Chương 171
Tây Đại Tần
06/09/2022
Diệp Tiêu vừa leo lên sân thượng đã nhìn thấy bóng lưng của con zombie
nọ. Do anh im hơi lặng tiếng áp sát, không tạo ra âm thanh niên nó vẫn
còn chưa chú ý đến anh, vẫn đang nhìn chăm chăm vào đám người nấp sau
cánh cửa.
Diệp Tiêu không công kích ngay mà nâng hai tay lên, không khí như nhận được mệnh lệnh bắt đầu xoay tròn thành một vòng tròn xung quanh con zombie nọ, bao nó vào trong.
Con zombie rốt cục cũng kịp phản ứng, nó muốn lao ra ngay nhưng gió lốc đã bắn ra từng đạo phong nhận, những thanh dao gió nhỏ giống nhau xuất hiện bên trong tấm màng bao bọc như phần bên trong của một chiếc máy trộn bê tông, lúc gió xoay tròn, những cây dao từng nhát từng nhát cắt lên người con zombie.
Trong nháy mắt, quần áo của nó đã rách bươm càng thêm rách nát sau đó hóa thành mảnh nhỏ bị cuốn vào trong vòng xoáy, trên làn da có thể nói là hoàn chỉnh hơn những con zombie bình thường cũng bắt đầu xuất hiện những miệng vết thương, tay chân nó, thân thể, đầu, gương mặt, chỉ trong vài giây đã hiện ra những vết xương sâu đủ để thấy xương.
“Grào!” Nó căm phẫn rú lên, tiếng rú hóa thành tiếng rít dồn dập mà điên cuồng, đồng thời nó vươn hai tay về phía vòng xoáy, gió xoáy thế mà lại bị nó mở ra một lỗ hổng, hai bàn tay cũng bị gió xoáy chèn đến dập nát, chỉ còn lại hai đoạn cổ tay.
Mặt nó bị gió xoáy táp thẳng vào, xoắn thành một nắm bùn não, hoàn toàn không nhìn ra dáng vẻ vốn có nhưng đôi mắt vẫn cực kỳ vững vàng nằm đó, mí mắt và hốc mắt đã không còn, chỉ trơ hai con mắt có vẻ cực kỳ khiến người ta sợ hãi.
Nó từ lỗ hổng len ra, ngã xuống đất nhưng chưa kịp ngã xuống nó đã lại bò lên, lấy tốc độ khó mà tin được lao về phía rìa sân thượng.
Nó muốn chạy trốn!
Nó đã dùng tốc độ cực hạn, hóa thành hư ảnh nhưng Diệp Tiêu nhanh hơn, từ lúc nó len ra anh đã ngưng tụ không khí ngay phương hướng nó lao tới, tạo ra một lá chắn không khí.
Con zombie tốc độ nhanh nhẹn đâm tới, lá chắn bị đụng nát, nó cũng té lăn ra đất, thậm chí còn trượt đi vài mét, đỉnh đầu bị lõm xuống một khối, có thể thấy vừa rồi nó lao tới mạnh đến cỡ nào.
“!” Nó lại rít lên lần nữa, đồng thời không chạy về phía rìa sân thượng nữa mà dùng tốc độ cực nhanh né tránh công kích của Diệp Tiêu. Phong nhận của anh không thể đánh trúng nó, phong võng cần thời gian để thành hình, lá chắn không khí cũng vậy.
Anh chỉ có thể dùng phong nhận ép nó rời khỏi rìa sân thượng.
Thi đàn bên dưới nghe thấy từng đợt tiếng rít của nó lại xáo động, cực kỳ kích động, một con zombie tròng đàn ngẩng cổ, rít lên, trong miệng, tên tay chúng nó cũng thả ra những loại công kích như không khí, hỏa cầu, bóng nước, đá, lôi điện, băng,… Dị năng giả có thể phóng ra công kích gì chúng nó cũng có thể làm y như vậy, những loại công kích kia bị ném lên tầng 12, như mưa đá đủ màu đập xuống sân thượng.
Công kích của bọn nó không chuẩn, cũng không nhắm trúng Diệp Tiêu nhưng công kích dày đặc như thế cũng khiến Diệp Tiêu phải chú ý tránh né, thậm chí liên tiếp làm anh phải ngừng công kích con zombie nọ.
Anh nhíu mày, con zombie nọ cũng có được thời gian thở dốc.
Không chỉ thế, zombie phía dưới bắt đầu điên cuồng leo lên tòa nhà, hoặc dùng tay chân bám lấy tường trèo lên, hoặc tạo ra các loại dây leo hình thù kỳ quái chui sâu vào vách tường của tòa nhà lớn, bầy zombie bám vào dây leo dùng cả tay và chân để bò lên.
Màu xám đen như cuồng triều dần dâng lên ăn mòn tòa nhà, có mấy con đã leo được tới tầng hai, ba.
Lâm Đàm Đàm nhìn thấy cảnh này, sắc mặt lạnh băng, những người còn an ổn trong tòa nhà cũng chẳng ngồi không, vừa thấy zombie vây thành đống bò lên trên đã vội vàng tung các loại công kích ra, bao gồm cả ném bàn và các thứ linh thức xuống người đám zombie đang bò lên. Một con ngã xuống lại có con khác bò lên, hai bên như đang tiến hành một cuộc chiến công thủ kịch liệt.
Lâm Đàm Đàm không chú ý đến dưới đó nữa, tiếp tục nhìn lên trên, cô khẽ cắn môi, phất tay, một sợi dải lửa to lớn vọt về phía mái nhà, sau khi bám vào rìa sân thượng đã nhanh chóng tràn ra hai bên hình thành con đường hình nhữ Hồi (回), bao trọn cả sân thượng lại.
Rìa sân thượng bắt lửa, trận lửa này còn dâng cao, tạo ra một bức màng ấm, bức màng còn thu vào bên trong như một cái nắm bao lấy không gian xung quanh và trên không trung của sân thượng.
Zombie bên dưới phóng dị năng nhưng công kích rơi xuống màng lửa bị ngọn lửa mãnh liệt cắn nuốt, hòa tan, không thể đánh xuống sân thượng nữa.
Toàn cảnh trên sân thượng bị ánh lửa chiếu thành màu đỏ, không khí cũng trở nên nóng nực, oi bức, mặt Diệp Tiêu cũng bị ánh lên đỏ bừng, trong mắt dường như nhấp nháy hai luồng lửa đỏ.
Anh biết Đàm Đàm đang giúp anh, lập tức túm lấy cơ hội khi không có sự quấy nhiễu từ không trung, tạo ra công kích nhanh hơn, mạnh hơn về phía con zombie nọ.
Con zombie đã không còn hình người hoàn chỉnh, mặt bị nát, đầu quắt lại, tay không còn, trên người trần trụi không còn miếng da nào hoàn chỉnh, quả thực như một bộ xương nhảy tới nhảy lui.
Nhưng tốc độ vẫn rất nhanh.
Nó bất an nhìn bức tường nóng ấm hừng hực quay cuồng chung quanh, lập tức chạy tới rìa sân thượng nhưng lại bị phỏng, phải quay vào trong, nó không thể xuyên qua bức màng lửa được. Nó phẫn nộ rít gào nhưng tiếng rít cũng không phát ra nữa, đôi mắt trụi lũi trừng Diệp Tiêu như muốn giết chết anh.
Diệp Tiêu hoàn toàn không nhìn vào mắt nó, ảnh chỉ nhìn vị trí từ vai trở xuống cũng đã đủ phán đoán được hướng đi và động tác của nó.
Nó giận dữ vung loạn xạ hai cánh tay đã bị chặt đứt, Diệp Tiêu không rõ bị cái gì cắt qua, mặt và cánh tay anh đã xuất hiện những vết máu.
Anh nhìn nó nặng nề, con zombie cũng sửng sốt vì hành động của mình, sau đó như hiểu ra gì đó, nó kích động tiếp tục vung tay phóng ra từng đạo phong nhận.
Hiển nhiên con này cũng là zombie phong hệ, chẳng qua trước kia nó chỉ toàn dùng dị năng hệ phong nhằm tăng tốc độ di chuyển và để toát ra sức mạnh kinh người chứ không dùng để công kích, lúc nó, nó đã tạo ra được kỹ năng công kích.
Lúc này, hai phong hệ công kích và né đòn của nhau trên sân thượng.
Sàn nhà trên sân thượng bị cắt thành những vết trầy, bê tông bắn lên mấy khối tung tóe, cạnh tường cũng bị phong nhận chém nát hết miếng này đến miếng khác, rơi xuống lầu. Những người nấp ở lối thoát hiểm thấy rõ tình hình chiến đấu nhưng không theo kịp tốc độ di chuyển quá nhanh của hai bên, vừa nhoáng cái đã khuất tầm mắt, còn nhém chút bị phong nhận chọc mù.
“Móa, tình huống gì đây? Chúng ta cần ra đó hỗ trợ không?” Một người hỏi.
“Tôi cũng muốn ra giúp nhưng tốc độ của hai bên quá nhanh, tôi cảm thấy chúng ta chẳng những không giúp được gì mà còn có thể ngộ thương đội trưởng Diệp.” Một người khác nói.
Những người còn lại nhất thời im lặng, cẩn thận ngẫm lại hình như cũng có khả năng này.
Vậy... ở đây xem? Bọn họ cũng không dám xem kỹ, thật sự có thể khiến người ta nóng lòng chết được.
Lâm Đàm Đàm cũng đang nóng lòng, cô hoàn toàn không biết tình huống trên sân thượng, Diệp Tiêu đã lên đó mấy phút rồi, rốt cuộc bây giờ chuyện gì đang xảy ra? Cô duy trì bức tường lửa từ khoảng cách xa, không rãnh tay làm chuyện khác, cũng may bốn năm mươi người đã ẩn nấp ở các nơi, bọn họ đã tìm được đàn zombie công kích sân thượng hoặc liên tục thả ra dị năng công kích, quyết đoán phóng tên bắn lén trong lúc chúng nó đang tập trung tấn công.
Một con zombie liên tục phóng ra thổ trùy bén nhọn lên cao bị một dòng điện bắn bể đầu.
Một con zombie hệ mộc đang tết dây leo bị băng trùy đâm xuyên đầu.
Một con zombie đầu lấp lánh ánh vàng đang cụng đầu loảng xoảng cố sức đâm bể cửa tòa nhà đột nhiên bị phong nhận cứa cổ.
Những con zombie nhanh chóng lao lên trước bên ngoài tòa nhà lớn nhận lấy công kích của nhóm ám sát, té từ trên lầu xuống.
Có một con zombie rất nhỏ, thân hình khoảng năm tuổi đi rất nhanh, lúc mọi người còn chưa chú ý nó đã mò tới tầng cao nhất nhưng khi tiếp xúc với màng lửa bao quanh sân thượng thì bị phòng, biến thành hỏa cầu rơi từ trên sân thượng xuống.
Dù thế, zombie vẫn không ngừng nhào lên, thấy bầy zombie càng leo càng cao, cách chỗ người sống còn ở tầng năm. Người sống sót ở tầng năm, sáu, bảy chỉ có thể chạy lên trên.
Có zombie đã leo vào cửa sổ lầu hai, ba, bốn, trong tòa nhà đã xuất hiện zombie, người trong tòa nhà không chỉ phải điên cuồng đối phó lũ bên ngoài mà còn phải đề phòng zombie trong tòa nhà, tình huống rất nguy cấp.
Cũng lúc này, trên tầng cao nhất, Diệp Tiêu dùng một đòn phong nhận cực to chém xéo từ đầu xuống bả vai con zombie. Con zombie vô cùng ương ngạnh, khó giải quyết cuối cùng đã đầu thân hai ngã. Cái đầu đã biến dạng của nó lăn một vòng trên đất, đôi mắt còn mang vẻ sửng sờ như không tin được chuyện gì đã xảy ra. Đến giờ phút này, Diệp Tiêu vẫn không nhìn vào mắt nó, chỉ vươn tay, dùng bị năng hoàn toàn bóp nát đầu của nó.
Cùng lúc đó, những người nấp trong lối thoát hiểm thấy Diệp Tiêu đã chặt con zombie thành hai khúc kích động chạy ù ra: “Đội trưởng Diệp, anh thành công rồi.”
Diệp Tiêu không công kích ngay mà nâng hai tay lên, không khí như nhận được mệnh lệnh bắt đầu xoay tròn thành một vòng tròn xung quanh con zombie nọ, bao nó vào trong.
Con zombie rốt cục cũng kịp phản ứng, nó muốn lao ra ngay nhưng gió lốc đã bắn ra từng đạo phong nhận, những thanh dao gió nhỏ giống nhau xuất hiện bên trong tấm màng bao bọc như phần bên trong của một chiếc máy trộn bê tông, lúc gió xoay tròn, những cây dao từng nhát từng nhát cắt lên người con zombie.
Trong nháy mắt, quần áo của nó đã rách bươm càng thêm rách nát sau đó hóa thành mảnh nhỏ bị cuốn vào trong vòng xoáy, trên làn da có thể nói là hoàn chỉnh hơn những con zombie bình thường cũng bắt đầu xuất hiện những miệng vết thương, tay chân nó, thân thể, đầu, gương mặt, chỉ trong vài giây đã hiện ra những vết xương sâu đủ để thấy xương.
“Grào!” Nó căm phẫn rú lên, tiếng rú hóa thành tiếng rít dồn dập mà điên cuồng, đồng thời nó vươn hai tay về phía vòng xoáy, gió xoáy thế mà lại bị nó mở ra một lỗ hổng, hai bàn tay cũng bị gió xoáy chèn đến dập nát, chỉ còn lại hai đoạn cổ tay.
Mặt nó bị gió xoáy táp thẳng vào, xoắn thành một nắm bùn não, hoàn toàn không nhìn ra dáng vẻ vốn có nhưng đôi mắt vẫn cực kỳ vững vàng nằm đó, mí mắt và hốc mắt đã không còn, chỉ trơ hai con mắt có vẻ cực kỳ khiến người ta sợ hãi.
Nó từ lỗ hổng len ra, ngã xuống đất nhưng chưa kịp ngã xuống nó đã lại bò lên, lấy tốc độ khó mà tin được lao về phía rìa sân thượng.
Nó muốn chạy trốn!
Nó đã dùng tốc độ cực hạn, hóa thành hư ảnh nhưng Diệp Tiêu nhanh hơn, từ lúc nó len ra anh đã ngưng tụ không khí ngay phương hướng nó lao tới, tạo ra một lá chắn không khí.
Con zombie tốc độ nhanh nhẹn đâm tới, lá chắn bị đụng nát, nó cũng té lăn ra đất, thậm chí còn trượt đi vài mét, đỉnh đầu bị lõm xuống một khối, có thể thấy vừa rồi nó lao tới mạnh đến cỡ nào.
“!” Nó lại rít lên lần nữa, đồng thời không chạy về phía rìa sân thượng nữa mà dùng tốc độ cực nhanh né tránh công kích của Diệp Tiêu. Phong nhận của anh không thể đánh trúng nó, phong võng cần thời gian để thành hình, lá chắn không khí cũng vậy.
Anh chỉ có thể dùng phong nhận ép nó rời khỏi rìa sân thượng.
Thi đàn bên dưới nghe thấy từng đợt tiếng rít của nó lại xáo động, cực kỳ kích động, một con zombie tròng đàn ngẩng cổ, rít lên, trong miệng, tên tay chúng nó cũng thả ra những loại công kích như không khí, hỏa cầu, bóng nước, đá, lôi điện, băng,… Dị năng giả có thể phóng ra công kích gì chúng nó cũng có thể làm y như vậy, những loại công kích kia bị ném lên tầng 12, như mưa đá đủ màu đập xuống sân thượng.
Công kích của bọn nó không chuẩn, cũng không nhắm trúng Diệp Tiêu nhưng công kích dày đặc như thế cũng khiến Diệp Tiêu phải chú ý tránh né, thậm chí liên tiếp làm anh phải ngừng công kích con zombie nọ.
Anh nhíu mày, con zombie nọ cũng có được thời gian thở dốc.
Không chỉ thế, zombie phía dưới bắt đầu điên cuồng leo lên tòa nhà, hoặc dùng tay chân bám lấy tường trèo lên, hoặc tạo ra các loại dây leo hình thù kỳ quái chui sâu vào vách tường của tòa nhà lớn, bầy zombie bám vào dây leo dùng cả tay và chân để bò lên.
Màu xám đen như cuồng triều dần dâng lên ăn mòn tòa nhà, có mấy con đã leo được tới tầng hai, ba.
Lâm Đàm Đàm nhìn thấy cảnh này, sắc mặt lạnh băng, những người còn an ổn trong tòa nhà cũng chẳng ngồi không, vừa thấy zombie vây thành đống bò lên trên đã vội vàng tung các loại công kích ra, bao gồm cả ném bàn và các thứ linh thức xuống người đám zombie đang bò lên. Một con ngã xuống lại có con khác bò lên, hai bên như đang tiến hành một cuộc chiến công thủ kịch liệt.
Lâm Đàm Đàm không chú ý đến dưới đó nữa, tiếp tục nhìn lên trên, cô khẽ cắn môi, phất tay, một sợi dải lửa to lớn vọt về phía mái nhà, sau khi bám vào rìa sân thượng đã nhanh chóng tràn ra hai bên hình thành con đường hình nhữ Hồi (回), bao trọn cả sân thượng lại.
Rìa sân thượng bắt lửa, trận lửa này còn dâng cao, tạo ra một bức màng ấm, bức màng còn thu vào bên trong như một cái nắm bao lấy không gian xung quanh và trên không trung của sân thượng.
Zombie bên dưới phóng dị năng nhưng công kích rơi xuống màng lửa bị ngọn lửa mãnh liệt cắn nuốt, hòa tan, không thể đánh xuống sân thượng nữa.
Toàn cảnh trên sân thượng bị ánh lửa chiếu thành màu đỏ, không khí cũng trở nên nóng nực, oi bức, mặt Diệp Tiêu cũng bị ánh lên đỏ bừng, trong mắt dường như nhấp nháy hai luồng lửa đỏ.
Anh biết Đàm Đàm đang giúp anh, lập tức túm lấy cơ hội khi không có sự quấy nhiễu từ không trung, tạo ra công kích nhanh hơn, mạnh hơn về phía con zombie nọ.
Con zombie đã không còn hình người hoàn chỉnh, mặt bị nát, đầu quắt lại, tay không còn, trên người trần trụi không còn miếng da nào hoàn chỉnh, quả thực như một bộ xương nhảy tới nhảy lui.
Nhưng tốc độ vẫn rất nhanh.
Nó bất an nhìn bức tường nóng ấm hừng hực quay cuồng chung quanh, lập tức chạy tới rìa sân thượng nhưng lại bị phỏng, phải quay vào trong, nó không thể xuyên qua bức màng lửa được. Nó phẫn nộ rít gào nhưng tiếng rít cũng không phát ra nữa, đôi mắt trụi lũi trừng Diệp Tiêu như muốn giết chết anh.
Diệp Tiêu hoàn toàn không nhìn vào mắt nó, ảnh chỉ nhìn vị trí từ vai trở xuống cũng đã đủ phán đoán được hướng đi và động tác của nó.
Nó giận dữ vung loạn xạ hai cánh tay đã bị chặt đứt, Diệp Tiêu không rõ bị cái gì cắt qua, mặt và cánh tay anh đã xuất hiện những vết máu.
Anh nhìn nó nặng nề, con zombie cũng sửng sốt vì hành động của mình, sau đó như hiểu ra gì đó, nó kích động tiếp tục vung tay phóng ra từng đạo phong nhận.
Hiển nhiên con này cũng là zombie phong hệ, chẳng qua trước kia nó chỉ toàn dùng dị năng hệ phong nhằm tăng tốc độ di chuyển và để toát ra sức mạnh kinh người chứ không dùng để công kích, lúc nó, nó đã tạo ra được kỹ năng công kích.
Lúc này, hai phong hệ công kích và né đòn của nhau trên sân thượng.
Sàn nhà trên sân thượng bị cắt thành những vết trầy, bê tông bắn lên mấy khối tung tóe, cạnh tường cũng bị phong nhận chém nát hết miếng này đến miếng khác, rơi xuống lầu. Những người nấp ở lối thoát hiểm thấy rõ tình hình chiến đấu nhưng không theo kịp tốc độ di chuyển quá nhanh của hai bên, vừa nhoáng cái đã khuất tầm mắt, còn nhém chút bị phong nhận chọc mù.
“Móa, tình huống gì đây? Chúng ta cần ra đó hỗ trợ không?” Một người hỏi.
“Tôi cũng muốn ra giúp nhưng tốc độ của hai bên quá nhanh, tôi cảm thấy chúng ta chẳng những không giúp được gì mà còn có thể ngộ thương đội trưởng Diệp.” Một người khác nói.
Những người còn lại nhất thời im lặng, cẩn thận ngẫm lại hình như cũng có khả năng này.
Vậy... ở đây xem? Bọn họ cũng không dám xem kỹ, thật sự có thể khiến người ta nóng lòng chết được.
Lâm Đàm Đàm cũng đang nóng lòng, cô hoàn toàn không biết tình huống trên sân thượng, Diệp Tiêu đã lên đó mấy phút rồi, rốt cuộc bây giờ chuyện gì đang xảy ra? Cô duy trì bức tường lửa từ khoảng cách xa, không rãnh tay làm chuyện khác, cũng may bốn năm mươi người đã ẩn nấp ở các nơi, bọn họ đã tìm được đàn zombie công kích sân thượng hoặc liên tục thả ra dị năng công kích, quyết đoán phóng tên bắn lén trong lúc chúng nó đang tập trung tấn công.
Một con zombie liên tục phóng ra thổ trùy bén nhọn lên cao bị một dòng điện bắn bể đầu.
Một con zombie hệ mộc đang tết dây leo bị băng trùy đâm xuyên đầu.
Một con zombie đầu lấp lánh ánh vàng đang cụng đầu loảng xoảng cố sức đâm bể cửa tòa nhà đột nhiên bị phong nhận cứa cổ.
Những con zombie nhanh chóng lao lên trước bên ngoài tòa nhà lớn nhận lấy công kích của nhóm ám sát, té từ trên lầu xuống.
Có một con zombie rất nhỏ, thân hình khoảng năm tuổi đi rất nhanh, lúc mọi người còn chưa chú ý nó đã mò tới tầng cao nhất nhưng khi tiếp xúc với màng lửa bao quanh sân thượng thì bị phòng, biến thành hỏa cầu rơi từ trên sân thượng xuống.
Dù thế, zombie vẫn không ngừng nhào lên, thấy bầy zombie càng leo càng cao, cách chỗ người sống còn ở tầng năm. Người sống sót ở tầng năm, sáu, bảy chỉ có thể chạy lên trên.
Có zombie đã leo vào cửa sổ lầu hai, ba, bốn, trong tòa nhà đã xuất hiện zombie, người trong tòa nhà không chỉ phải điên cuồng đối phó lũ bên ngoài mà còn phải đề phòng zombie trong tòa nhà, tình huống rất nguy cấp.
Cũng lúc này, trên tầng cao nhất, Diệp Tiêu dùng một đòn phong nhận cực to chém xéo từ đầu xuống bả vai con zombie. Con zombie vô cùng ương ngạnh, khó giải quyết cuối cùng đã đầu thân hai ngã. Cái đầu đã biến dạng của nó lăn một vòng trên đất, đôi mắt còn mang vẻ sửng sờ như không tin được chuyện gì đã xảy ra. Đến giờ phút này, Diệp Tiêu vẫn không nhìn vào mắt nó, chỉ vươn tay, dùng bị năng hoàn toàn bóp nát đầu của nó.
Cùng lúc đó, những người nấp trong lối thoát hiểm thấy Diệp Tiêu đã chặt con zombie thành hai khúc kích động chạy ù ra: “Đội trưởng Diệp, anh thành công rồi.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.