Xuyên Đến Năm 80, Quả Phụ Xinh Đẹp Tái Hôn Với Sĩ Quan Đại Bá Ca
Chương 15: Đi Trường Học 1
Tái Cật Nhất Chước Nhi
19/04/2024
Cặp sách ở thời đại này cũng không có kiểu dáng gì đặc biệt, cơ bản đều là túi đeo chéo màu xanh lục, văn phòng phẩm cũng không phức tạp, sách bài tập cùng bút máy còn có mực nước.
Đường Hoan chọn một cái ba lô có hình dáng khá nhỏ nhắn, có thể bỏ sách vào là được.
Bút máy thì chọn lại bút bình thường nhất, lỡ có ném hỏng cũng sẽ không đau lòng.
Cặp sách là ba đồng hơn nữa bút máy là hai khối năm, cộng thêm sách bài tập và mực nước thì tổng cộng là sáu khối hai.
Đường Hoan duỗi tay móc ra mười đồng tiền dùng để chuẩn bị nộp học phí từ trong túi áo đưa cho người bán hàng, người bán hàng cũng duỗi tay nhận lấy.
“Chờ đã, tôi có tiền lẻ.” Hình Thúy ngăn cản động tác chuẩn bị thối tiền của người bán hàng, lấy ra sáu khối hai đưa cho người bán hàng.
Đường Hoan ngăn cản: “Không cần đâu mẹ, để con trả tiền.”
“Mẹ vui vì mua đồ cho con!” Hình Thúy giơ tay lấy mười đồng của Đường Hoan từ tay người bán hàng về, duỗi tay nhét lại vào trong túi áo cô.
Người bán hàng cũng vui vẻ mà nhận lấy sáu khối hai.
Đường Hoan băn khoăn, muốn đưa mười đồng tiền cho Hình Thúy, Hình Thúy lại nhanh nhẹn đi ra ngoài, cũng không cho cô cơ hội.
Từ sau khi Mạnh Trạch Ngữ qua đời, Đường Hoan đều đưa tất cả tiền bồi thường của nhà máy cho hai vợ chồng già. Từ đó về sau hai vợ chồng già liền sợ cô không có tiền, lén đưa tiền, lúc ra cửa còn trả tiền cho cô.
Không phải Đường Hoan chưa từng động lòng, muốn cầm số tiền kia đi mua một ngôi nhà thuộc về chính mình, tìm một nơi đặt chân cho bản thân. Nhưng mỗi khi nhớ tới đó là số tiền đánh đổi từ tính mạng của Mạnh Trạch Ngữ, cô liền cảm thấy phỏng tay.
Bọn họ chỉ mới kết hôn được một ngày, thậm chí còn chưa kịp viên phòng, chỉ có quan hệ với nhau qua tờ giấy hôn thú kia.
Mua xong đồ vật, hai người lại cùng nhau đi ăn cơm, lúc này cửa hàng bán đồ ăn sáng có không ít người ăn cơm.
Tìm một chỗ trống ngồi xuống, Đường Hoan gọi một chén tào phớ và một cây bánh quẩy. Còn Hình Thúy là một chén súp cay Hà Nam và một cái bánh nướng.
Lúc này Đường Hoan nhân lúc Hình Thúy không chú ý đã đi tính tiền trước.
Bên trên tào phớ trắng nõn có rưới nước kho đậm màu, trong nước kho có nấm hương cắt nhỏ và rong biển ngoài ra còn có đậu hủ chiên cắt sợi, lúc ăn còn nếm được thịt vụn, cực kỳ ngon miệng.
Đường Hoan chọn một cái ba lô có hình dáng khá nhỏ nhắn, có thể bỏ sách vào là được.
Bút máy thì chọn lại bút bình thường nhất, lỡ có ném hỏng cũng sẽ không đau lòng.
Cặp sách là ba đồng hơn nữa bút máy là hai khối năm, cộng thêm sách bài tập và mực nước thì tổng cộng là sáu khối hai.
Đường Hoan duỗi tay móc ra mười đồng tiền dùng để chuẩn bị nộp học phí từ trong túi áo đưa cho người bán hàng, người bán hàng cũng duỗi tay nhận lấy.
“Chờ đã, tôi có tiền lẻ.” Hình Thúy ngăn cản động tác chuẩn bị thối tiền của người bán hàng, lấy ra sáu khối hai đưa cho người bán hàng.
Đường Hoan ngăn cản: “Không cần đâu mẹ, để con trả tiền.”
“Mẹ vui vì mua đồ cho con!” Hình Thúy giơ tay lấy mười đồng của Đường Hoan từ tay người bán hàng về, duỗi tay nhét lại vào trong túi áo cô.
Người bán hàng cũng vui vẻ mà nhận lấy sáu khối hai.
Đường Hoan băn khoăn, muốn đưa mười đồng tiền cho Hình Thúy, Hình Thúy lại nhanh nhẹn đi ra ngoài, cũng không cho cô cơ hội.
Từ sau khi Mạnh Trạch Ngữ qua đời, Đường Hoan đều đưa tất cả tiền bồi thường của nhà máy cho hai vợ chồng già. Từ đó về sau hai vợ chồng già liền sợ cô không có tiền, lén đưa tiền, lúc ra cửa còn trả tiền cho cô.
Không phải Đường Hoan chưa từng động lòng, muốn cầm số tiền kia đi mua một ngôi nhà thuộc về chính mình, tìm một nơi đặt chân cho bản thân. Nhưng mỗi khi nhớ tới đó là số tiền đánh đổi từ tính mạng của Mạnh Trạch Ngữ, cô liền cảm thấy phỏng tay.
Bọn họ chỉ mới kết hôn được một ngày, thậm chí còn chưa kịp viên phòng, chỉ có quan hệ với nhau qua tờ giấy hôn thú kia.
Mua xong đồ vật, hai người lại cùng nhau đi ăn cơm, lúc này cửa hàng bán đồ ăn sáng có không ít người ăn cơm.
Tìm một chỗ trống ngồi xuống, Đường Hoan gọi một chén tào phớ và một cây bánh quẩy. Còn Hình Thúy là một chén súp cay Hà Nam và một cái bánh nướng.
Lúc này Đường Hoan nhân lúc Hình Thúy không chú ý đã đi tính tiền trước.
Bên trên tào phớ trắng nõn có rưới nước kho đậm màu, trong nước kho có nấm hương cắt nhỏ và rong biển ngoài ra còn có đậu hủ chiên cắt sợi, lúc ăn còn nếm được thịt vụn, cực kỳ ngon miệng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.