Xuyên Đến Bộ Lạc Nguyên Thủy

Chương 143: Tắm rửa

Trần Hướng Bắc

13/08/2018

Cơm nước xong Liễu Thư cũng khôi phục lại hơi sức, xoay xoay thân mình cảm thấy rất không thoải mái. Tuy rằng Allen đã giúp cô tẩy rửa qua nhưng mà chẳng qua chỉ dùng vải ướt chà lau một chút, cũng không có tắm rửa một cái cho thoải mái. Mệt nhọc cả đêm cô cũng không muốn ủy khuất chính mình, vừa lau miệng Liễu Thư vừa đứng lên.

"Em muốn tắm rửa." Nháy mắt nhìn Allen.

"Vừa vặn anh cũng đun nước xong rồi, tắm ngay ở phòng bếp đi, anh đi thử xem nhiệt độ nước cho em."

Không nghĩ tới Allen đã sớm chuẩn bị xong, Liễu Thư rất cảm động, oán khí bị ép buộc cả đêm thật sự tiêu tán, thái độ cũng ôn hòa không ít, sẵng giọng: "Chỉ lo cho em ăn, anh còn chưa có ăn đi, không vội cái này, một hồi anh ăn cơm trước đi." Nói xong, nâng tay sửa sang lại sợi tóc hơi chút hỗn độn của hắn, hơi thở vô cùng thân thiết làm cho thú nhân mở cờ trong bụng.

Allen vẫn rất mẫn cảm, nhất là đối với biến hóa cảm xúc của Liễu Thư, vừa rồi vừa thấy cô tỉnh lại thì biết không tốt, bản thân cũng đặc biệt áy náy, lúc này không thể không tỏ ra một chút. Sự thật chứng minh quả nhiên là phương pháp tốt, đã dỗ được người rồi, hắn vẫn luôn biết hình thú của mình rất được Liễu Thư thích, hiện tại xem ra hình người cũng không sai.

Ghen tị hình thú của chính mình gì đó đã không thể làm cho người ta nói được gì nữa...

"Được, lúc này anh đi, em lại ngủ một lát đợi anh gọi em." Lập tức thu dọn mọi thứ, Allen vội gật đầu đáp ứng, tay cầm khay cực nhanh, đóng cửa chạy lấy người.

Trừng mắt nhìn cửa phòng, hồi lâu sau Liễu Thư mới bất đắc dĩ lắc đầu, tiếp theo hình như lại nghĩ đến cái gì khóe miệng nhếch lên xoay người nằm xuống giường nhắm mắt dưỡng thần, đến bây giờ tinh lực còn không có khôi phục đâu, sức thú nhân thật bền bỉ, gạt người mà.

Allen ăn cơm ăn rất nhanh, thời điểm Liễu Thư nằm lại trên giường cảm giác có chút mơ mơ màng màng thì hắn đi vào, động tác rất nhẹ, không đợi cô mở mắt cũng đã cảm giác được bản thân mình được khe khẽ ôm lấy. Nghĩ đến thú nhân sẽ tắm rửa cho mình, tuy rằng cũng không bí mật gì, nhưng vẫn sẽ thẹn thùng có được không, mất chút khí lực rồi cô vẫn mở mắt.

Cô mơ mơ màng màng lầu bầu: "Cũng đã chuẩn bị xong nước rồi sao?"

"Đều xong, đi, anh ôm em đi tắm rửa, tắm xong rồi ngủ tiếp, phải ngủ một giấc đêm nay anh không làm em." Nói xong khe khẽ ôm Liễu Thư vào lòng, dùng cái cằm có chút cứng rắn của mình vô cùng thân thiết cọ cọ lên sợi tóc trên đỉnh đầu của cô, sau đó không chút cố sức nào ôm ngang lấy cô, đi nhanh ra phòng ngoài.

Liễu Thư muốn giãy dụa, cho dù là không hiểu được nhiều lắm nhưng cũng biết nam nhân sau lần đầu đều không được trêu chọc, cô thật sự không muốn nằm ở trên giường ba ngày, cho dù là tân hôn cũng phải tiết kiệm mới được, chờ cô trở lại bình thường rồi nói sau. Nhưng hiện tại Allen cam đoan một cái làm cho cô an tâm hơn, ngoan ngoãn làm tổ ở trong lòng hắn, một đôi cánh tay thon ôm cổ của hắn, toàn tâm ỷ lại.



Lúc trước ở thời điểm xây nhà, sẽ không tính xây toilet ở bên trong, nơi này lại không có bồn cầu tự hoại, đương nhiên cũng đừng hy vọng cô có thể phát minh ra. Phòng ở và toilet đặt cùng nhau là tuyệt đối không được, mà tắm rửa tạm thời chỉ có thể ở phòng bếp. Nhưng đây cũng không phải là nơi dài lâu, mùa hè sắp đến, thú nhân thì còn có thể trực tiếp biến hình thú chạy đến trong suối nước tắm rửa, giống cái thì khổ. Đến lúc đó tắm rửa gì đó Liễu Thư muốn muốn một cái sân lớn, bằng không tắm trong phòng nhỏ, tắm xong rồi và không tắm lại có có gì khác nhau đâu. Cho nên dựng cái thùng tắm rửa rộng rãi trong phòng cũng là tất yếu, nhưng mà tạm thời không vội.

Thời điểm xây phòng bếp thì cực lớn, hiện tại trong đó lại để một cái thùng tắm lớn, hôm nay mặc dù không lạnh đã có thể trơ trọi tắm rửa như vậy cũng sẽ đông lạnh cảm mạo. Trong nồi đun nước ấm, hơn nữa hơi nước trong thùng nước, toàn bộ phòng bếp hơi nước lượn lờ, nhiệt lượng còn rất sung túc, đối với Allen lại một lần nữa săn sóc ấm áp Liễu Thư không được mà gợi khóe miệng, thưởng cho cho hắn một cái hôn môi "Bẹp" vang dội, không để ý đường hô hấp thú nhân đột nhiên biến thô nóng. Dien*dan*le*quy*don Chieu#^#Ninh

"Để em xuống dưới, tự em tắm anh ra ngoài đi, em tắm xong anh lại tiến vào." Cô cũng không phải ngốc tử, tuy rằng Allen nói hay lắm tạm thời không chạm vào cô, đây là săn sóc nói không sai nhưng tự chủ là cái gì, nam nhân luôn luôn là động vật suy nghĩ bằng nửa người dưới, thú nhân thì sao? Thú nhân càng là rất nam nhân trong nam nhân.

"Không được, anh lo lắng." Hắn thật sự lo lắng, hiện tại Liễu Thư đi đường chân cũng yếu, hơn nữa nhìn bộ dạng cô vừa rồi mơ mơ màng màng nếu đang tắm rửa mà ngủ thì làm sao bây giờ? Lắc đầu, hắn không đồng ý, nắm cánh tay mềm mại thật chặt nói: "Anh ở lại còn có thể chà lưng cho em."

Ánh mắt đáng thương hề hề, Liễu Thư nhìn cũng không đành lòng, nhất là trong nhà có như vậy một con to bự bên ngoài thì uy phong lẫm lẫm ở trước mặt của mình thì biến thành một manh vật, thì cô càng không hạ quyết tâm được. Cuối cùng gật đầu một cái rồi cho người ở lại, làm cái động tác này rồi thì cô hối hận ngay, nhất là ở sau khi cởi quần áo, trong lòng cô cũng run sợ, sợ con hàng sau lưng một khi không nhịn được thì nhào lên.

Sự thật chứng minh Allen vẫn rất đáng tin, ngay cả là giúp bạn lữ tắm rửa cũng mặt không đỏ không thở hổn hển, lời nói cũng hết sức có thứ tự, làm cho Liễu Thư còn tưởng rằng mình không có sức quyến rũ gì, chỉ là sau đó…

Nhìn hắn động tác nhanh chóng dùng da thú lông xù bao bọc cô lại trực tiếp ôm trở về trong phòng, đặt quần áo sạch sẽ xong lập tức chạy lấy người, thì cô không khỏi vụng trộm nở nụ cười, tên ngốc này.

Buổi tối thời điểm đi ngủ Allen vẫn trở lại, ngay cả là giấu giếm Liễu Thư vẫn có thể cảm giác được trên người hắn mang theo một chút hơi lạnh, còn có chút ẩm ướt vừa làm cho cô buồn cười rất nhiều lại đau lòng hơn. Người này nhất định là đi bên ngoài tự xử đi, không chừng còn vọt vào nước lạnh tắm, nghĩ đến đây nên ở khi hắn lên giường Liễu Thư lại khe khẽ giang hai tay cánh tay ôm lấy hắn.

Động tác Allen cứng đờ, hiện tại đã trễ thế này, hắn còn tưởng rằng Liễu Thư đã ngủ, không khỏi ôm lại cô áy náy nói: "Đánh thức em sao, không có việc gì, ngủ đi."

"Không có, lần sau không cần đi tắm nước lạnh, như vậy đối thân thể không tốt." Cũng không quản thú nhân quẫn bách, Liễu Thư nói trực tiếp, nâng tay phủ phủ sợi tóc mang theo hơi nước của hắn nói: "Em có thể giúp anh... Tuy rằng hiện tại thân thể còn không thoải mái nhưng mà có thể dùng tay." Lời nói cuối cùng nếu không phải trong bóng đêm thì Liễu Thư nói không nên lời cũng không chừng, biết được thú nhân có thể thấy rõ, nhưng cô có thể lừa mình dối người đi, dù sao là cô nhìn không thấy.

"Được..." Vui sướng trong lời nói cũng không che giấu được, Allen gắt gao ôm cô, vòng ở trong ngực cọ xát một trận. Hắn không biết thì ra đi ra ngoài vất vả một chút năm ngón tay huynh đệ của mình còn có thể có tốt phúc lễ như vậy, giống cái nhà mình thật là tốt, thật hạnh phúc.



Ánh trăng từ khe hở cửa sổ đóng kín thấu vào, trên giường hai người sau khi trải qua một đêm kích tình tối hôm qua, triền miên qua đi là ấm áp tràn ngập, đồng thời đều rất chờ mong cuộc sống về sau. Hai người ôm nhau, nhắm mắt lại cùng tiến vào trong giấc ngủ ngọt ngào, ngày hôm sau lại là một ngày tốt đẹp.

Liễu Thư và Allen khế ước đồng thời cũng là báo cho các tộc nhân bộ lạc biết cất nhà ở chính thức bắt đầu, tất cả toàn bộ mọi thứ đã chuẩn bị đầy đủ hết. Mà Vu y cũng tính toán qua, một đoạn thời gian sắp tới thời tiết cũng không kém rất thích hợp động thổ khởi công. Một khi đã như vậy thì lúc này mặc kệ là thế nào, vì thế toàn bộ bộ lạc lại khí thế ngất trời bắt đầu cất nhà ở một lần nữa, nhất định phải làm cho mỗi người đều vào ở trong nhà trước khi mùa hạ đến. Đến lúc đó sẽ không sợ mưa rào có sấm chớp mưa to cùng xâm nhập, phải biết rằng mắc mưa càng dễ dàng sinh bệnh, thú nhân cũng không ngoại lệ. Hiện tại có nhà ở, một nơi ở thoải mái ấm áp như vậy, còn chờ cái gì nữa.

Bởi vì đoạn thời gian trước khẩn cấp dự trữ thức ăn, bộ lạc tạm thời cũng không chuẩn bị xuất động thú nhân hoặc là giống cái đi ra ngoài săn bắn thu thập. Mọi người đều phân chia, phân công thú nhân xây dựng nhà ở nhóm giống cái thì nấu cơm giặt giũ bưng nước đưa cơm cho bọn họ không lo lắng, như vậy tiến độ cũng sẽ đề cao thật lớn. Đề nghị này cũng không ai phản đối nên lập tức định xuống, nhưng mà cho dù là toàn dân xây nhà thì phòng thủ bộ lạc vẫn phải làm hằng ngày, vẫn sẽ theo lẽ thường tuyển chọn một ít thú nhân tuần tra ở chung quanh bộ lạc để ngừa vạn nhất.

Trên trăm nhân khẩu (hộ) cuối cùng được chia làm vài đội, một đội chừng trăm người, xây dựng nhà ở cũng là mấy đội cùng đi. Mà trước đó những người hỗ trợ cất nhà cho Liễu Thư hiện tại đều thành "Chuyên gia", mỗi đội xem như là có một người chỉ đạo những người khác xây dựng thế nào. Liễu Thư cũng được báo cho biết phải thường xuyên đi công trường để nhìn xem, miễn cho có chỗ nào đó không đúng, cái này cô tự nhiên là việc nhân đức không nhường ai rồi.

Xây nhà trước tiên chính là chọn nơi cư trú cho nhóm cô nhi bộ lạc, vì thế Liễu Thư đặc biệt vẽ bố cục tứ hợp viện của hiện đại, bốn phía đều là phòng vây quanh một cái sân ở trung gian, như vậy đối với bọn nhỏ cũng là một loại bảo hộ. Kỳ thực cô cũng có ý tưởng, đợi về sau định ra được phòng ở rồi còn có thể thay đổi đa dạng một chút hay không, dù sao cuộc sống phải trôi qua càng tốt mà, đương nhiên hiện tại nói nhiều như vậy thì quá sớm.

Đào nền, đánh bùn nhão, chuyển cát đá, xây móng nhà, một loạt công việc chậm rãi tiến hành, công trình bình thường mà thuận lợi, mà ngày cũng từng ngày qua đi như vậy. Căn nhà mọi người chờ đợi đã lâu đang được xây dựng từ chính đôi tay của mình. Dien*dan*le*quy*don Chieu#^#Ninh

Từ khi khế ước cùng Allen tới nay đã có hơn nửa tháng, cuộc sống vợ chồng của hai người rất bình thường, trừ bỏ buổi tối ngày hôm sau thân thể không khoẻ ra, buổi tối mỗi ngày khác đều có một lần. Nói tới cái này thì vẻ mặt Liễu Thư không được tự nhiên, mỗi lần Allen vì chiếu cố thân thể cô nên thực sự tiết chế, nhiều nhất là đòi hai lần. Nhưng mấu chốt là lực kéo dài của hắn, mỗi khi xong hai lần mà nói đều sắp nửa đêm, thật sự làm cho người ta hạnh phúc ngọt ngào lại rối rắm, nhưng mà cái này đã là nhượng bộ lớn nhất của thú nhân, cô hiểu. Được rồi, kỳ thực cô cũng rất thoải mái, tuy rằng mỗi lần cuối cùng đều đã ngủ thiếp đi.

Bởi vì chiếu cố hỗ trợ nhìn xem "Nông dân công" thú nhân cất nhà nên việc nấu cơm cũng không phải Liễu Thư chủ yếu. Ngày của cô vẫn rất nhàn, có đôi khi cũng đi chỗ nấu cơm nhìn xem, còn có thể giao cho mọi người món mình biết nấu. Trải qua mấy tháng thu thập gia vị nấu cơm cô đều tích góp từng tí một cũng không ít, hiện tại nấu cơm tuyệt đối ở nơi này có thể nói là tuyệt nhất. Hơn nữa cô còn phát hiện một loại đồ gia vị chưa bao giờ gặp qua, nói là gia vị thì bộ dạng nó lại giống như cỏ dại, chênh lệch duy nhất chính là mùi vị hoa nó nở ra rất khác biệt. Trải qua thí nghiệm phàm là nấu cơm hầm canh thả vào loại cỏ lá này một chút, đồ ăn và hương vị canh chẳng những càng thêm ngon còn có một hương vị tươi mới. Nếu là canh mà nói sẽ càng nồng đậm, hương vị nâng lên không ít, nếu như bị đầu bếp khách sạn hiện đại biết được, tuyệt đối là tranh cướp muốn điên, rau tốt như vậy cầm làm gia vị, tuyệt đối khó tìm, đáng tiếc ở nơi này cũng chỉ có bản thân Liễu Thư tự mình yên lặng méo mó ở trong lòng.

Thời điểm nhàn hạ trọng điểm của Liễu Thư chính là chiếu cố một mẫu ba phần đất vườn rau hậu viện nhà mình. Hiện tại vườn rau chính là tươi tốt hưng thịnh, chẳng những các loại gia vị nấu cơm dùng đều được trồng lên, còn có rau dại tìm kiếm trong ngày thường. Ngược lại để cho cô tìm loại thực vật giống như dưa chuột, nấu cơm thì ăn rất ngon, ăn sống mà nói lại không được, có chút chát chát.

Vốn là một khối đất trồng rau khẳng định không thể thỏa mãn, lại mở rộng thêm vài khối, cũng may mảnh đất trống để lại cũng lớn, lại khai hoang nhiều thêm một chút cũng có thể dùng được. Nơi này trừ bỏ rau dưa linh tinh Liễu Thư còn đặc biệt mở ra đất trồng rau tương đối lớn một chút, nơi này được cô trồng khoai lang. Hiện tại trong bộ lạc đều là một lòng xây cất nhà cửa, căn bản không dậy nổi ý tưởng làm ruộng, Liễu Thư tạm thời không có biện pháp chỉ có thể tự mình trồng, nhưng thật ra thì cô đã thành công. Như vậy tộc trưởng cũng sẽ càng coi trọng, đối với mảnh khoai lang này cô rất ân cần chăm sóc, thường xuyên bón phân cho chúng nó, thuần thiên nhiên không ô nhiễm nha.

Khoai lang tối thiểu phải bốn tháng mới thành thục, cũng không biết đến cái thế giới hoàn toàn không logic này có thể phát sinh thay đổi gì hay không. Ví dụ như nói thành thục trước thời gian chẳng hạn, nếu là như thế vậy thì thật tốt quá, một năm sẽ thành thục vài lần, đến lúc đó thì thú nhân chỉ cần ăn cái này cũng no rồi, rốt cuộc không cần lo lắng thiếu thức ăn, ngẫm lại thật tốt đẹp.

Cô cố sức múc từng thùng nước tưới cho từng gốc khoai lang, hơn nửa tháng trôi qua cũng đã mọc chồi, nhưng Liễu Thư vẫn lo lắng. Trước kia cô ở nhà trồng qua khoai tây, khoai tây phổ thông chính là không có mầm móng tốt đặc biệt. Dù sao đợi khi cô thu hoạch, một đám khoai tây đó đã lớn như nắm tay trẻ con, một chút cũng không có giống như cô mong muốn, làm cho cô phải mất mát một đoạn thời gian.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Xuyên Đến Bộ Lạc Nguyên Thủy

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook