Xuyên Đến Thập Niên 70: Kiều Khí Thanh Niên Trí Thức Mang Không Gian Dưỡng Tam Oa
Chương 12:
Nhiếp Diễm Diễm
22/11/2024
Để mặc cho Đại Oa và Nhị Oa tự mình làm điệu, Lý Thính Vân mang chỗ nước tắm còn lại của hai đứa ra tưới cho vườn rau ở sau sân.
Nước tắm này là lấy từ nước linh tuyền trong không gian, không được lãng phí, dùng để tưới rau cũng tốt.
Tưới xong rau, cô mang chậu tắm cất trở lại trong không gian.
Nhìn sang Tam Oa, Tam Oa đang rầm rì, có vẻ sắp tỉnh dậy.
Nói thật, một ngày nay bận rộn vất vả, cô quả thực có chút mệt mỏi.
Lúc còn ở hiện đại, dựa vào tài sản thừa kế mà cha mẹ để lại, cả đời cô không cần lo chuyện ăn mặc.
Khi chán ở nhà, cô chỉ cần ra ngoài dạo một vòng, hoặc ở nhà chơi.
Cô đã rất lâu rồi không đi làm, ngay ngày đầu tiên xuyên đến đây đã bận rộn hết việc này đến việc khác.
Buổi tối cô muốn làm biếng một chút.
Cô lấy từ trong không gian ra nồi canh gà và sườn kho tàu đã nấu sẵn từ trước, còn lấy thêm một món trứng chiên hẹ.
Những món ăn này và cơm trắng đều còn nóng hổi, tỏa hương thơm ngào ngạt.
Sau khi Tam Oa tỉnh dậy, thấy tâm trạng thằng bé vẫn tốt, Lý Thính Vân cho nó uống chút nước, nghĩ lát nữa sẽ cho bú sữa.
Cô lấy từ trong không gian ra mấy tấm thẻ màu sắc sặc sỡ, giơ trước mặt Tam Oa để trêu đùa thằng bé.
Tam Oa rõ ràng rất thích những tấm thẻ màu này, bàn tay bé xíu nắm chặt không buông, cái miệng nhỏ ê a không biết đang nói gì.
Đùa với Tam Oa một lúc, Lý Thính Vân cho thằng bé bú sữa, ngẩng đầu nhìn ra sân, Đại Oa và Nhị Oa vẫn còn đang làm điệu, hai đứa tranh nhau soi gương không ngừng.
“Đại oa,” Lý Thính Vân ôm tam oa ra, hướng Đại oa nói, “Con và em trai đi gọi ông bà nội trở về ăn cơm đi.”
Đại Oa được lệnh, vẫn còn đang phấn khởi vì mặc quần áo mới, vui vẻ gật đầu.
Nhị Oa nhìn dáng vẻ rõ ràng là một kẻ ham ăn, vừa nghe đến ăn cơm, lập tức nuốt nước miếng, hỏi, "Mẹ, bữa tối nay sẽ ngon lắm đúng không ạ?"
Lý Thính Vân cười nói, “Mẹ bảo đảm, so với bữa trưa nay còn ăn ngon hơn".
Đại oa Nhị Oa hoan hô một tiếng, ngay sau đó chạy đi gọi ông bà nội.
Hai chị em muốn gọi ông bà về cùng nhau ăn bữa cơm ngon nhất.
Đúng lúc ấy, tiếng còi báo tan ca vang lên, cha Dịch và mẹ Dịch làm việc cả ngày, quả thật rất mệt và khát, lưng còng xuống suốt một ngày khiến họ gần như không đứng thẳng lên được.
"Ông nội, bà nội ơi"
Hai giọng trẻ con lanh lảnh đồng thời vang lên.
Những người dân làng đang chuẩn bị tan ca đều chú ý đến tiếng gọi này, hướng mắt nhìn về phía âm thanh truyền đến.
Có người kinh ngạc nói: "Nhà lão Dịch, kia chẳng phải là hai đứa nhỏ của nhà thằng bà sao? Hôm nay ăn mặc trông tây quá."
Cha Dịch nghe vậy, lập tức nhìn kỹ.
Vừa nhìn, ông liền trợn tròn mắt đầy kinh ngạc.
Hai đứa trẻ bình thường bẩn thỉu lấm lem như người rừng, giờ đây lại ăn mặc như công tử tiểu thư nhà thành thị, trông tinh tươm hẳn.
Những bộ quần áo và váy vóc này kiểu dáng đều là những thứ họ chưa từng thấy bao giờ.
Con dâu ba vốn không thích lũ trẻ nhà họ Dịch mà, giờ sao lại đột nhiên tốt lên thế này? Còn chịu chi tiền mua quần áo mới cho bọn nhỏ nữa?
Cha Dịch và mẹ Dịch nhìn nhau, đều thấy sự ngạc nhiên trong mắt đối phương.
Lúc này, Đại Oa và Nhị Oa đã chạy đến trước mặt, thở hổn hển nói với cha Dịch và mẹ Dịch: "Ông ơi, bà ơi, mẹ bảo hai đứa cháu đến gọi ông bà về ăn cơm."
Đợi Đại Oa đến gần, mẹ Dịch mới nhìn rõ, trên người Đại Oa không chỉ có chiếc váy đẹp, mà tóc còn cài chiếc nơ bướm rất xinh.
Mỗi lần chạy, chiếc nơ lại đung đưa theo, trông vô cùng bắt mắt.
Đại Oa và Nhị Oa ăn mặc gọn gàng lại hợp thời trang, đứng ở lối về nhà nói chuyện với cha Dịch và mẹ Dịch, khiến đa số dân làng tan ca đều chú ý đến hai đứa trẻ hôm nay ăn mặc không giống mọi khi.
Nước tắm này là lấy từ nước linh tuyền trong không gian, không được lãng phí, dùng để tưới rau cũng tốt.
Tưới xong rau, cô mang chậu tắm cất trở lại trong không gian.
Nhìn sang Tam Oa, Tam Oa đang rầm rì, có vẻ sắp tỉnh dậy.
Nói thật, một ngày nay bận rộn vất vả, cô quả thực có chút mệt mỏi.
Lúc còn ở hiện đại, dựa vào tài sản thừa kế mà cha mẹ để lại, cả đời cô không cần lo chuyện ăn mặc.
Khi chán ở nhà, cô chỉ cần ra ngoài dạo một vòng, hoặc ở nhà chơi.
Cô đã rất lâu rồi không đi làm, ngay ngày đầu tiên xuyên đến đây đã bận rộn hết việc này đến việc khác.
Buổi tối cô muốn làm biếng một chút.
Cô lấy từ trong không gian ra nồi canh gà và sườn kho tàu đã nấu sẵn từ trước, còn lấy thêm một món trứng chiên hẹ.
Những món ăn này và cơm trắng đều còn nóng hổi, tỏa hương thơm ngào ngạt.
Sau khi Tam Oa tỉnh dậy, thấy tâm trạng thằng bé vẫn tốt, Lý Thính Vân cho nó uống chút nước, nghĩ lát nữa sẽ cho bú sữa.
Cô lấy từ trong không gian ra mấy tấm thẻ màu sắc sặc sỡ, giơ trước mặt Tam Oa để trêu đùa thằng bé.
Tam Oa rõ ràng rất thích những tấm thẻ màu này, bàn tay bé xíu nắm chặt không buông, cái miệng nhỏ ê a không biết đang nói gì.
Đùa với Tam Oa một lúc, Lý Thính Vân cho thằng bé bú sữa, ngẩng đầu nhìn ra sân, Đại Oa và Nhị Oa vẫn còn đang làm điệu, hai đứa tranh nhau soi gương không ngừng.
“Đại oa,” Lý Thính Vân ôm tam oa ra, hướng Đại oa nói, “Con và em trai đi gọi ông bà nội trở về ăn cơm đi.”
Đại Oa được lệnh, vẫn còn đang phấn khởi vì mặc quần áo mới, vui vẻ gật đầu.
Nhị Oa nhìn dáng vẻ rõ ràng là một kẻ ham ăn, vừa nghe đến ăn cơm, lập tức nuốt nước miếng, hỏi, "Mẹ, bữa tối nay sẽ ngon lắm đúng không ạ?"
Lý Thính Vân cười nói, “Mẹ bảo đảm, so với bữa trưa nay còn ăn ngon hơn".
Đại oa Nhị Oa hoan hô một tiếng, ngay sau đó chạy đi gọi ông bà nội.
Hai chị em muốn gọi ông bà về cùng nhau ăn bữa cơm ngon nhất.
Đúng lúc ấy, tiếng còi báo tan ca vang lên, cha Dịch và mẹ Dịch làm việc cả ngày, quả thật rất mệt và khát, lưng còng xuống suốt một ngày khiến họ gần như không đứng thẳng lên được.
"Ông nội, bà nội ơi"
Hai giọng trẻ con lanh lảnh đồng thời vang lên.
Những người dân làng đang chuẩn bị tan ca đều chú ý đến tiếng gọi này, hướng mắt nhìn về phía âm thanh truyền đến.
Có người kinh ngạc nói: "Nhà lão Dịch, kia chẳng phải là hai đứa nhỏ của nhà thằng bà sao? Hôm nay ăn mặc trông tây quá."
Cha Dịch nghe vậy, lập tức nhìn kỹ.
Vừa nhìn, ông liền trợn tròn mắt đầy kinh ngạc.
Hai đứa trẻ bình thường bẩn thỉu lấm lem như người rừng, giờ đây lại ăn mặc như công tử tiểu thư nhà thành thị, trông tinh tươm hẳn.
Những bộ quần áo và váy vóc này kiểu dáng đều là những thứ họ chưa từng thấy bao giờ.
Con dâu ba vốn không thích lũ trẻ nhà họ Dịch mà, giờ sao lại đột nhiên tốt lên thế này? Còn chịu chi tiền mua quần áo mới cho bọn nhỏ nữa?
Cha Dịch và mẹ Dịch nhìn nhau, đều thấy sự ngạc nhiên trong mắt đối phương.
Lúc này, Đại Oa và Nhị Oa đã chạy đến trước mặt, thở hổn hển nói với cha Dịch và mẹ Dịch: "Ông ơi, bà ơi, mẹ bảo hai đứa cháu đến gọi ông bà về ăn cơm."
Đợi Đại Oa đến gần, mẹ Dịch mới nhìn rõ, trên người Đại Oa không chỉ có chiếc váy đẹp, mà tóc còn cài chiếc nơ bướm rất xinh.
Mỗi lần chạy, chiếc nơ lại đung đưa theo, trông vô cùng bắt mắt.
Đại Oa và Nhị Oa ăn mặc gọn gàng lại hợp thời trang, đứng ở lối về nhà nói chuyện với cha Dịch và mẹ Dịch, khiến đa số dân làng tan ca đều chú ý đến hai đứa trẻ hôm nay ăn mặc không giống mọi khi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.