Xuyên Đến Thập Niên 60, Mỹ Nhân Cổ Đại Gả Cho Quân Ca Cao Lãnh
Chương 685: Cổ Đại Ngoại Truyện 1
Thứ Lộ
11/09/2024
Năm Cảnh Thân thứ chín, hoàng cung Đại Lương.
Đêm xuân, mưa phùn gió bấc, những hạt mưa to bằng hạt đậu rơi xuống lầu Lang Hoàn, cung nhân vội vã bước đi trên hành lang, không một tiếng động.
Đêm nay vốn là đêm yến tiệc linh đình, ngày vui của Đại Lương triều khoản đãi sứ thần nước Hạc Lai, hai nước đình chiến, ký kết hiệp định, cùng nhau chung hưởng thái bình thịnh trị, nào ngờ đâu giữa yến tiệc lại có thích khách đột ngột hành thích, khiến cả đại điện náo loạn.
"Con có bị hoảng sợ không?", Thái hậu dung nhan phúc hậu, an ủi cô gái trẻ bên cạnh.
Nàng khẽ lắc đầu, trâm cài tóc bằng ngọc bích theo đó mà rung lên, tua rua buông xuống như sắp rơi, viên ngọc trai óng ánh căng mọng treo ở đuôi cũng lay động theo, viên ngọc trai trong suốt như nước, ánh lên sắc trắng mịn như màu vỏ sò, mỗi lần lắc đều phản chiếu dung mạo xinh đẹp của nàng.
Lông mày lá liễu, đôi mắt phượng hơi nhướng lên, hàng mi dài thanh tú như nét vẽ trên núi xa, đôi môi đỏ mọng điểm trên khuôn mặt trắng như tuyết, ánh mắt long lanh như sao sa.
“Thái Hậu, con không sao ạ.” Người vừa đáp lời chính là Quận chúa của Đại Lương triều, tiểu thư của phủ Trấn Quốc Công - Ôn Ninh.
Ôn Ninh vốn được mời vào cung dự tiệc, vậy mà mới một khắc trước đã phải trải qua giây phút ngàn cân treo sợi tóc.
Nước Hạc Lai và Đại Lương triều là hai nước láng giềng, nhiều năm trước, nước Hạc Lai nhiều lần xâm phạm Đại Lương, tàn hại dân chúng, chiếm giữ thành trì, khí thế vô cùng ngạo mạn.
Cho đến mấy năm nay, vị Đại tướng quân tài ba của Đại Lương là Lục Thành dẫn binh xuất chinh, đánh cho quân Hạc Lai đại bại, Hoàng đế nước Hạc Lai chỉ còn cách cầu hòa, không còn véo von như trước, phái cử chính hoàng tử làm sứ thần, mang theo vàng bạc trân bảo đến xin hòa.
Sau khi đã thảo luận xong, hai bên đình chiến, đêm nay ca nhạc vang trời, nhộn nhịp hết sức.
Nhưng ngay lúc hai nước đang vui vẻ, tên thuộc hạ đi cùng sứ thần Hạc Lai đột nhiên hành thích, một thanh kiếm dài nhắm thẳng vào Hoàng đế giữa yến tiệc.
Nhưng xung quanh Hoàng đế có rất nhiều người hộ vệ, lúc này không thể ra tay được, hắn ta chỉ còn cách thay đổi mục tiêu.
Lúc này, vị Quận chúa được sủng ái nhất Đại Lương triều, tiểu thư của phủ Trấn Quốc Công, Ôn Ninh, cũng ở trong đó, trong lúc hỗn loạn đã trở thành mục tiêu của tên thích khách.
Đao kiếm không có mắt, Ôn Ninh năm nay mười tám tuổi từ nhỏ đã được nuông chiều từ bé, chưa từng gặp phải hiểm nguy, lúc này nhìn thấy ánh đao lạnh lùng, chỉ cảm thấy đại nạn đang ập đến.
Ngay khi lưỡi kiếm sắc bén đang lao thẳng về phía Ôn Ninh, bỗng nhiên từ trên cao nhảy xuống một người đàn ông mặc một bộ giáp, tay phải tấn công vào cổ tay tên thích khách, dùng sức mạnh khiến hắn ta rơi kiếm, tay trái ôm lấy eo Ôn Ninh, xoay người hai vòng đem nàng ra khỏi vùng nguy hiểm.
Đêm xuân, mưa phùn gió bấc, những hạt mưa to bằng hạt đậu rơi xuống lầu Lang Hoàn, cung nhân vội vã bước đi trên hành lang, không một tiếng động.
Đêm nay vốn là đêm yến tiệc linh đình, ngày vui của Đại Lương triều khoản đãi sứ thần nước Hạc Lai, hai nước đình chiến, ký kết hiệp định, cùng nhau chung hưởng thái bình thịnh trị, nào ngờ đâu giữa yến tiệc lại có thích khách đột ngột hành thích, khiến cả đại điện náo loạn.
"Con có bị hoảng sợ không?", Thái hậu dung nhan phúc hậu, an ủi cô gái trẻ bên cạnh.
Nàng khẽ lắc đầu, trâm cài tóc bằng ngọc bích theo đó mà rung lên, tua rua buông xuống như sắp rơi, viên ngọc trai óng ánh căng mọng treo ở đuôi cũng lay động theo, viên ngọc trai trong suốt như nước, ánh lên sắc trắng mịn như màu vỏ sò, mỗi lần lắc đều phản chiếu dung mạo xinh đẹp của nàng.
Lông mày lá liễu, đôi mắt phượng hơi nhướng lên, hàng mi dài thanh tú như nét vẽ trên núi xa, đôi môi đỏ mọng điểm trên khuôn mặt trắng như tuyết, ánh mắt long lanh như sao sa.
“Thái Hậu, con không sao ạ.” Người vừa đáp lời chính là Quận chúa của Đại Lương triều, tiểu thư của phủ Trấn Quốc Công - Ôn Ninh.
Ôn Ninh vốn được mời vào cung dự tiệc, vậy mà mới một khắc trước đã phải trải qua giây phút ngàn cân treo sợi tóc.
Nước Hạc Lai và Đại Lương triều là hai nước láng giềng, nhiều năm trước, nước Hạc Lai nhiều lần xâm phạm Đại Lương, tàn hại dân chúng, chiếm giữ thành trì, khí thế vô cùng ngạo mạn.
Cho đến mấy năm nay, vị Đại tướng quân tài ba của Đại Lương là Lục Thành dẫn binh xuất chinh, đánh cho quân Hạc Lai đại bại, Hoàng đế nước Hạc Lai chỉ còn cách cầu hòa, không còn véo von như trước, phái cử chính hoàng tử làm sứ thần, mang theo vàng bạc trân bảo đến xin hòa.
Sau khi đã thảo luận xong, hai bên đình chiến, đêm nay ca nhạc vang trời, nhộn nhịp hết sức.
Nhưng ngay lúc hai nước đang vui vẻ, tên thuộc hạ đi cùng sứ thần Hạc Lai đột nhiên hành thích, một thanh kiếm dài nhắm thẳng vào Hoàng đế giữa yến tiệc.
Nhưng xung quanh Hoàng đế có rất nhiều người hộ vệ, lúc này không thể ra tay được, hắn ta chỉ còn cách thay đổi mục tiêu.
Lúc này, vị Quận chúa được sủng ái nhất Đại Lương triều, tiểu thư của phủ Trấn Quốc Công, Ôn Ninh, cũng ở trong đó, trong lúc hỗn loạn đã trở thành mục tiêu của tên thích khách.
Đao kiếm không có mắt, Ôn Ninh năm nay mười tám tuổi từ nhỏ đã được nuông chiều từ bé, chưa từng gặp phải hiểm nguy, lúc này nhìn thấy ánh đao lạnh lùng, chỉ cảm thấy đại nạn đang ập đến.
Ngay khi lưỡi kiếm sắc bén đang lao thẳng về phía Ôn Ninh, bỗng nhiên từ trên cao nhảy xuống một người đàn ông mặc một bộ giáp, tay phải tấn công vào cổ tay tên thích khách, dùng sức mạnh khiến hắn ta rơi kiếm, tay trái ôm lấy eo Ôn Ninh, xoay người hai vòng đem nàng ra khỏi vùng nguy hiểm.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.