Xuyên Đến Mạt Thế, Nhóm Nữ Chủ Đều Không Bình Thường
Chương 1: Xuyên Sách
Hoàng Sắc Phế Liệu
31/07/2024
“Xong đời rồi, xong đời rồi.” Trong gương phản chiếu lại hình ảnh một người phụ nữ đang sờ vào mặt mình, sắc mặt tràn đầy vẻ hoảng sợ.
Cô gái cao khoảng 1m6, khoảng 15, 16 tuổi, khuôn mặt trái xoan, mang theo chút mập mạp như trẻ con, đôi mắt to cùng với hàng mi dày, cái mũi nhỏ và đôi môi hồng hào, cả người mặc một bộ áo ngủ liền thân màu trắng, mặc dù không phải là một bộ quần áo lịch sự nhưng cũng có thể cảm nhận được dung mạo của cô gái này rất nổi bật.
Diệp Khả Lâm hoàn toàn không ngờ rằng khi cô vừa mới tỉnh dậy, tất cả mọi thứ đều đã khác, bốn phía đều là khung cảnh xa lạ, gương mặt, ngoại hình của cô đều đã đổi thành một người khác, lẽ nào là xuyên không sao? Chẳng lẽ cô đã xuyên không rồi sao?
[Ting, ràng buộc thành công, xin chào ký chủ, tôi là hệ thống 001.]
Đột nhiên có một âm thanh điện tử xuất hiện bên tai khiến Diệp Khả Lâm giật mình, như nắm được cọng rơm cứu mạng, Diệp Khả Lâm nghiến răng nói:
“Cậu là hệ thống sao? Nói cho tôi biết đang xảy ra chuyện gì? Tại sao tôi lại ở chỗ này!”
[Bởi vì ký chủ đã chết, linh hồn đã bị hệ thống ràng buộc nên đi tới thế giới này.]
“Tôi...Chết rồi?” Diệp Khả Lâm chớp chớp mắt, không dám tin mà lắc đầu, cô vẫn còn nhớ rõ buổi tối cô vừa mới đọc tiểu thuyết, cảm thấy buồn ngủ nên liền đi ngủ, kết quả hệ thống lại nói cô đã chết?!
[Khí gas bị rò rỉ.] Hệ thống lạnh lùng nói.
Nghe được lý do, Diệp Khả Lâm sờ sờ vào mũi mình, cô cũng không biết phải phản bác như thế nào, dù sao thì đây cũng là chuyện vô tình xảy ra, nghĩ lại thì dù sao cô cũng là trẻ mồ côi, không cha không mẹ, chỉ vừa mới vào đại học, cũng không có thành tích gì nổi bật, mỗi ngày không đi làm thêm thì cũng chỉ ru rú ở nhà, có đến đây hay không kỳ thật cũng không quá quan trọng.
Diệp Khả Lâm nghĩ như vậy, nhưng giây tiếp theo lại bị tát thẳng vào mặt, bởi vì...
“Tại sao tôi lại là nữ phụ độc ác chứ!”
Vừa mới tiếp nhận ký ức xong, Diệp Khả Lâm không thể nhịn được mà rên rỉ, cô vậy mà đã xuyên qua cuốn tiểu thuyết mà mình đã đọc ngày hôm qua, chuyện này thì bỏ đi, nhưng thậm chí cô lại là một nữ phụ độc ác, độc ác đến mức nào chứ?
Đây là một câu chuyện mạt thế về ngựa giống, đúng vậy, chính là ngựa giống, vai trò của cô cực kỳ quan trọng, bởi vì cô là người góp phần lớn nhất trong mối quan hệ giữa nam chủ và các nữ chủ, có thể nói, nếu không có nhân vật này thì không biết các nữ chủ có thể ở bên nam chủ được hay không.
Khả năng chiến đấu rất đáng kinh ngạc, sự luân chuyển giữa các nữ chủ không giống như nam chủ, mà thay vào đó họ bị hãm hại, bị người khác sỉ nhục, và làm tất cả mọi thứ có thể nghĩ ra, nắm giữ giá trị hận thù của các nhân vật, cuốn tiểu thuyết này vẫn chưa kết thúc, Diệp Khả Lâm cũng không biết nhân vật này cuối cùng sẽ xảy ra chuyện gì, nhưng có thể như thế nào chứ? Người ác độc như vậy nhất định sẽ có một cái chết rất thê thảm.
Cô gái cao khoảng 1m6, khoảng 15, 16 tuổi, khuôn mặt trái xoan, mang theo chút mập mạp như trẻ con, đôi mắt to cùng với hàng mi dày, cái mũi nhỏ và đôi môi hồng hào, cả người mặc một bộ áo ngủ liền thân màu trắng, mặc dù không phải là một bộ quần áo lịch sự nhưng cũng có thể cảm nhận được dung mạo của cô gái này rất nổi bật.
Diệp Khả Lâm hoàn toàn không ngờ rằng khi cô vừa mới tỉnh dậy, tất cả mọi thứ đều đã khác, bốn phía đều là khung cảnh xa lạ, gương mặt, ngoại hình của cô đều đã đổi thành một người khác, lẽ nào là xuyên không sao? Chẳng lẽ cô đã xuyên không rồi sao?
[Ting, ràng buộc thành công, xin chào ký chủ, tôi là hệ thống 001.]
Đột nhiên có một âm thanh điện tử xuất hiện bên tai khiến Diệp Khả Lâm giật mình, như nắm được cọng rơm cứu mạng, Diệp Khả Lâm nghiến răng nói:
“Cậu là hệ thống sao? Nói cho tôi biết đang xảy ra chuyện gì? Tại sao tôi lại ở chỗ này!”
[Bởi vì ký chủ đã chết, linh hồn đã bị hệ thống ràng buộc nên đi tới thế giới này.]
“Tôi...Chết rồi?” Diệp Khả Lâm chớp chớp mắt, không dám tin mà lắc đầu, cô vẫn còn nhớ rõ buổi tối cô vừa mới đọc tiểu thuyết, cảm thấy buồn ngủ nên liền đi ngủ, kết quả hệ thống lại nói cô đã chết?!
[Khí gas bị rò rỉ.] Hệ thống lạnh lùng nói.
Nghe được lý do, Diệp Khả Lâm sờ sờ vào mũi mình, cô cũng không biết phải phản bác như thế nào, dù sao thì đây cũng là chuyện vô tình xảy ra, nghĩ lại thì dù sao cô cũng là trẻ mồ côi, không cha không mẹ, chỉ vừa mới vào đại học, cũng không có thành tích gì nổi bật, mỗi ngày không đi làm thêm thì cũng chỉ ru rú ở nhà, có đến đây hay không kỳ thật cũng không quá quan trọng.
Diệp Khả Lâm nghĩ như vậy, nhưng giây tiếp theo lại bị tát thẳng vào mặt, bởi vì...
“Tại sao tôi lại là nữ phụ độc ác chứ!”
Vừa mới tiếp nhận ký ức xong, Diệp Khả Lâm không thể nhịn được mà rên rỉ, cô vậy mà đã xuyên qua cuốn tiểu thuyết mà mình đã đọc ngày hôm qua, chuyện này thì bỏ đi, nhưng thậm chí cô lại là một nữ phụ độc ác, độc ác đến mức nào chứ?
Đây là một câu chuyện mạt thế về ngựa giống, đúng vậy, chính là ngựa giống, vai trò của cô cực kỳ quan trọng, bởi vì cô là người góp phần lớn nhất trong mối quan hệ giữa nam chủ và các nữ chủ, có thể nói, nếu không có nhân vật này thì không biết các nữ chủ có thể ở bên nam chủ được hay không.
Khả năng chiến đấu rất đáng kinh ngạc, sự luân chuyển giữa các nữ chủ không giống như nam chủ, mà thay vào đó họ bị hãm hại, bị người khác sỉ nhục, và làm tất cả mọi thứ có thể nghĩ ra, nắm giữ giá trị hận thù của các nhân vật, cuốn tiểu thuyết này vẫn chưa kết thúc, Diệp Khả Lâm cũng không biết nhân vật này cuối cùng sẽ xảy ra chuyện gì, nhưng có thể như thế nào chứ? Người ác độc như vậy nhất định sẽ có một cái chết rất thê thảm.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.