Xuyên Đến 70, Trở Thành Cô Em Chồng Cực Phẩm Của Nữ Chính
Chương 38:
Thượng Cửu Thiên Lãm Nguyệt
03/07/2024
Vì vậy, cô ta mới cố ý trước mặt nguyên chủ khơi dậy sự bất mãn của cô ta đối với Thẩm Vân Hương, châm thêm dầu vào lửa.
Nghe Hướng Vãn nói vậy, Thẩm Vân Hương thực sự kinh ngạc.
Không ngờ Mạnh Như Sương lại có thể ôm ấp tâm tư như vậy đối với Hướng Thần.
Nhưng nghĩ lại thì cũng không phải không có khả năng.
Dù sao Hướng Thần cũng là một người rất xuất sắc.
Thẩm Vân Hương cúi mắt xuống, không nhìn ra cô ấy đang nghĩ gì.
Đối với Hướng Thần, trong lòng Thẩm Vân Hương là lòng biết ơn.
Cô ấy biết, sự quan tâm của anh ấy đối với minhg đều là vì lời hứa với chồng trước.
Lúc đó, chồng trước còn chưa kịp chôn cất, gia đình chồng đã nhăm nhe đến tiền trợ cấp.
Cô ấy vừa phải chăm sóc con cái, vừa phải đối mặt với sự ép buộc và toan tính của người ngoài.
Cân nhắc dưới tình thế đó, hai người đã đến với nhau.
Thẩm Vân Hương và đứa trẻ được bảo vệ, Hướng Thần có thể quang minh chính đại chăm sóc hai mẹ con họ.
Thẩm Vân Hương biết ơn Hướng Thần nhưng đối với gia đình họ Hướng thì cô ấy không có tình cảm gì.
Trong cốt truyện của nguyên tác, Mạnh Như Sương luôn tìm cách chia rẽ mối quan hệ giữa nguyên chủ và Thẩm Vân Hương.
Nguyên chủ liên tục nhắm vào Thẩm Vân Hương, Thẩm Vân Hương nhẫn nhịn không được, bắt đầu phản công, cuối cùng nguyên chủ phải chịu một kết cục bi thảm.
Còn Mạnh Như Sương ẩn núp phía sau thấy kết cục của nguyên chủ, chứng kiến thủ đoạn của Thẩm Vân Hương, cũng thôi không nghĩ nữa, trở nên an phận.
Sau đó, Thẩm Vân Hương không muốn ở lại nhà họ Hướng, mượn chuyện của nguyên chủ, để Hướng Thần đưa hai mẹ con bà đến quân đội, bắt đầu cuộc sống theo quân.
Mạnh Như Sương có muốn làm gì xấu cũng không có khả năng nữa.
Không biết không có nguyên chủ, Thẩm Vân Hương có còn theo quân như cốt truyện của nguyên tác không.
Cô ấy theo quân hay không thì không sao nhưng không thể mang theo Cẩu Đản được.
Theo mẹ kế và người cha chưa từng gặp mặt mấy lần để sống, không bằng theo ông bà, cô chú, dì thương yêu mình.
Cẩu Đản vốn không có tình cảm gì với người cha chưa từng gặp mặt đó.
Đợi Triệu Xuân Mai vào nhà, vẻ mặt khó hiểu hỏi Mạnh Như Sương sao vậy, Hướng Vãn cũng không giấu, trực tiếp nói những chuyện Mạnh Như Sương đã làm.
Nhưng để tránh phiền phức không cần thiết, Hướng Vãn không nói ra chuyện Mạnh Như Sương thích Hướng Thần.
Triệu Xuân Mai có chút khó tin, dù sao cũng là người nhìn cô ta lớn lên, sao lại có nhiều tâm tư xấu xa như vậy.
Thà giúp người ngoài còn không giúp Vãn Vãn, còn chia rẽ ly gián.
Mặc dù trong lòng Triệu Xuân Mai cũng có phòng bị với Thẩm Vân Hương nhưng đó chỉ là lo lắng cho cháu trai.
Nghe Hướng Vãn nói vậy, Thẩm Vân Hương thực sự kinh ngạc.
Không ngờ Mạnh Như Sương lại có thể ôm ấp tâm tư như vậy đối với Hướng Thần.
Nhưng nghĩ lại thì cũng không phải không có khả năng.
Dù sao Hướng Thần cũng là một người rất xuất sắc.
Thẩm Vân Hương cúi mắt xuống, không nhìn ra cô ấy đang nghĩ gì.
Đối với Hướng Thần, trong lòng Thẩm Vân Hương là lòng biết ơn.
Cô ấy biết, sự quan tâm của anh ấy đối với minhg đều là vì lời hứa với chồng trước.
Lúc đó, chồng trước còn chưa kịp chôn cất, gia đình chồng đã nhăm nhe đến tiền trợ cấp.
Cô ấy vừa phải chăm sóc con cái, vừa phải đối mặt với sự ép buộc và toan tính của người ngoài.
Cân nhắc dưới tình thế đó, hai người đã đến với nhau.
Thẩm Vân Hương và đứa trẻ được bảo vệ, Hướng Thần có thể quang minh chính đại chăm sóc hai mẹ con họ.
Thẩm Vân Hương biết ơn Hướng Thần nhưng đối với gia đình họ Hướng thì cô ấy không có tình cảm gì.
Trong cốt truyện của nguyên tác, Mạnh Như Sương luôn tìm cách chia rẽ mối quan hệ giữa nguyên chủ và Thẩm Vân Hương.
Nguyên chủ liên tục nhắm vào Thẩm Vân Hương, Thẩm Vân Hương nhẫn nhịn không được, bắt đầu phản công, cuối cùng nguyên chủ phải chịu một kết cục bi thảm.
Còn Mạnh Như Sương ẩn núp phía sau thấy kết cục của nguyên chủ, chứng kiến thủ đoạn của Thẩm Vân Hương, cũng thôi không nghĩ nữa, trở nên an phận.
Sau đó, Thẩm Vân Hương không muốn ở lại nhà họ Hướng, mượn chuyện của nguyên chủ, để Hướng Thần đưa hai mẹ con bà đến quân đội, bắt đầu cuộc sống theo quân.
Mạnh Như Sương có muốn làm gì xấu cũng không có khả năng nữa.
Không biết không có nguyên chủ, Thẩm Vân Hương có còn theo quân như cốt truyện của nguyên tác không.
Cô ấy theo quân hay không thì không sao nhưng không thể mang theo Cẩu Đản được.
Theo mẹ kế và người cha chưa từng gặp mặt mấy lần để sống, không bằng theo ông bà, cô chú, dì thương yêu mình.
Cẩu Đản vốn không có tình cảm gì với người cha chưa từng gặp mặt đó.
Đợi Triệu Xuân Mai vào nhà, vẻ mặt khó hiểu hỏi Mạnh Như Sương sao vậy, Hướng Vãn cũng không giấu, trực tiếp nói những chuyện Mạnh Như Sương đã làm.
Nhưng để tránh phiền phức không cần thiết, Hướng Vãn không nói ra chuyện Mạnh Như Sương thích Hướng Thần.
Triệu Xuân Mai có chút khó tin, dù sao cũng là người nhìn cô ta lớn lên, sao lại có nhiều tâm tư xấu xa như vậy.
Thà giúp người ngoài còn không giúp Vãn Vãn, còn chia rẽ ly gián.
Mặc dù trong lòng Triệu Xuân Mai cũng có phòng bị với Thẩm Vân Hương nhưng đó chỉ là lo lắng cho cháu trai.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.