Xuyên Đến Tinh Tế Thành Đan Pháp Thần

Chương 83: Khỉ đít đỏ

Tiểu Cá Mập

19/11/2021

Truyện chỉ đăng tại???????????????????????????? @tieucamap210.

__________

Châu Thanh đi tới, Trần Dương Linh liền hỏi cậu: "Tôi nghe nói cậu bị một giáo sư gây khó dễ hả?"

Châu Thanh hơi bất ngờ, chuyện chỉ mới xảy ra cách đây mấy phút mà đã đến tai Trần Dương Linh, đúng là truyền thật nhanh.

Châu Thanh gật đầu: "Cũng không có gì. Chút nhầm lẫn mà thôi."

Trần Dương Linh nghe vậy cũng không hỏi nữa, hắn nhìn bộ dạng ung dung của Châu Thanh, liền tò mò nói: "Cậu không lo lắng à?"

"Lo lắng cái gì?" Châu Thanh không hiểu.

"Tôi nghe nói phần thi là đánh với yêu thú cấp 5 trung cấp bất kỳ."

Châu Thanh thản nhiên gật đầu.

Trần Dương Linh thấy phản ứng của Châu Thanh, hắn gấp gáp nói: "Là yêu thú cấp 5 trung cấp đó!"

"Biết rồi mà!"

Trần Dương Linh tức chết với cái biểu cảm thờ ơ của Châu Thanh. Châu Thanh thấy thế cậu mới bất đắc dĩ nói: "Tử Dật là pháp sư cấp 5 cao cấp."

Trần Dương Linh nghe xong trợn tròn mắt khó tin, hắn quay sang nhìn Ryze, Ryze gật đầu.

Nếu như vậy, thì đúng là không có gì phải lo lắng.

Trần Dương Linh chỉ mới cấp 4 sơ cấp, hắn nhìn không tới cấp của Thiên Tử Dật, chỉ mơ màng đoán Thiên Tử Dật là pháp sư cấp 5.

Cát Hải Thịnh bên kia nghe vậy kinh ngạc nói: "Lợi hại như vậy? Em nhớ lần đầu gặp anh ấy còn không có cảm nhận được năng lượng ma pháp, cứ tưởng anh ấy chỉ là người bình thường thôi!"

"À, lần trước A Thanh có nói là do Thiên Tử Dật trúng độc trùng tộc." Trần Dương Linh nói.

Ryze đột nhiên nói: "Hai tháng trước còn thấy cậu ta mới là cấp 3, hiện tại lại là cấp 5. Thiên phú của Thiên Tử Dật hẳn là rất cao."

Những người còn lại nghe vậy đều dỏng tai lên, bao gồm nhóm Phượng Cương Vũ và nhóm Mart Smith.

Châu Thanh thản nhiên đối mặt với những cặp mắt nhìn chằm chằm mình, cậu tự hào nói: "Ừ, thiên phú của Tử Dật đúng là cao thật."

Thiên Sinh Tây bên cạnh nhanh miệng nói: "Cha rất lợi hại, thiên phú của cha có tận hai chữ S."

Những người kia nghe xong đều giật mình. Ở đây tập hợp đầy đủ người của tứ đại gia tộc, nhưng thiên phú cao nhất cũng chỉ có cấp S.

Cấp SS không phải là không có, chỉ là nó siêu hiếm. Thông thường chỉ có những người ở hành tinh mẹ, cũng là nơi Hoàng Đế sinh sống, Tinh cầu Azilla mới xuất hiện, bởi nơi đó tập hợp anh tài xuất chúng nhiều nhất. Thiên phú S ở đây xem như hiếm có, 1000 người thì sẽ có 1, nhưng ở Tinh cầu Azilla, 100 người thì sẽ có 1 người sở hữu thiên phú S.

Nếu là thiên phú SS, tốc độ tiến cấp như vậy đúng là rất bình thường.

Phượng Cương Vũ nghe vậy nắm chặt bàn tay, gã lạnh lùng nhìn Thiên Tử Dật trên sàn đấu.

Liễu Hạnh ở gần đó, nghe được Thiên Tử Dật là pháp sư cấp 5 cao cấp, còn sở hữu thiên phú SS, sắc mặt cô ta trắng bệch, lúc sau lại căm hận nhìn Châu Thanh, cô ta nhếch môi nhìn bóng dáng Thiên Tử Dật nói: "Đáng tiếc cho một thiên tài hiếm gặp."

Cô ta gửi tin nhắn cho dãy số lúc nãy: "Bên cạnh nó có một kẻ cấp 5 cao cấp, đừng có mà gửi bọn gà mờ đến."

Bên kia lập tức trả lời: "Cấp 6 trung cấp thế nào?"



"Tốt nhất là vậy!" Liễu Hạnh nhắn lại

"Giá sẽ không thấp."

"Không thành vấn đề."

Liễu Hạnh nhìn dòng tin nhắn, cô ta lạnh lẽo nhìn Châu Thanh như một cái xác chết.

...

Thiên Tử Dật ở trên sàn đấu, một giáo sư bước lên đưa cho hắn một cái máy, bên trong là một cái vòng quay. Vòng quay này được phóng to trên màn hình giả lập, vì vậy mọi người đều có thể nhìn thấy.

Bên trong vòng quay là tên của các loài yêu thú cấp 5 trung cấp. Thiên Tử Dật bấm quay, cây kim lập tức chuyển động quay tròn bằng một tốc độ nhanh chóng, rồi từ từ chậm lại, cuối cùng lại dừng ở ô Khỉ đít đỏ.

Mọi người lập tức hít sâu một hơi, Khỉ đít đỏ là một giống loại thô bạo, hệ thổ, bọn chúng là loài yêu thú hiếm hoi có nhận thức thông minh khi chỉ mới sơ cấp. Đương nhiên Khỉ đít đỏ này đã là trung cấp, rất có thể nó đã có thể suy nghĩ như một thiếu niên.

Yêu thú có ý thức riêng chính là loài khó chơi nhất. Bình thường sức mạnh của yêu thú đã mạnh hơn nhân loại, lại biết suy nghĩ, độ khó càng tăng cao.

Một chiếc lồng yêu thú được hai bính sĩ đẩy lên sàn, Khỉ đít đỏ cao 10 mét đang ở bên trong, nó bị khóa yêu thú xích lại nên lúc này nó chỉ là một con khỉ bình thường.

Hai binh sĩ tháo còng cho khỉ đít đỏ xong lập tức nhảy xuống sàn, giáo sư lập tức lập một cái kết giới ngăn chặn Thiên Tử Dật và khỉ đít đỏ bên trong.

Khỉ đít đỏ được thả ra, nó hung tàn nhìn Thiên Tử Dật. Nó đã bị nhân loại bắt nhốt lâu, bị ép đeo xích yêu thú, sức mạnh bị chặn lại, nó chỉ là một con khỉ bình thường mặc cho đám nhân loại đánh đập.

Nó hận nhân loại, vì thế nhìn thấy Thiên Tử Dật nó liền gào lên một tiếng, sau đó dùng lực phóng về phía Thiên Tử Dật, một cú đấm khổng lồ đấm xuống.

Thiên Tử Dật lập tức nhảy lùi lại, khỉ đít đỏ sau khi đấm hụt, nó nhanh chóng dùng cánh tay làm một cú móc lên.

Thiên Tử Dật nhìn nấm đấm của khỉ đít đỏ hướng về phía mình, hắn lập tức dựng lên một bức tường nước.

Cú đấm khỉ đít đỏ chạm vào bức tường nước, bức tường lập tức vỡ tung, nước văng tung tóe khắp kết giới. Những giọt nước lấp lánh vỡ ra, tạo thành một cơn mưa nhỏ trong kết giới.

Mọi người chằm chằm nhìn một màn này, trong lòng dâng lên một cỗ hưng phấn.

Rầm một tiếng. Mọi người nhìn thấy bóng dáng Thiên Tử Dật xoay một vòng trên không trung, hai chân hắn đạp vào kết giới, dùng lực nhảy mạnh lên phía trên đỉnh đầu khỉ đít đỏ, trên tay tích tụ một quả thủy cầu to lớn.

Thiên Tử Dật phóng thủy cầu xuống đỉnh đầu khỉ đít đỏ.

Bùm. Thủy cầu vỡ tung, hơi nước ngập tràn kết giới tạo thành một lớp sương mù dày đặc, người bên ngoài không thể nhìn thấy rõ ràng thứ gì trừ bóng dáng to lớn của khỉ đít đỏ.

Bóng dáng khỉ đít đỏ mờ ảo trong màn nước, nó đang tạo một tư thế một tay đưa lên đầu, trên tay nó dường như đang cầm cái gì đó.

Đợi đến lúc hơi nước tan đi mọi người mới nhìn thấy rõ khỉ đít đỏ không phải đang cầm thứ gì mà trên đầu nó xuất hiện một cái khiên bằng đất. Bàn tay đưa lên đó là đang đỡ lấy cái khiên đất.

Khiên đất thấm đẫm nước từ từ vỡ nát, hiển nhiên khỉ đít đỏ đã sử dụng tấm khiên đất này để đỡ lại công kích của Thiên Tử Dật.

Thiên Tử Dật đáp xuống sàn đấu, khỉ đít đỏ thấy thế liền vỗ ngực rống lên, tiếng rống chói tai vang khắp học viện.

Khỉ đít đỏ liên tục đập tay xuống sàn đấu, theo mỗi lần tay nó chạm sàn, nơi Thiên Tử Dật đứng liền trồi lên một mũi đá nhọn.

Thiên Tử Dật nhanh chóng lùi về sau, đá nhọn liên tục mọc lên, những nơi Thiên Tử Dật vừa chạm sàn, đá nhọn liền trồi lên tấn công hắn.

Thiên Tử Dật nhíu mày, hắn dồn thủy ma pháp thành một quả cầu lớn hơn bàn tay một chút trước ngực mình, sau đấy hắn lùi ra một khoảng cách nhất định, chân còn chưa chạm sàn, Thiên Tử Dật chưởng vào thủy cầu, thủy cầu dưới tác động của hắn bắn ra vòi rồng xuyên tạc qua những đá nhọn nhắm thẳng về khỉ đít đỏ.

Khỉ đít đỏ nhanh chóng dựng lên một bức tường đất. Vòi rồng mạnh mẽ đâm vào bức tường như một con rồng hung bạo.

Từ thủy cầu truyền tới vòi rồng càng lúc càng mạnh hơn, tường đất bắt đầu xuất hiện vết nứt, khỉ đít đỏ có dấu hiệu bị đẩy lùi.



Lúc này đột nhiên có một người đứng gần nhóm Châu Thanh la lên.

"Tôi nhớ ra rồi! Tên đó chính là kẻ đã cùng Phượng Cương Vũ đọ uy áp."

"Không biết tên này là ai mà có thể cản được uy áp của Phượng Cương Vũ."

La Kính và Dylan nghe vậy liếc nhìn Phượng Cương Vũ, chỉ thấy vẻ mặt gã âm trầm đáng sợ.

Bên kia sàn đấu, Thiên Tử Dật lại chưởng thêm một chưởng vào thủy cầu, dưới cái chưởng của hắn, vòi rồng lập tức trở nên mạnh mẽ hung hăng hơn, nó điên cuồng đâm vào tường đất. 

Tường đất dần dần xuất hiện nhiều vết nứt hơn, khỉ đít đỏ bị đẩy lùi càng lúc rõ rệt. Cho dù nó có dùng lực trụ lại như thế nào thì vẫn bị vòi rồng đẩy đi.

Đúng lúc này, bức tường rắc một tiếng, tường đất vỡ vụn. Vòi rồng như con rồng gào lên một tiếng mãnh liệt xông thẳng về phía khỉ đít đỏ.

Khỉ đít đỏ lập tức đưa tay lên đỡ.

Rầm. Những người đứng hướng phía sau khỉ đít đỏ nhìn thấy một cái bóng khổng lồ chạm mạnh vào kết giới, kết giới rung rẩy như sắp vỡ.

Đợi màn khói tan đi, mọi người mới nhìn rõ bóng dáng khổng lồ kia chính là khỉ đít đỏ bị vòi rồng đẩy mạnh vào kết giới, trên cánh tay đầy lông nâu của nó xuất hiện một lỗ máu. Máu từ vết thương chảy ra dính đầy lông của nó, rồi tụ lại thành một giọt máu nặng trĩu rơi xuống sàn tạo thành những đóa huyết hoa.

Khỉ đít đỏ tức giận gào lên, bàn tay to lớn bao bọc trong đá đấm thẳng về phía Thiên Tử Dật. Tuy thân hình nó to lớn nhưng tốc độ lại chẳng hề chậm.

Thiên Tử Dật từ trong không gian lấy ra một thanh kiếm, Châu Thanh liền nhận ra thanh kiếm ấy, Thiên Tử Dật đã từng dùng nó để chiến đấu với Lang Mẫu.

Quy định chỉ cấm triệu hồi yêu thú, còn vũ khí thì có không có cấm.

Thiên Tử Dật đưa thanh kiếm lên ngang người, một tay hắn cầm kiếm, tay còn lại hắn lướt nhẹ từ chuôi kiếm đến mũi kiếm. Lưỡi kiếm theo bàn tay Thiên Tử Dật đi qua liền phát lên một ánh sáng màu lam nhạt.

Thiên Tử Dật nhảy lên, nấm đấm khỉ đít đỏ đấm mạnh xuống nền sàn nơi hắn vừa đứng. Thiên Tử Dật nhảy lên cánh tay của khỉ đít đỏ, hắn chạy hai bước trên cánh tay nó lại làm thêm một cú bật liền nhảy tới ngực của nó. Thiên Tử Dật thẳng tay chém xuống một đường kiếm màu lam.

Bằng mắt thường mọi người đều có thể nhìn thấy, khi đường kiếm Thiên Tử Dật kéo xuống, phần ngực của khỉ đít đỏ lập tức xuất hiện một đường máu. Máu từ vết thương ồ ạt chảy ra ngoài, nhiều đến mức người xem cũng cảm thấy đau.

Khỉ đít đỏ nhân lúc Thiên Tử Dật đang rơi tự do, tay còn lại nó liền đấm về phía Thiên Tử Dật.

Bởi vì đang trên không trung, Thiên Tử Dật không có đường né, hắn chỉ có thể đưa thanh kiếm chắn ngang người.

Rầm. Thiên Tử Dật đập mạnh vào kết giới.

Khỉ đít đỏ thì quỵ xuống một chân, tay nó ôm lấy vết thương trên ngực.

Khỉ đít đỏ bị nhân loại bắt nhốt từ lâu, bởi vì xích yêu thú phong ấn sức mạnh của nó mà nó phải chịu bao nhiêu màn hành hạ đến từ nhân loại với cái lý do luyện tập. Nó hận nhân loại, lúc này được thả ra, nhân loại đầu tiên đứng trước mặt nó là Thiên Tử Dật, vì thế nó cứ điên cuồng tấn công Thiên Tử Dật. Chỉ là nó không ngờ tên nhân loại này không hề tầm thường.

Khỉ đít đỏ bị thương, cơn đau truyền tới khiến nó tỉnh táo hơn phần nào, nó bình tĩnh nhìn Thiên Tử Dật, phát hiện cấp bậc Thiên Tử Dật cao hơn nó, nó kiên kỵ mà giữ một khoảng cách an toàn với Thiên Tử Dật.

Khỉ đít đỏ rống lên một tiếng, nó đưa tay về phía Thiên Tử Dật, trước lồng bàn tay nó xuất hiện một đá nhọn 2 mét, nó phóng đá nhọn về phía Thiên Tử Dật.

Thiên Tử Dật nhanh chóng né tránh, khỉ đít đỏ tiếp tụ phóng đá nhọn về phía hắn, quyết giữ một khoảng cách an toàn không cho hắn tới gần.

"Con khỉ này rất thông minh." Dylan nheo mắt đột nhiên nói.

Cát Hải Thịnh không hiểu hỏi: "Là sao?"

"Có lẽ nó đã nhận ra Thiên Tử Dật thiên về cận chiến, tiếp cận hắn là điều ngu ngốc. Vì thế nó muốn chơi viễn chiến." Dylan giải thích.

Thời gian trôi qua 5 phút, khỉ đít đỏ vẫn tiếp tục sử dụng viễn chiến giữ khoảng cách với Thiên Tử Dật, nếu cứ đà này Thiên Tử Dật chắc chắn sẽ bị đánh rớt. Bởi vì lúc này đồng hồ quy định đã trôi qua 10 phút, mà Thiên Tử Dật thì chỉ có 20 phút để hạ gục khỉ đít đỏ.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Xuyên Đến Tinh Tế Thành Đan Pháp Thần

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook