Xuyên Đến Thập Niên 60, Mỹ Nhân Cổ Đại Gả Cho Quân Ca Cao Lãnh
Chương 9:
Thứ Lộ
19/08/2024
Các xã viên gần như lũ lượt kéo nhau đi xem náo nhiệt, hưởng chút không khí vui vẻ.
Khi chồng của Tưởng Dung là Tần Vũ đạp xe đạp Phượng Hoàng đến đón dâu, chở Tưởng Dung đi một vòng quanh đội sản xuất, sự ngưỡng mộ của mọi người dành cho Tưởng Dung đã lên đến đỉnh điểm.
Đó là xe đạp Phượng Hoàng đấy, cả cái xã này chỉ có hai chiếc, ai mà chẳng thèm muốn?
Ôn Ninh đứng trước cửa nhà cũng nhìn đến ngây người.
Cô không phải là ghen tị với Tưởng Dung, mà là cảm thấy kinh ngạc với cái thứ gọi là xe đạp Phượng Hoàng này.
Tại sao hai cái bánh xe ấy lại có thể chạy bon bon như bay vậy, còn nhanh hơn cả xe ngựa của triều Đại Lương.
Xem ra, mặc dù nơi này nghèo khó, nhưng cũng có rất nhiều thứ kỳ diệu.
Xem náo nhiệt một lúc, chỉ có chiếc xe đạp Phượng Hoàng khiến cô kinh ngạc, Ôn Ninh thấy Tưởng Dung được chở về, nhận được vô số lời khen ngợi của bà con lối xóm, chỉ cảm thấy vô cùng nhàm chán, hôn lễ ở đây còn thua xa thời đại của cô, bèn xoay người trở về phòng.
Tưởng Dung mặc bộ quần áo đỏ rực được may từ vải đỏ mua ở hợp tác xã cung ứng cười rạng rỡ như hoa, liếc mắt nhìn thấy con ngốc Ôn Ninh rời đi, trong lòng cảm thấy vô cùng thoải mái.
Trong lòng Tưởng Dung tràn đầy đắc ý, cô ta quay sang cô gái trạc tuổi bên cạnh: “Diễm Hồng, chắc chắn là Ninh Ninh trong lòng khó chịu nên mới về phòng, nhớ đến chồng cô ấy rồi, chồng cô ấy lâu nay vẫn chưa về, haiz… Cô đi xem Ninh Ninh thế nào giúp tôi với.”
Được cô ta nhắc nhở, mọi người lại so sánh Tưởng Dung đang được sống trong vinh hoa phú quý với Ôn Ninh hiện tại sa cơ lỡ vận, còn khen cô ta trong ngày vui của mình vẫn luôn quan tâm đến chị em tốt.
Tưởng Dung khiêm tốn đáp: “Đó là lẽ đương nhiên, chúng tôi là bạn tốt mà.”
Tưởng Dung cùng tân lang Tần Vũ đắc ý nhìn người châm pháo, tiếng pháo nổ ran vang lên báo hiệu hôn lễ chính thức bắt đầu, xen lẫn trong tiếng pháo nổ giòn giã là tiếng động cơ gầm rú.
Mọi người đồng loạt quay đầu lại, chỉ thấy trên con đường nhỏ của đội sản xuất, một chiếc xe Jeep quân dụng đang chậm rãi tiến đến, những người dân chưa từng nhìn thấy chiếc xe Jeep bốn bánh bao giờ liền sáng mắt lên.
“Xe gì đây! To quá!”
“Ngầu quá, còn oai hơn cả xe đạp Thống Nhất nhiều!”
Sắc mặt Tưởng Dung sa sầm, không biết tại sao nơi khỉ ho cò gáy này lại xuất hiện một thứ đồ vật khổng lồ như vậy.
Chiếc xe Jeep dừng lại giữa nhà họ Ôn và nhà họ Tưởng, cửa xe mở ra, mọi người nhao nhao thò đầu nhìn vào, chỉ thấy một người đàn ông cao lớn mặc quân phục màu xanh ô liu, dáng người thẳng tắp, khí chất đường hoàng bước xuống xe.
Thiết Đản, cháu trai nhà họ Ôn ngây người nhìn chằm chằm người đàn ông cao lớn kia mấy lần, đột nhiên nhớ ra điều gì đó, liền chạy như bay về phía người nhà.
“Bà nội, cô út, dượng út về rồi!”
Ôn Ninh đang nghỉ ngơi trong phòng, chỉ cảm thấy hôn lễ của thời đại này thật vô vị, quá đỗi giản dị.
Cô nhớ năm mình mười lăm tuổi, mẫu thân vừa chải tóc vừa nói muốn chọn cho cô một vị phu quân tốt, Ôn Ninh không muốn qua loa, nhất định phải chọn người vừa ý mình, không muốn cha mẹ nhúng tay vào, mẫu thân cũng cười nói đồng ý.
Chỉ là không biết cha mẹ hiện giờ ra sao, niềm an ủi duy nhất chính là trong nhà huynh đệ tỷ muội đông đúc, dù cô không còn, ít ra còn có người khác bầu bạn.
Nghĩ đến đây cô lại thấy khó chịu trong lòng, lông mi Ôn Ninh khẽ run, cố kìm nén cảm giác khó chịu đó.
Dù là vì bản thân hay vì gia đình, cô cũng phải sống thật tốt ở đây.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.