Xuyên Đến Bộ Lạc Nguyên Thủy

Chương 300: Ly biệt

Trần Hướng Bắc

21/05/2022

Đợi khi Liễu Thư Allen thu thập xong hết thảy, mang theo hai hài tử vội vàng bận rộn tiến đến tiễn người thì đại bộ phận mọi người các bộ tộc đi rồi, hiện tại chỉ duy nhất còn lại Ngạc Duy bộ lạc Dực Xà cùng Lan Kỳ tộc trai ngọc, nga còn có đám người Na Nhã Na Ny, bộ lạc các cô ấy vốn cách gần, ngược lại là một nhóm người cuối cùng đi.

"Rốt cục đến rồi." Xa xa nhìn thấy hai người lại đây, có người kêu lên.

Liễu Thư vừa nghe thoáng xấu hổ một phen, nghe lời này, xem ra bọn họ đều còn chờ ở nơi này là vì đợi bọn họ nha, vội vàng tiến đến, cô ngay cả thở cũng chưa kịp thở gấp mấy hơi thì đầu tiên là xin lỗi: "Thực xin lỗi chúng ta đã tới chậm."

"Tớ thiếu chút nữa thì đến nhà cậu gọi cậu đi, sao trễ như vậy hả, sẽ không phải là tối hôm qua vì chăm sóc Allen mới dậy trễ đi." Eva tiến lên kéo kéo vạt áo Liễu Thư, mắt thực ý vị thâm trường đẩy đẩy cô, lời nói cũng mang theo ái muội.

Hắc tuyến một phen, một giò đẩy Eva ra, quét mắt liếc nhìn một cái, sau đó phát hiện bộ dạng mọi người đều là đang giả bộ chờ phân phó, xem ra cô và Allen lại trễ một chút thì bọn họ đã có thể toàn bộ đều đi rồi, xin lỗi cười cười mới đi ra phía trước: "Thật ra làm chậm trễ thời gian mọi người rồi."

"Không có, kỳ thực chúng tôi vốn muốn ở lại hai ngày, chính là chỉ còn lại chúng tôi, mọi người cũng đều cùng nhau, chung đường thì nguy hiểm cũng ít chút." Na Nhã ôn nhu cười nói, cô sở chỉ cùng đường là chỉ đám người Ngạc Duy cùng Lan Kỳ, dù sao người ba tộc bọn họ tới cũng không phải rất nhiều, nhiều một phần bảo đảm cũng tốt.

"Allen chúng tôi phải đi rồi, lúc này đây từ biệt cũng không biết khi nào thì mới có thể gặp lại." A Tư và Allen xem như thực tốt, hiện tại bắt đầu ly biệt rất nhiều không nỡ đều tụ ở trong lòng.

"Ừ, đúng vậy, tôi thực sự luyến tiếc đây." Vi Nhi cũng là vẻ mặt sầu khổ gật đầu, nói một nhóm đến lục địa lần này, tiểu nha đầu đốivới dực thú giữa bầu trời sinh ra hứng thú rất lớn, vô cùng muốn lưu lại nghỉ ngơi nhiều thêm một đoạn thời gian. Chẳng qua loại này ý tưởng của cô nàng bị hai tiểu thúc thúc là tuyệt đối không cho phép, cho nên chỉ có thể chết non, sau khi làm ra vẻ như kiểu dạng lắc đầu thở dài một phen, Vi Nhi tiến lên, đi tới trước mặt Liễu Thư: "Ngày trao đổi lần này tôi thật cao hứng, thực sự thích cô, cái này tặng cô."

Vi Nhi lấy ra là một cái ốc biển tương đối lớn, nhiều màu sắc, phi vô cùng xinh đẹp cô cười meo meo về phía Liễu Thư nói: "Đây là tôi trong lúc vô tình nhặt được, con ốc biển này sống rất lâu dài cho nên mới lớn như vậy, để nó dán lên lỗ tai t có thể nghe được tiếng sóng biển đại hải, không chỉ như thế nó còn có thể thổi ra thanh âm càng dễ nghe."

Liễu Thư tự nhiên là biết một ít chỗ thần kỳ của ốc biển, nhưng mà Vi Nhi hẳn là cho rằng cô chưa từng đi qua đại hải mới giải thích cho cô như thế, mặc kệ như thế nào cô đều thực thích, vui mừng tiếp nhận, còn thật sự gật đầu: "Cảm ơn cô." Cảm thấy cảm tạ như vậy hình như không đủ, Liễu Thư lấy một cái răng thú trên cổ xuống, treo ở trên cổ Vi Nhi, răng thú này còn là Allen tặng đấy, hiện tại cô cũng không có cách nào khác chuẩn bị tốt lễ vật, cái này coi như mượn hoa hiến phật, xong rồi còn liếc mắt nhìn Allen một cái, người sau chính là cười cười cũng không thèm để ý.

"Nha, răng thú thật đẹp, cảm ơn cảm ơn, tôi rất thích." Răng thú bị mài thực bóng loáng, Vi Nhi thấy thì vui sướng, vui sướng hài lòng gật đầu nhỏ.

Eva đứng ở bên người Liễu Thư nghiêng đầu nghi hoặc liếc mắt nhìn Liễu Thư cùng Allen một cái, vừa rồi hai người này hỗ động lẫn nhau, làm cho cô đột nhiên có một loại cảm giác, tựa như là, mặt nhăn nhíu nghĩ lát nữa sẽ hỏi một chút, liền ngậm miệng không nói gì, còn thật sự nhìn mấy người lưu luyến nói lời tạm biệt.

"Cậu yên tâm đi, tôi sẽ lại đi." Đối mặt A Tư nói nhiều, Allen cũng có chút bất đắc dĩ, nhưng khôi phục trí nhớ hắn là vô cùng cảm tạ đoạn thời gian tại tộc trai ngọc đó, đám người A Tư chiếu cố với hắn, còn mang theo hắn trở về, nếu không hắn cũng không biết phải lưu lạc bên ngoài tới khi nào mới về được.

"Ai ai, anh còn trở về?" A Tư có chút kinh hỉ, cho dù là Liễu Thư cũng nhìn về phía hắn.

Allen cười cười cúi đầu nhìn Liễu Thư: "Em chưa nhìn thấy biển, anh sẽ dẫn em đi xem." Đúng vậy hắn nghĩ chính là mang theo Liễu Thư đi đại hải nhìn một cái, trong trí nhớ biển rộng lớn mạnh mẽ hắn cũng nhìn đến liền không thể quên được, tình cảnh như thế tự nhiên là không muốn độc hưởng, muốn cho bạn lữ của mình cũng cảm nhận được.

"Chậc chậc, thật đúng là người yêu thương bạn lữ nha." A Tư cười nhạo, nhưng trong giọng nói cũng có chậm rãi hâm mộ, nói đến hắn cũng quyết định trở về cũng nên mau chút tìm một bạn lữ, Allen quả thực rất làm cho người ta đố kỵ, chẳng những có một bạn lữ xinh đẹp có khả năng, còn có hai con trai đáng yêu, hắn cũng muốn.

Từ đầu đến cuối duy nhất không nói gì chính là A Thước Na, Liễu Thư nhìn cô ấy vài lần, phát hiện cô ấy chính là dùng ánh mắt ôn hòa lẳng lặng quan sát bọn họ, cũng không có ý tứ mở miệng, Liễu Thư nghĩ nghĩ vẫn không đi tìm cô ấy nói chuyện, ngày đó có lẽ đã rất rõ ràng, cái khác cũng không còn quan trọng không phải sao.



Nói đến nơi đây coi như là xong rồi, nên đi vẫn phải đi, mọi người chỉ có thể cao giọng chúc phúc, mong ước bọn họ lên đường bình an.

Thời khắc cuối cùng Liễu Thư vẫn là không thể tránh khỏi tiếp xúc cùng A Thước Na, chẳng qua là người sau đã mở miệng nói với cô.

"Lần này trở về tôi được gọi là tế tự tộc trai ngọc." Lời của A Thước Na là nói như thế này, nhưng Liễu Thư lại không rõ, nói cái này với cô làm gì, A Thước Na vốn chính là tế tự tương lai.

Sau đó A Thước Na liền giải thích nghi hoặc cho cô.

"Cả đời tôi không hề tìm kiếm bạn lữ nữa."

Liễu Thư ngạc nhiên cả đời không tìm bạn lữ, đây là... tiết tấu muốn xuất gia sao? Dường như bộ tộc lục địa không có loại quy định này thì phải.

"Tự bản thân tôi lựa chọn." Một câu cuối cùng của A Thước Na hoàn toàn thuyết minh, cô ấy là chính mình quyết định, thật sự là làm cho Liễu Thư rất không ngờ.

Kỳ thực Liễu Thư rất muốn hỏi, như thế rốt cuộc có đáng giá hay không, cô làm hết thảy cũng không thể có được thấu hiểu của hắn, nhưng đây là bản thân A Thước Na lựa chọn, Liễu Thư cũng chẳng qua là kinh ngạc một chút, sau đó sẽ không lại nghĩ nhiều, dù sao cũng là chọn lựa của cô ấy, cũng không có can hệ gì cùng cô không phải sao?

Tiễn bước những bộ tộc đường xa mà đến, lẽ ra bộ lạc cũng bắt đầu đi vào quỹ đạo mới đúng, nhưng một cái ngoài ý muốn làm cho người ta lo lắng vẫn đã xảy ra, Dực Báo tộc còn chưa có đi đâu.

Ngày trao đổi lần này người Dực Báo tộc và đại thúc Buck đàm phán, mà đại thúc Buck tỏ vẻ quyết tâm ông rất muốn về đi xem, Carmen và Gina đều thực khó xử, chẳng qua may là đại thúc Buck tỏ vẻ mình có thể trở về một mình, cũng không yêu cầu hai người họ cùng nhau đi theo, nhưng mà nếu thực sự để cho đại thúc Buck đi trở về một mình, Carmen cùng Gina lại lo lắng, sau khi trải qua suy tư cân nhắc, cuối cùng quyết định bọn họ cũng đi theo cùng.

"Cậu quyết định được rồi." Liễu Thư giúp đỡ Gina tại thu thập này nọ, tộc nhân Dực Báo ở trong này đều đợi nhiều hơn hai ngày, vì đợi Carmen Gina bọn họ, hiện tại đã quyết định ngày mai liền đi, mà người đồng hành liền hơn ba người.

"Không thể để cho a ba trở về một mình, hơn nữa Carmen dù sao cũng là Dực Báo, đi về xem cũng tốt." Gina nói thật dễ nghe, nhưng mà lấy hiểu biết của Liễu Thư với cô ấy, cô ấy cũng thực luyến tiếc.

"Lời khuyên nhủ tớ cũng sẽ không nói, hiện tại mọi người đều quyết định tốt rồi, nói vậy cũng là trải qua nghĩ sâu tính kỹ, ừ, tớ chỉ muốn nói, có cơ hội thì trở về nhiều." Có cơ hội, khoảng cách hai nơi rất xa, chỉ sợ trừ bỏ ngày trao đổi loại ngày đặc biệt này cái khác căn bản không cơ hội gặp.

"Tiểu Thư." Trong hốc mắt Gina tụ nước mắt, xem ra cũng rất là luyến tiếc.

"Luyến tiếc thì không đi nữa." Kathy ôm một đống đồ tới, thấy bộ dạng hai người trong phòng, mình cũng nhịn không được rơi lệ, nói xong còn liền ôm đồ hiếm khi khóc rầm lên.

Liễu Thư thu nước mắt lại, vốn đang rất có ý cảnh, tiếp nhận bị con hàng này vừa quấy rối thì ý tưởng gì đều không cón, cùng liếc nhau với Gina, hai người đều có chút bất đắc dĩ, Liễu Thư cười cười nói: "Trước kia hai người vẫn rất là chướng mắt nhau, thật không ngờ hiện tại ngược lại thấy chân tình."

"Ai chân tình cùng cô ta hả." Kathy vừa nghe liền bĩu môi phản bác, hừ một tiếng, sau đó nước mắt nói thu là thu.

Hoặc có lẽ là vì phải đi, Gina cũng hiếm khi không chấp nhặt cùng cô nàng, nhìn trên tay cô nàng ôm gì đó, nghi hoặc nói: "Cái này đều là cái gì hả?"



"Hừ." Kathy thực kiêu ngạo hừ mộttiếng, liền đều ném một bao đồ cho Gina, ngồi vào một bên nói: "Tự mình xem đi."

Gina thật đúng mở ra nhìn, thì ra là nhiều quần áo, chẳng những có da thú làm còn có áo len đan thành, hơn nữa còn có không ít vật nhỏ vụn vặt.

"Mấy cái này đều là cho tôi hả?" Gina thật ra bị cảm động rồi.

"Đương nhiên rồi, mọi người nhất định phải mặc đẹp, cho người bộ lạc Dực Báo nhìn xem, các người sinh sống tại bộ lạc Dực Hổ cũng tốt lắm, cũng không thể đánh mất mặt mũi chúng ta." Kathy con vịt chết mạnh miệng nói xong.

Liễu Thư âm thầm cười trộm, chẳng qua cũng cảm thán một phen nói: "Cứ thu đi, mọi người đều chuẩn bị chút lễ vật, đến lúc đó mọi người cần phải mang không ít đồ, đúng rồi trong phòng còn có dược gì cần thu thập không?"

"Không cần." Thu xong đồ Kathy đưa, Gina lắc đầu, lưu luyến nhìn bốn phía phòng ở, thở dài nói: "Có lẽ tớ còn hội trở về, một vài thứ đều để được rồi, cùng lắm thì đến chỗ đó lại làm."

"Được, tớ nhất định giúp cậu trông chừng phòng ở." Liễu Thư nói cam đoan.

"Ừm, cảm ơn mọi người." Vừa khôi phục tâm tình sau khi nói mấy câu lại có chút thương cảm.

"Đáng tiếc mọi người cũng không tham gia ký khế ước Mia cùng Noah." Mia và Noah nói là sau ngày trao đổi sẽ ký khế ước, nhưng cũng phải chuẩn bị vài ngày, chỉ là tộc nhân Dực Báo ngày mai muốn đi rồi, thật sự là cản không nổi.

"Tớ nhất định chuẩn bị lễ vật rất tốt cho Mia." Gina cũng hiểu được thật đáng tiếc.

Ngày hôm sau Gina liền theo tộc nhân Dực Báo rời đi, một lần trước cáo biệt người bộ lạc khác cũng không cảm thấy cái gì, nhưng mà đến phiên người một nhà, loại không nỡ này thật sự là làm cho trong lòng người ta khó chịu không thôi. Mấy người Liễu Thư Kathy và Gina đều khóc, thú nhân bên kia vây quanh ở bên người Buck và Carmen cũng không ít, nhưng may mà cảm tình thú nhân không muốn yếu ớt như giống cái, trừ bỏ cảm thán ra chỉ có thể chúc phúc nhiều hơn.

"Mọi người đi đường cẩn thận."

"Mọi người cũng phải bảo trọng." Gina cường cười nói, sau đó xin lỗi nhìn Mia: "Chị không thể tham gia ký khế ước của em."

"Em không trách chị." Mia hồng mắt lắc đầu.

"Cái này cho cậu." Một khắc cuối cùng Liễu Thư nhét một cái hộp gỗ vào trong tay Gina, nháy mắt mấy cái với cô: "Ra bộ lạc lại nhìn."

"Thứ tốt gì nha?" Gina thực nghi hoặc đối với Liễu Thư cuối cùng đưa gì đó, nhưng Liễu Thư đều nói rồi, cô cũng chỉ phải nén xuống lòng hiếu kỳ.

Hết chương 106_Q3.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Xuyên Đến Bộ Lạc Nguyên Thủy

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook