Xuyên Đến Tinh Tế Thành Đan Pháp Thần
Chương 56: Nhiệm vụ
Tiểu Cá Mập
19/11/2021
Truyện chỉ đăng tại ???????????????????????????? tieucamap210.
__________
Đang lúc mọi người chiêm ngưỡng bức tranh, đột nhiên một bạn học thốt lên: "Vậy ngài ấy vẫn còn sống sao?"
Mọi người nghe xong đột nhiên im bặt, mấy giây sau cả đám cười phá lên làm bạn học kia chẳng hiểu cái gì.
"Ha ha, cậu ta cho rằng Đan Pháp Thần thật sự là Thần không thể chết kìa."
"Chắc cậu ta vẫn tin nếu thăng lên cấp bậc Thần thì sẽ bán bất tử."
"Bán bất tử? Ha ha, tên nhà quê này ở đâu chui ra?"
"Tất cả im lặng." Đình Tâm vỗ tay, ra hiệu mọi người trật tự.
Anh ta liếc nhìn mọi người, sau đó lại nhìn bạn học kia, bạn kia lúc này cả mặt đỏ rực lên, đầu cúi xuống chả dám nhìn ai.
"Điều đó không hề đúng. Về phần giải thích chờ mọi người lên lớp sẽ được giảng dạy." Đình Tâm lạnh nhạt nói.
Nói xong lại tiếp tục đi về phía trước, đám học viên cũng không ai nói gì thêm đi theo anh ta, thỉnh thoảng sẽ có tiếng cười phát ra.
Trần Dương Linh ở phía sau đi sát vào người Cát Hải Thịnh, hắn nhỏ giọng hỏi, trong giọng nói lại tràn đầy kích động: "Hai đêm qua em ở đâu? Sao không trở về khách sạn."
Cát Hải Thịnh nghe câu hỏi của Trần Dương Linh, không biết nghĩ tới cái gì, mặt đỏ lên, nhỏ giọng đáp: "Em ở chỗ La Kính."
Đối với câu trả lời của cậu, Trần Dương Linh cũng không quá ngạc nhiên, phần lớn hắn đều đã đoán được.
"Vậy hai người..." Trần Dương Linh còn chưa nói xong đã thấy Cát Hải Thịnh sửng sốt lên nói: "Bọn em không có gì hết á, anh đừng suy nghĩ lung tung."
Trần Dương Linh: "..." Vậy hai người có phải ở La gia không?
Trần Dương Linh im lặng đem câu hỏi mình chưa nói xong nuốt trở lại.
...
Về phần phân chia ký túc xá sẽ chia theo khu và số báo danh. Mỗi một phòng lại có thêm bảy phòng nhỏ xíu bên trong, bảy người sẽ vào ở.
Phòng của Châu Thanh có 5 người là cấp 2, 1 người là cấp 4, Châu Thanh là cấp 3.
Căn phòng ngủ nhỏ đến mức chỉ để được 1 cái giường đơn và 1 tủ đầu giường nhỏ hai ngăn. Căn phòng trống rỗng, chỉ tiếng mở cửa thôi cũng vang vọng.
Đối với điều này Châu Thanh cũng không ngạc nhiên.
Trước đó Đình Tâm đã nói qua. Học viện theo phong cách có làm thì mới có ăn, đồng thời cũng muốn huấn luyện học viên, vì thế tất cả vật dụng học viên phải tự mình mua.
Châu Thanh nhìn quang não trên tay, trên đó là thông tin của cậu ở học viện Magnus.
Tên: Châu Thanh (ID: 100200xxx).
Tuổi: 28 tuổi.
Nghề: Đan Pháp sư.
Cấp bậc ma pháp: Cấp 3 (ẩn).
Cấp bậc quân hàm: Học viên.
Điểm cống hiến: 1000 điểm.
Muốn mua vật dụng thì phải có điểm cống hiến. Châu Thanh đứng đầu bảng xếp hạng luyện đan nên được thưởng 1000 điểm. Những người khác không có điểm thì phải đi làm nhiệm vụ.
Châu Thanh không biết 1000 điểm có đủ dùng hay không, vì vậy cậu đi tới cửa hàng xem giá rồi tính tiếp. Trước khi đi cậu gửi tin nhắn cho ba người Thiên Tử Dật, sau đó bốn người cùng đi tới cửa hàng.
1 tháng đầu nhập học học viên sẽ không đi học, mà tập trung làm nhiệm vụ kiếm điểm cống hiến để có thể mua vật dụng mình cần hoặc đổi sang một ký túc xá tốt hơn.
Cửa hàng rất lớn, hay nói đúng hơn là một khu trung tâm thương mại nhỏ, bên trong bán đầy đủ vật dụng. Người ở đây khá đông, phần lớn là những học viên lâu năm, đa số đều có cấp bậc thượng sĩ trở lên.
Bọn họ không đi về phía vật dụng gia đình mà đi về hướng ngược lại, khu vực pháp sư.
Châu Thanh nhìn chiếc giường đơn giá 500 điểm cống hiến, cảm thấy quá mắc, hơn nữa chất lượng cũng không tốt.
Cậu lại nhìn những giường khác, tất cả cũng đều 500 điểm trở lên, trong đó có một cái giường king size, nhìn có vẻ rất êm, giá tận 10000 điểm.
Châu Thanh đột nhiên cảm thấy đau đầu.
Cuối cùng cậu vẫn mua chiếc giường đơn 500 điểm kia.
Đây là điểm lợi của việc đứng đầu bảng xếp hạng, tuy là điểm cống hiến được thưởng cũng không nhiều nhưng ít nhất thì cậu cũng được nằm giường, người khác còn phải nằm dưới đất kìa.
"Ba người không mua hả?" Châu Thanh thấy Thiên Tử Dật và hai tiểu bảo bối không mua gì liền thấy lạ hỏi.
Ba người này đứng hạng 1 hạng 2, khẳng định không thiếu điểm cống hiến mới đúng.
"Không. Bọn tôi sẽ đi làm nhiệm vụ, sẽ không ở đây." Thiên Tử Dật nói.
"Nhiệm vụ? Anh định làm nhiệm vụ gì?" Châu Thanh kinh ngạc.
Hình như bọn họ còn chưa tới chỗ nhận nhiệm vụ, làm sao Thiên Tử Dật biết sẽ có loại nhiệm vụ gì?
Thiên Tử Dật không nói, hắn trước đây cũng từng học ở học viện.
Sau đó bốn người lại tới chỗ nhận nhiệm vụ. Người ở đây so với cửa hàng còn đông hơn, đều là người tới nhận hoặc trả nhiệm vụ, một vài thành phần thì chính là hóng hớt xem mấy cái nhiệm vụ khó có ai hoàn thành chưa.
Châu Thanh ngẩng đầu nhìn bảng nhiệm vụ, trên đó có mười nhiệm vụ, mỗi một nhiệm vụ đều có điểm cống hiến hơn 10000 điểm, cái nhiệm vụ đầu tiên còn tận 120000 điểm.
Đây là mười nhiệm vụ có độ khó cao nhất, muốn hoàn thành ít nhất cũng phải có 1 tổ đội có khoảng 3 hoặc 4 người cấp 5.
Thế nhưng độ khó cao, đồng nghĩa nguy hiểm cao, người cấp cao thường tham sống, nhiệm vụ treo đã lâu nhưng vẫn chưa có hoàn thành.
Tuy vậy nhưng học viện vẫn có chừng mực, nhiệm vụ đưa ra tuy rằng khó, nhưng chỉ cần tổ đội đi cùng nhau, cẩn thận một chút cũng không có vấn đề gì. Ngoài ra ở mỗi tinh cầu làm nhiệm vụ đều có quân đội đóng quân, nếu xảy ra chuyện gì cũng có thể cầu cứu.
Thiên Tử Dật nhìn một lượt mười nhiệm vụ đầu bảng, sau đó đi tới quầy quản lí nhận nhiệm vụ.
"Tôi muốn nhận nhiệm vụ." Thiên Tử Dật lạnh nhạt nói với nhân viên.
"Xin mời chọn nhiệm vụ bạn muốn nhận." Nhân viên cũng không để ý giọng nói lạnh nhạt của Thiên Tử Dật, trên mặt treo nụ cười thân thiện.
Thiên Tử Dật trên màn hình phía trước chọn ra mười nhiệm vụ đầu bảng, nhân viên thấy vậy nụ cười trên mặt trở nên cứng ngắt.
Tên này là ai? Khùng điên hay gì? Bộ chán sống rồi sao?
Nhân viên nghĩ như vậy bởi cô nhìn ra cấp bậc ma pháp của Thiên Tử Dật chỉ mới cấp 3, nhưng mười nhiệm vụ đầu cần ít nhất là cấp 5.
Sau đó cô thấy Thiên Tử Dật không mặc đồng phục liền biết hắn là người mới, trong lòng thầm mắng một câu ngu ngốc.
Người mới nào cũng vậy, tự cao tự đại, cho rằng mình là thiên tài, nhận nhiệm vụ khó, làm không được còn bị thương mém chết, phải cầu quân đội cứu giúp.
Bởi vì tính bảo mật, cho dù nhân viên rất muốn hét lên để mọi người biết ở đây có một tên ngu ngốc nhưng cô vẫn phải nhịn xuống mà đưa mười đơn nhiệm vụ cho Thiên Tử Dật. Trên đó viết nhiệm vụ yêu cầu gì, địa điểm, và cũng là bằng chứng trả nhiệm vụ.
Châu Thanh không khoa trương như Thiên Tử Dật, cậu nhận 5 nhiệm vụ luyện đan cấp 3, mỗi nhiệm vụ có điểm khoảng 500 đến 3000, tùy theo độ khó của đan pháp và số lượng mà phân chia, ngoài ra cũng có tặng thêm điểm theo phẩm chất.
__________
Đang lúc mọi người chiêm ngưỡng bức tranh, đột nhiên một bạn học thốt lên: "Vậy ngài ấy vẫn còn sống sao?"
Mọi người nghe xong đột nhiên im bặt, mấy giây sau cả đám cười phá lên làm bạn học kia chẳng hiểu cái gì.
"Ha ha, cậu ta cho rằng Đan Pháp Thần thật sự là Thần không thể chết kìa."
"Chắc cậu ta vẫn tin nếu thăng lên cấp bậc Thần thì sẽ bán bất tử."
"Bán bất tử? Ha ha, tên nhà quê này ở đâu chui ra?"
"Tất cả im lặng." Đình Tâm vỗ tay, ra hiệu mọi người trật tự.
Anh ta liếc nhìn mọi người, sau đó lại nhìn bạn học kia, bạn kia lúc này cả mặt đỏ rực lên, đầu cúi xuống chả dám nhìn ai.
"Điều đó không hề đúng. Về phần giải thích chờ mọi người lên lớp sẽ được giảng dạy." Đình Tâm lạnh nhạt nói.
Nói xong lại tiếp tục đi về phía trước, đám học viên cũng không ai nói gì thêm đi theo anh ta, thỉnh thoảng sẽ có tiếng cười phát ra.
Trần Dương Linh ở phía sau đi sát vào người Cát Hải Thịnh, hắn nhỏ giọng hỏi, trong giọng nói lại tràn đầy kích động: "Hai đêm qua em ở đâu? Sao không trở về khách sạn."
Cát Hải Thịnh nghe câu hỏi của Trần Dương Linh, không biết nghĩ tới cái gì, mặt đỏ lên, nhỏ giọng đáp: "Em ở chỗ La Kính."
Đối với câu trả lời của cậu, Trần Dương Linh cũng không quá ngạc nhiên, phần lớn hắn đều đã đoán được.
"Vậy hai người..." Trần Dương Linh còn chưa nói xong đã thấy Cát Hải Thịnh sửng sốt lên nói: "Bọn em không có gì hết á, anh đừng suy nghĩ lung tung."
Trần Dương Linh: "..." Vậy hai người có phải ở La gia không?
Trần Dương Linh im lặng đem câu hỏi mình chưa nói xong nuốt trở lại.
...
Về phần phân chia ký túc xá sẽ chia theo khu và số báo danh. Mỗi một phòng lại có thêm bảy phòng nhỏ xíu bên trong, bảy người sẽ vào ở.
Phòng của Châu Thanh có 5 người là cấp 2, 1 người là cấp 4, Châu Thanh là cấp 3.
Căn phòng ngủ nhỏ đến mức chỉ để được 1 cái giường đơn và 1 tủ đầu giường nhỏ hai ngăn. Căn phòng trống rỗng, chỉ tiếng mở cửa thôi cũng vang vọng.
Đối với điều này Châu Thanh cũng không ngạc nhiên.
Trước đó Đình Tâm đã nói qua. Học viện theo phong cách có làm thì mới có ăn, đồng thời cũng muốn huấn luyện học viên, vì thế tất cả vật dụng học viên phải tự mình mua.
Châu Thanh nhìn quang não trên tay, trên đó là thông tin của cậu ở học viện Magnus.
Tên: Châu Thanh (ID: 100200xxx).
Tuổi: 28 tuổi.
Nghề: Đan Pháp sư.
Cấp bậc ma pháp: Cấp 3 (ẩn).
Cấp bậc quân hàm: Học viên.
Điểm cống hiến: 1000 điểm.
Muốn mua vật dụng thì phải có điểm cống hiến. Châu Thanh đứng đầu bảng xếp hạng luyện đan nên được thưởng 1000 điểm. Những người khác không có điểm thì phải đi làm nhiệm vụ.
Châu Thanh không biết 1000 điểm có đủ dùng hay không, vì vậy cậu đi tới cửa hàng xem giá rồi tính tiếp. Trước khi đi cậu gửi tin nhắn cho ba người Thiên Tử Dật, sau đó bốn người cùng đi tới cửa hàng.
1 tháng đầu nhập học học viên sẽ không đi học, mà tập trung làm nhiệm vụ kiếm điểm cống hiến để có thể mua vật dụng mình cần hoặc đổi sang một ký túc xá tốt hơn.
Cửa hàng rất lớn, hay nói đúng hơn là một khu trung tâm thương mại nhỏ, bên trong bán đầy đủ vật dụng. Người ở đây khá đông, phần lớn là những học viên lâu năm, đa số đều có cấp bậc thượng sĩ trở lên.
Bọn họ không đi về phía vật dụng gia đình mà đi về hướng ngược lại, khu vực pháp sư.
Châu Thanh nhìn chiếc giường đơn giá 500 điểm cống hiến, cảm thấy quá mắc, hơn nữa chất lượng cũng không tốt.
Cậu lại nhìn những giường khác, tất cả cũng đều 500 điểm trở lên, trong đó có một cái giường king size, nhìn có vẻ rất êm, giá tận 10000 điểm.
Châu Thanh đột nhiên cảm thấy đau đầu.
Cuối cùng cậu vẫn mua chiếc giường đơn 500 điểm kia.
Đây là điểm lợi của việc đứng đầu bảng xếp hạng, tuy là điểm cống hiến được thưởng cũng không nhiều nhưng ít nhất thì cậu cũng được nằm giường, người khác còn phải nằm dưới đất kìa.
"Ba người không mua hả?" Châu Thanh thấy Thiên Tử Dật và hai tiểu bảo bối không mua gì liền thấy lạ hỏi.
Ba người này đứng hạng 1 hạng 2, khẳng định không thiếu điểm cống hiến mới đúng.
"Không. Bọn tôi sẽ đi làm nhiệm vụ, sẽ không ở đây." Thiên Tử Dật nói.
"Nhiệm vụ? Anh định làm nhiệm vụ gì?" Châu Thanh kinh ngạc.
Hình như bọn họ còn chưa tới chỗ nhận nhiệm vụ, làm sao Thiên Tử Dật biết sẽ có loại nhiệm vụ gì?
Thiên Tử Dật không nói, hắn trước đây cũng từng học ở học viện.
Sau đó bốn người lại tới chỗ nhận nhiệm vụ. Người ở đây so với cửa hàng còn đông hơn, đều là người tới nhận hoặc trả nhiệm vụ, một vài thành phần thì chính là hóng hớt xem mấy cái nhiệm vụ khó có ai hoàn thành chưa.
Châu Thanh ngẩng đầu nhìn bảng nhiệm vụ, trên đó có mười nhiệm vụ, mỗi một nhiệm vụ đều có điểm cống hiến hơn 10000 điểm, cái nhiệm vụ đầu tiên còn tận 120000 điểm.
Đây là mười nhiệm vụ có độ khó cao nhất, muốn hoàn thành ít nhất cũng phải có 1 tổ đội có khoảng 3 hoặc 4 người cấp 5.
Thế nhưng độ khó cao, đồng nghĩa nguy hiểm cao, người cấp cao thường tham sống, nhiệm vụ treo đã lâu nhưng vẫn chưa có hoàn thành.
Tuy vậy nhưng học viện vẫn có chừng mực, nhiệm vụ đưa ra tuy rằng khó, nhưng chỉ cần tổ đội đi cùng nhau, cẩn thận một chút cũng không có vấn đề gì. Ngoài ra ở mỗi tinh cầu làm nhiệm vụ đều có quân đội đóng quân, nếu xảy ra chuyện gì cũng có thể cầu cứu.
Thiên Tử Dật nhìn một lượt mười nhiệm vụ đầu bảng, sau đó đi tới quầy quản lí nhận nhiệm vụ.
"Tôi muốn nhận nhiệm vụ." Thiên Tử Dật lạnh nhạt nói với nhân viên.
"Xin mời chọn nhiệm vụ bạn muốn nhận." Nhân viên cũng không để ý giọng nói lạnh nhạt của Thiên Tử Dật, trên mặt treo nụ cười thân thiện.
Thiên Tử Dật trên màn hình phía trước chọn ra mười nhiệm vụ đầu bảng, nhân viên thấy vậy nụ cười trên mặt trở nên cứng ngắt.
Tên này là ai? Khùng điên hay gì? Bộ chán sống rồi sao?
Nhân viên nghĩ như vậy bởi cô nhìn ra cấp bậc ma pháp của Thiên Tử Dật chỉ mới cấp 3, nhưng mười nhiệm vụ đầu cần ít nhất là cấp 5.
Sau đó cô thấy Thiên Tử Dật không mặc đồng phục liền biết hắn là người mới, trong lòng thầm mắng một câu ngu ngốc.
Người mới nào cũng vậy, tự cao tự đại, cho rằng mình là thiên tài, nhận nhiệm vụ khó, làm không được còn bị thương mém chết, phải cầu quân đội cứu giúp.
Bởi vì tính bảo mật, cho dù nhân viên rất muốn hét lên để mọi người biết ở đây có một tên ngu ngốc nhưng cô vẫn phải nhịn xuống mà đưa mười đơn nhiệm vụ cho Thiên Tử Dật. Trên đó viết nhiệm vụ yêu cầu gì, địa điểm, và cũng là bằng chứng trả nhiệm vụ.
Châu Thanh không khoa trương như Thiên Tử Dật, cậu nhận 5 nhiệm vụ luyện đan cấp 3, mỗi nhiệm vụ có điểm khoảng 500 đến 3000, tùy theo độ khó của đan pháp và số lượng mà phân chia, ngoài ra cũng có tặng thêm điểm theo phẩm chất.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.