Chương 27
Tứ Hoạ V
21/08/2022
Trước tiên cứ để ‘con ả’ thay cô ta nuôi dưỡng con cái đi, vừa đúng lúc cô ta đang chán ghét trẻ con, chờ đến khi Tần Thi nuôi chúng lớn, cô ta cũng không cần phải phí công nuôi dạy nữa.
Khoé miệng Lý Thiên Thiên chợt cong lên, cô ta thu hồi tầm mắt, nhanh chóng xoay người rời đi.
Về đến nhà đã thấy cặp sinh đôi dính lấy nhau, tụi nó không thích ở nhà đợi một mình, chỉ cần tách nhau ra một khoảng thời gian ngắn cũng đủ khiến tụi nó thấy không vui.
“Tần Thi, Tần Thi, rốt cuộc thì cậu cũng đã quay trở lại, tớ có thể cảm nhận được cậu rồi.” An An nắm được váy của Tần Thi, nhẹ nhàng sờ sờ vào đoá hoa cúc nhỏ trên đó.
Bình Bình cũng ngửa đầu nhìn cô: “Tớ cũng vậy.”
“Mọi người đều đi vội, chỉ có chúng ta ở nhà mà thôi, thật là đáng thương….” An An tỏ vẻ uỷ khuất.
Bình Bình chớp chớp mắt: “Không thích bị bỏ ở nhà đâu.”
Tần Thi khẽ nhướng mày: “Ngày thường tớ đi mua đồ ăn, còn đi hết cả buổi sáng đấy, sao các cậu không thương tâm khổ sở vậy hả?”
An An dựa vào trên đùi của Tần Thi, trực tiếp bám chặt lấy cô: “Hai chuyện đó căn bản không giống nhau mà…”
“Sao lại không giống chứ?” Tần Thi nghĩ mãi không ra.
“Chỉ là không giống mà thôi!” Cặp sinh đôi trăm miệng một lời nói.
Tần Thi trầm mặc một hồi, chỉ có thể từ bỏ ý định đó: “Được rồi, nhưng mà các cậu về sau phải tập quen với việc ở nhà một mình mới được, tớ và ba các cậu phải đi làm, anh cả phải đi học, các cậu chỉ có thể ở nhà một mình mà thôi…”
Hai khuôn mặt nhỏ nhắn đáng yêu đang dần xị xuống: “Không được đâu… không muốn mà…”
Tần Thi bế tụi nhỏ lên đặt ngồi trên ghế sô pha, đưa cho tụi nhỏ cầm hai miếng bánh quy, cô nói: “Chúng tớ chỉ bận ban ngày thôi, buổi tối sẽ ở nhà mà, hơn nữa thời gian làm việc của tớ cũng khá ngắn, từ sau đó là các cậu sẽ không phải ở nhà một mình nữa.”
“Các cậu đã là những đứa trẻ lớn khôn rồi đúng không?”
An An thở dài, nói: “Thôi được rồi, đành phải ở nhà một mình vậy!”
Bình Bình bĩu môi nhưng cũng gật đầu theo.
Tần Thi cười cười, cô biết là tụi nhỏ chỉ là chưa quen được thôi. Trước kia vẫn luôn có người để bầu bạn, bây giờ lại dư ra hai đứa, không quen là điều chắc chắn rồi!
Về phần sợ hãi thì… Căn bản là cặp sinh đôi không hề sợ, hai đứa từ nhỏ đến lớn đều sống ở trong viện, mỗi nhà mỗi hộ như thế nào đều quen biết hết.
Khoé miệng Lý Thiên Thiên chợt cong lên, cô ta thu hồi tầm mắt, nhanh chóng xoay người rời đi.
Về đến nhà đã thấy cặp sinh đôi dính lấy nhau, tụi nó không thích ở nhà đợi một mình, chỉ cần tách nhau ra một khoảng thời gian ngắn cũng đủ khiến tụi nó thấy không vui.
“Tần Thi, Tần Thi, rốt cuộc thì cậu cũng đã quay trở lại, tớ có thể cảm nhận được cậu rồi.” An An nắm được váy của Tần Thi, nhẹ nhàng sờ sờ vào đoá hoa cúc nhỏ trên đó.
Bình Bình cũng ngửa đầu nhìn cô: “Tớ cũng vậy.”
“Mọi người đều đi vội, chỉ có chúng ta ở nhà mà thôi, thật là đáng thương….” An An tỏ vẻ uỷ khuất.
Bình Bình chớp chớp mắt: “Không thích bị bỏ ở nhà đâu.”
Tần Thi khẽ nhướng mày: “Ngày thường tớ đi mua đồ ăn, còn đi hết cả buổi sáng đấy, sao các cậu không thương tâm khổ sở vậy hả?”
An An dựa vào trên đùi của Tần Thi, trực tiếp bám chặt lấy cô: “Hai chuyện đó căn bản không giống nhau mà…”
“Sao lại không giống chứ?” Tần Thi nghĩ mãi không ra.
“Chỉ là không giống mà thôi!” Cặp sinh đôi trăm miệng một lời nói.
Tần Thi trầm mặc một hồi, chỉ có thể từ bỏ ý định đó: “Được rồi, nhưng mà các cậu về sau phải tập quen với việc ở nhà một mình mới được, tớ và ba các cậu phải đi làm, anh cả phải đi học, các cậu chỉ có thể ở nhà một mình mà thôi…”
Hai khuôn mặt nhỏ nhắn đáng yêu đang dần xị xuống: “Không được đâu… không muốn mà…”
Tần Thi bế tụi nhỏ lên đặt ngồi trên ghế sô pha, đưa cho tụi nhỏ cầm hai miếng bánh quy, cô nói: “Chúng tớ chỉ bận ban ngày thôi, buổi tối sẽ ở nhà mà, hơn nữa thời gian làm việc của tớ cũng khá ngắn, từ sau đó là các cậu sẽ không phải ở nhà một mình nữa.”
“Các cậu đã là những đứa trẻ lớn khôn rồi đúng không?”
An An thở dài, nói: “Thôi được rồi, đành phải ở nhà một mình vậy!”
Bình Bình bĩu môi nhưng cũng gật đầu theo.
Tần Thi cười cười, cô biết là tụi nhỏ chỉ là chưa quen được thôi. Trước kia vẫn luôn có người để bầu bạn, bây giờ lại dư ra hai đứa, không quen là điều chắc chắn rồi!
Về phần sợ hãi thì… Căn bản là cặp sinh đôi không hề sợ, hai đứa từ nhỏ đến lớn đều sống ở trong viện, mỗi nhà mỗi hộ như thế nào đều quen biết hết.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.