Chương 50:
Căng Dĩ
09/10/2024
Cố Tiền Khiêm nhanh chóng ‘ừ, ừ’ trả lời.
Người đã không sao, Thời Dư cảm thấy tình trạng lúc này của cậu ta thật chật vật, nên muốn dẫn cậu ta đi rửa mặt. Ngay lúc này, loa thông báo nơi tị nạn vang lên.
【 Mong tất cả mọi người trong nơi tị nạn chú ý, hiện tại Tạ đoàn trưởng quân đoàn Tài Quyết đã tiếp nhận toàn bộ Hải Lam Tinh, 5 phút sau Tạ đoàn trưởng sẽ phát biểu. Mong mọi người có thể đảm bảo kết nối thông tin ở Hải Lam Tinh được duy trì. Nhắc lại lần nữa…】
Thời Dư chưa ý thức chuyện gì đang xảy ra, thì liên tục nghe ‘cmn’ ngoài hành lanh phòng cấp cứu, còn có những giọng nói nhỏ: “ Vậy mà Tạ đoàn trưởng tới đây?” “Trời ơi, có phải tôi nghe nhầm không??” “Lần này nhất định chúng ta có thể rời khỏi Hải Lam Tinh rồi!!” “Sinh vật không biết tên chờ chết đi!!!” Cứ truyền vào tai cô.
Cô nhìn qua Phong Hiểu vàLục Đông Ngôn, thấy trong mắt hai người có chút kích động.
Bỗng nhiên Thời Dư có chút tò mò với vị Tạ đoàn trưởng này là người ra sao, cô rất tò mò nên đã hỏi như vậy, liền nhận rất nhiều ánh mắt quỷ dị.
Phong Hiểu nói không lên lời nhìn cô, chuẩn bị phổ cập kiến thức, trí não của họ xuất hiện màn hình ảo.
Trên màn hình ảo, một chàng trai mặc quân phục màu đỏ sậm, cài cổ áo tới cổ, bộ dáng lạnh lùng cấm dục. Vốn dĩ là một thân thể gầy gò lại có sức mạnh làm người ta an tâm.
Mái tóc dài màu bạc được buộc cao ở sau đầu, vốn dĩ khuôn mặt lạnh nhạt giờ thêm vài phần sắc bén, nhưng vẫn đẹp như tranh vẽ, chiếc cầm hoàn mỹ, nhan sắc ma mị* ấy làm nhiều người ở trước màn hình ảo phải thét chói tai.
*Chỉ vẻ đẹp lạnh lùng, sắc bén, đầy quyến rũ
Cùng lúc đó, giọng nói lạnh nhạt của chàng trai từ màn hình ảo truyền đến.
“Tôi là quan chỉ huy quân đoàn Tài Quyết - Tạ Dữ Nghiên, từ giờ trở đi, Hải Lam Tinh sẽ do tôi đảm nhận điều chỉnh phòng tuyến.”
Giọng nói của anh lạnh lùng, không dài dòng, chỉ một câu đã nói rõ thân phận và mục đích.
Thời Dư sờ sờ cằm, nheo mắt cười.
Hiển nhiên Thời Dư cũng cảm thấy bầu không khí trong nơi tị nạn có điểm khác lạ, mặc dù trước đó trong lòng mọi người đều ôm hy vọng, nhưng đã rất lâu rồi mà quân đoàn Bụi Gai ( Thorn ) vẫn không thể tiến vào bầu khí quyển của Hải Lam tinh, thế nên cái được gọi là cứu viện bây giờ chỉ còn là một tờ giấy trắng vô giá trị.
Người đã không sao, Thời Dư cảm thấy tình trạng lúc này của cậu ta thật chật vật, nên muốn dẫn cậu ta đi rửa mặt. Ngay lúc này, loa thông báo nơi tị nạn vang lên.
【 Mong tất cả mọi người trong nơi tị nạn chú ý, hiện tại Tạ đoàn trưởng quân đoàn Tài Quyết đã tiếp nhận toàn bộ Hải Lam Tinh, 5 phút sau Tạ đoàn trưởng sẽ phát biểu. Mong mọi người có thể đảm bảo kết nối thông tin ở Hải Lam Tinh được duy trì. Nhắc lại lần nữa…】
Thời Dư chưa ý thức chuyện gì đang xảy ra, thì liên tục nghe ‘cmn’ ngoài hành lanh phòng cấp cứu, còn có những giọng nói nhỏ: “ Vậy mà Tạ đoàn trưởng tới đây?” “Trời ơi, có phải tôi nghe nhầm không??” “Lần này nhất định chúng ta có thể rời khỏi Hải Lam Tinh rồi!!” “Sinh vật không biết tên chờ chết đi!!!” Cứ truyền vào tai cô.
Cô nhìn qua Phong Hiểu vàLục Đông Ngôn, thấy trong mắt hai người có chút kích động.
Bỗng nhiên Thời Dư có chút tò mò với vị Tạ đoàn trưởng này là người ra sao, cô rất tò mò nên đã hỏi như vậy, liền nhận rất nhiều ánh mắt quỷ dị.
Phong Hiểu nói không lên lời nhìn cô, chuẩn bị phổ cập kiến thức, trí não của họ xuất hiện màn hình ảo.
Trên màn hình ảo, một chàng trai mặc quân phục màu đỏ sậm, cài cổ áo tới cổ, bộ dáng lạnh lùng cấm dục. Vốn dĩ là một thân thể gầy gò lại có sức mạnh làm người ta an tâm.
Mái tóc dài màu bạc được buộc cao ở sau đầu, vốn dĩ khuôn mặt lạnh nhạt giờ thêm vài phần sắc bén, nhưng vẫn đẹp như tranh vẽ, chiếc cầm hoàn mỹ, nhan sắc ma mị* ấy làm nhiều người ở trước màn hình ảo phải thét chói tai.
*Chỉ vẻ đẹp lạnh lùng, sắc bén, đầy quyến rũ
Cùng lúc đó, giọng nói lạnh nhạt của chàng trai từ màn hình ảo truyền đến.
“Tôi là quan chỉ huy quân đoàn Tài Quyết - Tạ Dữ Nghiên, từ giờ trở đi, Hải Lam Tinh sẽ do tôi đảm nhận điều chỉnh phòng tuyến.”
Giọng nói của anh lạnh lùng, không dài dòng, chỉ một câu đã nói rõ thân phận và mục đích.
Thời Dư sờ sờ cằm, nheo mắt cười.
Hiển nhiên Thời Dư cũng cảm thấy bầu không khí trong nơi tị nạn có điểm khác lạ, mặc dù trước đó trong lòng mọi người đều ôm hy vọng, nhưng đã rất lâu rồi mà quân đoàn Bụi Gai ( Thorn ) vẫn không thể tiến vào bầu khí quyển của Hải Lam tinh, thế nên cái được gọi là cứu viện bây giờ chỉ còn là một tờ giấy trắng vô giá trị.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.