Xuyên Đến Tinh Tế Trở Thành Hải Cẩu Nhỏ Được Yêu Chiều
Chương 84
Nhy Trương
13/07/2022
Cá ven bờ rất nhiều, vốn dĩ trước giờ chẳng ai bắt nó, nên nó rất gan dạ, thấy người còn dám bơi tới gần.
Nhưng con người vốn rất tham lam, Yeltai lúc đầu con nào cũng bắt, nhưng sau khi thấy Anzasil chỉ đuổi bắt cá lớn, hắn liền thả hết cá nhỏ ra.
Mấy con to thì thường khỏe và sống lâu, nên tụi nó cũng có tính cảnh giác hơn.
Ngoài con cá của Anzasil bị Chiến Lang làm vụt mất, thì đến khi bọn Keiran đến thì họ chỉ bắt được thêm ba con cá lớn, và cả một ít tôm.
Keiran vừa đến đã không có gì làm, chỉ đành đi tìm củi xung quanh, còn luôn miệng trách bọn họ.
Hắn cũng thèm tắm biển.
Mục nhóm lửa đương nhiên là nhanh.
Ba con cá lớn và tôm chỉ là bữa sáng cơ bản của bảy người.
Mặt trời đang lúc ban trưa, ánh nắng vừa gay gắt vừa nóng nực.
Cả đám không ai sợ đen hay say nắng, đều lao đầu xuống tắm biển.
Tư Niên ngâm mình trong nước, cảm giác như trở về những ngày rong ruổi ở biển sâu.
Anzasil sợ Tư Niên bị nắng làm khó chịu lên lùa mọi người đến bơi gần một vách đá, chỗ này có hơi sâu nhưng chẳng ai sợ chết đuối cả.
Anzasil sử dụng dị năng làm tăng độ nghiên của vách đá, ánh mặt trời cũng dần bị khuất bóng.
Mục không thích nước lắm, nên chỉ bơi một lúc cho sạch sẽ liền lên nằm dưới một tán dừa không xa.
Yeltai bơi lâu cũng mỏi chân mỏi tay nên cũng đành ngồi uống dừa cùng Mục.
Vách đá sẽ có gì?
Vách đá có ốc biển.
Keiran như phát hiện ra được kho báo, không màn mặt mũi kéo mọi người cùng đi lụm ốc.
Tư Niên thấy mấy con bào ngư to như cái chén, cũng rất lên tinh thần.
Anzasil dựng một hồ đá nhỏ kín trong biển, cho bọn họ ôm ốc về.
Chiến Lang coi trọng nguyên tắc, nhưng cũng dần bị bọn họ tha hóa, hắn bắt ốc là tích cực hơn ai hết, cười nói không ngừng với mọi người bên cạnh.
Lửa lại lần nữa cháy lên.
Một đợt ốc lại được nướng.
Có rất nhiều chủng loại, có con to bằng phân nửa Tư Niên trong dạng hải cẩu.
Họ chỉ dám bắt những loài mà Keiran và Tư Niên nhận ra.
Tư Niên tranh thủ đi đi tìm những nguyên liệu lần trước để pha nước chấm, may mắn lần này lại có thể tìm thấy ớt.
Số người đã tăng lên bảy, nhưng vẫn chỉ có Tư Niên và Edric không thích ăn cay.
Chiến Lang ăn ngon mà hít hà vài cái, hắn luôn dụ dỗ Tư Niên mở tiệm, hắn muốn dẫn vợ và con trai của mình đi ăn đồ ngon.
Tư Niên cũng không nghĩ nhiều, cậu định sẽ trao đổi lại vài vấn đề làm ăn với Keiran, nên chỉ hứa khi họ về sẽ làm một đêm tiệc, mời cả người nhà của mọi người đến.
Bọn họ bảy người ngồi lại chơi cờ gugi.
Tư Niên cảm giác cờ này như cờ tỉ phú nhưng năm người chơi.
Thật ra có nhiều nguyên tắc kỳ lạ hơn, xúc xắc cũng tận bốn cái, không phải cái nào cũng là số, mà còn các ký hiệu đặc biệt.
Nhưng mục đích cuối cùng vẫn là tính toán để đem về nhiều mảnh đất, nhiều nguyên tinh nhất.
Anzasil trí nhớ rất tốt, hắn khắc trên đá hầu như là đầy đủ.
Tư Niên không biết bên chỉ ngồi bên cạnh xem Anzasil ngồi chơi.
Sáu người còn lại chơi xoay vòng, nhưng do Edric số đỏ mà lại còn tính toán giỏi nên mọi người quyết tâm đuổi hắn ra khỏi bàn cờ.
Bọn họ chơi ăn nguyên tinh, nhưng tất nhiên không thể thanh toán bây giờ.
Chỉ là chơi để đó, khi nào về sẽ trả lại để mua đồ tổ chức tiệc đêm mà Tư Niên đã nói.
Họ chơi đến lúc nắng chiều tỏa xuống.
Tư Niên nằm thẳng trên cát, đầu gối lên chân Anzasil, mắt lại ngắm hoàng hôn.
Hoàng hôn đẹp mê người, mặt biển lấp lánh sắc vàng.
Mấy cánh chim cuối chân trời cũng đang dang về tổ ấm.
Gió biển vẫn lồng lộng, sóng vẫn dạt dào.
Bàn cờ chơi cả buổi cuối cùng cũng dừng lại.
Ai cũng yên lặng tận hưởng chút yên bình hiếm có.
Mặt trời dần lặng xuống, như bị biển nuốt trọn vào lòng mình.
Keiran là người đầu tiên phá bỏ không khí im lặng:
" Chúng ta có trở về không?"
Như cùng chung một nhận thức, tất cả đều quay lại nhìn Anzasil.
Anzasil lại không trả lời ngay vấn đề mà chỉ nói:
" Tùy ý thôi"
Chiến Lang lần nữa bị sự sa đọa của Anzasil làm bất ngờ.
Ở một không gian trống như bờ biển dễ bị phát hiện, dễ bị tấn công, không có mặt thủ, không có đường rút lui tốt.
Kết luận là không nên ở lại.
Nhưng hắn cũng không muốn quay về, nơi này rộng rãi, không có nhiều muỗi như trong rừng, không ẩm ướt, không có sâu bọ, côn trùng đáng ghét. Trời đã tối, về lại phải đi một quãng đường, gặp thú dữ lại phải ra tay.
Dù biết là sai nhưng cuối cùng hắn vẫn bị sự lười biếng chi phối:
" Tôi bỏ một phiếu cho ở lại"
Có người xung phong cả bọn đều mạnh dạn hơn.
Bảy lá thăm, ngoài Edric thích rừng cây thì sáu lá còn lại đều không muốn trở về.
Edric hơi bất ngờ, nhưng cũng không phiền lòng lắm.
Hắn đang nghĩ có nên cải tạo cây dừa để ngủ lại hay không thì đã bị Keiran phản đối:
" Đừng nhìn nó nữa, trên đá cũng êm lắm, Anzasil biến nơi đây thành đất ngay đấy mà"
Đêm nay trăng rất sáng, không bị cây rừng che mất.
Bọn họ cũng không cần phải giữ lửa.
Không gian quá trống rãi cũng không sợ bị phục kích, nên cũng không cần canh đêm, có người đến gần, chắc chắn họ sẽ biết.
Tư Niên vừa có hai dạng năng lực liên quan mật thiết với không gian, nên càng tự tin ở phương diện này.
Những người còn lại cũng không quá lo lắng, đội của họ chỉ chờ nhiệm vụ của học viện đưa ra, không hề sợ những đội khác tập kích.
Những đội khác ít khi tập trung toàn những người mạnh, đơn giản là vì những kẻ mạnh đều muốn làm đội trưởng, muốn có tiếng nói trong đội.
Học viện đánh giá rất cao biểu hiện của cá nhân trong toàn đội khi chiến đấu, nên hầu hết không ai muốn bị lu mờ.
Nên một đội tập hợp những cá nhân xuất sắc như đội của Anzasil, mọi người tin rằng chỉ có kẻ ngu mới dám trêu vào.
Nhưng người tính không bằng trời tính.
Vào lúc trời nhà nhem sáng, có lẽ đã hơn hai giờ, thì lại có kẻ ngu ngốc tìm đến.
Tư Niên là người phát hiện bất thường đầu tiên.
Dù đang chôn mặt trong lòng Anzasil, nhưng mê dị năng và dị năng không gian đều nhạy cảm với hoàn cảnh xung quanh vô cùng.
Tư Niên cảm giác có nguồn năng lượng ngoại lai đến gần bờ biển, liền mở mắt ra, cựa quậy nhẹ trong vòng tay của người bên cạnh.
Anzasil nghĩ hải cẩu nhỏ định dỗ cậu ngủ tiếp.
Hắn tuy cũng cảm nhận được những người đang đặt chân lên mặt cát, nhưng không quá bận tâm, hắn tin rằng bọn người này sẽ biết khó mà lui.
Nhưng lần này hắn lại đoán sai lầm, những người này không hề có dấu hiệu dừng lại.
Anzasil định đứng lên liền cảm nhận được một ám chỉ tinh thần, chỉ tiếc cho kẻ kia là Anzasil đã từng thử qua trò này với Tư Niên rất nhiều lần.
Không đợi Tư Niên giải vây cho hắn, Anzasil đã tự mình chống lại ý niệm vừa được đưa vào.
Thấy Anzasil không bị ảnh hưởng, đội người bên kia liền hơi hoảng.
Keiran và Yeltai bên này đều có dị năng hệ phong, nên cũng dễ dàng phát hiện người đến gần, nhưng bọn họ đang khó khăn chống lại dị năng giả hệ mê dị năng bên kia.
Tư Niên vẫn dụng một chút dị năng hỗ trợ dẫn đường, bọn họ liền có thể tỉnh lại.
Anzasil không chờ đợi, cũng không nói một lời, vừa chớp mắt đã tiến vào trạng thái chiến đấu.
Cát dưới chân đối thủ đều chuyển thành cát lún.
Đội bên kia cũng có bảy người, Tư Niên vừa nhìn liền nhận ra hai người đã từng gặp, một người là người có mê dị năng đã từng cố thâm nhập ý thức của Tư Niên lúc tham gia vòng trước, một người là người từng đẩy Tư Niên trong phòng nhận đồ, là vị thiếu gia Zidi theo lời của 008 là không nên day vào.
Keiran thấy hắn ta, liền bất chợt quay lại nhìn Edric.
Edric và Chiến Lang, Mục cũng vừa được Tư Niên hỗ trợ.
Edric không có quá nhiều cảm xúc, hắn đi nhìn chằm chằm vào một cô gái, là cô gái duy nhất trong toàn đội.
Chiến Lang bên cạnh cũng đưa mắt sang đánh giá:
" Mê dị năng đỉnh cấp bốn, cũng được đấy"
Đối thủ đã dừng chân lại, một mặt chống lại cát lún dưới chân, một mặt vì kế hoạch từ bước đầu đã phá sản.
Bọn họ biết không thể sử dụng mê dị năng quá lâu lên người có năng lực như thế được, nhưng họ toan tính ít nhất cũng sẽ tiếp cận được gần hơn, trong đội của họ có bốn người có năng lực cận chiến.
Dị năng hệ tốc độ là người tiếp cận được gần nhất lúc này cũng đã phải dừng lại, dị năng hệ ám cũng không thể che dấu bản thân nữa.
Chiến Lang cũng không nói nhiều, ngay khi Anzasil làm cát lún thì hắn cũng tỉnh dậy, vừa nói xong một câu liền dùng sấm sét tấn công mê dị năng bên kia, không hề có ý định coi người ta là con gái mà nương tay.
Dị năng giả hệ thể lực liền lao đến ôm cô gái vào lòng tránh đi, thân thể cứng rắn vô cùng, một sấm sét cũng chỉ tạo ra được vào vệt máu nhỏ.
Nhưng dị năng đó cũng chỉ thích hợp cận chiến, nếu hắn ta nếu không đến gần cũng không thể làm được gì.
Một dị năng giả hệ kim, bên kia đang đánh nhau với Keiran, liền thấy sơ hở liền đổi roi sắt gai trong tay thành súng liên thanh, xả một lúc cả băng đạn đuổi vào Chiến Lang.
Mục vẫn thói quen cũ, đốt cháy xung quanh, tiện tay liền dựng lên tường lửa che đạn cho Chiến Lang.
Anzasil đâm vài gai đá dưới chân dị năng giả hệ kim, hắn ta tránh thoát, nhưng gai đá của Anzasil không giống những dị năng giả khác hắn từng gặp, Anzasil có thể ra đoàn liên tục, hắn ta tránh một lúc liền cảm thấy gai đá gần như đã bao vây hắn ta.
Đồng đội khác cũng hắn cũng cảm nhận được, nhưng gần như cũng quá khó để rút lui.
Một dị năng giả hệ tốc độ liền lui lại, bức chân mình ra khỏi cát, đạp lên thân những gai đá để phóng lên.
Anzasil liền đổi cấu trúc gai đá, ngay lập gai đá liền đan xen nhau một bước chân cũng không đạp lọt.
Dị năng giả tốc độ hoảng sợ không biết đáp vào đâu, thì được đồng đội là có hệ kim hỗ trợ tạo một chỗ tấm kim loại trên gai đá cho hắn rút lui.
Nhưng con người vốn rất tham lam, Yeltai lúc đầu con nào cũng bắt, nhưng sau khi thấy Anzasil chỉ đuổi bắt cá lớn, hắn liền thả hết cá nhỏ ra.
Mấy con to thì thường khỏe và sống lâu, nên tụi nó cũng có tính cảnh giác hơn.
Ngoài con cá của Anzasil bị Chiến Lang làm vụt mất, thì đến khi bọn Keiran đến thì họ chỉ bắt được thêm ba con cá lớn, và cả một ít tôm.
Keiran vừa đến đã không có gì làm, chỉ đành đi tìm củi xung quanh, còn luôn miệng trách bọn họ.
Hắn cũng thèm tắm biển.
Mục nhóm lửa đương nhiên là nhanh.
Ba con cá lớn và tôm chỉ là bữa sáng cơ bản của bảy người.
Mặt trời đang lúc ban trưa, ánh nắng vừa gay gắt vừa nóng nực.
Cả đám không ai sợ đen hay say nắng, đều lao đầu xuống tắm biển.
Tư Niên ngâm mình trong nước, cảm giác như trở về những ngày rong ruổi ở biển sâu.
Anzasil sợ Tư Niên bị nắng làm khó chịu lên lùa mọi người đến bơi gần một vách đá, chỗ này có hơi sâu nhưng chẳng ai sợ chết đuối cả.
Anzasil sử dụng dị năng làm tăng độ nghiên của vách đá, ánh mặt trời cũng dần bị khuất bóng.
Mục không thích nước lắm, nên chỉ bơi một lúc cho sạch sẽ liền lên nằm dưới một tán dừa không xa.
Yeltai bơi lâu cũng mỏi chân mỏi tay nên cũng đành ngồi uống dừa cùng Mục.
Vách đá sẽ có gì?
Vách đá có ốc biển.
Keiran như phát hiện ra được kho báo, không màn mặt mũi kéo mọi người cùng đi lụm ốc.
Tư Niên thấy mấy con bào ngư to như cái chén, cũng rất lên tinh thần.
Anzasil dựng một hồ đá nhỏ kín trong biển, cho bọn họ ôm ốc về.
Chiến Lang coi trọng nguyên tắc, nhưng cũng dần bị bọn họ tha hóa, hắn bắt ốc là tích cực hơn ai hết, cười nói không ngừng với mọi người bên cạnh.
Lửa lại lần nữa cháy lên.
Một đợt ốc lại được nướng.
Có rất nhiều chủng loại, có con to bằng phân nửa Tư Niên trong dạng hải cẩu.
Họ chỉ dám bắt những loài mà Keiran và Tư Niên nhận ra.
Tư Niên tranh thủ đi đi tìm những nguyên liệu lần trước để pha nước chấm, may mắn lần này lại có thể tìm thấy ớt.
Số người đã tăng lên bảy, nhưng vẫn chỉ có Tư Niên và Edric không thích ăn cay.
Chiến Lang ăn ngon mà hít hà vài cái, hắn luôn dụ dỗ Tư Niên mở tiệm, hắn muốn dẫn vợ và con trai của mình đi ăn đồ ngon.
Tư Niên cũng không nghĩ nhiều, cậu định sẽ trao đổi lại vài vấn đề làm ăn với Keiran, nên chỉ hứa khi họ về sẽ làm một đêm tiệc, mời cả người nhà của mọi người đến.
Bọn họ bảy người ngồi lại chơi cờ gugi.
Tư Niên cảm giác cờ này như cờ tỉ phú nhưng năm người chơi.
Thật ra có nhiều nguyên tắc kỳ lạ hơn, xúc xắc cũng tận bốn cái, không phải cái nào cũng là số, mà còn các ký hiệu đặc biệt.
Nhưng mục đích cuối cùng vẫn là tính toán để đem về nhiều mảnh đất, nhiều nguyên tinh nhất.
Anzasil trí nhớ rất tốt, hắn khắc trên đá hầu như là đầy đủ.
Tư Niên không biết bên chỉ ngồi bên cạnh xem Anzasil ngồi chơi.
Sáu người còn lại chơi xoay vòng, nhưng do Edric số đỏ mà lại còn tính toán giỏi nên mọi người quyết tâm đuổi hắn ra khỏi bàn cờ.
Bọn họ chơi ăn nguyên tinh, nhưng tất nhiên không thể thanh toán bây giờ.
Chỉ là chơi để đó, khi nào về sẽ trả lại để mua đồ tổ chức tiệc đêm mà Tư Niên đã nói.
Họ chơi đến lúc nắng chiều tỏa xuống.
Tư Niên nằm thẳng trên cát, đầu gối lên chân Anzasil, mắt lại ngắm hoàng hôn.
Hoàng hôn đẹp mê người, mặt biển lấp lánh sắc vàng.
Mấy cánh chim cuối chân trời cũng đang dang về tổ ấm.
Gió biển vẫn lồng lộng, sóng vẫn dạt dào.
Bàn cờ chơi cả buổi cuối cùng cũng dừng lại.
Ai cũng yên lặng tận hưởng chút yên bình hiếm có.
Mặt trời dần lặng xuống, như bị biển nuốt trọn vào lòng mình.
Keiran là người đầu tiên phá bỏ không khí im lặng:
" Chúng ta có trở về không?"
Như cùng chung một nhận thức, tất cả đều quay lại nhìn Anzasil.
Anzasil lại không trả lời ngay vấn đề mà chỉ nói:
" Tùy ý thôi"
Chiến Lang lần nữa bị sự sa đọa của Anzasil làm bất ngờ.
Ở một không gian trống như bờ biển dễ bị phát hiện, dễ bị tấn công, không có mặt thủ, không có đường rút lui tốt.
Kết luận là không nên ở lại.
Nhưng hắn cũng không muốn quay về, nơi này rộng rãi, không có nhiều muỗi như trong rừng, không ẩm ướt, không có sâu bọ, côn trùng đáng ghét. Trời đã tối, về lại phải đi một quãng đường, gặp thú dữ lại phải ra tay.
Dù biết là sai nhưng cuối cùng hắn vẫn bị sự lười biếng chi phối:
" Tôi bỏ một phiếu cho ở lại"
Có người xung phong cả bọn đều mạnh dạn hơn.
Bảy lá thăm, ngoài Edric thích rừng cây thì sáu lá còn lại đều không muốn trở về.
Edric hơi bất ngờ, nhưng cũng không phiền lòng lắm.
Hắn đang nghĩ có nên cải tạo cây dừa để ngủ lại hay không thì đã bị Keiran phản đối:
" Đừng nhìn nó nữa, trên đá cũng êm lắm, Anzasil biến nơi đây thành đất ngay đấy mà"
Đêm nay trăng rất sáng, không bị cây rừng che mất.
Bọn họ cũng không cần phải giữ lửa.
Không gian quá trống rãi cũng không sợ bị phục kích, nên cũng không cần canh đêm, có người đến gần, chắc chắn họ sẽ biết.
Tư Niên vừa có hai dạng năng lực liên quan mật thiết với không gian, nên càng tự tin ở phương diện này.
Những người còn lại cũng không quá lo lắng, đội của họ chỉ chờ nhiệm vụ của học viện đưa ra, không hề sợ những đội khác tập kích.
Những đội khác ít khi tập trung toàn những người mạnh, đơn giản là vì những kẻ mạnh đều muốn làm đội trưởng, muốn có tiếng nói trong đội.
Học viện đánh giá rất cao biểu hiện của cá nhân trong toàn đội khi chiến đấu, nên hầu hết không ai muốn bị lu mờ.
Nên một đội tập hợp những cá nhân xuất sắc như đội của Anzasil, mọi người tin rằng chỉ có kẻ ngu mới dám trêu vào.
Nhưng người tính không bằng trời tính.
Vào lúc trời nhà nhem sáng, có lẽ đã hơn hai giờ, thì lại có kẻ ngu ngốc tìm đến.
Tư Niên là người phát hiện bất thường đầu tiên.
Dù đang chôn mặt trong lòng Anzasil, nhưng mê dị năng và dị năng không gian đều nhạy cảm với hoàn cảnh xung quanh vô cùng.
Tư Niên cảm giác có nguồn năng lượng ngoại lai đến gần bờ biển, liền mở mắt ra, cựa quậy nhẹ trong vòng tay của người bên cạnh.
Anzasil nghĩ hải cẩu nhỏ định dỗ cậu ngủ tiếp.
Hắn tuy cũng cảm nhận được những người đang đặt chân lên mặt cát, nhưng không quá bận tâm, hắn tin rằng bọn người này sẽ biết khó mà lui.
Nhưng lần này hắn lại đoán sai lầm, những người này không hề có dấu hiệu dừng lại.
Anzasil định đứng lên liền cảm nhận được một ám chỉ tinh thần, chỉ tiếc cho kẻ kia là Anzasil đã từng thử qua trò này với Tư Niên rất nhiều lần.
Không đợi Tư Niên giải vây cho hắn, Anzasil đã tự mình chống lại ý niệm vừa được đưa vào.
Thấy Anzasil không bị ảnh hưởng, đội người bên kia liền hơi hoảng.
Keiran và Yeltai bên này đều có dị năng hệ phong, nên cũng dễ dàng phát hiện người đến gần, nhưng bọn họ đang khó khăn chống lại dị năng giả hệ mê dị năng bên kia.
Tư Niên vẫn dụng một chút dị năng hỗ trợ dẫn đường, bọn họ liền có thể tỉnh lại.
Anzasil không chờ đợi, cũng không nói một lời, vừa chớp mắt đã tiến vào trạng thái chiến đấu.
Cát dưới chân đối thủ đều chuyển thành cát lún.
Đội bên kia cũng có bảy người, Tư Niên vừa nhìn liền nhận ra hai người đã từng gặp, một người là người có mê dị năng đã từng cố thâm nhập ý thức của Tư Niên lúc tham gia vòng trước, một người là người từng đẩy Tư Niên trong phòng nhận đồ, là vị thiếu gia Zidi theo lời của 008 là không nên day vào.
Keiran thấy hắn ta, liền bất chợt quay lại nhìn Edric.
Edric và Chiến Lang, Mục cũng vừa được Tư Niên hỗ trợ.
Edric không có quá nhiều cảm xúc, hắn đi nhìn chằm chằm vào một cô gái, là cô gái duy nhất trong toàn đội.
Chiến Lang bên cạnh cũng đưa mắt sang đánh giá:
" Mê dị năng đỉnh cấp bốn, cũng được đấy"
Đối thủ đã dừng chân lại, một mặt chống lại cát lún dưới chân, một mặt vì kế hoạch từ bước đầu đã phá sản.
Bọn họ biết không thể sử dụng mê dị năng quá lâu lên người có năng lực như thế được, nhưng họ toan tính ít nhất cũng sẽ tiếp cận được gần hơn, trong đội của họ có bốn người có năng lực cận chiến.
Dị năng hệ tốc độ là người tiếp cận được gần nhất lúc này cũng đã phải dừng lại, dị năng hệ ám cũng không thể che dấu bản thân nữa.
Chiến Lang cũng không nói nhiều, ngay khi Anzasil làm cát lún thì hắn cũng tỉnh dậy, vừa nói xong một câu liền dùng sấm sét tấn công mê dị năng bên kia, không hề có ý định coi người ta là con gái mà nương tay.
Dị năng giả hệ thể lực liền lao đến ôm cô gái vào lòng tránh đi, thân thể cứng rắn vô cùng, một sấm sét cũng chỉ tạo ra được vào vệt máu nhỏ.
Nhưng dị năng đó cũng chỉ thích hợp cận chiến, nếu hắn ta nếu không đến gần cũng không thể làm được gì.
Một dị năng giả hệ kim, bên kia đang đánh nhau với Keiran, liền thấy sơ hở liền đổi roi sắt gai trong tay thành súng liên thanh, xả một lúc cả băng đạn đuổi vào Chiến Lang.
Mục vẫn thói quen cũ, đốt cháy xung quanh, tiện tay liền dựng lên tường lửa che đạn cho Chiến Lang.
Anzasil đâm vài gai đá dưới chân dị năng giả hệ kim, hắn ta tránh thoát, nhưng gai đá của Anzasil không giống những dị năng giả khác hắn từng gặp, Anzasil có thể ra đoàn liên tục, hắn ta tránh một lúc liền cảm thấy gai đá gần như đã bao vây hắn ta.
Đồng đội khác cũng hắn cũng cảm nhận được, nhưng gần như cũng quá khó để rút lui.
Một dị năng giả hệ tốc độ liền lui lại, bức chân mình ra khỏi cát, đạp lên thân những gai đá để phóng lên.
Anzasil liền đổi cấu trúc gai đá, ngay lập gai đá liền đan xen nhau một bước chân cũng không đạp lọt.
Dị năng giả tốc độ hoảng sợ không biết đáp vào đâu, thì được đồng đội là có hệ kim hỗ trợ tạo một chỗ tấm kim loại trên gai đá cho hắn rút lui.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.