[Xuyên Không] Cái Gì! Quý Phi Đáng Yêu?
Chương 22: Bạch Thỏ À, Nhảy Vào Rồi Khó Mà Nhảy Ra
vũ thần
28/02/2017
Trần ân dùng giọng lạnh lùng đáp lại nhưng lại mang mấy phần ôn tỉnh cho vũ hàn
- ân, mẫu hậu, vũ hàn quả là nử sĩ toàn tài, cầm nghệ quả là tuyệt đĩnh xứng đáng đứng đầu trần quốc, lời nói ôn nhu, tính tình hiền thục, nói chung tài đức vẹn toàn, đối với cha mẹ hiếu đức như trời ạ quả thật nhân gian khó sánh
Hắn nói xong cả triều kinh ngạc lần đầu tiên thấy hắn nói về nử nhân mà lại nói nhiều như vậy, tuy gương mặt lạnh giá nhưng vẫn nghe được sự ấm áp hắn muốn gửi , vũ hàn ngoắc tiểu mai suốt tới giờ nhìn về phía cửa, nét mặt như say nắng,
- hắn đang miêu tả ai vậy
Tiểu mai vội trả lời
- chính xác thì hoàng thượng đang nói chủ nhân ạ
Vũ hàn nhíu mài - hắn mà lại khen mình, ta tin chắc - vũ hàn liếc lạnh hỏi
- bệ hạ, người quá khen rồi, nô tì không dám nhận ạ
Hắn nhìn nàng, cười gian một cái , tình ý hiện rõ, vũ hàn đỏ mặt, trước kia thật ra từ 10 tuổi vũ hàn đã có Mấy anh theo đuổi rồi, nhưng chưa ai đánh bại được phía sau cái vẽ đáng yêu đó là một bức trường beclin bằng thép mà cuộc sống ở địa giới áp đặt tàn nhẫn lên cô, nên đành thất bại ra về
Vũ hàn đưa tay lên- tên này hôm nay bị điên à, coi cái mặt kìa, nhìn như mọc hai tai với cái đuôi chồn ra ngoài vậy-
Thái hậu mắt giật giật, - thật là hôm trước mới chạy tìm tiên y nay lại tình ý vũ hàn, tên nghịch tử này thật chọc mình tức mà , nếu thuận theo hắn khác nào sẽ bắt vũ hàn chịu khỗ-
Thái hậu phẩy tay lên , cười nhìn trần ân một cái :
-ân vậy được, ta muốn con cho vũ hàn một phu quân tốt , rõ ràng trong cung không phù hợp với vũ hàn
Vũ thừa tướng sau việc này củng rất hoãng sợ con gái bị bức hiếp,
- đúng vậy ạ, tạ hoàng thượng đã thành toàn cho nhi nử vào cung để thay đổi tính tình ạ , nay thấy con đã lớn nên thần xin phép dẫn vũ hàn về ạ
Hắn nhíu mài, cười lạnh - tiên tử ta khó lắm mới gặp được , các người dám chia rẽ sao, con thỏ ta tìm nhảy vào cái chuồng của ta há lại tự tay mình thả nó-
Trần ân trừng mắt nói
- mẫu hậu, vũ thừa tướng đã nói thì ta thành toàn cho vũ hàn về
Hắn nói liên tục nhìn về vũ hàn, vũ hàn cảm thấy thật nhẹ nhõm khi ra khỏi cung, không phải như kế hoạch đầu trốn đi nửa, sẽ không gây trở ngại cho vũ gia, nhưng lòng thoáng buồn khi nghe hắn nói đồng ý cho mình đi,trần ân cười cười nhìn vũ hàn - tiên tử đừng buồn ta sẽ không để nàng đi đâu- hắn nói tiếp
- nhưng, vũ mỹ nhân vừa được thưởng cung phi chưa hưởng thụ hậu lộ này ,thái hậu mới tỉnh lại chưa khoẽ hẳn lại rất quý nàng ấy thôi thì cứ tạm thời để vũ hàn ở lại cung làm mỹ nhân ta, vì ở lại trong cùng chỉ có chỉ dành này mới công chính ngôn thuận ở lại, đến khi nào thái hậu khoẽ thì thu hiệu mỹ nhân, tứ hôn cho vũ hàn.
Thái hậu cứng họng , quả thật trong cung bà rất buồn chán, thái hoàng tuy làm thái thượng hoàng nhưng vẫn nghị sự và còn việc trần hoàng tộc ở phía đông, từ ngày bà phò trợ ông lên ngôi thì quay về hậu cung không can dự triều chính nửa, và rất tôn trọng phu quân mình trong việc làm đế vương, tuy bà vẫn còn hơi bất ân con trai nhưng Vũ nhi ở lại sẽ có người nói chuyện với bà, bà đành hỏi ý thừa tướng vậy
- vậy vũ gia không phiền chứ
Vũ thừa tướng củng thấy không gì không ổn nên đồng ý
- ân, vậy củng được ạ, phiền hoàng thượng và thái hậu chăm sóc con thần ạ.
Vũ hàn thở dài - thôi xong rồi, làm sao đây, tên hoàng đế chết tiệc mà - nhưng trong lòng vũ hàn lại có một tia ấm áp, giữ ánh mắt câm giận nhìn trần ân , gương mặt lạnh lùng nhắm rượu miệng đang nở nụ cười gian manh - lấy tim ta xong định bỏ trốn sau con thỏ con kia, nàng còn kém ta lắm, cứ nhảy đi trốn đi, ta sẽ theo, đến lúc bị ta ăn sạch thì ta bắt nàng bỏ vào túi luôn ha ha -
Hắn cảm thấy tâm trạng rất tốt khi đã ép được con thỏ này ở lại chuồng, trái lại, mẹ vũ hàn từ lúc tiếng đàn dứt bà vẫn chưa hồi hồn , mặt vẫn tái nhợt - không phải.... Không phải..... Đó không phải do ta muốn, ta không muốn thật mà , ta củng vì ta và vì con thôi ta thà ôm nổi đau ấy một mình mà thôi...huhu...... ta cũng nhớ con lắm, nhớ con lắm, nhưng ta không thể-
Và còn một người nửa còn sắc mặt quái ác hơn đang nhẫn nhịn nhìn xem cục diện, tới lúc này vì tức bực cục bộ
Thông báo ( hôm nay 28/2, ngày 29/2 mình sẽ đăng 10 chương các bạn nhớ đón đọc giúp mình ha ha, mong các bạn luôn ủng hộ* cười gian xảo*)
- ân, mẫu hậu, vũ hàn quả là nử sĩ toàn tài, cầm nghệ quả là tuyệt đĩnh xứng đáng đứng đầu trần quốc, lời nói ôn nhu, tính tình hiền thục, nói chung tài đức vẹn toàn, đối với cha mẹ hiếu đức như trời ạ quả thật nhân gian khó sánh
Hắn nói xong cả triều kinh ngạc lần đầu tiên thấy hắn nói về nử nhân mà lại nói nhiều như vậy, tuy gương mặt lạnh giá nhưng vẫn nghe được sự ấm áp hắn muốn gửi , vũ hàn ngoắc tiểu mai suốt tới giờ nhìn về phía cửa, nét mặt như say nắng,
- hắn đang miêu tả ai vậy
Tiểu mai vội trả lời
- chính xác thì hoàng thượng đang nói chủ nhân ạ
Vũ hàn nhíu mài - hắn mà lại khen mình, ta tin chắc - vũ hàn liếc lạnh hỏi
- bệ hạ, người quá khen rồi, nô tì không dám nhận ạ
Hắn nhìn nàng, cười gian một cái , tình ý hiện rõ, vũ hàn đỏ mặt, trước kia thật ra từ 10 tuổi vũ hàn đã có Mấy anh theo đuổi rồi, nhưng chưa ai đánh bại được phía sau cái vẽ đáng yêu đó là một bức trường beclin bằng thép mà cuộc sống ở địa giới áp đặt tàn nhẫn lên cô, nên đành thất bại ra về
Vũ hàn đưa tay lên- tên này hôm nay bị điên à, coi cái mặt kìa, nhìn như mọc hai tai với cái đuôi chồn ra ngoài vậy-
Thái hậu mắt giật giật, - thật là hôm trước mới chạy tìm tiên y nay lại tình ý vũ hàn, tên nghịch tử này thật chọc mình tức mà , nếu thuận theo hắn khác nào sẽ bắt vũ hàn chịu khỗ-
Thái hậu phẩy tay lên , cười nhìn trần ân một cái :
-ân vậy được, ta muốn con cho vũ hàn một phu quân tốt , rõ ràng trong cung không phù hợp với vũ hàn
Vũ thừa tướng sau việc này củng rất hoãng sợ con gái bị bức hiếp,
- đúng vậy ạ, tạ hoàng thượng đã thành toàn cho nhi nử vào cung để thay đổi tính tình ạ , nay thấy con đã lớn nên thần xin phép dẫn vũ hàn về ạ
Hắn nhíu mài, cười lạnh - tiên tử ta khó lắm mới gặp được , các người dám chia rẽ sao, con thỏ ta tìm nhảy vào cái chuồng của ta há lại tự tay mình thả nó-
Trần ân trừng mắt nói
- mẫu hậu, vũ thừa tướng đã nói thì ta thành toàn cho vũ hàn về
Hắn nói liên tục nhìn về vũ hàn, vũ hàn cảm thấy thật nhẹ nhõm khi ra khỏi cung, không phải như kế hoạch đầu trốn đi nửa, sẽ không gây trở ngại cho vũ gia, nhưng lòng thoáng buồn khi nghe hắn nói đồng ý cho mình đi,trần ân cười cười nhìn vũ hàn - tiên tử đừng buồn ta sẽ không để nàng đi đâu- hắn nói tiếp
- nhưng, vũ mỹ nhân vừa được thưởng cung phi chưa hưởng thụ hậu lộ này ,thái hậu mới tỉnh lại chưa khoẽ hẳn lại rất quý nàng ấy thôi thì cứ tạm thời để vũ hàn ở lại cung làm mỹ nhân ta, vì ở lại trong cùng chỉ có chỉ dành này mới công chính ngôn thuận ở lại, đến khi nào thái hậu khoẽ thì thu hiệu mỹ nhân, tứ hôn cho vũ hàn.
Thái hậu cứng họng , quả thật trong cung bà rất buồn chán, thái hoàng tuy làm thái thượng hoàng nhưng vẫn nghị sự và còn việc trần hoàng tộc ở phía đông, từ ngày bà phò trợ ông lên ngôi thì quay về hậu cung không can dự triều chính nửa, và rất tôn trọng phu quân mình trong việc làm đế vương, tuy bà vẫn còn hơi bất ân con trai nhưng Vũ nhi ở lại sẽ có người nói chuyện với bà, bà đành hỏi ý thừa tướng vậy
- vậy vũ gia không phiền chứ
Vũ thừa tướng củng thấy không gì không ổn nên đồng ý
- ân, vậy củng được ạ, phiền hoàng thượng và thái hậu chăm sóc con thần ạ.
Vũ hàn thở dài - thôi xong rồi, làm sao đây, tên hoàng đế chết tiệc mà - nhưng trong lòng vũ hàn lại có một tia ấm áp, giữ ánh mắt câm giận nhìn trần ân , gương mặt lạnh lùng nhắm rượu miệng đang nở nụ cười gian manh - lấy tim ta xong định bỏ trốn sau con thỏ con kia, nàng còn kém ta lắm, cứ nhảy đi trốn đi, ta sẽ theo, đến lúc bị ta ăn sạch thì ta bắt nàng bỏ vào túi luôn ha ha -
Hắn cảm thấy tâm trạng rất tốt khi đã ép được con thỏ này ở lại chuồng, trái lại, mẹ vũ hàn từ lúc tiếng đàn dứt bà vẫn chưa hồi hồn , mặt vẫn tái nhợt - không phải.... Không phải..... Đó không phải do ta muốn, ta không muốn thật mà , ta củng vì ta và vì con thôi ta thà ôm nổi đau ấy một mình mà thôi...huhu...... ta cũng nhớ con lắm, nhớ con lắm, nhưng ta không thể-
Và còn một người nửa còn sắc mặt quái ác hơn đang nhẫn nhịn nhìn xem cục diện, tới lúc này vì tức bực cục bộ
Thông báo ( hôm nay 28/2, ngày 29/2 mình sẽ đăng 10 chương các bạn nhớ đón đọc giúp mình ha ha, mong các bạn luôn ủng hộ* cười gian xảo*)
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.