Xuyên Đến Thập Niên 60: Lén Lút Làm Ruộng Và Kiếm Thật Nhiều Tiền
Chương 24: Hái Rau Dại (3)
Dư Nhiên Tự Ngã
26/08/2024
Hai cô em gái cãi nhau ầm ĩ suốt đường đi, nơi đến là dưới chân một ngọn núi nhỏ.
Thời điểm bọn họ đến, đã có top 3 top 5 người ở chân núi gần đó, đang đi tới đi lui trên sườn núi. Trong khoảng thời gian này, Từ Hi cố nén nỗi xấu hổ mà hỏi hai chị em về các loại rau dại ăn được. Không còn cách nào khác, bản thân nguyên chủ cũng không nắm kỹ năng này.
Rau dại rừng mùa này có rất nhiều chủng loại nhưng không tươi bằng mùa xuân, có tỏi rừng, cải cúc dại, mã đề, bồ công anh.
Từ Hi chọn lọc tìm kiếm những ngọn hoa tỏi non, vì đây là loại rau dại duy nhất cô từng ăn ở kiếp trước khi cùng bố mẹ đến một trang trại. Cô vẫn còn ấn tượng bởi mùi thơm đó sâu sắc.
Kết quả, lấy mỹ thực làm động lực, càng tìm càng hưng phấn một đường đến đỉnh núi, còn phát hiện mấy cây hạt dẻ, cây ăn quả không biết tên. Giờ đây cô đã có thể bình tĩnh đối mặt với cây hạt dẻ, thẩm chí còn muốn hái quả.
Cây hạt dẻ rừng đã bị hái sạch rồi, chỉ còn lại vài quả cầu gai rải rác trên cành cây, không biết là bị sót hay vẫn chưa chín.
Từ Hi tìm một cành cây dài làm dụng cụ, nhẹ nhàng bỏ túi mười mấy cân hạt dẻ, phần còn lại để lại cho bọn trẻ trong thôn đến săn bảo vật.
Nhìn thấy hạt dẻ đã chiếm hơn nửa sọt tre, Từ Hi càng kiên định quyết tâm thăm dò núi sâu.
Hôm nay có hơi muộn, mùa này rắn, côn trùng, chuột và kiến hoạt động mạnh hơn nên cần chuẩn bị một số dụng cụ, quan trọng nhất là cô mù đường, khả năng định hướng kém, nếu lạc vào núi sâu rừng già là rất nguy hiểm, trước tiên cần phải biết rõ địa hình đã.
Khi hai chị em đến tìm, Từ Hi còn rất cảm động, nhanh chóng bình tĩnh lại, giải thích lý do tại sao lại đi xa khỏi tiểu đội, còn dâng lên hai cân hạt dẻ như một lời xin lỗi, mới làm hai cô em gái ngừng lải nhải hỏi chuyện.
Chị gái Tiểu Hoa cũng phiền não, chị Hiểu Nguyệt dường như không để lời nói của cô ấy trong lòng. Một người bạn của cô ấy đã lén lút vào núi và mất mạng nên họ thường chỉ đến những nơi quen thuộc, nhìn bộ dáng của chị Hiểu Nguyệt, Tiểu Hoa hạ quyết tâm làm cô ý thức được tính nghiêm trọng của sự việc.
Quả nhiên trên đường trở về, Từ Hi lại bị cô em họ nghiêm túc nêu một ví dụ khác, đồng thời dặn dò cô những điều cần chú ý khi vào núi, cho đến khi về đến nhà mới rời đi.
Mặc dù miệng Từ Hi đáp lại ậm ừ, nhưng khóe miệng luôn nhếch lên, dù ở thời địa nào, sự quan tâm chân thành luôn khiến lòng người ấm áp.
Tất nhiên, mẹ kế và hai đứa em trai ở nhà không dễ thương bằng các em gái.
Thời điểm bọn họ đến, đã có top 3 top 5 người ở chân núi gần đó, đang đi tới đi lui trên sườn núi. Trong khoảng thời gian này, Từ Hi cố nén nỗi xấu hổ mà hỏi hai chị em về các loại rau dại ăn được. Không còn cách nào khác, bản thân nguyên chủ cũng không nắm kỹ năng này.
Rau dại rừng mùa này có rất nhiều chủng loại nhưng không tươi bằng mùa xuân, có tỏi rừng, cải cúc dại, mã đề, bồ công anh.
Từ Hi chọn lọc tìm kiếm những ngọn hoa tỏi non, vì đây là loại rau dại duy nhất cô từng ăn ở kiếp trước khi cùng bố mẹ đến một trang trại. Cô vẫn còn ấn tượng bởi mùi thơm đó sâu sắc.
Kết quả, lấy mỹ thực làm động lực, càng tìm càng hưng phấn một đường đến đỉnh núi, còn phát hiện mấy cây hạt dẻ, cây ăn quả không biết tên. Giờ đây cô đã có thể bình tĩnh đối mặt với cây hạt dẻ, thẩm chí còn muốn hái quả.
Cây hạt dẻ rừng đã bị hái sạch rồi, chỉ còn lại vài quả cầu gai rải rác trên cành cây, không biết là bị sót hay vẫn chưa chín.
Từ Hi tìm một cành cây dài làm dụng cụ, nhẹ nhàng bỏ túi mười mấy cân hạt dẻ, phần còn lại để lại cho bọn trẻ trong thôn đến săn bảo vật.
Nhìn thấy hạt dẻ đã chiếm hơn nửa sọt tre, Từ Hi càng kiên định quyết tâm thăm dò núi sâu.
Hôm nay có hơi muộn, mùa này rắn, côn trùng, chuột và kiến hoạt động mạnh hơn nên cần chuẩn bị một số dụng cụ, quan trọng nhất là cô mù đường, khả năng định hướng kém, nếu lạc vào núi sâu rừng già là rất nguy hiểm, trước tiên cần phải biết rõ địa hình đã.
Khi hai chị em đến tìm, Từ Hi còn rất cảm động, nhanh chóng bình tĩnh lại, giải thích lý do tại sao lại đi xa khỏi tiểu đội, còn dâng lên hai cân hạt dẻ như một lời xin lỗi, mới làm hai cô em gái ngừng lải nhải hỏi chuyện.
Chị gái Tiểu Hoa cũng phiền não, chị Hiểu Nguyệt dường như không để lời nói của cô ấy trong lòng. Một người bạn của cô ấy đã lén lút vào núi và mất mạng nên họ thường chỉ đến những nơi quen thuộc, nhìn bộ dáng của chị Hiểu Nguyệt, Tiểu Hoa hạ quyết tâm làm cô ý thức được tính nghiêm trọng của sự việc.
Quả nhiên trên đường trở về, Từ Hi lại bị cô em họ nghiêm túc nêu một ví dụ khác, đồng thời dặn dò cô những điều cần chú ý khi vào núi, cho đến khi về đến nhà mới rời đi.
Mặc dù miệng Từ Hi đáp lại ậm ừ, nhưng khóe miệng luôn nhếch lên, dù ở thời địa nào, sự quan tâm chân thành luôn khiến lòng người ấm áp.
Tất nhiên, mẹ kế và hai đứa em trai ở nhà không dễ thương bằng các em gái.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.