thơm đến nỗi đầu óc bà ong ong.
Bà bước một bước dài bê đĩa thịt khô lên: "Em bê đồ ăn."
Bà bê ra trước ăn vụng mấy miếng, không ai đếm thịt, không ai biết bà ăn vụng được.
Mã Học Cầm thấy bà sắp đi ra cửa, nắm lấy vai bà, nhân lúc bà không kịp phản ứng cướp thịt khô đi:
"Em bê cơm đi, chị bê thịt khô."
Ai biết được trên đường bà ấy có ăn vụng hay không.
Nói xong không cho bà có cơ hội phản bác, bê đĩa thịt rời đi.
Thái Tiểu Liên không ăn được thịt khô cảm thấy cả người không có sức: "Em đi vệ sinh, chị bê đi."
Bà đi vệ sinh một lúc, sau khi hai chị em dâu ngốc kia làm gần hết, bà đi ăn cơm luôn.
Trên thế giới này còn có người phụ nữ nào thông minh và lười biếng hơn bà sao?
Không!
Thái Tiểu Liên đầy đắc ý bước đi.
Điền Hương Quả chướng mắt Thái Tiểu Liên, hết ăn lại nằm còn nhỏ mọn. Cô rửa sạch nồi và bát, rồi lau tay đi ra ngoài.
Không ngờ vừa ra cửa lại gặp bác hai, hai người súy nữa va vào nhau.
Điền Kiến Thiết ra dấu im lặng với cô, bảo cô đừng lên tiếng.
Điền Hương Quả nhướng mày, bác đang muốn làm gì vậy?
Sau đó, Điền Hương Quả thấy bác hai chất phác rón rén đi tới nhà vệ sinh, lấy một cái khóa ra từ trong túi, khóa cửa gỗ nhà vệ sinh từ bên ngoài lại.
Điền Kiến Thiết không muốn như vậy, nhưng Thái Tiểu Liên làm ông quá thất vọng.
Bà vỗ ngực đảm bảo đi giúp lại lười biếng trốn trong nhà vệ sinh.
Nếu bà đau bụng, cứ để bà ngồi trong nhà vệ sinh với cái đầu rỗng.
Khóa cửa xong, Điền Kiến Thiết bảo Điền Hương Quả vào nhà.
Điền Hương Quả vào nhà giơ ngón tay cái lên với Điền Kiến Thiết.
Ngoài bác gái hai, tính cách người của Điền gia đều rất tuyệt vời!
Điền Hương Quả vào nhà, ông cụ Điền không tin hỏi cô:
"Những món này do cháu tự làm!"
Điền Hương Quả cười: "Không đâu, bác gái cả và mẹ giúp cháu."
"Giúp cái gì, bác và Hạ Mai chỉ nhóm lửa, không giúp được gì. Tài nấu nướng của Hương Quả thật sự rất tuyệt vời, ba nhìn khoai tây sợi đi, còn tốt hơn đầu bếp."
Mã Học Cầm khen ngợi không ngừng.
Làm đám cưới sẽ có đầu bếp giúp nấu cơm, mọi người gọi bọn họ là đầu bếp.
Phùng Thúy Hoa gọi mọi người: "Đừng nhìn nữa, ngồi xuống thử tay nghề của Hương Quả đi."
Hôm nay Điền Kiến Đương rất vui vẻ, con gái không chỉ dẫn con rể và cháu ngoại về, còn nấu cho bọn họ một bàn đồ ăn, ông rót một ly rượu cao lương cho Trầm Ngọc Kinh.
"Hôm nay chúng ta không say không về!"
Thẩm Ngọc Kinh cầm ly rượu lên: "Được."
Mọi người ngồi xuống, không ai nói chuyện, cầm đũa gắp thức ăn mình muốn ăn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.