Xuyên Đến Tương Lai, Ta Được Vạn Người Cưng Sủng
Chương 15
Lười Không Lười
11/04/2023
Đường Ân khịt mũi vì đám dây đằng phía trên và chất nhày dính nhớp ở dưới chân. Môi cậu mím lại, dường như đang cố kìm nén
" Đôn Đôn, ngươi đem sức mạnh của ta giải 30% "
[ Chủ nhân...người muốn phá hủy toàn viện nghiên cứu này sao! ]
" Vậy tạm giải 20%, lần này không ít đi? Nó làm lưng ta rất đau " Đường Ân nghiến răng nói ra. Mà hệ thống khi nghe chủ nhân mình bảo đau, 50% sức mạnh của nó ngay lập tức được giải phóng.
Không cần chủ nhân nó ra tay, nó muốn tự mình chém chết con thằn lằn báo thối này.
Một nguồn năng lượng khổng lồ ầm ầm áp xuống viện nghiên cứu, đem mái vòm chắc chắn lõm xuống một phần lớn, chiếc lồng sắt được đám dây đằng dai nhách quấn quanh được bao phũ bởi một nguồn năng lượng màu lam nhạt, sau đó liền trong tít tắt vỡ tung, lồng sắt cũng trở thành một đám phế liệu
Đường Ân từ bên trong bước ra, tay phủi sạch lớp dây đằng và sắt bị chém thành những mảnh mỏng như giấy đang bám trên người xuống đất. Rồi đi sang một bên nhìn khả ái nhà mình ra tay
Lúc này, sinh vật kia dường như đang trưng ra bộ mặt đần thối nhìn một thiếu niên chỉ tầm 16 17 đang đứng trước mắt. Trên tay là một thanh kiếm dài, đôi mắt sắc bén nhìn chằm chằm vào hắn, răng nghiến lại. Toàn bộ biểu cảm như hận không thể băm nó ngay từ lúc đầu
Nó lại liếc nhìn sang bán thú nhân đang ngồi chéo chân tựa lưng vào một trụ cột. Bộ dáng nhàm chán nhưng lại mang chút hóng hớt nhìn nó
Chưa để nó kịp thu mắt lại, một đường kiếm mạnh mẽ vun ra đem cánh tay chắc hơn crom của nó chém đứt
Nhìn cánh tay rơi trên nền nhà, nó ngửa đầu lên trời mà rào rống rồi lao đến thiếu niên kia, một tay đầy móng sắt bén mạnh mẽ cào đến, chỉ thấy thiếu niên nhanh chóng dùng kiếm nhẹ nhàng đỡ lấy, sau đó vung chân đạp mạng con quái vật làm nó bay xa hàng trăm mét vào góc tường.
Thiếu niên mặt không cảm xúc đi đến, mỗi bước là một đường kiếm vung lên cắt tan đám dây đằng đang cố tấn công mình.
Cuối đầu nhìn xuống con quái vật kì dị đang thoi thóp, kiếm thêm một lần nữa lại vung lên, trước tiên là phần tay trái còn lại, rồi cứ tiếp tục cho đến khi sinh vật chỉ còn lại cái đầu đầy lông lá lăn trên mặt đất.
Thiếu niên dường như vẫn chưa ngôi cơn giận, hai tay cầm kiếm giơ lên cao, sau đó một đường đâm mạnh xuống giữa đầu con quái vật, đem nó phân làm hai mảnh.
Sau khi hoàn thành việc băm con quái vật thành thịt vụn, thiếu niên lúc này mặt mày mới hòa hoãn lại, cúi người nhặt lên viên tinh thể màu lam.
Thanh tẩy sạch sẽ chất bẩn trên người rồi mới trở về bên cạnh Đường Ân.
Mà Đường Ân ngay từ đầu một chút đau đớn cũng không có, cậu than đau cũng là do bản thân lười động tay, nhưng lí do quan trọng hơn là cậu sợ bản thân không kiềm chế được nguồn sức mạnh của mình.
Vì vậy tốt nhất là để hệ thống tự tay thì vẫn hơn
Đôn Đôn tiến gần chủ nhân của mình, mặt xụ xuống rồi đem cả cơ thể của mình tựa vào chân Đường Ân, gương mặt nghiêm nghị trong cực khó gần khi nảy lúc này đã bắt đầu mếu máo, muốn khóc không lại không dám khóc.
Cuối cùng đem cả khuôn mặt của mình nằm trên đùi của Đường Ân, đôi tay đẹp không kém đang chọt chọt vào tay của Đường Ân như lấy lòng
[ Chủ nhân...]
" Hử? " Đường Ân không nặng không nhẹ mà đáp lời, cậu đang định nói thêm thì đùi đã ướt một mảng lớn
[ oa oa....là tại Đôn Đôn chủ quan nên ngài mới bị thương ]
.....
Đường Ân tiếp tục không nặng không nhẹ mà đem Đôn Đôn nhét lại vào không gian hệ thống.
Gương mặt đẹp trai thì nên học cách sử dụng thì tốt hơn, cứ mếu máo như thế nhìn cứ lạ sao sao ấy
Mà hệ thống sau khi bị nhét trở về liền hóa thành một quả cầu nhỏ vừa khóc vừa lăn qua lộn lại. Đòi muốn ra ngoài để giúp Đường Ân chữa trị vết thương
Đường Ân bị lãi nhãi quá nhiều, tay không nhịn được tắt ngang cuộc trò chuyện của hệ thống
Cậu đảo mắt nhìn xung quanh đống hỗn độn này một lần. Đem viên tinh thể màu lam nhét lại vào túi sau đó vung tay, tất cả dấu vết của việc đánh nhau như trong chốc lát biến mất.
Từng bước đi đến bên cạnh những thi thể thừa mới lạnh của các á thú nhân, Đường Ân vươn ngón tay ra chọt chọt. Sau đó đem một chút năng lượng từ cơ thể đưa vào cơ thể của một á thú nhân đã biến đen
Nguồn năng lượng đi vào nhanh chóng len lỏi mọi ngóc ngách, khi đi đến não, ngay tại gần thùy trán một chút xuất hiện một vật cản màu đen đặc. Xem lí do khiến các á thú nhân ở tại nơi này tử vong là do nó
Thu lại năng lượng của mình, tại thời điểm cậu vừa đứng lên thì Anos đã tông của dẫn theo đám người còn sống sót trở về bên cạnh cậu
Đám thú nhân và á thú nhân hít một ngụm khí lạnh khi nhìn thấy thi thể bị chia năm xẻ bảy đang nằm trong góc. Con quái vật bọn họ dùng hết sức cũng không giải quyết được lúc này nằm trong góc trông thảm không gì bằng, sau đó lại nhìn giống cái xinh đẹp trước mắt mà rùn mình
Riêng Anos và Laramie biết sự thật về thân phận của Đường Ân không nói gì.
Anos đi đến đem Đường Ân xem xét một vòng sau đó mắt căng ra nhìn vết trầy trên phần eo phía sau hơi bị lộ ra của cậu do chiếc áo bị rách. Đường Ân có chút chột dạ, nhưng Anos một câu cũng không hỏi
Hắn giao lại việc giải quyết còn lại trong viện nghiên cứu cho Laramie. Bản thân thì trực tiếp ôm Đường Ân lên, để cậu đối mặt với mình, tay bệ chắc mông cậu. Ép cậu đem hai chân vòng qua eo mình rồi ngay lập tức trở dinh thự.
" Đôn Đôn, ngươi đem sức mạnh của ta giải 30% "
[ Chủ nhân...người muốn phá hủy toàn viện nghiên cứu này sao! ]
" Vậy tạm giải 20%, lần này không ít đi? Nó làm lưng ta rất đau " Đường Ân nghiến răng nói ra. Mà hệ thống khi nghe chủ nhân mình bảo đau, 50% sức mạnh của nó ngay lập tức được giải phóng.
Không cần chủ nhân nó ra tay, nó muốn tự mình chém chết con thằn lằn báo thối này.
Một nguồn năng lượng khổng lồ ầm ầm áp xuống viện nghiên cứu, đem mái vòm chắc chắn lõm xuống một phần lớn, chiếc lồng sắt được đám dây đằng dai nhách quấn quanh được bao phũ bởi một nguồn năng lượng màu lam nhạt, sau đó liền trong tít tắt vỡ tung, lồng sắt cũng trở thành một đám phế liệu
Đường Ân từ bên trong bước ra, tay phủi sạch lớp dây đằng và sắt bị chém thành những mảnh mỏng như giấy đang bám trên người xuống đất. Rồi đi sang một bên nhìn khả ái nhà mình ra tay
Lúc này, sinh vật kia dường như đang trưng ra bộ mặt đần thối nhìn một thiếu niên chỉ tầm 16 17 đang đứng trước mắt. Trên tay là một thanh kiếm dài, đôi mắt sắc bén nhìn chằm chằm vào hắn, răng nghiến lại. Toàn bộ biểu cảm như hận không thể băm nó ngay từ lúc đầu
Nó lại liếc nhìn sang bán thú nhân đang ngồi chéo chân tựa lưng vào một trụ cột. Bộ dáng nhàm chán nhưng lại mang chút hóng hớt nhìn nó
Chưa để nó kịp thu mắt lại, một đường kiếm mạnh mẽ vun ra đem cánh tay chắc hơn crom của nó chém đứt
Nhìn cánh tay rơi trên nền nhà, nó ngửa đầu lên trời mà rào rống rồi lao đến thiếu niên kia, một tay đầy móng sắt bén mạnh mẽ cào đến, chỉ thấy thiếu niên nhanh chóng dùng kiếm nhẹ nhàng đỡ lấy, sau đó vung chân đạp mạng con quái vật làm nó bay xa hàng trăm mét vào góc tường.
Thiếu niên mặt không cảm xúc đi đến, mỗi bước là một đường kiếm vung lên cắt tan đám dây đằng đang cố tấn công mình.
Cuối đầu nhìn xuống con quái vật kì dị đang thoi thóp, kiếm thêm một lần nữa lại vung lên, trước tiên là phần tay trái còn lại, rồi cứ tiếp tục cho đến khi sinh vật chỉ còn lại cái đầu đầy lông lá lăn trên mặt đất.
Thiếu niên dường như vẫn chưa ngôi cơn giận, hai tay cầm kiếm giơ lên cao, sau đó một đường đâm mạnh xuống giữa đầu con quái vật, đem nó phân làm hai mảnh.
Sau khi hoàn thành việc băm con quái vật thành thịt vụn, thiếu niên lúc này mặt mày mới hòa hoãn lại, cúi người nhặt lên viên tinh thể màu lam.
Thanh tẩy sạch sẽ chất bẩn trên người rồi mới trở về bên cạnh Đường Ân.
Mà Đường Ân ngay từ đầu một chút đau đớn cũng không có, cậu than đau cũng là do bản thân lười động tay, nhưng lí do quan trọng hơn là cậu sợ bản thân không kiềm chế được nguồn sức mạnh của mình.
Vì vậy tốt nhất là để hệ thống tự tay thì vẫn hơn
Đôn Đôn tiến gần chủ nhân của mình, mặt xụ xuống rồi đem cả cơ thể của mình tựa vào chân Đường Ân, gương mặt nghiêm nghị trong cực khó gần khi nảy lúc này đã bắt đầu mếu máo, muốn khóc không lại không dám khóc.
Cuối cùng đem cả khuôn mặt của mình nằm trên đùi của Đường Ân, đôi tay đẹp không kém đang chọt chọt vào tay của Đường Ân như lấy lòng
[ Chủ nhân...]
" Hử? " Đường Ân không nặng không nhẹ mà đáp lời, cậu đang định nói thêm thì đùi đã ướt một mảng lớn
[ oa oa....là tại Đôn Đôn chủ quan nên ngài mới bị thương ]
.....
Đường Ân tiếp tục không nặng không nhẹ mà đem Đôn Đôn nhét lại vào không gian hệ thống.
Gương mặt đẹp trai thì nên học cách sử dụng thì tốt hơn, cứ mếu máo như thế nhìn cứ lạ sao sao ấy
Mà hệ thống sau khi bị nhét trở về liền hóa thành một quả cầu nhỏ vừa khóc vừa lăn qua lộn lại. Đòi muốn ra ngoài để giúp Đường Ân chữa trị vết thương
Đường Ân bị lãi nhãi quá nhiều, tay không nhịn được tắt ngang cuộc trò chuyện của hệ thống
Cậu đảo mắt nhìn xung quanh đống hỗn độn này một lần. Đem viên tinh thể màu lam nhét lại vào túi sau đó vung tay, tất cả dấu vết của việc đánh nhau như trong chốc lát biến mất.
Từng bước đi đến bên cạnh những thi thể thừa mới lạnh của các á thú nhân, Đường Ân vươn ngón tay ra chọt chọt. Sau đó đem một chút năng lượng từ cơ thể đưa vào cơ thể của một á thú nhân đã biến đen
Nguồn năng lượng đi vào nhanh chóng len lỏi mọi ngóc ngách, khi đi đến não, ngay tại gần thùy trán một chút xuất hiện một vật cản màu đen đặc. Xem lí do khiến các á thú nhân ở tại nơi này tử vong là do nó
Thu lại năng lượng của mình, tại thời điểm cậu vừa đứng lên thì Anos đã tông của dẫn theo đám người còn sống sót trở về bên cạnh cậu
Đám thú nhân và á thú nhân hít một ngụm khí lạnh khi nhìn thấy thi thể bị chia năm xẻ bảy đang nằm trong góc. Con quái vật bọn họ dùng hết sức cũng không giải quyết được lúc này nằm trong góc trông thảm không gì bằng, sau đó lại nhìn giống cái xinh đẹp trước mắt mà rùn mình
Riêng Anos và Laramie biết sự thật về thân phận của Đường Ân không nói gì.
Anos đi đến đem Đường Ân xem xét một vòng sau đó mắt căng ra nhìn vết trầy trên phần eo phía sau hơi bị lộ ra của cậu do chiếc áo bị rách. Đường Ân có chút chột dạ, nhưng Anos một câu cũng không hỏi
Hắn giao lại việc giải quyết còn lại trong viện nghiên cứu cho Laramie. Bản thân thì trực tiếp ôm Đường Ân lên, để cậu đối mặt với mình, tay bệ chắc mông cậu. Ép cậu đem hai chân vòng qua eo mình rồi ngay lập tức trở dinh thự.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.