Chương 306: Nhàn rỗi
Trần Hướng Bắc
11/05/2022
Vì mấy lời của con, Liễu Thư vẫn là nhận mệnh bắt tay vói vào trong quần áo Lotter gãi ngứa cho nó, vốn nghĩ đến tiểu hài tử chỉ là đột nhiên
thân thể ngứa ngáy mà thôi, loại thời tiết này Liễu Thư đều đã tắm rửa
mỗi ngày cho bọn nhỏ, mỗi ngày tắm thơm ngào ngạt tự nhiên không có khả
năng bẩn, chỉ nghĩ hẳn là bị sâu gì cắn hay là cái gì đó. Nhưng mà thời
gian cô gãi cũng có chút dài quá, hơn nữa cô không ngừng gãi cho Lotter, tiểu bao tử lại vẫn là luôn kêu ngứa, cái này làm cho Liễu Thư lo lắng
lên, một phen ôm nó qua cởi bỏ quần áo của nó vừa ngầm nhìn lại sau
lưng.
Vừa nhìn cũng làm cho Liễu Thư hút miệng khí lạnh, dưới xương vai phía sau lưng nõn nà non mịn của Lotter có hai khối mẩn đỏ lớn, cái gọi là ngứa chính là từ nơi này phát ra, trên mẩn đỏ thoạt nhìn có chút đáng sợ, trọng yếu nhất là mẩn đỏ đó càng ngày càng đỏ, cảm giác tựa như muốn chảy ra máu đến nơi. Quỷ dị như vậy lúc này liền dọa Liễu Thư nhảy dựng, muốn ôm đứa nhỏ đi tìm Vu y nhìn xem. Nhưng không đợi cô đứng dậy, một bên khác Leila cũng chạy tới, mắt nước lưng tròng tỏ vẻ phía sau lưng mình thực sự ngứa, Liễu Thư lật ngược quần áo của nó vừa thấy, nhất thời mày níu chặt, bệnh trạng sau lưng Leila giống nhau như đúc với Lotter, đối với trạng huống của hai anh em cô thật sự không rõ ràng lắm.
Một bên Lotter thấy a mẹ đang nhìn em trai, hình như là rất ngứa khó chịu không thôi, đặt mông ngồi dưới đất xoay người, biến thân thành một con tiểu manh hổ, chỉ là lúc này con hổ nhỏ cũng là tứ chi hướng về phía cô không ngừng dùng phía sau lưng chạm mặt đất, cọ xát phía sau lưng.
Liễu Thư vừa thấy bộ dáng này của nó liền biết nó đây là đang gãi ngứa, còn không kịp ngăn trở, Leila tựa như là cảm thấy bộ dạng anh trai như vậy có vẻ rất không tệ, cũng học theo. Vì thế trước mặt Liễu Thư liền xuất hiện hai con tiểu thú tứ trạng thái chi hướng lên trời lưng trên mặt đất không ngừng vặn vẹo, không biết còn tưởng rằng đang làm nũng đó.
Trong lòng không kịp nghĩ nhiều, Liễu Thư một tay ôm lấy một đứa cất bước liền chuẩn bị đi ra cửa tìm Vu y kiểm tra một chút cho hai hài tử, cô cảm thấy hai đứa nhỏ này chớ không phải là ăn nhằm cái gì đó không nên ăn, nhìn bộ dáng bọn nó khó chịu, trong lòng cô cũng thật không dễ chịu. Nhưng không đợi đến cô đi tới cửa, Allen liền đã nghênh diện trở lại, thấy cô vội vã, trên mặt cũng biến đổi ngăn lại liền vội hỏi: "Đây là làm sao vậy?" Lại cúi đầu nhìn hai đứa nhỏ trong lòng cô liền thuận tay tiếp nhận lấy một đứa.
"Anh trở về đúng lúc lắm, xem bọn nó làm sao vậy, đột nhiên đều nói phía sau lưng rất ngứa, em cũng nhìn, phía sau nổi hai khối mẩn đỏ thật lớn, có phải ăn sai cái gì, không biết sẽ có việc gì hay không?" Liễu Thư nói xong đều sắp khóc.
Allen vốn thực sự là lo lắng, nghe vậy ôm một đứa nhỏ sẽ không ngừng xem xét, nghe Liễu Thư nói, hắn như có chút suy nghĩ xem xét phía sau lưng nhóm tiểu thú, thế này mới thở phài nhẹ nhõm, thời điểm lại nhìn Liễu Thư đã không còn khẩn trương, ngược lại lộ ra mỉm cười: "Đừng lo lắng, không có việc gì, đây là phản ứng bình thường."
"Phản ứng bình thường?" Liễu Thư sửng sốt, lại nhìn bọn nhỏ trong lòng vẫn không ngừng cọ phía sau lưng, đột nhiên nghĩ đến cái gì mắt cũng hơi hơi trừng lớn: "Anh nói, bọn nó đây là đang mọc cánh?"
Cánh thú nhân là sau khi lớn lên mới mọc ra từ từ, thời điểm thời gian cũng trong tầm một vòng tuổi, thật không ngờ hai hài tử đột phát trạng huống lại là bởi vì cái này, Liễu Thư vẫn là nhíu nhíu mày. Cô biết thời điểm tiểu thú nhân mọc cánh là cần thú nhân trưởng thành ở bên người, nhưng mà không nghe nói sẽ bị ngứa, lúc trước thời điểm Lỗ Cách mọc cánh cũng không nghe qua việc này nha.
Thấy Liễu Thư tựa như vẫn thực không hiểu, Allen cười cười lôi kéo người về nhà, vừa đi vừa nói: "Phía sau lưng ngứa là vì xương cánh đang dài ra bên ngoài dẫn tới, khoảng thời gian này duy trì cũng không lâu, như thế này sẽ tốt, được rồi, anh cũng không nói nhiều, anh phải nhìn bọn nhỏ, tránh xảy ra sai lầm."
Tiến vào sân Allen không nói hai lời liền buông hai ấu tể còn đang uốn éo, còn mình thì lại gầm nhẹ một tiếng, nháy mắt hóa thành hình thú, một cỗ uy áp thuộc về dã thú cũng khuếch tán mà ra, cổ khí thế đó, Liễu Thư đều không tự chủ được lui về phía sau hai bước, trong lòng thầm nghĩ quả nhiên là đây mới là uy thế vương rừng rậm.
Hai con tiểu thú tựa như không thể thích ứng ở dưới uy áp, nhưng tiểu thân mình vốn đang lăn lộn trên mặt đất lại tạm dừng lại, cố nén không thoải mái đứng lên, tứ chi hơi hơi khom thân mình xuống, trạng thái cảnh giác đối mặt hình thú của Allen, tiếng kêu ấu tể non nớt cũng vang lên.
Nhìn hai người bọn họ đứng vững, Liễu Thư lúc này cũng phát hiện hai mụt mới nổi sau lưng hai đứa nhỏ, nói vậy đây là cánh đang sinh trưởng, nhìn đối nghịch trong sân, Liễu Thư lẳng lặng ở bên cạnh nhìn, hiện tại tình huống này cũng không cần tới cô, mà cô cũng chỉ phải làm một người xem là tốt rồi.
Allen động trước, bước động vài bước về phía trước, 'ào' một chút, một đôi lông cánh cực đại mở rộng ra, nhìn gần gũi như vậy có một loại cảm giác che thiên tế nhật, đương nhiên cũng chỉ là cảm giác mà thôi, tựa như cánh xuất hiện làm cho uy thế thú nhân càng cường đại rồi, hai tiểu thú ngay ngắn lui về phía sau từng bước, sau đó chính là không chịu thua nhẹ giọng kêu rồi đi về phía trước từng bước nhỏ.
Liễu Thư cũng không hề cảm giác được trong uy áp đó của Allen sẽ gây hại đối với hai đứa nhỏ, nhưng mà nhìn dáng vẻ nhóm tiểu thú bị khi dễ, vẫn có điểm cẩn thận bị thương. Sau khi nhịn nhẫn cô đã bị bọc mụt lớn sau lưng hai tiểu thú hấp dẫn, ngay tại vừa rồi cô rõ ràng cảm giác được bọc mụt lớn lại trướng lớn một vòng, vì thế cô liền tập trung lực chú ý lại đây cẩn thận nhìn chằm chằm vào mụt đó.
Chuyện phát sinh sau đó làm cho Liễu Thư rất mộng, bởi vì hai luồng mụt lớn ngay dưới cái nhìn chăm chú của cô lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được biến hóa từng chút thành một đôi cánh thịt nhỏ, quả thực là... Làm cho cô có loại cảm giác vô lực. Mệt cô còn tưởng rằng đứa nhỏ này mọc cánh phải phí nhiều sức chứ, tối thiểu so với mới trước đây muốn thay răng thì sốt ruột chút nha, nhưng mà trên thực
Vừa nhìn cũng làm cho Liễu Thư hút miệng khí lạnh, dưới xương vai phía sau lưng nõn nà non mịn của Lotter có hai khối mẩn đỏ lớn, cái gọi là ngứa chính là từ nơi này phát ra, trên mẩn đỏ thoạt nhìn có chút đáng sợ, trọng yếu nhất là mẩn đỏ đó càng ngày càng đỏ, cảm giác tựa như muốn chảy ra máu đến nơi. Quỷ dị như vậy lúc này liền dọa Liễu Thư nhảy dựng, muốn ôm đứa nhỏ đi tìm Vu y nhìn xem. Nhưng không đợi cô đứng dậy, một bên khác Leila cũng chạy tới, mắt nước lưng tròng tỏ vẻ phía sau lưng mình thực sự ngứa, Liễu Thư lật ngược quần áo của nó vừa thấy, nhất thời mày níu chặt, bệnh trạng sau lưng Leila giống nhau như đúc với Lotter, đối với trạng huống của hai anh em cô thật sự không rõ ràng lắm.
Một bên Lotter thấy a mẹ đang nhìn em trai, hình như là rất ngứa khó chịu không thôi, đặt mông ngồi dưới đất xoay người, biến thân thành một con tiểu manh hổ, chỉ là lúc này con hổ nhỏ cũng là tứ chi hướng về phía cô không ngừng dùng phía sau lưng chạm mặt đất, cọ xát phía sau lưng.
Liễu Thư vừa thấy bộ dáng này của nó liền biết nó đây là đang gãi ngứa, còn không kịp ngăn trở, Leila tựa như là cảm thấy bộ dạng anh trai như vậy có vẻ rất không tệ, cũng học theo. Vì thế trước mặt Liễu Thư liền xuất hiện hai con tiểu thú tứ trạng thái chi hướng lên trời lưng trên mặt đất không ngừng vặn vẹo, không biết còn tưởng rằng đang làm nũng đó.
Trong lòng không kịp nghĩ nhiều, Liễu Thư một tay ôm lấy một đứa cất bước liền chuẩn bị đi ra cửa tìm Vu y kiểm tra một chút cho hai hài tử, cô cảm thấy hai đứa nhỏ này chớ không phải là ăn nhằm cái gì đó không nên ăn, nhìn bộ dáng bọn nó khó chịu, trong lòng cô cũng thật không dễ chịu. Nhưng không đợi đến cô đi tới cửa, Allen liền đã nghênh diện trở lại, thấy cô vội vã, trên mặt cũng biến đổi ngăn lại liền vội hỏi: "Đây là làm sao vậy?" Lại cúi đầu nhìn hai đứa nhỏ trong lòng cô liền thuận tay tiếp nhận lấy một đứa.
"Anh trở về đúng lúc lắm, xem bọn nó làm sao vậy, đột nhiên đều nói phía sau lưng rất ngứa, em cũng nhìn, phía sau nổi hai khối mẩn đỏ thật lớn, có phải ăn sai cái gì, không biết sẽ có việc gì hay không?" Liễu Thư nói xong đều sắp khóc.
Allen vốn thực sự là lo lắng, nghe vậy ôm một đứa nhỏ sẽ không ngừng xem xét, nghe Liễu Thư nói, hắn như có chút suy nghĩ xem xét phía sau lưng nhóm tiểu thú, thế này mới thở phài nhẹ nhõm, thời điểm lại nhìn Liễu Thư đã không còn khẩn trương, ngược lại lộ ra mỉm cười: "Đừng lo lắng, không có việc gì, đây là phản ứng bình thường."
"Phản ứng bình thường?" Liễu Thư sửng sốt, lại nhìn bọn nhỏ trong lòng vẫn không ngừng cọ phía sau lưng, đột nhiên nghĩ đến cái gì mắt cũng hơi hơi trừng lớn: "Anh nói, bọn nó đây là đang mọc cánh?"
Cánh thú nhân là sau khi lớn lên mới mọc ra từ từ, thời điểm thời gian cũng trong tầm một vòng tuổi, thật không ngờ hai hài tử đột phát trạng huống lại là bởi vì cái này, Liễu Thư vẫn là nhíu nhíu mày. Cô biết thời điểm tiểu thú nhân mọc cánh là cần thú nhân trưởng thành ở bên người, nhưng mà không nghe nói sẽ bị ngứa, lúc trước thời điểm Lỗ Cách mọc cánh cũng không nghe qua việc này nha.
Thấy Liễu Thư tựa như vẫn thực không hiểu, Allen cười cười lôi kéo người về nhà, vừa đi vừa nói: "Phía sau lưng ngứa là vì xương cánh đang dài ra bên ngoài dẫn tới, khoảng thời gian này duy trì cũng không lâu, như thế này sẽ tốt, được rồi, anh cũng không nói nhiều, anh phải nhìn bọn nhỏ, tránh xảy ra sai lầm."
Tiến vào sân Allen không nói hai lời liền buông hai ấu tể còn đang uốn éo, còn mình thì lại gầm nhẹ một tiếng, nháy mắt hóa thành hình thú, một cỗ uy áp thuộc về dã thú cũng khuếch tán mà ra, cổ khí thế đó, Liễu Thư đều không tự chủ được lui về phía sau hai bước, trong lòng thầm nghĩ quả nhiên là đây mới là uy thế vương rừng rậm.
Hai con tiểu thú tựa như không thể thích ứng ở dưới uy áp, nhưng tiểu thân mình vốn đang lăn lộn trên mặt đất lại tạm dừng lại, cố nén không thoải mái đứng lên, tứ chi hơi hơi khom thân mình xuống, trạng thái cảnh giác đối mặt hình thú của Allen, tiếng kêu ấu tể non nớt cũng vang lên.
Nhìn hai người bọn họ đứng vững, Liễu Thư lúc này cũng phát hiện hai mụt mới nổi sau lưng hai đứa nhỏ, nói vậy đây là cánh đang sinh trưởng, nhìn đối nghịch trong sân, Liễu Thư lẳng lặng ở bên cạnh nhìn, hiện tại tình huống này cũng không cần tới cô, mà cô cũng chỉ phải làm một người xem là tốt rồi.
Allen động trước, bước động vài bước về phía trước, 'ào' một chút, một đôi lông cánh cực đại mở rộng ra, nhìn gần gũi như vậy có một loại cảm giác che thiên tế nhật, đương nhiên cũng chỉ là cảm giác mà thôi, tựa như cánh xuất hiện làm cho uy thế thú nhân càng cường đại rồi, hai tiểu thú ngay ngắn lui về phía sau từng bước, sau đó chính là không chịu thua nhẹ giọng kêu rồi đi về phía trước từng bước nhỏ.
Liễu Thư cũng không hề cảm giác được trong uy áp đó của Allen sẽ gây hại đối với hai đứa nhỏ, nhưng mà nhìn dáng vẻ nhóm tiểu thú bị khi dễ, vẫn có điểm cẩn thận bị thương. Sau khi nhịn nhẫn cô đã bị bọc mụt lớn sau lưng hai tiểu thú hấp dẫn, ngay tại vừa rồi cô rõ ràng cảm giác được bọc mụt lớn lại trướng lớn một vòng, vì thế cô liền tập trung lực chú ý lại đây cẩn thận nhìn chằm chằm vào mụt đó.
Chuyện phát sinh sau đó làm cho Liễu Thư rất mộng, bởi vì hai luồng mụt lớn ngay dưới cái nhìn chăm chú của cô lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được biến hóa từng chút thành một đôi cánh thịt nhỏ, quả thực là... Làm cho cô có loại cảm giác vô lực. Mệt cô còn tưởng rằng đứa nhỏ này mọc cánh phải phí nhiều sức chứ, tối thiểu so với mới trước đây muốn thay răng thì sốt ruột chút nha, nhưng mà trên thực
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.