Chương 147
Trần Hướng Bắc
24/09/2018
☆ 052 trúc pháp
Editor: ChieuNinh
Sau khi trở về Liễu Thư nhìn nhìn thì quyết định thí nghiệm chế tác đồ gốm ở bên ngoài mái hiên. Kỳ thực nói về đồ gốm thì Liễu Thư cũng không hiểu biết sâu, nhiều nhất cũng chính là nhìn thấy qua ở trong sách lịch sử các loại đồ gốm tinh mỹ và đồ gốm nguyên thủy. Nhưng nếu thật sự là chế tạo đồ gốm như thế nào thì khẳng định là không thành, nhưng khéo là quê nhà trước kia của cô có một lò thiêu đốt đồ gốm. Tuy rằng cuối cùng lò nung gốm đó đóng cửa cũng để đó không dùng lại nữa, sau đó còn bị cải biến thành lò gạch nhưng hồi nhỏ thời điểm cô và chúng bạn trẻ con chơi đùa đi qua còn từng thấy người ta làm ra thế nào. Hiện tại tuy rằng thời gian đã cách khá xa nhưng trí nhớ vẫn còn, chỉ là nhớ rõ không rõ lắm mà thôi, tin tưởng thí nghiệm nhiều thêm vài lần có lẽ sẽ có kinh hỉ xuất hiện đây.
"Ôi chao, cậu đi đâu đấy?" Vừa buông một giỏ đất sét xuống thì thấy Kathy mang theo một cái thùng gỗ đi ra ngoài, Liễu Thư vội vàng kêu lại dò hỏi, còn tưởng rằng cô nàng lại muốn đi đào đất, nhưng làm sao lại lấy cái thùng.
"Không phải nhào bùn sao? Mình đi múc nước." Kathy nháy mắt mấy cái chỉ chỉ đất sét vẻ mặt đương nhiên, đương nhiên rồi, dù sao đất khô cũng không thể chế thành đồ gốm theo như lời Tiểu thư chứ.
Liễu Thư dở khóc dở cười vội khoát tay nói: "Nhào bùn trước... được rồi cậu đi múc nước, đầu tiên mình chuẩn bị đất một chút." Chế tác đồ gốm phân ra vài bước, tự nhiên là phải nhào bùn, nhưng mà đầu tiên cần nhào qua một lần cho tiện lợi sau đó nhào nắn và nung nóng. Bởi vì chỉ bùn đất có chất lượng mới có thể tạo nên sản phẩm từ trong nung đốt.
Kathy tự nhiên là không biết những thứ này, vui vui vẻ vẻ cầm thùng nước đi múc nước, suối nước ngay tại cách đó không xa. Đợi thời điểm cô nàng mang nửa thùng nước trở về thì nhìn thấy Liễu Thư ngồi trên mặt đất hai tay đang rà qua rà lại từng chút một trên đất sét, không khỏi tò mò tiến lên hỏi: "Đây là làm sao?"
"Nhào đất, mình muốn đều nhào hết đất này cho mịn, hơn nữa muốn trừ bỏ hết tạp vật, đây cậu xem..." Hai tay không hề cố kỵ nhào nắn ở bên trong đất sét, đặt biệt là những bùn đất có chứa đất sét, nhào nặn bọn nó đều tạo thành đất vụn. Làm như vậy đồng thời còn có thể lấy đi một ít cỏ cây rễ cây hoặc là tảng đá ra ngoài, nhào nhào nặn nặn thì lúc này Liễu Thư lại nghĩ tới dùng cái sàng, đáng tiếc mấy thứ đó cô sẽ không làm. Cô đảo tròng mắt linh quang chợt lóe, duỗi tay ra lấy giỏ mây tới, khe hở mây giỏ này bện cũng rất lớn, dù sao củng không chứa đựng thức ăn nên không so đo nhiều lắm. Cô lấy da thú trải bên trong ra rồi bốc một vốc đất sét bỏ vào, làm như vậy còn dặn dò Kathy: "Đừng nhìn, giúp mình đổ đất vào."
"Đây là muốn làm gì vậy?" Một đầu mờ mịt là một chuyện, Kathy vẫn động thủ hỗ trợ cùng nhau lấy đất sét tới, nhưng vẫn khó hiểu nói: "Vì sao cậu lấy mất da thú, đất đều bị rớt ra." Tự nhận Liễu Thư không làm ra loại việc ngốc này, Kathy càng mơ hồ.
"Không phải đào đất sao, mình đây là sàng đất, cậu xem này." Mắt thấy toàn bộ đất sét đều còn nguyên, khe hở dưới đáy giỏ bện cũng không lớn, vách tường bốn phía giỏ thì còn được. Cho nên Liễu Thư muốn nghiêng sàng đất vì thế liền cầm lấy mép giỏ lắc qua lắc lại hơn nữa lấy tay đào bùn đất làm cho nó rơi xuống dưới thật dễ.
Ngay từ đầu Kathy còn mơ hồ khó hiểu nhìn, đợi đến khi bùn đất tinh tế chậm rãi bị sàng xuống dưới thì mới hoàn toàn hiểu được, lúc này liền việc nhân đức không nhường ai mà tiến lên: "Để mình rung cậu tới nặn." Phân chia công việc xong thì đoạt lấy sọt, chen lấn Liễu Thư sang một bên sau đó động thủ lay động có quy luật, bùn đất tinh tế tuôn rơi đi xuống.
Liễu Thư bị chen lấn đi cả mặt bất đắc dĩ, chẳng qua chỉ là sàng bùn đất mà thôi có bao nhiêu công việc chứ, nhưng cô cũng không lại cướp làm việc cùng Kathy mà là xắn tay áo rồi vươn tay bốc nắm đất trong giỏ vừa bóp nát. Hai người phân công hợp tác rất nhanh thì sàng xong một đợt đất sét. Đất sàng xong quả thực cũng tinh tế hơn rất nhiều nhưng thế này vẫn chưa được còn phải sàng nhiều thêm mấy lần, vì thế lại là lặp lại trình tự làm việc một phen.
Đợi sau khi sàng ba lần thì trên cơ bản đất sét đã không có vấn đề, toàn bộ bùn khối bị nhào nặn tinh tế, tạp vật cũng trừ đi toàn bộ. Hiện tại đã có thể làm đến bước thứ hai, hòa bùn. Hòa bùn cũng phải có kỹ xảo, nước thêm nhiều hơn bùn thì đất mịn cũng không dính lại được, nhưng nếu bỏ ít thì phôi bùn hòa xong sẽ rất dễ dàng bị rạn nứt. Cho nên nói đi ba trăm sáu mươi nghề nào cũng có trạng nguyên, người trên đời làm cái gì cũng không dễ dàng.
Kỹ thuật công việc hòa bùn tự nhiên là Liễu Thư đến làm, nhưng mà Kathy cũng không có nhàn rỗi, Liễu Thư xoa nắn bùn Kathy ở một bên cầm chén gỗ múc nước thấy thiếu thì thật cẩn thận thêm vào không thể ra sai lầm. Nếu không cẩn thận thêm hơn thì thêm chút bùn đất, tóm lại hai người ngoài nghề lặng lẽ mài mò đi tới.
Đợi khi thái dương bắt đầu nghiêng xuống núi rốt cục Liễu Thư cảm thấy mình nặn bùn đã tốt lắm, đất sét bị nhào nặn đặc biệt nở ra tuyệt đối sẽ không sinh ra tình huống không cẩn thận rạn nứt. Cuối cùng là không có uổng phí các cô mệt mỏi thời gian nửa ngày, coi như là thật đáng mừng. Lau mồ hôi trên mặt, hôm nay không lạnh, Kathy thuần túy là khẩn trương quá độ, cũng khó cho cô nàng thêm nước lại thêm đất đều là công việc tỉ mỉ.
"Chúng ta có thể nặn chưa?" Đợi một khâu cuối này, Kathy đợi cũng sắp nở hoa rồi, rốt cục thì đến chỗ làm cho cô nàng chờ đợi nhất, xoa tay, cô quả thực cũng sắp đợi không kịp.
Liễu Thư co rút khóe miệng không biết nên nói như thế nào con hàng này mới tốt, một hồi sau cô liếc mắt khinh bỉ mới nói: "Cậu đừng tưởng rằng chế tác đồ gốm này cũng giống với cậu nặn tượng bùn, tùy tiện nặn một cái là được."
"Chẳng lẽ không đúng sao?" Ông trời ơi, cô vẫn đang nghĩ đến như vậy, hiện tại vừa nghe Liễu Thư nói không phải thì cả người Kathy đều đầy dấu hỏi, yếu ớt hỏi: "Chẳng lẽ rất khó sao, mình có thể học cũng cho mình làm được không?" Hy vọng cô có thể học được.
Thấy bộ dạng đáng thương của cô nàng Liễu Thư nhịn cười, vỗ vỗ đầu cô tỏ vẻ 'thật ngoan' khích lệ một chút rồi nói: "Kỳ thực cũng không phải rất khó, chỉ là phương pháp không giống nhau, đến xem mình làm."
Tại thời điểm phát hiện đất sét đầu óc của Liễu Thư cũng đã xoay chuyển, ở đây căn bản không có đĩa quay cô muốn làm còn phải nghiên cứu một phen, giống như trên một quyển sách nào đó có giới thiệu qua đĩa quay đơn giản nhất là phải dùng tay chân phát lực. Nhưng mặc kệ nói như thế nào hiện tại Liễu Thư không thể làm ra được nó, cái này cũng chỉ có thể tạm bỏ qua rồi.
Không có đĩa quay muốn chế tác đồ gốm chỉ có hai loại biện pháp, một loại là phương pháp nặn kiến trúc, một loại khác là phương pháp kẻ bùn trên mâm (trúc pháp). Nhưng nghe nói nặn trúc pháp đã sớm thất truyền, hiện tại duy nhất mà đơn giản nhất chính là trúc pháp nặn bùn trên mâm, mà cô không có lựa chọn nào khác tự nhiên cuối cùng chính là một loại này.
Trúc pháp nặn bùn trên mâm cũng giống như tên của nó, đầu tiên chính là nặn cái đế, hạng mục động thủ đầu tiên Liễu Thư nghĩ nghĩ quyết định trước làm cái khay miệng sâu đi. Cái này cũng đơn giản, trúc pháp nặn bùn trên mâm phân biệt hai cái trúc pháp từ trên xuống dưới, một là làm một cái đáy khay trước. Trước tiên Liễu Thư vẫn làm làm bước thứ hai là cái bệ, cái bệ dễ làm chính là làm đĩa bùn mà thôi, cô nắm một đống bùn vo tròn tiếp theo cẩn thận đè ép rồi chỉnh đốn lại là được.
Làm xong cái đế để qua một bên trên mặt đất, lại lấy ra bùn mịn chậm rãi xoa xoa trên tảng đá bằng phẳng, Liễu Thư cúi đầu chà xát mạnh. Trình độ chà xát mà nói nhất định lại bắt đầu cẩn thận sửa chữa tốt xác định cái khay tuyệt đối có kích thước bình thường, tiếp theo chính là dọc theo vách tường cái bệ.
Vòng từng vòng hướng lên trên thì cái đế giống như chậu rửa tay tích lũy dần hướng lên trên, một cái đế bùn đã xong tiếp theo lại ráp cái khay lại. Kathy nhìn hai lần cái này thì tìm được công việc của mình, thì lúc này bắt đầu lấy bùn làm cái bệ, mà Liễu Thư thì hết sức chuyên chú xoay là tốt rồi. Hai người phân công hợp tác cũng coi như hoàn mỹ, một cái khay miệng sâu không bao lâu đã được làm ra.
"Như vậy thì xong rồi, đơn giản như vậy?" Kathy vẫn có chút không tin, gãi đầu vây quanh chung quanh cái khay đã làm xong nhìn, muốn nhìn ra cái này có cái huyền bí bất đồng gì.
"Đừng nhìn, hiện tại cái này cũng chỉ là chút bùn hỏng, chúng ta còn phải nung nữa, hôm nay cũng không sớm, chúng ta lại làm thêm hai cái. Mấy cái bùn phôi này sau khi làm tốt rồi còn phải hong cả đêm đợi ngày hôm sau nhìn không có hư hao mà nói là chúng ta có thể nung thử xem sao."
Liễu Thư vừa nói Kathy cũng thực không vội nhìn, nhìn, thì khi nào cũng nhìn được, hiện tại làm chuyện đứng đắn thôi. Dứt lời lấy bùn vo tròn lại bắt đầu nặn đế, vừa mới động thủ như vậy Kathy đã rất kinh nghiệm, nặn đế cũng có thứ tự đáng khen.
Cái thứ hai Liễu Thư liền lựa chọn hai cái bát, được rồi hết hy vọng gây nên cho cô chính là muốn hai cái bát này cho cô và Allen dùng. Cho nên đặc biệt một cái trong đó còn làm lớn hơn nhiều, trong nhà toàn nuôi tham ăn thật thực phiền não oa oa.
Hai cái bát làm cùng với cái khay miệng sâu cũng làm được không tệ, chủ yếu chính là lòng bát càng sâu, miệng hơi nhỏ chút, thu lại một chút nhưng những thứ đó đều không là vấn đề. Hai cái bát được làm xong để qua một bên Liễu Thư không tính làm nữa, còn không biết thời điểm nung có thể bị hỏng hay không, nếu làm nhiều cũng chỉ có thể lãng phí đi.
"Tiểu Thư bùn còn thừa này, làm cho mình hai cái đi." Hòa bùn còn lại xác thực còn có không ít, yêu cầu này của Kathy tự nhiên Liễu Thư sẽ không không đồng ý, vung tay nói ngay: "Được, tự cậu nhìn rồi làm đi, muốn làm cái gì thì làm cái đó, hiện tại chúng ta cũng chỉ là thử xem, có được hay không vẫn là chuyện khác đó."
"Ừ ừ, được." Cô nàng vô cùng hớn hở coi bùn như bảo bối mà bắt đầu xoa tay, nhìn bộ dạng của cô nàng Liễu Thư cười lắc đầu, lòng nghĩ giống như chưa chơi bùn, thật đúng là dễ dàng thỏa mãn.
Kathy bên này làm thứ mình thích, Liễu Thư cũng không nhàn rỗi, những bùn phôi đã làm xong không thể cứ để như vậy mà phải đặt tới chỗ râm mát để một đêm, ngày mai mới có thể nung đốt, cho nên nhìn trái nhìn phải thì lại để vào gian phòng từ lúc khế ước cùng Allen cũng không mở ra.
Gian phòng này trước đó còn có giường, nhưng sau khi Allen chuyển đi thì những thứ đó đều bị Liễu Thư thu thập lại, chỉ còn lại có một ít tạp vật vụn vặt. Mỗi ngày cô đều có quét tước nên trong nhà cũng không bẩn, bỏ ba món bùn phôi vào chỗ râm mát trong gian phòng này, cô chống nạnh nhìn trái ngó phải, yên lặng đợi ngày mai rồi.
Sau khi rời khỏi đó thì Liễu Thư nhìn thấy thứ Kathy làm ra, làm cái bát còn có một cái vuông vuông cũng không biết là cái gì, vì thế liền hiếu kỳ nói: "Cái vuông này là cái gì?"
"Mình muốn làm cái hộp, nhưng mà xem ra là không được, quên đi, coi như là cái khay đi." Kathy vẻ mặt buồn bực nói.
Hộp? Xem cái hình vuông đó, thật đúng là giống hộp, nhưng hộp còn có cái nắp nữa, cái này thì khó khăn rồi, may là cô ấy biết khó khăn này hơi lớn một chút tự nên động buông tha cho.
"Mình muốn làm tượng bùn nhưng mà bùn mịn này làm ra khó coi." Nhìn bùn một cái, Kathy có chút không cam lòng.
Trúc pháp nặn bùn trên mâm tự nhiên có lợi có hại, nó thích hợp làm dạng vật chai bình, cô nghĩ vậy không khỏi an ủi: "Đừng nóng vội, mình đang nghĩ biện pháp đây, nếu chúng ta có thể làm ra đĩa quay thì tượng bùn của cậu cũng sẽ trong tầm tay rồi." Có đĩa quay làm như thế nào cũng có thể, ngươi làm đồ hiếm thấy cũng được.
Editor: ChieuNinh
Sau khi trở về Liễu Thư nhìn nhìn thì quyết định thí nghiệm chế tác đồ gốm ở bên ngoài mái hiên. Kỳ thực nói về đồ gốm thì Liễu Thư cũng không hiểu biết sâu, nhiều nhất cũng chính là nhìn thấy qua ở trong sách lịch sử các loại đồ gốm tinh mỹ và đồ gốm nguyên thủy. Nhưng nếu thật sự là chế tạo đồ gốm như thế nào thì khẳng định là không thành, nhưng khéo là quê nhà trước kia của cô có một lò thiêu đốt đồ gốm. Tuy rằng cuối cùng lò nung gốm đó đóng cửa cũng để đó không dùng lại nữa, sau đó còn bị cải biến thành lò gạch nhưng hồi nhỏ thời điểm cô và chúng bạn trẻ con chơi đùa đi qua còn từng thấy người ta làm ra thế nào. Hiện tại tuy rằng thời gian đã cách khá xa nhưng trí nhớ vẫn còn, chỉ là nhớ rõ không rõ lắm mà thôi, tin tưởng thí nghiệm nhiều thêm vài lần có lẽ sẽ có kinh hỉ xuất hiện đây.
"Ôi chao, cậu đi đâu đấy?" Vừa buông một giỏ đất sét xuống thì thấy Kathy mang theo một cái thùng gỗ đi ra ngoài, Liễu Thư vội vàng kêu lại dò hỏi, còn tưởng rằng cô nàng lại muốn đi đào đất, nhưng làm sao lại lấy cái thùng.
"Không phải nhào bùn sao? Mình đi múc nước." Kathy nháy mắt mấy cái chỉ chỉ đất sét vẻ mặt đương nhiên, đương nhiên rồi, dù sao đất khô cũng không thể chế thành đồ gốm theo như lời Tiểu thư chứ.
Liễu Thư dở khóc dở cười vội khoát tay nói: "Nhào bùn trước... được rồi cậu đi múc nước, đầu tiên mình chuẩn bị đất một chút." Chế tác đồ gốm phân ra vài bước, tự nhiên là phải nhào bùn, nhưng mà đầu tiên cần nhào qua một lần cho tiện lợi sau đó nhào nắn và nung nóng. Bởi vì chỉ bùn đất có chất lượng mới có thể tạo nên sản phẩm từ trong nung đốt.
Kathy tự nhiên là không biết những thứ này, vui vui vẻ vẻ cầm thùng nước đi múc nước, suối nước ngay tại cách đó không xa. Đợi thời điểm cô nàng mang nửa thùng nước trở về thì nhìn thấy Liễu Thư ngồi trên mặt đất hai tay đang rà qua rà lại từng chút một trên đất sét, không khỏi tò mò tiến lên hỏi: "Đây là làm sao?"
"Nhào đất, mình muốn đều nhào hết đất này cho mịn, hơn nữa muốn trừ bỏ hết tạp vật, đây cậu xem..." Hai tay không hề cố kỵ nhào nắn ở bên trong đất sét, đặt biệt là những bùn đất có chứa đất sét, nhào nặn bọn nó đều tạo thành đất vụn. Làm như vậy đồng thời còn có thể lấy đi một ít cỏ cây rễ cây hoặc là tảng đá ra ngoài, nhào nhào nặn nặn thì lúc này Liễu Thư lại nghĩ tới dùng cái sàng, đáng tiếc mấy thứ đó cô sẽ không làm. Cô đảo tròng mắt linh quang chợt lóe, duỗi tay ra lấy giỏ mây tới, khe hở mây giỏ này bện cũng rất lớn, dù sao củng không chứa đựng thức ăn nên không so đo nhiều lắm. Cô lấy da thú trải bên trong ra rồi bốc một vốc đất sét bỏ vào, làm như vậy còn dặn dò Kathy: "Đừng nhìn, giúp mình đổ đất vào."
"Đây là muốn làm gì vậy?" Một đầu mờ mịt là một chuyện, Kathy vẫn động thủ hỗ trợ cùng nhau lấy đất sét tới, nhưng vẫn khó hiểu nói: "Vì sao cậu lấy mất da thú, đất đều bị rớt ra." Tự nhận Liễu Thư không làm ra loại việc ngốc này, Kathy càng mơ hồ.
"Không phải đào đất sao, mình đây là sàng đất, cậu xem này." Mắt thấy toàn bộ đất sét đều còn nguyên, khe hở dưới đáy giỏ bện cũng không lớn, vách tường bốn phía giỏ thì còn được. Cho nên Liễu Thư muốn nghiêng sàng đất vì thế liền cầm lấy mép giỏ lắc qua lắc lại hơn nữa lấy tay đào bùn đất làm cho nó rơi xuống dưới thật dễ.
Ngay từ đầu Kathy còn mơ hồ khó hiểu nhìn, đợi đến khi bùn đất tinh tế chậm rãi bị sàng xuống dưới thì mới hoàn toàn hiểu được, lúc này liền việc nhân đức không nhường ai mà tiến lên: "Để mình rung cậu tới nặn." Phân chia công việc xong thì đoạt lấy sọt, chen lấn Liễu Thư sang một bên sau đó động thủ lay động có quy luật, bùn đất tinh tế tuôn rơi đi xuống.
Liễu Thư bị chen lấn đi cả mặt bất đắc dĩ, chẳng qua chỉ là sàng bùn đất mà thôi có bao nhiêu công việc chứ, nhưng cô cũng không lại cướp làm việc cùng Kathy mà là xắn tay áo rồi vươn tay bốc nắm đất trong giỏ vừa bóp nát. Hai người phân công hợp tác rất nhanh thì sàng xong một đợt đất sét. Đất sàng xong quả thực cũng tinh tế hơn rất nhiều nhưng thế này vẫn chưa được còn phải sàng nhiều thêm mấy lần, vì thế lại là lặp lại trình tự làm việc một phen.
Đợi sau khi sàng ba lần thì trên cơ bản đất sét đã không có vấn đề, toàn bộ bùn khối bị nhào nặn tinh tế, tạp vật cũng trừ đi toàn bộ. Hiện tại đã có thể làm đến bước thứ hai, hòa bùn. Hòa bùn cũng phải có kỹ xảo, nước thêm nhiều hơn bùn thì đất mịn cũng không dính lại được, nhưng nếu bỏ ít thì phôi bùn hòa xong sẽ rất dễ dàng bị rạn nứt. Cho nên nói đi ba trăm sáu mươi nghề nào cũng có trạng nguyên, người trên đời làm cái gì cũng không dễ dàng.
Kỹ thuật công việc hòa bùn tự nhiên là Liễu Thư đến làm, nhưng mà Kathy cũng không có nhàn rỗi, Liễu Thư xoa nắn bùn Kathy ở một bên cầm chén gỗ múc nước thấy thiếu thì thật cẩn thận thêm vào không thể ra sai lầm. Nếu không cẩn thận thêm hơn thì thêm chút bùn đất, tóm lại hai người ngoài nghề lặng lẽ mài mò đi tới.
Đợi khi thái dương bắt đầu nghiêng xuống núi rốt cục Liễu Thư cảm thấy mình nặn bùn đã tốt lắm, đất sét bị nhào nặn đặc biệt nở ra tuyệt đối sẽ không sinh ra tình huống không cẩn thận rạn nứt. Cuối cùng là không có uổng phí các cô mệt mỏi thời gian nửa ngày, coi như là thật đáng mừng. Lau mồ hôi trên mặt, hôm nay không lạnh, Kathy thuần túy là khẩn trương quá độ, cũng khó cho cô nàng thêm nước lại thêm đất đều là công việc tỉ mỉ.
"Chúng ta có thể nặn chưa?" Đợi một khâu cuối này, Kathy đợi cũng sắp nở hoa rồi, rốt cục thì đến chỗ làm cho cô nàng chờ đợi nhất, xoa tay, cô quả thực cũng sắp đợi không kịp.
Liễu Thư co rút khóe miệng không biết nên nói như thế nào con hàng này mới tốt, một hồi sau cô liếc mắt khinh bỉ mới nói: "Cậu đừng tưởng rằng chế tác đồ gốm này cũng giống với cậu nặn tượng bùn, tùy tiện nặn một cái là được."
"Chẳng lẽ không đúng sao?" Ông trời ơi, cô vẫn đang nghĩ đến như vậy, hiện tại vừa nghe Liễu Thư nói không phải thì cả người Kathy đều đầy dấu hỏi, yếu ớt hỏi: "Chẳng lẽ rất khó sao, mình có thể học cũng cho mình làm được không?" Hy vọng cô có thể học được.
Thấy bộ dạng đáng thương của cô nàng Liễu Thư nhịn cười, vỗ vỗ đầu cô tỏ vẻ 'thật ngoan' khích lệ một chút rồi nói: "Kỳ thực cũng không phải rất khó, chỉ là phương pháp không giống nhau, đến xem mình làm."
Tại thời điểm phát hiện đất sét đầu óc của Liễu Thư cũng đã xoay chuyển, ở đây căn bản không có đĩa quay cô muốn làm còn phải nghiên cứu một phen, giống như trên một quyển sách nào đó có giới thiệu qua đĩa quay đơn giản nhất là phải dùng tay chân phát lực. Nhưng mặc kệ nói như thế nào hiện tại Liễu Thư không thể làm ra được nó, cái này cũng chỉ có thể tạm bỏ qua rồi.
Không có đĩa quay muốn chế tác đồ gốm chỉ có hai loại biện pháp, một loại là phương pháp nặn kiến trúc, một loại khác là phương pháp kẻ bùn trên mâm (trúc pháp). Nhưng nghe nói nặn trúc pháp đã sớm thất truyền, hiện tại duy nhất mà đơn giản nhất chính là trúc pháp nặn bùn trên mâm, mà cô không có lựa chọn nào khác tự nhiên cuối cùng chính là một loại này.
Trúc pháp nặn bùn trên mâm cũng giống như tên của nó, đầu tiên chính là nặn cái đế, hạng mục động thủ đầu tiên Liễu Thư nghĩ nghĩ quyết định trước làm cái khay miệng sâu đi. Cái này cũng đơn giản, trúc pháp nặn bùn trên mâm phân biệt hai cái trúc pháp từ trên xuống dưới, một là làm một cái đáy khay trước. Trước tiên Liễu Thư vẫn làm làm bước thứ hai là cái bệ, cái bệ dễ làm chính là làm đĩa bùn mà thôi, cô nắm một đống bùn vo tròn tiếp theo cẩn thận đè ép rồi chỉnh đốn lại là được.
Làm xong cái đế để qua một bên trên mặt đất, lại lấy ra bùn mịn chậm rãi xoa xoa trên tảng đá bằng phẳng, Liễu Thư cúi đầu chà xát mạnh. Trình độ chà xát mà nói nhất định lại bắt đầu cẩn thận sửa chữa tốt xác định cái khay tuyệt đối có kích thước bình thường, tiếp theo chính là dọc theo vách tường cái bệ.
Vòng từng vòng hướng lên trên thì cái đế giống như chậu rửa tay tích lũy dần hướng lên trên, một cái đế bùn đã xong tiếp theo lại ráp cái khay lại. Kathy nhìn hai lần cái này thì tìm được công việc của mình, thì lúc này bắt đầu lấy bùn làm cái bệ, mà Liễu Thư thì hết sức chuyên chú xoay là tốt rồi. Hai người phân công hợp tác cũng coi như hoàn mỹ, một cái khay miệng sâu không bao lâu đã được làm ra.
"Như vậy thì xong rồi, đơn giản như vậy?" Kathy vẫn có chút không tin, gãi đầu vây quanh chung quanh cái khay đã làm xong nhìn, muốn nhìn ra cái này có cái huyền bí bất đồng gì.
"Đừng nhìn, hiện tại cái này cũng chỉ là chút bùn hỏng, chúng ta còn phải nung nữa, hôm nay cũng không sớm, chúng ta lại làm thêm hai cái. Mấy cái bùn phôi này sau khi làm tốt rồi còn phải hong cả đêm đợi ngày hôm sau nhìn không có hư hao mà nói là chúng ta có thể nung thử xem sao."
Liễu Thư vừa nói Kathy cũng thực không vội nhìn, nhìn, thì khi nào cũng nhìn được, hiện tại làm chuyện đứng đắn thôi. Dứt lời lấy bùn vo tròn lại bắt đầu nặn đế, vừa mới động thủ như vậy Kathy đã rất kinh nghiệm, nặn đế cũng có thứ tự đáng khen.
Cái thứ hai Liễu Thư liền lựa chọn hai cái bát, được rồi hết hy vọng gây nên cho cô chính là muốn hai cái bát này cho cô và Allen dùng. Cho nên đặc biệt một cái trong đó còn làm lớn hơn nhiều, trong nhà toàn nuôi tham ăn thật thực phiền não oa oa.
Hai cái bát làm cùng với cái khay miệng sâu cũng làm được không tệ, chủ yếu chính là lòng bát càng sâu, miệng hơi nhỏ chút, thu lại một chút nhưng những thứ đó đều không là vấn đề. Hai cái bát được làm xong để qua một bên Liễu Thư không tính làm nữa, còn không biết thời điểm nung có thể bị hỏng hay không, nếu làm nhiều cũng chỉ có thể lãng phí đi.
"Tiểu Thư bùn còn thừa này, làm cho mình hai cái đi." Hòa bùn còn lại xác thực còn có không ít, yêu cầu này của Kathy tự nhiên Liễu Thư sẽ không không đồng ý, vung tay nói ngay: "Được, tự cậu nhìn rồi làm đi, muốn làm cái gì thì làm cái đó, hiện tại chúng ta cũng chỉ là thử xem, có được hay không vẫn là chuyện khác đó."
"Ừ ừ, được." Cô nàng vô cùng hớn hở coi bùn như bảo bối mà bắt đầu xoa tay, nhìn bộ dạng của cô nàng Liễu Thư cười lắc đầu, lòng nghĩ giống như chưa chơi bùn, thật đúng là dễ dàng thỏa mãn.
Kathy bên này làm thứ mình thích, Liễu Thư cũng không nhàn rỗi, những bùn phôi đã làm xong không thể cứ để như vậy mà phải đặt tới chỗ râm mát để một đêm, ngày mai mới có thể nung đốt, cho nên nhìn trái nhìn phải thì lại để vào gian phòng từ lúc khế ước cùng Allen cũng không mở ra.
Gian phòng này trước đó còn có giường, nhưng sau khi Allen chuyển đi thì những thứ đó đều bị Liễu Thư thu thập lại, chỉ còn lại có một ít tạp vật vụn vặt. Mỗi ngày cô đều có quét tước nên trong nhà cũng không bẩn, bỏ ba món bùn phôi vào chỗ râm mát trong gian phòng này, cô chống nạnh nhìn trái ngó phải, yên lặng đợi ngày mai rồi.
Sau khi rời khỏi đó thì Liễu Thư nhìn thấy thứ Kathy làm ra, làm cái bát còn có một cái vuông vuông cũng không biết là cái gì, vì thế liền hiếu kỳ nói: "Cái vuông này là cái gì?"
"Mình muốn làm cái hộp, nhưng mà xem ra là không được, quên đi, coi như là cái khay đi." Kathy vẻ mặt buồn bực nói.
Hộp? Xem cái hình vuông đó, thật đúng là giống hộp, nhưng hộp còn có cái nắp nữa, cái này thì khó khăn rồi, may là cô ấy biết khó khăn này hơi lớn một chút tự nên động buông tha cho.
"Mình muốn làm tượng bùn nhưng mà bùn mịn này làm ra khó coi." Nhìn bùn một cái, Kathy có chút không cam lòng.
Trúc pháp nặn bùn trên mâm tự nhiên có lợi có hại, nó thích hợp làm dạng vật chai bình, cô nghĩ vậy không khỏi an ủi: "Đừng nóng vội, mình đang nghĩ biện pháp đây, nếu chúng ta có thể làm ra đĩa quay thì tượng bùn của cậu cũng sẽ trong tầm tay rồi." Có đĩa quay làm như thế nào cũng có thể, ngươi làm đồ hiếm thấy cũng được.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.