Chương 48:
Căng Dĩ
09/10/2024
Lâm Tạ hơi nhướng mày, đi đến bên người Thời Dư vỗ vai cô: “Không tệ, nhiệm vụ sau cố gắng hơn.”
Thời Dư: “....”
Hiện tại cô nói gặp nguy hiểm rất lớn đến mức mạng chưa chắc giữ được thì còn kịp không?
Lâm Tạ giả vờ như không thấy cô muốn đổi lời, vẻ mặt vui vẻ đi ra ngoài.
Lâm Tạ đi chưa được hai bước, thì có thông báo từ trí não, người khác nhìn không thấy trên trí não của anh có cái gì, chỉ thấy khuôn mặt vui vẻ trở thành nghiêm túc, sau đó nhanh chóng đi ra ngoài.
Mọi người nhìn anh ta rời đi, hai mặt nhìn nhau, đúng lúc tới lượt bọn họ đăng ký vật tư, đành đi lên giao túi không gian của mình giao cho nhân viên đăng ký.
Thời Dư quay đầu lại, thì thấy anh trai nhỏ Lạc Hạ Từ lạnh lùnh cùng đội với cô đang suy nghĩ gì đó nhìn chằm chằm bóng lưng rời đi của Lâm Tạ.
Hình như cậu ta cảm nhận được ánh mắt của cô, đột nhiên nhìn qua, bốn mắt nhìn nhau, hai người nhìn nhau ngắn ngủi vài giây. Cậu ta gật đầu với cô, rời khỏi chỗ đăng ký trước.
Lục Đông Ngôn giao túi không gian xong thì thấy Thời Dư nhìn chằm chằm bóng lưng Lạc Hạ Từ, giờ tay vẫy vẫy trước mặt cô: “Nghĩ cái gì vậy?”
Thời Dư bị cậu ta làm cho hết hồn, vô cùng bình tĩnh thu ánh mắt lại, nâng cầm lên: “Hình như cơ giáp của tôi cần sửa lại. “
Lục Đông Ngôn dừng động tác thu tay lại một chút, nghĩ tới bộ dáng Thời Dư cầm đao tàn sát quái vật vừa lúc nãy, khoé miệng run rẩy: “Giao cho bộ hậu cần sửa là được. “
Thời Dư ‘ồ’ một tiếng liền nhấc chân rời đi.
Lục Đông Ngôn bị cô làm cho bối rối, đi theo cô tới bộ hậu cần thì liền nghe thấy cô hỏi anh trai hậu cần: “Anh trai, anh nhìn xem cơ giáp này phải sửa bao lâu ạ?”
Anh trai lấy số liệu cơ giáp của cô nhìn xem, nghiêm túc tính toán một chút, liền trả lời: “Khoảng 3 tiếng.”
Thời Dư: “!”
Thời Dư: “Nhanh như vậy sao? Em không cần dùng gấp, anh sửa ba ngày luôn cũng được.”
Lục Đông Ngôn: “….”
Lục Đông Ngôn không thể nghe tiếp được nữa, cậu ta kéo Thời Dư đi trong ánh mắt nghi ngờ của anh trai hậu cần.
Thời Dư tức giận ‘hừ’ một tiếng bị Lục Đông Ngôn kéo tới phòng cấp cứu, nhìn thấy Cố Tiền Khiêm cả mặt đầy máu đang canh giữ trước cửa phòng cấp cứu. Cô nhịn đau lấy một hộp bánh ngọt từ trong túi không gian ra đưa đến trước mặt Cố Tiền Khiêm.
Thời Dư: “....”
Hiện tại cô nói gặp nguy hiểm rất lớn đến mức mạng chưa chắc giữ được thì còn kịp không?
Lâm Tạ giả vờ như không thấy cô muốn đổi lời, vẻ mặt vui vẻ đi ra ngoài.
Lâm Tạ đi chưa được hai bước, thì có thông báo từ trí não, người khác nhìn không thấy trên trí não của anh có cái gì, chỉ thấy khuôn mặt vui vẻ trở thành nghiêm túc, sau đó nhanh chóng đi ra ngoài.
Mọi người nhìn anh ta rời đi, hai mặt nhìn nhau, đúng lúc tới lượt bọn họ đăng ký vật tư, đành đi lên giao túi không gian của mình giao cho nhân viên đăng ký.
Thời Dư quay đầu lại, thì thấy anh trai nhỏ Lạc Hạ Từ lạnh lùnh cùng đội với cô đang suy nghĩ gì đó nhìn chằm chằm bóng lưng rời đi của Lâm Tạ.
Hình như cậu ta cảm nhận được ánh mắt của cô, đột nhiên nhìn qua, bốn mắt nhìn nhau, hai người nhìn nhau ngắn ngủi vài giây. Cậu ta gật đầu với cô, rời khỏi chỗ đăng ký trước.
Lục Đông Ngôn giao túi không gian xong thì thấy Thời Dư nhìn chằm chằm bóng lưng Lạc Hạ Từ, giờ tay vẫy vẫy trước mặt cô: “Nghĩ cái gì vậy?”
Thời Dư bị cậu ta làm cho hết hồn, vô cùng bình tĩnh thu ánh mắt lại, nâng cầm lên: “Hình như cơ giáp của tôi cần sửa lại. “
Lục Đông Ngôn dừng động tác thu tay lại một chút, nghĩ tới bộ dáng Thời Dư cầm đao tàn sát quái vật vừa lúc nãy, khoé miệng run rẩy: “Giao cho bộ hậu cần sửa là được. “
Thời Dư ‘ồ’ một tiếng liền nhấc chân rời đi.
Lục Đông Ngôn bị cô làm cho bối rối, đi theo cô tới bộ hậu cần thì liền nghe thấy cô hỏi anh trai hậu cần: “Anh trai, anh nhìn xem cơ giáp này phải sửa bao lâu ạ?”
Anh trai lấy số liệu cơ giáp của cô nhìn xem, nghiêm túc tính toán một chút, liền trả lời: “Khoảng 3 tiếng.”
Thời Dư: “!”
Thời Dư: “Nhanh như vậy sao? Em không cần dùng gấp, anh sửa ba ngày luôn cũng được.”
Lục Đông Ngôn: “….”
Lục Đông Ngôn không thể nghe tiếp được nữa, cậu ta kéo Thời Dư đi trong ánh mắt nghi ngờ của anh trai hậu cần.
Thời Dư tức giận ‘hừ’ một tiếng bị Lục Đông Ngôn kéo tới phòng cấp cứu, nhìn thấy Cố Tiền Khiêm cả mặt đầy máu đang canh giữ trước cửa phòng cấp cứu. Cô nhịn đau lấy một hộp bánh ngọt từ trong túi không gian ra đưa đến trước mặt Cố Tiền Khiêm.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.