Xuyên Đến Mạt Thế Trang Thành Ngốc Tử
Chương 48: Vào trong siêu thị
Lam Ẩn
28/09/2020
Mục tiêu nhóm Từ Vũ Hàn nhắm đến là một siêu thị lớn trong thành phố. Căn
cứ của bọn họ ở phía Tây Nam tỉnh N, phía sau một ngọn núi, quãng đường
từ căn cứ đến thành phố khoảng vài chục cây, cũng không quá xa.
Trước khi đến vùng phụ cận thành phố quãng đường tương đối thuận lợi, bởi vì tang thi gần căn cứ phần lớn đều bị các đội đi săn vật tư và các nhóm thủ vệ căn cứ giết chết. Chỉ là sau khi đi qua chốt kiểm soát, số lượng tang thi bọn họ gặp phải nhiều đến vài trăm con.
Trạm thu phí trước mặt này mới xây dựng không lâu, ngày mạt thế bùng nổ là vào đầu tuần, người muốn ra vào không phải số ít, trên đường khắp nơi đều là xác người và tang thi du đãng.
Thành phố Q ở N tỉnh là một trong ba thành phố phát triển nhất, dân cư đông đúc, vậy nên khi mạt thế bùng nổ cũng thuận lợi trở thành vùng đất của tang thi.
Trong thành phố có hơn vài triệu người, một số có thể chạy thoát, số còn lại hoặc là đều đã trở thành tang thi, hoặc là trốn ở chỗ nào đó cố gắng vượt qua. Chỉ là số người còn sống đó so với tang thi trong thành phố chẳng đáng bao nhiêu, những tang thi này trở thành những kẻ canh giữ, bất kể là người muốn trốn ra hay là đi vào tìm vật tư đều không dễ dàng.
Đương nhiên, đi đôi với nguy hiểm chính là miếng mồi ngon khiến người khác sáng mắt. Số lượng tang thi quá nhiều nên không có bao nhiêu người sống sót dám tiến vào, số vật tư bên trong phần lớn vẫn còn nguyên vẹn.
Khi tiến vào thành phố, đoàn xe vì tránh chạm mặt trực tiếp với tang thi nên đều chọn đường vắng để đi, dù vậy nhưng số đạn đem theo đã nhanh chóng hết mất một nửa.
Từ Vũ Hàn đi chuyến này mục đích chính chỉ để thăm dò, nếu có thể thì đem theo một ít vật tư về, vậy nên nhân số không nhiều, đạn dược chuẩn bị cũng chỉ có hai thùng.
Xe bọn họ dừng lại ở cửa sau của siêu thị, bên ngoài có rất nhiều tang thi vây quanh, hầu như vây kín cả cửa vào. Mà so với cửa sau, tang thi vây quanh cửa trước còn nhiều hơn gấp mấy lần. Nếu bọn họ không cẩn thận, có nguy cơ sẽ bị đàn tang thi vùi lấp hoặc là bao vây bên trong siêu thị này.
Hai xe dừng cạnh nhau, Từ kéo cửa kính xuống trao đổi ánh mắt với Từ Vũ Hàn, cả hai đều cùng có chung một quyết định.
"Đến cũng đã đến, tay không trở về không phải tác phong của tôi."
Từ Vũ Hàn lật lưng ghế sau lên, lấy ra một thanh kiếm. Đạn dược không phải rau cải trắng ngoài đường, mà hiện tại rau cải trắng cũng rất có giá... Nói chung là tiết kiệm được thì tiết kiệm, vì vậy nên lúc này bảy người đều cầm vũ khí lạnh.
Trên thắt lưng bọn họ đều có bao da giắt súng ngắn, kể cả Từ Diệp cũng có. Mấy hôm nay cậu ta được Từ rèn luyện kỹ thuật bắn súng, cộng với khả năng quan sát sắc bén từ trước, cậu nhóc giống như một thú săn đang ẩn nấp nanh vuốt, tùy thời đều có thể xông lên.
Trong bọn họ, Từ An là người phấn khích nhất, bản năng của dã thú dần dần thức tỉnh khiến cậu chỉ muốn chém giết, cửa xe vừa mở lập tức lao ra ngoài chém tang thi.
Có Từ An trước tiên mở đường, mọi người cũng không chậm theo sát bên cạnh.
Không tính hai đứa nhỏ, năm người còn lại đều là người có kinh nghiệm, nhìn thấy cảnh tượng máu tanh thế nào cũng sẽ không có phản ứng tái mặt hay nôn mửa. Hai lính đánh thuê đi theo Từ rất là yên lặng, một quãng đường ngoại trừ giới thiệu tên với báo cáo tình hình ra, Từ An chưa nghe bọn họ nói một câu dư thừa nào.
Hai người đó giống như là một cặp bài trùng, người nhỏ con hơn tên là Linh Tân, thân thủ rất linh hoạt, khả năng quan sát cực tốt. Người còn lại là Trần Lương, dáng người cao lớn, sức mạnh cũng gấp mấy lần người thường, hai người bọn họ phối hợp với nhau gần như không có một khe hở.
Nói đến phối hợp, Từ An và Từ Diệp cũng vô cùng ăn ý. Tang thi trước mặt hầu như đều do Từ An ra tay giết, Từ Diệp giúp cậu thủ vững phía sau, không để bất kỳ một con tang thi nào lọt lưới hay là thừa cơ đánh lén. Hai đội tiên phong giết sạch tang thi ở cửa, ba người Từ, Từ Vũ Hàn với A Quân hoàn toàn không có đất diễn.
Thời kỳ đầu tang thi rất yếu, hơn nữa bọn chúng chỉ ở trong thành phố gần như không có người sống này, không có thức ăn cho bọn chúng hấp thụ, quá trình tiến hóa tất nhiên cũng bị chậm lại.
Dọn hết mấy chục con tang thi bên ngoài, lúc này bọn họ mới nhìn được tình hình bên trong siêu thị.
Trên cửa kính dính không ít máu, đều đã biến thành màu đen, chỉ có máu bám trên cửa kính chứ bọn họ không nhìn thấy tang thi nào còn sống, tang thi bên trong đều đã trở thành cái xác hôi thối nằm bất động trên mặt đất. Cánh cửa bị chốt từ phía trong, còn có một quầy hàng chắn ngang, đoán chừng trong siêu thị có người. Có thể những người này từ khi mạt thế bắt đầu đã ở đây, hoặc là một đội ngũ đến tìm vật tư rồi bị vây bên trong, tình hình hiện tại chắc hẳn là vế thứ hai.
Kính cửa của siêu thị dùng loại kính đặc chế nên trong thời gian ngắn tang thi mới không đập vỡ được, nhóm Từ Vũ Hàn muốn phá cửa cũng sẽ tốn không ít thời gian. Tang thi xung quanh bởi vì nghe được mùi người xong đã bắt đầu tụ tập lại đây, tránh kinh động đến bọn chúng, mọi người quyết định chia nhau đi tìm cửa bên hông.
Đa số siêu thị lớn đều có thiết kế gần như nhau, ngoại trừ cửa chính phía trước và phía sau, vách bên có một con đường thường là lối đi riêng của nhân viên.
Sau khi tìm được cửa vào mọi người lập tức tập trung lại, để cho Linh Tân mở khóa cửa, những người còn lại thì vây xung quanh giết chết những tang thi vì nghe được mùi của con người mà tụ tập đến.
Cửa bằng sắt, ngoại trừ ổ khóa chính thì còn bị khóa từ bên trong. Sau khi mở khóa cửa chính, hai người Linh Tân và Trần Lương cùng nhau tông cửa, ổ khóa trong không mấy chắc chắn rất nhanh bị phá hỏng, cánh cửa bị tông mở tung ra.
Cửa vừa mở lập tức có hai tang thi há miệng nhào đến, trên người hai tang thi mặc đồng phục nhân viên siêu thị, gương mặt đã hư thối không còn nhìn rõ. Linh Tân và Trần Lương không tốn bao nhiêu sức, nhanh chóng dùng dao cắt đứt đầu chúng.
Thấy cửa mở, mọi người cũng không chần chờ nhanh chân đi vào. Đợi tất cả đã vào bên trong, A Quân nhanh tay khép cửa lại, con tang thi nhào đến bị nhốt bên ngoài, không cam lòng bắt đầu tông cửa. Từ Vũ Hàn tìm được một đoạn ống sắt, chèn vào chỗ chốt khóa cửa, ống sắt này chắc chắn hơn ổ khóa kia, đoán chừng có thể trụ được một thời gian.
Trước khi đến vùng phụ cận thành phố quãng đường tương đối thuận lợi, bởi vì tang thi gần căn cứ phần lớn đều bị các đội đi săn vật tư và các nhóm thủ vệ căn cứ giết chết. Chỉ là sau khi đi qua chốt kiểm soát, số lượng tang thi bọn họ gặp phải nhiều đến vài trăm con.
Trạm thu phí trước mặt này mới xây dựng không lâu, ngày mạt thế bùng nổ là vào đầu tuần, người muốn ra vào không phải số ít, trên đường khắp nơi đều là xác người và tang thi du đãng.
Thành phố Q ở N tỉnh là một trong ba thành phố phát triển nhất, dân cư đông đúc, vậy nên khi mạt thế bùng nổ cũng thuận lợi trở thành vùng đất của tang thi.
Trong thành phố có hơn vài triệu người, một số có thể chạy thoát, số còn lại hoặc là đều đã trở thành tang thi, hoặc là trốn ở chỗ nào đó cố gắng vượt qua. Chỉ là số người còn sống đó so với tang thi trong thành phố chẳng đáng bao nhiêu, những tang thi này trở thành những kẻ canh giữ, bất kể là người muốn trốn ra hay là đi vào tìm vật tư đều không dễ dàng.
Đương nhiên, đi đôi với nguy hiểm chính là miếng mồi ngon khiến người khác sáng mắt. Số lượng tang thi quá nhiều nên không có bao nhiêu người sống sót dám tiến vào, số vật tư bên trong phần lớn vẫn còn nguyên vẹn.
Khi tiến vào thành phố, đoàn xe vì tránh chạm mặt trực tiếp với tang thi nên đều chọn đường vắng để đi, dù vậy nhưng số đạn đem theo đã nhanh chóng hết mất một nửa.
Từ Vũ Hàn đi chuyến này mục đích chính chỉ để thăm dò, nếu có thể thì đem theo một ít vật tư về, vậy nên nhân số không nhiều, đạn dược chuẩn bị cũng chỉ có hai thùng.
Xe bọn họ dừng lại ở cửa sau của siêu thị, bên ngoài có rất nhiều tang thi vây quanh, hầu như vây kín cả cửa vào. Mà so với cửa sau, tang thi vây quanh cửa trước còn nhiều hơn gấp mấy lần. Nếu bọn họ không cẩn thận, có nguy cơ sẽ bị đàn tang thi vùi lấp hoặc là bao vây bên trong siêu thị này.
Hai xe dừng cạnh nhau, Từ kéo cửa kính xuống trao đổi ánh mắt với Từ Vũ Hàn, cả hai đều cùng có chung một quyết định.
"Đến cũng đã đến, tay không trở về không phải tác phong của tôi."
Từ Vũ Hàn lật lưng ghế sau lên, lấy ra một thanh kiếm. Đạn dược không phải rau cải trắng ngoài đường, mà hiện tại rau cải trắng cũng rất có giá... Nói chung là tiết kiệm được thì tiết kiệm, vì vậy nên lúc này bảy người đều cầm vũ khí lạnh.
Trên thắt lưng bọn họ đều có bao da giắt súng ngắn, kể cả Từ Diệp cũng có. Mấy hôm nay cậu ta được Từ rèn luyện kỹ thuật bắn súng, cộng với khả năng quan sát sắc bén từ trước, cậu nhóc giống như một thú săn đang ẩn nấp nanh vuốt, tùy thời đều có thể xông lên.
Trong bọn họ, Từ An là người phấn khích nhất, bản năng của dã thú dần dần thức tỉnh khiến cậu chỉ muốn chém giết, cửa xe vừa mở lập tức lao ra ngoài chém tang thi.
Có Từ An trước tiên mở đường, mọi người cũng không chậm theo sát bên cạnh.
Không tính hai đứa nhỏ, năm người còn lại đều là người có kinh nghiệm, nhìn thấy cảnh tượng máu tanh thế nào cũng sẽ không có phản ứng tái mặt hay nôn mửa. Hai lính đánh thuê đi theo Từ rất là yên lặng, một quãng đường ngoại trừ giới thiệu tên với báo cáo tình hình ra, Từ An chưa nghe bọn họ nói một câu dư thừa nào.
Hai người đó giống như là một cặp bài trùng, người nhỏ con hơn tên là Linh Tân, thân thủ rất linh hoạt, khả năng quan sát cực tốt. Người còn lại là Trần Lương, dáng người cao lớn, sức mạnh cũng gấp mấy lần người thường, hai người bọn họ phối hợp với nhau gần như không có một khe hở.
Nói đến phối hợp, Từ An và Từ Diệp cũng vô cùng ăn ý. Tang thi trước mặt hầu như đều do Từ An ra tay giết, Từ Diệp giúp cậu thủ vững phía sau, không để bất kỳ một con tang thi nào lọt lưới hay là thừa cơ đánh lén. Hai đội tiên phong giết sạch tang thi ở cửa, ba người Từ, Từ Vũ Hàn với A Quân hoàn toàn không có đất diễn.
Thời kỳ đầu tang thi rất yếu, hơn nữa bọn chúng chỉ ở trong thành phố gần như không có người sống này, không có thức ăn cho bọn chúng hấp thụ, quá trình tiến hóa tất nhiên cũng bị chậm lại.
Dọn hết mấy chục con tang thi bên ngoài, lúc này bọn họ mới nhìn được tình hình bên trong siêu thị.
Trên cửa kính dính không ít máu, đều đã biến thành màu đen, chỉ có máu bám trên cửa kính chứ bọn họ không nhìn thấy tang thi nào còn sống, tang thi bên trong đều đã trở thành cái xác hôi thối nằm bất động trên mặt đất. Cánh cửa bị chốt từ phía trong, còn có một quầy hàng chắn ngang, đoán chừng trong siêu thị có người. Có thể những người này từ khi mạt thế bắt đầu đã ở đây, hoặc là một đội ngũ đến tìm vật tư rồi bị vây bên trong, tình hình hiện tại chắc hẳn là vế thứ hai.
Kính cửa của siêu thị dùng loại kính đặc chế nên trong thời gian ngắn tang thi mới không đập vỡ được, nhóm Từ Vũ Hàn muốn phá cửa cũng sẽ tốn không ít thời gian. Tang thi xung quanh bởi vì nghe được mùi người xong đã bắt đầu tụ tập lại đây, tránh kinh động đến bọn chúng, mọi người quyết định chia nhau đi tìm cửa bên hông.
Đa số siêu thị lớn đều có thiết kế gần như nhau, ngoại trừ cửa chính phía trước và phía sau, vách bên có một con đường thường là lối đi riêng của nhân viên.
Sau khi tìm được cửa vào mọi người lập tức tập trung lại, để cho Linh Tân mở khóa cửa, những người còn lại thì vây xung quanh giết chết những tang thi vì nghe được mùi của con người mà tụ tập đến.
Cửa bằng sắt, ngoại trừ ổ khóa chính thì còn bị khóa từ bên trong. Sau khi mở khóa cửa chính, hai người Linh Tân và Trần Lương cùng nhau tông cửa, ổ khóa trong không mấy chắc chắn rất nhanh bị phá hỏng, cánh cửa bị tông mở tung ra.
Cửa vừa mở lập tức có hai tang thi há miệng nhào đến, trên người hai tang thi mặc đồng phục nhân viên siêu thị, gương mặt đã hư thối không còn nhìn rõ. Linh Tân và Trần Lương không tốn bao nhiêu sức, nhanh chóng dùng dao cắt đứt đầu chúng.
Thấy cửa mở, mọi người cũng không chần chờ nhanh chân đi vào. Đợi tất cả đã vào bên trong, A Quân nhanh tay khép cửa lại, con tang thi nhào đến bị nhốt bên ngoài, không cam lòng bắt đầu tông cửa. Từ Vũ Hàn tìm được một đoạn ống sắt, chèn vào chỗ chốt khóa cửa, ống sắt này chắc chắn hơn ổ khóa kia, đoán chừng có thể trụ được một thời gian.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.