Xuyên Đến Mạt Thế Bảo Vệ Anh

Chương 163: Chương 97 (1)

Tây Đại Tần

28/06/2022

Hôm sau bọn họ lại tiếp tục ra ngoài đặt bẫy, lần này tất cả máy bay trực thăng có trong căn cứ đã ra trận, mỗi chiếc đều được những dị năng giả công kích tầm xa cực mạnh hộ tống, cuối cùng đều an toàn đến chỗ đặt bẫy ngày hôm qua.

Lâm Đàm Đàm cho bọn họ tiếp tục đào hầm, có một nhóm người được sắp xếp tìm những chỗ thích hợp ở hai bên sườn núi để đặt những chiếc máy phóng dầu. Họ có thể điều khiển những chiếc máy đó phóng ra những chiếc lọ dầu từ xa, những lọ lầu khi rớt xuống sẽ nổ tung, dầu bên trong sẽ văng ra khắp nơi, bắt lửa, dầu đủ nhiều sẽ tạo ra một biển lửa đủ lớn.

Lần này có nhiều dị năng giả thổ hệ đến hỗ trợ hơn, chưa đến tối đã đào được kha khá hố đất, ước chừng có khoảng 8 km đường quốc lộ đã bị đào rỗng, đến lúc đó biển lửa và hố đất có thể cùng phát huy tác dụng, một đoạn đường này có thể giữ lại 300 000 con zombie, thậm chí còn nhiều hơn.

Ra khỏi đường quốc lộ là khu vực đồng ruộng rộng lớn, để giữ lại nhiều zombie nhất có thể bọn họ đã dùng nhiều chiếc xe để làm chướng ngại vật, cho dị năng giả mộc hệ có thể gieo trồng nhổ trồng cây cối, lùm cây, phân cách đồng ruộng thành những con đường nhỏ sau đó bắt đầu bày bố xung quanh.

Đội đào hầm của Lâm Đàm Đàm đào đủ các loại hầm trên ruộng, không đào hố to, chỉ đào những hố sâu và nhỏ chừng mười mét vuông, từng cái từng cái phân bố dày đặc, rộng khắp đồng ruộng như sao trên trời, sát gần bên nhau, sau khi đào xong họ còn đắp một lớp đất lên trên, làm nó thoạt nhìn không khác gì những chỗ đất bình thường chung quanh nhưng một khi có zombie tiến vào chúng nó rớt xuống cả đám như sủi cảo bị cho vào nồi.

Bận rộn suốt hai ngày, cuối cùng thi triều cũng đến.

Thông qua bản đồ vệ tinh không quá rõ ràng, thi triều tựa như một đường gạch màu đen vừa dài vừa rộng, uốn lượn tiến đến, chúng nó vòng qua sông, đi vào đường núi, một đường đi dọc theo quốc lộ. Đến hôm nay, ngày 4 tháng 6, chúng đã tiến vào tầm mắt của mọi người.

Lúc này, vừa vặn khoảng ba giờ chiều, nắng rất gắt, tốc độ của thi triều cũng không quá nhanh, không thấy zombie, chỉ ngửi thấy từng đợt mùi hôi thối thổi tới theo gió, Diệp Tiêu đang đứng bên cạnh cô.

Họ đang quan sát từ xa qua bản đồ vệ tinh, có thể thấy thi triều đang băng rừng qua núi, chậm rãi đi tới chỗ hầm đất, từ từ tiến tới.

Tất cả mọi người kiềm lại, chưa hành động.

Thi triều như một con hổ xám chậm rãi tiến lên, không biết đuôi nó đang ở chỗ nào. Phần đầu của nó đã tiến đến đoạn hầm dài 8 km, từ con đường quốc lộ qua núi, Lâm Đàm Đàm cuối cùng đã có thể nhìn thấy chúng nó bằng ống nhòm từ khoảng cách mấy ngàn mét.

Những con zombie đi phía trước hiển nhiên rất bình thường, chúng nó vẫn mơ hồ giữ lại hình người, từ đầu đến chân lại hư thối, không trọn vẹn, đầu gục xuống, cánh tay vặn vẹo, bước chân cứng ngắc, như một khối da rửa thối sắp rơi khỏi khung xương, mặc những bộ quần áo rách toe, bước đi xiêu xiêu vẹo vẹo.

Chúng nó bướ qua một đoạn đường hoang vắng, đó là đoạn an toàn, không có cạm bẫy, một loạt zombie đi phía trước khoảng mười, hai mươi con, đội ngũ của chúng ngày càng rộng, thi đàn dần tản ra, nhưng vì hai bên đường nhìn như hỗn độn nhưng những chiếc xe, lùm cây, tảng đá làm thành trở ngại khiến chúng không hoàn toàn tản ra hết mà phần lớn vẫn di chuyển theo phạm vi cố định.

Vì thường xuyên đụng phải chướng ngại vật, tốc độ của thi đàn giảm xuống, zombie đi phía sau chậm rãi theo tới, đội ngũ thoạt nhìn càng lúc càng đông đúc, khổng lồ, ngày càng dài, thế mà đuôi chúng nó vẫn còn quanh quẩn trên đường quốc lộ, vẫn chưa xuất hiện hết.

Trước mắt đã có thể thấy mấy trăm ngàn con, liếc mắt nhìn sang cũng làm người ta hoảng sợ.



Thi đàn cứ thế dần tiến lên đồng ruộng, cuối cùng, hàng đầu tiên của chúng đã giẫm lên phần đất có đầy hố nhỏ nhưng vẫn không có gì xảy ra, bởi vì đầu ruộng bên này đã đyợc Lâm Đàm Đàm cho các dị năng giả thổ hệ bố trí một tầng đất, dùng dị năng chống đỡ để một đám hầm sẽ không sập xuống khi zombie giẫm lên.

Đây là một chuyện cực kỳ gian nan, mặc dù phân công mỗi người chỉ đảm nhiệm một cái hố nhỏ nhưng cũng không kiên trì được bao lâu, Diệp Tiêu cầm bộ đàm của mình lên, giọng nói nhẹ nhàng, trọng ổn mà kiên định: “Mồi nhử, lên.”

Sau đó, trên dốc ruộng có vài người cầm theo giáo, trông như vô ý phát hiện thi đàn đông nghìn nghịt bên dưới, hô to gọi nhỏ vài tiếng rồi nhanh chân bỏ chạy.

Tiếng người và mùi vị kích thích đàn zombie, tốc độ chậm rì rì như bị mặt trời phơi khô của chúng đã thay đổi, chúng kích động, hưng phấn hẳn lên, vừa kêu ô ô vừa xông về phía đồng ruộng.

Nếu quan sát từ trên xuống, trên đồng ruộng có đủ loại chướng ngại vật trông như tự nhiên, nhưng lại hình thành một khu vực hình quả lê, cũng giống túi tiền, zombie lại như những con kiến đang bò và trong túi, chúng đông nghìn nghịt chen nhau nơi miệng túi, sau đó kích động đưa mặt vào trong túi hét to.

Đám phía trước đã xông vào bên trong, con zombie dẫn đầu sắp trèo lên dốc rộng, sau đó leo lên quốc lộ, phía sau là đoạn đường dài 8 km, còn một chuỗi dài zombie.

Nhưng họ không thể đợi tiếp nữa, Diệp Tiêu trầm giọng: “Phóng!”

Dị năng giả thộ hệ dừng phóng năng lượng, tất cả những con zombie đang đứng trên hố đất lập tức rơi xuống, zombie phía trên dù là hai con, hay mất chục, mấy trăm đều rơi hết.

Dưới đáy hố sâu ba mét có những loại vật liệu khác sau được vót thành cọc nhọn, chúng nó bị đâm vào chân, ghim vào người, thậm chí là đầu, chúng không có cảm giác đau, chỉ cần không bị tổn thương đến trung khu thần kinh chúng vẫn có thể tiếp tục quằn quại, nhưng vì bị đâm lung tung, chúng cũng chỉ có thể bị vây lại đó, không thoát ra được.

Cũng có rất nhiều zombie không bị đâm trúng, chúng muốn bò lên nhưng hố sâu ba mét thì dù có xoay sở thế nào cũng không dễ trèo lên. Có những zombie cá biệt động tác linh hoạt như khỉ có thể nhanh chóng bò hoặc thậm chí là bay lên.

Chúng nó thành công trở lại mặt đất, mà trên mặt đất còn rất nhiều hố vẫn chưa bị giẫm lên, lũ zombie vẫn ngu ngốc tiếp tục tiến về phía trước, sau đó rơi xuống, cũng có rất nhiều con đầu óc ngu muội vẫn tránh được hố đất để tiến về phía trước.

Những con zombie cao cấp nấp trong đám zombie bình thường bắt đầu gầm lên những tiếng kêu thảm thiết, giống như truyền đạt mệnh lệnh gì đó, dẫn những con zombie tránh khỏi hố nhỏ, nhưng nhiều hố nhỏ chi chít như thế chúng nó có vòng qua thì tốc độ cũng không nhanh lên nổi.

Đúng lúc này, nhân loại trên dốc ruộng lái mấy chiếc xe tới, những chiếc x e kia rất kỳ quái, vừa nhìn đã biết được cải tạo lâm thời, phía trên gắn một loại máy ném đá thô sơ, những thùng dầu đang được đặt lên trên. Ngay sau đó, hàng loạt thùng dầu bị bắn ra cùng lúc.

Chúng nó bị bắn ra cực xa, có cái cũng rất gần, thùng dầu nổ mạnh lúc còn trên không trung, dầu mỏ bên trong trút xuống thi đàn như mưa. Sau khi bắn thùng dầu ra, vô số hỏa cầu đập xuống thi đàn, châm dầu, ánh lửa đỏ chói mắt cuộn lên từng đợt sáng ngời.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Xuyên Đến Mạt Thế Bảo Vệ Anh

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook