Chương 139: Đêm trước
Trần Hướng Bắc
24/07/2018
Lần trước từ lúc Mia trong lúc vô ý bắt được một tổ thú con đưa cho Liễu Thư thì phát hiện cô đặc biệt thích, hơn nữa còn dưỡng lớn lên, lần này đưa lễ vật thì cô nổi lên tâm tư, đưa tặng vẫn là một tổ tiểu tử kia,
nhưng mà giống loài cũng khác biệt.
Liễu Thư ngạc nhiên nhìn Mia mở sọt ra, sau đó cô chợt nghe được tiếng "Chít chít" nhỏ yếu truyền đến từ bên trong, đầu tiên là không hiểu ra sao, tiếng của thú nhiều lông hình như không phải cái dạng này. Cô mang theo nghi hoặc ngó đầu nhìn lại bên trong mới biết được thì ra không phải như mình tưởng tượng.
"Này... Đây là con gà con?" Trong sọt được lót cỏ khô, mấy tiểu tử lông xù làm tổ ở bên trong, đang đáng thương hề hề kêu lên. Liễu Thư liếc mắt nhìn một cái thì cảm thấy rất giống gà tiểu hoàng mới nở, vì thế liền không cần nghĩ ngợi hỏi ra, nhưng mà rất nhanh thì phản ứng kịp, nhìn không quá giống: "Ồ, không đúng, không giống với gà."
Mấy người Mia cũng không biết nói gà là gì, không để ý cười giải thích nguồn gốc nhóm tiểu tử trong tay: "Đây là chim thầm thì có rất nhiều trong rừng rậm, nói là chim nhưng mà cho tới bây giờ chúng nó bay không cao mà phần lớn là làm tổ ở trong cây cối bụi cỏ, thế này mới cho mình tìm được một tổ như vậy. Lần trước đưa cho cậu mấy con thú nhiều lông cậu cũng nuôi dưỡng được, mình đoán cậu nhất định thích mấy con này."
Lời này quả là không giả, thật sự là nói lời trong lòng Liễu Thư rồi, cô muốn nuôi mấy con gia cầm, tiểu thú xem như thử trước. Trên thực tế chứng minh cô thật sự là dưỡng không sai, nhất là đồ ăn ăn chay rất dễ tìm. Xã hội nguyên thuỷ cái gì cũng thiếu, chính là không thiếu cỏ cũng không hề cố sức thì đã cho đám tiểu tử kia ăn no rồi. Vốn cô thấy tinh lực còn sung túc đang chuẩn bị để cho Allen đi tìm vài loài nữa, hiện tại thì tốt rồi có người đưa lên cửa đây, tất nhiên là cái gì cũng không cần phí tâm, rất tốt, rất tốt.
Chim thầm thì cô cũng chưa từng nghe qua, nhưng mà Mia đã nói như vậy hình như là một loài chim thực bình thường. Hơn nữa bay không cao gần giống như chính là dùng làm thức ăn, cô lập tức vui vui vẻ vẻ nhận lấy nói: "Cảm ơn cậu Mia, mình thực thích. Lần trước thì mình đã nói với cậu đợi mấy con tiểu thú đó lớn lên khỏe mạnh thì đưa cho cậu một con, lần khác để cho Allen đưa qua." Chuyện đã đáp ứng cô cũng không quên.
"Không cần không cần." Mia vội vàng xua tay, cũng không phải là cô khách khí, mà là thật sự không thể thu, cô vẫn nhớ rõ lúc trước mình lượm một tổ đó chính là vận khí, nhỏ như vậy cũng không thể ăn được mấy ngụm. Đưa cho Liễu Thư cũng chỉ là dỗ cô ấy chơi đùa, ai ngờ đến cô ấy thật sự nuôi dưỡng được, còn nuôi vô cùng tốt. Vừa rồi thời điểm tới đây cô còn trông thấy bộ dạng bọn nó bên trong chuồng thú ở phía sau chính là bóng nhoáng oánh nhuận, thời điểm đưa thì nhỏ như vậy, lấy tới thì cũng là một đống lớn như vậy, thế nào cũng thật ngượng ngùng.
"Đừng cự tuyệt với mình, không được." Liễu Thư mới không để ý tới, mắt thấy bên ngoài lại có người đến thì sảng khoái dời đề tài đi: "Chỉ sợ là mấy người Vu y lại đây, các cậu đi ra trước xem, mình thay quần áo." Lúc này mấy người vẫn còn làm tổ ở trong tân phòng, may mắn phòng lớn cũng không chen chúc.
Mấy người Kathy cũng chú ý tới tiếng người bên ngoài chắc là Vu y còn có nhóm a sao trong bộ lạc đến hỗ trợ, thì lập tức đều gật gật đầu đi ra ngoài, trước khi đóng cửa Kathy còn nói: "Đổi nhanh chút mình muốn xem." Thật sự là nhớ thương chết cô.
Mở túi đồ ra Liễu Thư cầm quần áo run lên, nhìn trái nhìn phải một phen trong mắt đầy ý cười gật gật đầu, đây là vừa lòng. Tuy rằng đường may gì đó tuyệt đối không phải là tinh phẩm, nhưng trong loại tình huống hoàn cảnh này là không thể cưỡng cầu, ngẫm lại một phòng người bên ngoài Liễu Thư vội cởi quần áo trên người, thay vào bộ đồ mới này.
Quần áo là đo theo cơ thể làm theo yêu cầu tự nhiên là vô cùng vừa người, nguyên liệu da thú màu trắng được chọn cũng được cẩn thận lựa chọn mềm mại, mà làm ra này bộ quần áo mặc vào người thì giống như bộ lễ phục nhỏ, Liễu Thư vừa lòng cực kỳ. Cái này nếu đổi là cô đến làm mà nói khẳng định là không được, về sau Eva có việc, thanh danh này mà đánh ra, tương lai không chừng có thể mở tiệm ở trong bộ lạc đây. Cô lắc đầu, suy nghĩ này cũng quá dài lâu, quả nhiên não động gì đó là không thể mở quá lớn, rất nguy hiểm.
Thay quần áo mới, rồi mang vào đôi giày đi theo bộ, cô muốn đánh giá bộ dáng hiện tại của mình đáng tiếc là không có gương cái gì đều là uổng công. Cuối cùng vẫn là dùng chủy thủ phản quang thô sơ giản lược mà xem vài lần, đại khái cảm thấy vẫn rất không tệ, sau khi thấy rằng không kém lắm thì chính là tóc. Tới nơi này thời gian dài, tóc của Liễu Thư vốn cũng không ngắn sau khi đến đây cũng không có cắt qua, hơn nữa thường xuyên dùng bồ kết gội đầu, tóc cũng phá lệ đen bóng trơn thuận, có thể chải kiểu tóc xinh đẹp, ừm, cô sẽ không nói, vì một ngày này, cô luyện tập thật lâu đấy.
Có kinh nghiệm lần trước giúp Laura, Liễu Thư quyết định bản thân mình cũng chải đầu công chúa. Nhưng mà mái tóc của cô cũng không phải là cuốn từ trước đến nay mà là trời sinh thuận thẳng, có muốn cuốn cũng không có kẹp tóc quăn cho nên chỉ có thể gặp trở ngại. Lần đó giúp Laura chải đầu cũng không có tiện tay làm ra công cụ lần này thì không giống vậy, có Kathy làm cây trâm và thoa cài tóc chẳng những có thể cố định tóc rất tốt còn có thể tăng thêm điểm xuyết làm đẹp.
Lần này Liễu Thư chọn là kiểu đầu công chúa của Hàn, hai bên má để lại tóc mai thật dài, ở phía sau thì cuộn vòng lên dùng cây trâm cố định vững vàng là được, tóc dài còn lại thì xõa xuống hai bên vai. Lọn tóc được cô cuốn chỉ dùng tay để cuộn không thể kiên trì bao lâu, nhưng mà cũng không có việc gì vòng nhiều thêm vài cái thì cũng có thể.
Đợi sau khi trang điểm xong, Liễu Thư tiến đến trước chậu chứa nước cẩn thận soi, nhất thời vô cùng vừa lòng đối với tay nghề của mình, chỉ là nhìn một chút lại cảm thấy không hài lòng. Ảnh ngược trên mặt nước yên lặng hiện ra cô gái với gương mặt như đóa hoa, trên khuôn mặt xinh đẹp bởi vì ẩn ẩn màu hồng nhạt mà tăng thêm vài phần mỹ lệ. Đang nhìn xem, cô rất không thục nữ mà vỗ tay ra tiếng, xoay người tìm ra một thứ từ trên đầu giường.
Là một món trang sức, chế tác rất đơn giản chính là dùng chỉ gai đan hạt ngọc trai lên đó, đây là Liễu Thư đã sớm làm xong. Thu vào không làm gì hiện tại vừa vặn phát huy công dụng rồi. Đợi sau khi cẩn thận mang món trang sức ngọc trai lên, xác định không có sai lầm gì khác, thế này mới tiến lên đi mở cửa phòng đi ra ngoài.
Bên ngoài vài bạn gả giống cái trẻ tuổi còn có Vu y cùng mấy vị a sao vây quanh bàn lớn trong nhà Liễu Thư làm thành một vòng, bàn lớn nhà cô nói là cái bàn kỳ thực chính là một gốc đại thụ. Gốc cây này thật đúng vô cùng lớn, chừng hơn mười người ngồi vây quanh làm một vòng, thời điểm quét tước Liễu Thư cũng cố ý tẩy sạch gốc cây này vài lần, sạch sẽ như vậy vừa nhìn đến thật đúng có phong vị riêng biệt.
Tiếng mở cửa phòng khiến cho mọi người đã sớm chú ý cao độ tới cánh cửa này, trong lúc nhất thời bảy tám ánh mắt đồng loạt nhìn qua, nhìn chằm chằm vào Liễu Thư xuất hiện ở trong tầm mắt mọi người, nhìn thẳng làm cô có chút ngượng ngùng, mặt ửng đỏ nói: "Thế nào hả?"
Cô lên tiếng đã gọi mọi người trở lại, người thứ nhất kêu lên không có gì bất ngờ xảy ra chính là Kathy vẫn luôn ồn ào. Cô nàng trừng mắt đứng lên, vội vàng chạy tới lôi kéo Liễu Thư vây quanh chuyển động vài vòng mới thở dài nói: "Thật đẹp, thật là đẹp mắt, cậu thật đúng là cho mình kinh diễm một phen."
Váy màu trắng thẳng đến đầu gối, lộ ra chân dài thon dài nõn nà của Liễu Thư, váy thắt eo, trên lưng còn treo một đai lưng cùng màu làm cho vòng eo có vẻ càng thêm tinh tế, bộ ngực đầy đặn phát dục tốt, mặc vào một cái áo khoát không có tay làm nổi bật lên dáng người vừa duyên dáng lại yêu kiều.
Vật phẩm trang sức trừ bỏ trâm gài tóc và trang sức trên trán, khuyên tai ra, trên cổ còn đeo một sợi dây chuyền ngọc trai, trên cổ tay cũng là vòng ngọc trai, cả người đều rực rỡ cũng khó trách tất cả mọi người nhìn thẳng mắt.
"Thật là đẹp mắt." Toàn bộ đều tán thưởng tự đáy lòng.
"Nếu như vừa đi ra ngoài, đêm nay Allen đã có thể thảm rồi." Vẫn là Eva biểu hiện tốt, không lộ ra vẻ si mê như mấy người chưa kết hôn Kathy Alice. Tuy rằng cũng thích, nhưng còn kiêu ngạo thì càng nhiều hơn đối với hiệu quả quần áo chính mình làm ra được, nói lên cái này thì cô che miệng cười không ngừng, mặt mày hớn hở: "Vốn Liễu Thư ở trong bộ lạc cũng rất được các thú nhân yêu thích, nhưng mà bị Allen nhanh chân có trước nên cũng không có biện pháp, vốn chứa oán khí rồi, hiện tại lại..."
Phía sau không nói mọi người cũng biết, ngẫm lại xem thời điểm Laura khế ước Đạt Nhĩ chính là mất khí lực thật lớn mới thoát thân. Hình như Allen cũng biết tình huống của mình, lần này lực lượng đội ngũ đoàn đội phù rể rất cường đại, mọi người hai mặt nhìn nhau đều hiểu trong lòng không nói mà cười, cười làm Liễu Thư không hiểu ra sao.
"Có sao, sao mình không cảm giác được." Cô rất được các thú nhân thích, có sao, bình thường cô rất ít đáp lời cùng thú nhân trong bộ lạc, nhưng mà đây là trừ bỏ mấy người Ngải Đạt, người có bạn lữ có đối tượng không có khả năng coi trọng cô.
"Thế nào không có hả, là cậu không quan sát, chẳng lẽ cậu không chú ý tới chỉ cần cậu đi ở chung quanh trong bộ lạc thì rất nhiều thú nhân muốn đến gần sao? Nhưng mà Allen canh chừng cẩn thận, ai muốn đi lên thì hắn liền muốn đánh một trận với người ta, chính là vụng trộm đánh chạy không ít người muốn theo đuổi cậu đâu." Alice cũng gia nhập trêu đùa, đồng thời cực kỳ hâm mộ nhìn Liễu Thư, quyết định ngày đó của mình cũng không thể kém.
Cho nên nói có rất nhiều người thầm mến cô, sao cô lại có một loại cảm giác 囧 囧 thế này. Sống hơn hai mươi năm, lần đầu biết đào hoa của mình còn rất vượng, là đủ 囧. Liễu Thư trầm mặc nhưng mà không nghĩ tới tên trứng thối Allen còn có một mặt như vậy, quả nhiên đủ rối loạn, trong lòng vui rạo rực là chuyện gì xảy ra, rất không khoa học nha.
"Xem ra mình phải đi về làm nhiều thêm mấy bộ quần áo." Eva nhìn ngó Kathy, nhìn xem Alice khóe miệng chứa cười nói: "Yên tâm đi, đừng nhìn mình, đến lúc đó đều sẽ không thiếu."
Hai người có được đáp án vừa lòng tất cả đều vui rạo rực, Kathy sờ sờ trâm gài tóc trên đầu Liễu Thư: "Tiểu Thư lại cho mình một chút chỉ đi." Làm mấy trang sức này, thật sự không thể thiếu chỉ do Liễu Thư phá quần áo.
"Được." Người gặp việc vui tinh thần thích, hôm nay cô cao hứng, những yêu cầu nhỏ này tự nhiên là được đáp ứng rồi, thời điểm Kathy vui vẻ lại nói làm cho cô mấy thứ.
Kế tiếp chính là trọng điểm đầu tiên là nhu mặt, thỉnh người nhu mặt vẫn là lão a sao lần trước nhu mặt chúc phúc cho Laura. Hôm nay trạng thái tinh thần a sao rất tốt, bàn tay thô ráp lại tang thương xoa mặt Liễu Thư. Cô nhắm mắt lại chuyên tâm cảm thụ, đúng vậy là cảm thụ, cảm thụ hết thảy cảm xúc vui thích chung quanh, còn có lão a sao thì thào thì thầm thú ngữ. Tuy rằng cô nghe không hiểu, nhưng muốn cảm thụ có cái gì hàn ý đặc thù trong đó hay không, đương nhiên cuối cùng cô cũng không có cảm giác được cái gì, nhưng mà trên tinh thần là thích ý.
Một mùi máu tươi truyền đến, vội nhìn lại không biết là ai đã bưng một chén máu màu đỏ đen lại đây, thứ này xuất hiện đại biểu mấy người Allen đã săn bắn trở về. Nói vậy hiện tại chỗ quảng trường bộ lạc hẳn là đang hỗ trợ thiêu nướng hoặc là nhóm lửa, lẳng lặng chờ đợi thời gian mặt trời chiều ngả về tây.
Ngón tay nhúng màu huyết dịch chuyển động ở trên trán của cô, được vẽ hoa văn ở trên mặt, sau đó là tứ chi lộ bên ngoài. Trừ bỏ thời điểm vẽ trán Liễu Thư nhắm mắt lại còn chỗ khác thì cô đều mở mắt nhìn. Nhìn kỹ hoa văn cũng rất đơn giản, vẽ ở trên người và khắc trên bộ lạc là không giống nhau, họa trên người là rất giản dị. Sau đó cô phát hiện vẽ ở trên tứ chi hẳn là một loại văn tự, có lẽ là văn tự thú nhân, nhưng mà rất trừu tượng cô nhìn không hiểu.
Đợi toàn bộ vẽ xong thì cả người Liễu Thư ngồi cũng cứng còng, kỳ thực lão a sao vẽ vẫn là rất mau, đáng tiếc Liễu Thư nhìn rất nhập thần nên đã quên. Nhưng mà cũng may mắn như thế, bằng không nhúc nhích một cái thì vẽ cũng không đẹp.
Quần áo màu trắng làm nổi bật lên ký hiệu hoa văn màu đỏ trên thân thể, thật là có loại cảm giác truyền thừa của chủng tộc thần bí từ xa xưa trong thâm sơn rừng già. Liễu Thư đứng lên nhìn xem chung quanh, cảm thấy tay nghề lão a sao không tệ, quần áo không bị dính vào cái gì, màu trắng này nếu dính vào những màu sậm là đã có thể thấy được ngay.
"Ừm, tốt, không tệ." Vu y chứng kiến hết thảy, vui mừng gật đầu, Liễu Thư và Allen kết làm bạn lữ xem như hoàn toàn là người bộ lạc Dực Hổ tộc, bà so với cái gì cũng rất cao hứng: "Mọi người trước đợi một chút, ta đi xem bọn họ chuẩn bị thế nào."
Thời gian còn sớm, mọi người còn phải chờ đợi, Vu y nói xong thì đứng dậy rời đi, đêm nay bà còn phải bận rộn nữa.
Vu y đứng dậy đi rồi, để lại hai a sao còn những người khác cũng lục tục rời đi, các cô cũng phải chuẩn bị cần đồ dùng lửa trại một chút. Còn vị lão a sao kia, lớn tuổi nên có vẻ không có tinh thần, sau khi xong việc thì đi trở về nghỉ ngơi, cũng làm khó lão nhân gia bà.
Liễu Thư ngạc nhiên nhìn Mia mở sọt ra, sau đó cô chợt nghe được tiếng "Chít chít" nhỏ yếu truyền đến từ bên trong, đầu tiên là không hiểu ra sao, tiếng của thú nhiều lông hình như không phải cái dạng này. Cô mang theo nghi hoặc ngó đầu nhìn lại bên trong mới biết được thì ra không phải như mình tưởng tượng.
"Này... Đây là con gà con?" Trong sọt được lót cỏ khô, mấy tiểu tử lông xù làm tổ ở bên trong, đang đáng thương hề hề kêu lên. Liễu Thư liếc mắt nhìn một cái thì cảm thấy rất giống gà tiểu hoàng mới nở, vì thế liền không cần nghĩ ngợi hỏi ra, nhưng mà rất nhanh thì phản ứng kịp, nhìn không quá giống: "Ồ, không đúng, không giống với gà."
Mấy người Mia cũng không biết nói gà là gì, không để ý cười giải thích nguồn gốc nhóm tiểu tử trong tay: "Đây là chim thầm thì có rất nhiều trong rừng rậm, nói là chim nhưng mà cho tới bây giờ chúng nó bay không cao mà phần lớn là làm tổ ở trong cây cối bụi cỏ, thế này mới cho mình tìm được một tổ như vậy. Lần trước đưa cho cậu mấy con thú nhiều lông cậu cũng nuôi dưỡng được, mình đoán cậu nhất định thích mấy con này."
Lời này quả là không giả, thật sự là nói lời trong lòng Liễu Thư rồi, cô muốn nuôi mấy con gia cầm, tiểu thú xem như thử trước. Trên thực tế chứng minh cô thật sự là dưỡng không sai, nhất là đồ ăn ăn chay rất dễ tìm. Xã hội nguyên thuỷ cái gì cũng thiếu, chính là không thiếu cỏ cũng không hề cố sức thì đã cho đám tiểu tử kia ăn no rồi. Vốn cô thấy tinh lực còn sung túc đang chuẩn bị để cho Allen đi tìm vài loài nữa, hiện tại thì tốt rồi có người đưa lên cửa đây, tất nhiên là cái gì cũng không cần phí tâm, rất tốt, rất tốt.
Chim thầm thì cô cũng chưa từng nghe qua, nhưng mà Mia đã nói như vậy hình như là một loài chim thực bình thường. Hơn nữa bay không cao gần giống như chính là dùng làm thức ăn, cô lập tức vui vui vẻ vẻ nhận lấy nói: "Cảm ơn cậu Mia, mình thực thích. Lần trước thì mình đã nói với cậu đợi mấy con tiểu thú đó lớn lên khỏe mạnh thì đưa cho cậu một con, lần khác để cho Allen đưa qua." Chuyện đã đáp ứng cô cũng không quên.
"Không cần không cần." Mia vội vàng xua tay, cũng không phải là cô khách khí, mà là thật sự không thể thu, cô vẫn nhớ rõ lúc trước mình lượm một tổ đó chính là vận khí, nhỏ như vậy cũng không thể ăn được mấy ngụm. Đưa cho Liễu Thư cũng chỉ là dỗ cô ấy chơi đùa, ai ngờ đến cô ấy thật sự nuôi dưỡng được, còn nuôi vô cùng tốt. Vừa rồi thời điểm tới đây cô còn trông thấy bộ dạng bọn nó bên trong chuồng thú ở phía sau chính là bóng nhoáng oánh nhuận, thời điểm đưa thì nhỏ như vậy, lấy tới thì cũng là một đống lớn như vậy, thế nào cũng thật ngượng ngùng.
"Đừng cự tuyệt với mình, không được." Liễu Thư mới không để ý tới, mắt thấy bên ngoài lại có người đến thì sảng khoái dời đề tài đi: "Chỉ sợ là mấy người Vu y lại đây, các cậu đi ra trước xem, mình thay quần áo." Lúc này mấy người vẫn còn làm tổ ở trong tân phòng, may mắn phòng lớn cũng không chen chúc.
Mấy người Kathy cũng chú ý tới tiếng người bên ngoài chắc là Vu y còn có nhóm a sao trong bộ lạc đến hỗ trợ, thì lập tức đều gật gật đầu đi ra ngoài, trước khi đóng cửa Kathy còn nói: "Đổi nhanh chút mình muốn xem." Thật sự là nhớ thương chết cô.
Mở túi đồ ra Liễu Thư cầm quần áo run lên, nhìn trái nhìn phải một phen trong mắt đầy ý cười gật gật đầu, đây là vừa lòng. Tuy rằng đường may gì đó tuyệt đối không phải là tinh phẩm, nhưng trong loại tình huống hoàn cảnh này là không thể cưỡng cầu, ngẫm lại một phòng người bên ngoài Liễu Thư vội cởi quần áo trên người, thay vào bộ đồ mới này.
Quần áo là đo theo cơ thể làm theo yêu cầu tự nhiên là vô cùng vừa người, nguyên liệu da thú màu trắng được chọn cũng được cẩn thận lựa chọn mềm mại, mà làm ra này bộ quần áo mặc vào người thì giống như bộ lễ phục nhỏ, Liễu Thư vừa lòng cực kỳ. Cái này nếu đổi là cô đến làm mà nói khẳng định là không được, về sau Eva có việc, thanh danh này mà đánh ra, tương lai không chừng có thể mở tiệm ở trong bộ lạc đây. Cô lắc đầu, suy nghĩ này cũng quá dài lâu, quả nhiên não động gì đó là không thể mở quá lớn, rất nguy hiểm.
Thay quần áo mới, rồi mang vào đôi giày đi theo bộ, cô muốn đánh giá bộ dáng hiện tại của mình đáng tiếc là không có gương cái gì đều là uổng công. Cuối cùng vẫn là dùng chủy thủ phản quang thô sơ giản lược mà xem vài lần, đại khái cảm thấy vẫn rất không tệ, sau khi thấy rằng không kém lắm thì chính là tóc. Tới nơi này thời gian dài, tóc của Liễu Thư vốn cũng không ngắn sau khi đến đây cũng không có cắt qua, hơn nữa thường xuyên dùng bồ kết gội đầu, tóc cũng phá lệ đen bóng trơn thuận, có thể chải kiểu tóc xinh đẹp, ừm, cô sẽ không nói, vì một ngày này, cô luyện tập thật lâu đấy.
Có kinh nghiệm lần trước giúp Laura, Liễu Thư quyết định bản thân mình cũng chải đầu công chúa. Nhưng mà mái tóc của cô cũng không phải là cuốn từ trước đến nay mà là trời sinh thuận thẳng, có muốn cuốn cũng không có kẹp tóc quăn cho nên chỉ có thể gặp trở ngại. Lần đó giúp Laura chải đầu cũng không có tiện tay làm ra công cụ lần này thì không giống vậy, có Kathy làm cây trâm và thoa cài tóc chẳng những có thể cố định tóc rất tốt còn có thể tăng thêm điểm xuyết làm đẹp.
Lần này Liễu Thư chọn là kiểu đầu công chúa của Hàn, hai bên má để lại tóc mai thật dài, ở phía sau thì cuộn vòng lên dùng cây trâm cố định vững vàng là được, tóc dài còn lại thì xõa xuống hai bên vai. Lọn tóc được cô cuốn chỉ dùng tay để cuộn không thể kiên trì bao lâu, nhưng mà cũng không có việc gì vòng nhiều thêm vài cái thì cũng có thể.
Đợi sau khi trang điểm xong, Liễu Thư tiến đến trước chậu chứa nước cẩn thận soi, nhất thời vô cùng vừa lòng đối với tay nghề của mình, chỉ là nhìn một chút lại cảm thấy không hài lòng. Ảnh ngược trên mặt nước yên lặng hiện ra cô gái với gương mặt như đóa hoa, trên khuôn mặt xinh đẹp bởi vì ẩn ẩn màu hồng nhạt mà tăng thêm vài phần mỹ lệ. Đang nhìn xem, cô rất không thục nữ mà vỗ tay ra tiếng, xoay người tìm ra một thứ từ trên đầu giường.
Là một món trang sức, chế tác rất đơn giản chính là dùng chỉ gai đan hạt ngọc trai lên đó, đây là Liễu Thư đã sớm làm xong. Thu vào không làm gì hiện tại vừa vặn phát huy công dụng rồi. Đợi sau khi cẩn thận mang món trang sức ngọc trai lên, xác định không có sai lầm gì khác, thế này mới tiến lên đi mở cửa phòng đi ra ngoài.
Bên ngoài vài bạn gả giống cái trẻ tuổi còn có Vu y cùng mấy vị a sao vây quanh bàn lớn trong nhà Liễu Thư làm thành một vòng, bàn lớn nhà cô nói là cái bàn kỳ thực chính là một gốc đại thụ. Gốc cây này thật đúng vô cùng lớn, chừng hơn mười người ngồi vây quanh làm một vòng, thời điểm quét tước Liễu Thư cũng cố ý tẩy sạch gốc cây này vài lần, sạch sẽ như vậy vừa nhìn đến thật đúng có phong vị riêng biệt.
Tiếng mở cửa phòng khiến cho mọi người đã sớm chú ý cao độ tới cánh cửa này, trong lúc nhất thời bảy tám ánh mắt đồng loạt nhìn qua, nhìn chằm chằm vào Liễu Thư xuất hiện ở trong tầm mắt mọi người, nhìn thẳng làm cô có chút ngượng ngùng, mặt ửng đỏ nói: "Thế nào hả?"
Cô lên tiếng đã gọi mọi người trở lại, người thứ nhất kêu lên không có gì bất ngờ xảy ra chính là Kathy vẫn luôn ồn ào. Cô nàng trừng mắt đứng lên, vội vàng chạy tới lôi kéo Liễu Thư vây quanh chuyển động vài vòng mới thở dài nói: "Thật đẹp, thật là đẹp mắt, cậu thật đúng là cho mình kinh diễm một phen."
Váy màu trắng thẳng đến đầu gối, lộ ra chân dài thon dài nõn nà của Liễu Thư, váy thắt eo, trên lưng còn treo một đai lưng cùng màu làm cho vòng eo có vẻ càng thêm tinh tế, bộ ngực đầy đặn phát dục tốt, mặc vào một cái áo khoát không có tay làm nổi bật lên dáng người vừa duyên dáng lại yêu kiều.
Vật phẩm trang sức trừ bỏ trâm gài tóc và trang sức trên trán, khuyên tai ra, trên cổ còn đeo một sợi dây chuyền ngọc trai, trên cổ tay cũng là vòng ngọc trai, cả người đều rực rỡ cũng khó trách tất cả mọi người nhìn thẳng mắt.
"Thật là đẹp mắt." Toàn bộ đều tán thưởng tự đáy lòng.
"Nếu như vừa đi ra ngoài, đêm nay Allen đã có thể thảm rồi." Vẫn là Eva biểu hiện tốt, không lộ ra vẻ si mê như mấy người chưa kết hôn Kathy Alice. Tuy rằng cũng thích, nhưng còn kiêu ngạo thì càng nhiều hơn đối với hiệu quả quần áo chính mình làm ra được, nói lên cái này thì cô che miệng cười không ngừng, mặt mày hớn hở: "Vốn Liễu Thư ở trong bộ lạc cũng rất được các thú nhân yêu thích, nhưng mà bị Allen nhanh chân có trước nên cũng không có biện pháp, vốn chứa oán khí rồi, hiện tại lại..."
Phía sau không nói mọi người cũng biết, ngẫm lại xem thời điểm Laura khế ước Đạt Nhĩ chính là mất khí lực thật lớn mới thoát thân. Hình như Allen cũng biết tình huống của mình, lần này lực lượng đội ngũ đoàn đội phù rể rất cường đại, mọi người hai mặt nhìn nhau đều hiểu trong lòng không nói mà cười, cười làm Liễu Thư không hiểu ra sao.
"Có sao, sao mình không cảm giác được." Cô rất được các thú nhân thích, có sao, bình thường cô rất ít đáp lời cùng thú nhân trong bộ lạc, nhưng mà đây là trừ bỏ mấy người Ngải Đạt, người có bạn lữ có đối tượng không có khả năng coi trọng cô.
"Thế nào không có hả, là cậu không quan sát, chẳng lẽ cậu không chú ý tới chỉ cần cậu đi ở chung quanh trong bộ lạc thì rất nhiều thú nhân muốn đến gần sao? Nhưng mà Allen canh chừng cẩn thận, ai muốn đi lên thì hắn liền muốn đánh một trận với người ta, chính là vụng trộm đánh chạy không ít người muốn theo đuổi cậu đâu." Alice cũng gia nhập trêu đùa, đồng thời cực kỳ hâm mộ nhìn Liễu Thư, quyết định ngày đó của mình cũng không thể kém.
Cho nên nói có rất nhiều người thầm mến cô, sao cô lại có một loại cảm giác 囧 囧 thế này. Sống hơn hai mươi năm, lần đầu biết đào hoa của mình còn rất vượng, là đủ 囧. Liễu Thư trầm mặc nhưng mà không nghĩ tới tên trứng thối Allen còn có một mặt như vậy, quả nhiên đủ rối loạn, trong lòng vui rạo rực là chuyện gì xảy ra, rất không khoa học nha.
"Xem ra mình phải đi về làm nhiều thêm mấy bộ quần áo." Eva nhìn ngó Kathy, nhìn xem Alice khóe miệng chứa cười nói: "Yên tâm đi, đừng nhìn mình, đến lúc đó đều sẽ không thiếu."
Hai người có được đáp án vừa lòng tất cả đều vui rạo rực, Kathy sờ sờ trâm gài tóc trên đầu Liễu Thư: "Tiểu Thư lại cho mình một chút chỉ đi." Làm mấy trang sức này, thật sự không thể thiếu chỉ do Liễu Thư phá quần áo.
"Được." Người gặp việc vui tinh thần thích, hôm nay cô cao hứng, những yêu cầu nhỏ này tự nhiên là được đáp ứng rồi, thời điểm Kathy vui vẻ lại nói làm cho cô mấy thứ.
Kế tiếp chính là trọng điểm đầu tiên là nhu mặt, thỉnh người nhu mặt vẫn là lão a sao lần trước nhu mặt chúc phúc cho Laura. Hôm nay trạng thái tinh thần a sao rất tốt, bàn tay thô ráp lại tang thương xoa mặt Liễu Thư. Cô nhắm mắt lại chuyên tâm cảm thụ, đúng vậy là cảm thụ, cảm thụ hết thảy cảm xúc vui thích chung quanh, còn có lão a sao thì thào thì thầm thú ngữ. Tuy rằng cô nghe không hiểu, nhưng muốn cảm thụ có cái gì hàn ý đặc thù trong đó hay không, đương nhiên cuối cùng cô cũng không có cảm giác được cái gì, nhưng mà trên tinh thần là thích ý.
Một mùi máu tươi truyền đến, vội nhìn lại không biết là ai đã bưng một chén máu màu đỏ đen lại đây, thứ này xuất hiện đại biểu mấy người Allen đã săn bắn trở về. Nói vậy hiện tại chỗ quảng trường bộ lạc hẳn là đang hỗ trợ thiêu nướng hoặc là nhóm lửa, lẳng lặng chờ đợi thời gian mặt trời chiều ngả về tây.
Ngón tay nhúng màu huyết dịch chuyển động ở trên trán của cô, được vẽ hoa văn ở trên mặt, sau đó là tứ chi lộ bên ngoài. Trừ bỏ thời điểm vẽ trán Liễu Thư nhắm mắt lại còn chỗ khác thì cô đều mở mắt nhìn. Nhìn kỹ hoa văn cũng rất đơn giản, vẽ ở trên người và khắc trên bộ lạc là không giống nhau, họa trên người là rất giản dị. Sau đó cô phát hiện vẽ ở trên tứ chi hẳn là một loại văn tự, có lẽ là văn tự thú nhân, nhưng mà rất trừu tượng cô nhìn không hiểu.
Đợi toàn bộ vẽ xong thì cả người Liễu Thư ngồi cũng cứng còng, kỳ thực lão a sao vẽ vẫn là rất mau, đáng tiếc Liễu Thư nhìn rất nhập thần nên đã quên. Nhưng mà cũng may mắn như thế, bằng không nhúc nhích một cái thì vẽ cũng không đẹp.
Quần áo màu trắng làm nổi bật lên ký hiệu hoa văn màu đỏ trên thân thể, thật là có loại cảm giác truyền thừa của chủng tộc thần bí từ xa xưa trong thâm sơn rừng già. Liễu Thư đứng lên nhìn xem chung quanh, cảm thấy tay nghề lão a sao không tệ, quần áo không bị dính vào cái gì, màu trắng này nếu dính vào những màu sậm là đã có thể thấy được ngay.
"Ừm, tốt, không tệ." Vu y chứng kiến hết thảy, vui mừng gật đầu, Liễu Thư và Allen kết làm bạn lữ xem như hoàn toàn là người bộ lạc Dực Hổ tộc, bà so với cái gì cũng rất cao hứng: "Mọi người trước đợi một chút, ta đi xem bọn họ chuẩn bị thế nào."
Thời gian còn sớm, mọi người còn phải chờ đợi, Vu y nói xong thì đứng dậy rời đi, đêm nay bà còn phải bận rộn nữa.
Vu y đứng dậy đi rồi, để lại hai a sao còn những người khác cũng lục tục rời đi, các cô cũng phải chuẩn bị cần đồ dùng lửa trại một chút. Còn vị lão a sao kia, lớn tuổi nên có vẻ không có tinh thần, sau khi xong việc thì đi trở về nghỉ ngơi, cũng làm khó lão nhân gia bà.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.