Xuyên Đến Năm 80, Quả Phụ Xinh Đẹp Tái Hôn Với Sĩ Quan Đại Bá Ca
Chương 41: Giấu Giếm 2
Tái Cật Nhất Chước Nhi
19/04/2024
Nghe ra Đường Hoan không muốn nói đến những chuyện đó, Phùng Tư Tư lại thay đổi sang vấn đề khác: “Vậy chồng của cậu bao nhiêu tuổi? Anh ấy có đối xử tốt với cậu hay không?”
Không biết nên trả lời vấn đề này như thế nào, Đường Hoan cúi đầu nhìn chân, hôm nay cô vẫn mang giày xăng đan của ngày hôm qua, chỗ bị ma sát ngày hôm qua vẫn tiếp tục đau.
Cô hiểu rõ cảm giác bị người khác cô lập, nếu nói bản thân mình là quả phụ có chồng đã qua đời, thì không biết Tư Tư có tiếp tục làm bạn với cô không?
Lỡ như chuyện này bị tất cả mọi người biết được…
Nhớ tới lúc cô ngồi ở trên xe lăn bị bạn học chê cười ở sau lưng, chỉ chỉ trỏ trỏ, Đường Hoan không mở miệng nổi.
Thấy Đường Hoan đột nhiên cúi đầu không nói lời nào, Phùng Tư Tư ngồi xổm xuống ngửa đầu nhìn cô: “Làm sao vậy? Có phải anh ấy không đối xử tốt với cậu đúng không?”
Đối mặt với ánh mắt quan tâm của Phùng Tư Tư, Đường Hoan chỉ lẩm bẩm ra mấy chữ: “Anh ấy khá tốt.”
Cô là người nhát gan, là người nhát gan ngay cả một lời nói thật cũng không dám nói.
Chờ sau khi thi đại học xong cô sẽ nói thật, cô sẽ dạy Phùng Tư Tư học tiếng Anh trước, đến lúc đó chẳng sợ Phùng Tư Tư không muốn làm bạn tốt với cô, thì ít nhất giữa hai người vẫn có chút thu hoạch.
Cô cũng không muốn gạt người, cô chỉ là chưa từng có bạn bè…
“Đi, mình đưa cậu đến nhà ăn mua trứng gà ăn.” Phùng Tư Tư đứng lên, nắm Đường Hoan đi tới nhà ăn.
Cô ấy không tin lời Đường Hoan nói chồng mình khá tốt, nếu thật sự là khá tốt, sao cả nửa ngày cô lại không nói được lời nào?
Có khả năng chị em tốt của cô ấy ở trong nhà vẫn là người đáng thương bị chồng ghét bỏ!
Không sao! Chị em tốt của mình thì mình tự thương, Hoan Hoan gầy như vậy, có lẽ buổi sáng cũng chưa ăn cơm, bước đầu tiên nuôi dưỡng chị em tốt, chính là mua cho cô ăn trước.
Hai cái trứng gà là năm phần tiền, đây là món ăn được xếp vào hàng đắt nhất nhà ăn, Phùng Tư Tư nhét hết hai cái trứng gà vào trong tay Đường Hoan: “Cậu xem cậu gầy kìa! Có phải ngày thường ở nhà ăn cơm cũng không đủ no đúng không?”
Cầm hai cái trứng gà, Đường Hoan giải thích: “Không có, ngày thường mình ăn rất nhiều!”
Lượng cơm của cô còn nhiều hơn mẹ chồng, nhưng ăn mãi cũng không mập lên được.
Lúc hai người rời khỏi nhà ăn để trở lại phòng học, còn chưa đánh chuông vào lớp.
Không biết nên trả lời vấn đề này như thế nào, Đường Hoan cúi đầu nhìn chân, hôm nay cô vẫn mang giày xăng đan của ngày hôm qua, chỗ bị ma sát ngày hôm qua vẫn tiếp tục đau.
Cô hiểu rõ cảm giác bị người khác cô lập, nếu nói bản thân mình là quả phụ có chồng đã qua đời, thì không biết Tư Tư có tiếp tục làm bạn với cô không?
Lỡ như chuyện này bị tất cả mọi người biết được…
Nhớ tới lúc cô ngồi ở trên xe lăn bị bạn học chê cười ở sau lưng, chỉ chỉ trỏ trỏ, Đường Hoan không mở miệng nổi.
Thấy Đường Hoan đột nhiên cúi đầu không nói lời nào, Phùng Tư Tư ngồi xổm xuống ngửa đầu nhìn cô: “Làm sao vậy? Có phải anh ấy không đối xử tốt với cậu đúng không?”
Đối mặt với ánh mắt quan tâm của Phùng Tư Tư, Đường Hoan chỉ lẩm bẩm ra mấy chữ: “Anh ấy khá tốt.”
Cô là người nhát gan, là người nhát gan ngay cả một lời nói thật cũng không dám nói.
Chờ sau khi thi đại học xong cô sẽ nói thật, cô sẽ dạy Phùng Tư Tư học tiếng Anh trước, đến lúc đó chẳng sợ Phùng Tư Tư không muốn làm bạn tốt với cô, thì ít nhất giữa hai người vẫn có chút thu hoạch.
Cô cũng không muốn gạt người, cô chỉ là chưa từng có bạn bè…
“Đi, mình đưa cậu đến nhà ăn mua trứng gà ăn.” Phùng Tư Tư đứng lên, nắm Đường Hoan đi tới nhà ăn.
Cô ấy không tin lời Đường Hoan nói chồng mình khá tốt, nếu thật sự là khá tốt, sao cả nửa ngày cô lại không nói được lời nào?
Có khả năng chị em tốt của cô ấy ở trong nhà vẫn là người đáng thương bị chồng ghét bỏ!
Không sao! Chị em tốt của mình thì mình tự thương, Hoan Hoan gầy như vậy, có lẽ buổi sáng cũng chưa ăn cơm, bước đầu tiên nuôi dưỡng chị em tốt, chính là mua cho cô ăn trước.
Hai cái trứng gà là năm phần tiền, đây là món ăn được xếp vào hàng đắt nhất nhà ăn, Phùng Tư Tư nhét hết hai cái trứng gà vào trong tay Đường Hoan: “Cậu xem cậu gầy kìa! Có phải ngày thường ở nhà ăn cơm cũng không đủ no đúng không?”
Cầm hai cái trứng gà, Đường Hoan giải thích: “Không có, ngày thường mình ăn rất nhiều!”
Lượng cơm của cô còn nhiều hơn mẹ chồng, nhưng ăn mãi cũng không mập lên được.
Lúc hai người rời khỏi nhà ăn để trở lại phòng học, còn chưa đánh chuông vào lớp.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.