Xuyên Đến Tương Lai - Tôi Không Phải Robot

Chương 173: Virus RE-Voild

Lương Tuyết Băng Nhi

18/09/2019

RE-Voild?

Hạ Cảnh Dực nhíu mày, chống tay nhìn qua. Tiêu La Khải ngồi một phía gật đầu.

- Đúng vậy. Đây là một loại lập trình bậc cao, hoạt động rất hung tàn. Phân nửa hệ thống nhỏ lẻ trên thế giới đã bị nhiễm loại virus này. Bây giờ hứng chịu nó là tập đoàn phân phối lớn như KM đấy.

Hạ Cảnh Dực phiền não xoa trán. Tập đoàn vừa mới vực dậy sau lần gặp đại nạn robot, bây giờ lại vướng phải loại virus này nữa. Quả nhiên ứng dụng công nghệ quá nhiều cũng không phải là đều tốt đẹp.

- Tôi chưa thấy báo cáo về loại virus này. Chắc là nó chưa xâm nhập được vào hệ lập trình của tập đoàn. Tôi sẽ tìm cách xử lý.

Tiêu La Khải gật đầu.

- Bác thế nào rồi?

- Vẫn vậy thôi. Chắc là muốn theo mẹ tôi rồi.

Tiêu La Khải không hỏi gì thêm. Hạ Cảnh Lâm từ lúc bị robot tấn công đến giờ vẫn chưa tỉnh.

Hạ Cảnh Dực im lặng, nhìn vào màn hình máy tính trước mặt. Hắn vừa mới quyết định cắt đứt với Công Hội xong. Giờ thì hay rồi, chưa kịp làm lại ào tới một thứ nguy cơ khác. Cũng không biết Công Hội xử lý chuyện này thế nào nữa.

- Không có việc gì thì tôi trở về đây. Một lát nữa tôi còn phải ký hợp đồng.

- Chúc may mắn.

Tiêu La Khải làm động tác chào, mặt hiếm có lại trông cà chớn. Hạ Cảnh Dực bật cười, chào lại. Tiêu La Khải đóng cửa, rời đi. Hạ Cảnh Dực lại rơi vào trầm ngâm.

Thời điểm này hoạt động đúng là khó khăn trùng trùng. KM đứng vững được sau đại nạn robot đã khó, tiếp tục đứng càng khó hơn. Sau đại loạn con người không quá tin tưởng robot nữa, cho nên việc phân phối gặp rất nhiều khó khăn. Hơn nữa còn có một loại tập đoàn ảo Blue, một tồn tại khổng lồ sau đại loạn vẫn không hề suy xuyển gì, làm đối thủ. Quả thật hắn khá quan ngại với tương lai của KM.

Blue tồn tại phi thường vững chắc. Không biết làm sao thuyết phục được nhóm người Dạ Sở Hiên hợp tác, tập đoàn này được phân phối độc quyền dòng sản phẩm Robot Android. Robot dạng người nhìn chung không được ưa chuộng lắm, nhưng những loại robot giúp việc khác lại có thể hoạt động được. Sau đại loạn, Blue đã quay về với những robot loại cũ. Những loại robot này sớm đã biến mất trên thế giới vì sự thay thế của robot dạng người và các loại nhà cảm biến tự động, chúng chỉ còn là ghi chép trong sổ sách. Tuy nhiên khi con người không còn tin tưởng máy móc nữa, cách nâng cấp và chế tạo các robot cần điều khiển qua hẹn giờ hoặc thông qua điều khiển từ xa lại trở nên rất được ưa chuộng. Sự thay đổi linh hoạt này khiến Blue đánh bại cả KM và tiến lên tầm cao mới.



Chuyển biến này làm Hạ Cảnh Dực lo lắng.

Quả thật quản lý cả một tập đoàn không phải là chuyện dễ dàng. Trước đây hắn cứ đi lông bông bên ngoài với đám thủ hạ của hắn, những chuyện này không có biết đến. Nghĩ lại nếu không có KM chống lưng cho thì hắn chưa chắc đã phát triển được tới mức nắm trong tay /Lục Địa Đen/. Bây giờ nghĩ lại hắn thấy hắn lúc đó có phần quá ngông cuồng rồi. Hiện tại hắn mới biết cái gì là hơn kém.

Mệt mỏi thật.

Hạ Cảnh Dực quay trở lại với công việc. Làm được một lúc, cuối cùng không nhịn được cầm tập hồ sơ báo cáo về thiệt hại của RE-Voild gây ra lên xem. Được một lúc, hắn nhíu mày.

- Xem ra thiệt hại không lớn lắm. Nhưng loại virus lập trình này lại phát ra cộng hưởng thiết lập từ máy chủ Công Hội?

Hạ Cảnh Dực hơi nheo mắt. Hắn đặt tập hồ sơ xuống, tiến hành thao tác trên máy tính. Hắn có thể tìm về loại phần mềm virus này để xem xét có cách xử lý không. Nếu có thể thì là chuyện tốt, không thể thì cũng truy cập được nguồn gốc của nó.

- Đây...

Hạ Cảnh Dực nhìn chằm chằm lượng dữ liệu trên màn hình. Máy của hắn đã nhiễm sẵn loại virus này rồi. Hơn nữa không truy ra được nguồn gốc bên ngoài. Điều này đồng nghĩa nó có liên kết trong máy. Điều khiến Hạ Cảnh Dực bất ngờ là cái gốc liên kết này đến từ một nơi hắn không hề biết tới.

- Dữ liệu này không phải là trước kia hack hệ điều hành của AL-003 lưu lại liên kết sao? Đáng lẽ ra liên kết này đã bị cắt rồi chứ?

Hạ Cảnh Dực xem lại lịch sử liên kết. Theo như hệ thống ghi chép lại, liên kết hình thành hơn một năm trước. Liên kết này là do lúc đó hắn nghi ngờ nên hack vào hệ điều hành của Dạ Sở Kỳ để kiểm tra. Nhưng sau đó máy tính của hắn bị hủy. Tuy dữ liệu dự phòng vẫn còn, nhưng liên kết đã bị phá vỡ. Điều này vốn không có gì để nói nữa, Hạ Cảnh Dực sớm biết rõ rồi.

Nhưng liên kết này năm ngày trước đã được thiết lập lại. Thiết lập này do sự xúc tác của một hệ thống khác, tạo thành liên kết chiều rộng. Nó hình thành liên kết với hơn một trăm máy tính hệ điều hành khác với máy chủ xuất phát từ Công Hội. Sau đó máy chủ ngắt kết nối, đưa hệ điều hành robot của Dạ Sở Kỳ lên làm chủ liên kết nên các liên kết khác còn lại là liên kết đôi.

Một cách đơn giản để hiểu thì máy chủ kia tạo lập liên kết giữa nó với hệ điều hành của Dạ Sở Kỳ và các hệ điều hành khác theo nhóm ba. Sau đó nó hủy liên kết và các liên kết còn lại là liên kết hai, tức là hệ điều hành của Dạ Sở Kỳ đang nắm giữ liên kết một chiều với hơn trăm cái máy khác.

Hạ Cảnh Dực phát hiện từ hệ điều hành của Dạ Sở Kỳ hoạt động một phần mềm ẩn. Đó là phần mềm virus, gây ảnh hưởng tới các máy có liên kết khác. Mà virus này, không ngoài dự đoán chính là RE-Voild.

- Chuyện này.... rốt cuộc là thế nào...?

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Xuyên Đến Tương Lai - Tôi Không Phải Robot

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook