[Xuyên Không] Cái Gì! Quý Phi Đáng Yêu?
Chương 53: Ban hôn
vũ thần
12/11/2017
Chào mọi người, mình mới nhặc được một truyện mới mọi người xem nha..... À mình củng nhắc luôn truyện đó là viết theo sở thích tác giả giống
truyện này á nên có lẽ sẽ tạo cảm giác khó chịu cho một số bạn nên mình
nói trước không lại có người trách tác giả là " tự sướng" tội em ấy
hhhhh.... Truyện củng được giấu tác giã những tác giả bị mình ẩn sẽ lấy
bút danh là vũ thần luôn( tôi gặp toàn mấy bạn tg nhúc nhát không ấy
nhỉ.... Tại điều là các tác phẩm đầu tay, văn phong non nớt và có chút
tùy thích nên mong mọi người củng đừng tạo áp lực tác giả bằng chỉ trích khó nghe nha
---
..... Đây xem như phần một của truyện này đó hhhh-- thay mặt: edit: âu dương phá.)
Thôi sau đây là truyện. Chương 53.
Trần ân phóng đến ôm chặt vũ hàn
-nàng nói gì? Nàng là của ta, của ta không được lại đó
Vũ hàn nhìn hắn cố thoát ra khõi cái ôm mặt đỏ gất
-hoàng thượng, xin bỏ ra, thái hậu đang nhìn kìa
Trần ân giờ nhất quyết ép vũ hàn phải nói muốn lấy hắn
-nói nàng không lại đó, nói người nàng chọn là ta, nói nàng lấy ta ta sẽ thả
Vũ hàn thật hết nói nổi mặt đỏ hơn như cà chua
-ân, được người ta không lại, lấy chàng lấy chàng mà, được chưa, bỏ ra
Trần ân lúc này mới thoả lòng nhìn thái hậu cười tươi
-người và phụ vương ban hôn cho con với vũ hàn đi ại
Thái hậu thật sự cười ngất với hai đứa trẻ này mất, kẻ gần hai mươi, kẻ gần mười bảy mà cứ như vậy đấy
-võ công công, phiền ông đến nói với thái hoàng việc này để ngài định đoạt ngài đang ở ngự
thư phòng giúp trần ân xữ lí quốc sự ấy, dù sao ta không thể ban hôn cho hoàng thượng được chỉ có thái thượng hoàng mới có quyền quyết định chuyện này
Võ công xông bước ra
-nô tài tuân chỉ
Đợi võ công công đi xa, thái hậu củng cho vũ hàn về nghĩ dù sao nhìn vũ hàn bổng dưn thấy hơi gầy đi thì phải, vũ hàn quả thực rất mệt nên củng vâng lời cúi đầu với trần ân và thái hậu rồi lui ra, nhìn trần ân thái hậu muốn xem hắn muốn vũ hàn làm gì chỉ lại là một mỹ nhân hay một địa vị cao quý
-Con định phong vũ hàn làm gì?
Trần ân trả lời ngay
-hoàng hậu ạ
Thái hậu rất vừa lòng câu nói này của hắn, nhưng có vẽ cũng hơi có vấn đề
-hài nhi, ta biết tình cảm của con với vũ hàn nhưng nếu đột ngột cho vũ hàn làm hậu chẳng phải sẽ gây ra chuyện khoa hiểu sao, một mặt như vậy triêif chính sẽ phản đối dị nghị ta không muốn vũ hàn còn nhỏ vậy đã phải bị người ta đem ra bàn tán
Chưa đợi trần ân hỏi thái hậu tiếp tục cất lời
Trần ân gật đầu chiếc ghế này hắn nhất định phải chờ vũ hàn ngồi, hắn suốt đời chỉ có một nử nhân này sao để nàng khó đánh phận
Trần ân ngẫm lại có phần đúng
-thái hậu, ngươi huấn giáo phải ạ nhưng có điều ngài chưa biết nàng ấy là tiên y là ân nhân của trần quốc ta
Thái hậu sửng sốt nhìn vũ hàn
-vũ hàn là tiên ý sao?
Trần ân gật đầu, thái hậu nhìn hắn rồi suy tư
-ta thật là.... Người cứu mình ngay cạnh mình ại cứ phải đi tìm để trả ân, thôi tùy con đinhk đoạt vậy, nếu nàng là tiên y ta nghĩ với tình yêu dành cho con vũ hàn sẽ cùng con vững chắc cùng nhau, ta củng thật vui vì vũ hàn
Hắn tuy vậy vẫn hơi khó nghĩ
-người đừng lo con sẽ tốt với nàng, về chuyện phong hậu con củng sẽ cân nhắc va hỏi ý nàng ạ
Thái hậu cười vuốt ve đầu hắn, bà cười mãn nguyện hài tử thật lớn rồi.
Trần ân lui ra ghé vào cung hỏi ý vũ hàn thì vũ hàn cũng lắc đầu nàng nói nàng là tiên y thì chưa ai biết nhưng phế vật thì nổi danh nếu nàng làm hoàng hậu sẽ gây trở ngại cho hắn rất nhiều, hắn hơi ậm ờ, nàng đành hạ mình dỗ ngọt hứa đợi một lúc nào đó nàng sẽ lập công đến lúc đó phong nàng làm hoàng hậu cũng không muộn hắn mới nở nụ cười hôn nàng rồi nhanh rời đi, thật sự hắn không muốn nhanh rời đi nhưng không nhanh thì nàng sẽ thịt hắn mất hắn rất sợ vợ nha. ( haozz thê nô)
Hôm sau, tại đại điện
Nguyễn công công đọc thánh chỉ
-phụng thiện thừa vận hoàng đế chiếu viết, trẫm theo đi huấn thái thượng hoàng và thái hậu không công nhận hậu cung, này bố cáo toàn thiên hạ, các mỹ nhân nhận bổng lộc rồi trở về tư gia không được lưu lại quá một tuần, khâm thử
Quần thần đồng loạt hô lên
-hoàng thượng vạn tuế vạn vạn tuế
Cả triêù đình phút chốc trong lòng ai củng hoang mang, nhưng chẳng dám cải vì việc thái thượng độc sủng thái hậu là sự thật đi huấn hai người cao hơn của trời ban làm sao ai dám bát bỏ nếu không muốn bị tội phản loạn xữ trảm theo lệnh tứ tộc tố cáo.
Đang dầu sôi, từ cửa đại điện võ công bước vào
-có thánh chỉ từ thái thượng hoàng thiên cung cho hoàng thượng trần ân tiếp chỉ
Chúng thần vừa đứng lên lại phải qùy tiếp, trần ân ra khõi ghé ngự quỳ xuống,cái gia tộc này yêu liên hoàn chỉ( chiếu chỉ liên tục ấy)
-thái thượng hoàng có chỉ, ta và thái hậu xét thấy, vũ hàn con gái vũ gia là người Đức hạnh tuy không tài năng hơn người nhưng thiện lương chân thật lại là con danh môn thế gia củng thêm cung hoàng thượng kết cặp uyên ương, nay ban hôn trần ân và vũ hàn vào ngày bán nguyệt tháng sau, ban hiệu quý phi, nghi thức tổ chức theo nghi thức hoàng gia, khâm thử hoàng thượng trần ân lãnh chỉ, bình thân
Trần ân nhận lấy thánh chỉ
-thái thượng hoàng vạn tuế vạn vạn tuế, thái hậu nương nương thiên tuế thên thiên tuế
-tạ ơn phụ hoàng mẫu hậu
Võ công công nhìn nguyên công công cuơì rồi bước ra ngoài, đứa trẻ ngày nào của bọn họ nuôi náng đaz trưởng thành rồi, thật là không còn hạnh phúc nào hơn, hai người xem trần ân như người trong nhà mà lo lắng, cứ tưởng hắn thật sự không yêu thích nử
nhân lắm lúc càng mất ăn mất ngủ vì sợ huyết mạch hoàng gia khó duy trò được nay hai người có thể nhìn nhau cười nhàn nhạt, thật là không còn niềm vui nào bằng
Trần ân đưa chiếu chỉ lại cho nguyễn công công, hồi ghế ngự, quần thần đứng lên
tất cả đều tái mặt thật sự, phê trần hầu ai củng biểu hiện xấu đi rõ rệt, nhưng chẳng dám phản bát vì không muốn bị quần thần và nhân dân nói phá hư đại hỉ hoàng gia, lại khép vào tội phản loạn.
---
..... Đây xem như phần một của truyện này đó hhhh-- thay mặt: edit: âu dương phá.)
Thôi sau đây là truyện. Chương 53.
Trần ân phóng đến ôm chặt vũ hàn
-nàng nói gì? Nàng là của ta, của ta không được lại đó
Vũ hàn nhìn hắn cố thoát ra khõi cái ôm mặt đỏ gất
-hoàng thượng, xin bỏ ra, thái hậu đang nhìn kìa
Trần ân giờ nhất quyết ép vũ hàn phải nói muốn lấy hắn
-nói nàng không lại đó, nói người nàng chọn là ta, nói nàng lấy ta ta sẽ thả
Vũ hàn thật hết nói nổi mặt đỏ hơn như cà chua
-ân, được người ta không lại, lấy chàng lấy chàng mà, được chưa, bỏ ra
Trần ân lúc này mới thoả lòng nhìn thái hậu cười tươi
-người và phụ vương ban hôn cho con với vũ hàn đi ại
Thái hậu thật sự cười ngất với hai đứa trẻ này mất, kẻ gần hai mươi, kẻ gần mười bảy mà cứ như vậy đấy
-võ công công, phiền ông đến nói với thái hoàng việc này để ngài định đoạt ngài đang ở ngự
thư phòng giúp trần ân xữ lí quốc sự ấy, dù sao ta không thể ban hôn cho hoàng thượng được chỉ có thái thượng hoàng mới có quyền quyết định chuyện này
Võ công xông bước ra
-nô tài tuân chỉ
Đợi võ công công đi xa, thái hậu củng cho vũ hàn về nghĩ dù sao nhìn vũ hàn bổng dưn thấy hơi gầy đi thì phải, vũ hàn quả thực rất mệt nên củng vâng lời cúi đầu với trần ân và thái hậu rồi lui ra, nhìn trần ân thái hậu muốn xem hắn muốn vũ hàn làm gì chỉ lại là một mỹ nhân hay một địa vị cao quý
-Con định phong vũ hàn làm gì?
Trần ân trả lời ngay
-hoàng hậu ạ
Thái hậu rất vừa lòng câu nói này của hắn, nhưng có vẽ cũng hơi có vấn đề
-hài nhi, ta biết tình cảm của con với vũ hàn nhưng nếu đột ngột cho vũ hàn làm hậu chẳng phải sẽ gây ra chuyện khoa hiểu sao, một mặt như vậy triêif chính sẽ phản đối dị nghị ta không muốn vũ hàn còn nhỏ vậy đã phải bị người ta đem ra bàn tán
Chưa đợi trần ân hỏi thái hậu tiếp tục cất lời
Trần ân gật đầu chiếc ghế này hắn nhất định phải chờ vũ hàn ngồi, hắn suốt đời chỉ có một nử nhân này sao để nàng khó đánh phận
Trần ân ngẫm lại có phần đúng
-thái hậu, ngươi huấn giáo phải ạ nhưng có điều ngài chưa biết nàng ấy là tiên y là ân nhân của trần quốc ta
Thái hậu sửng sốt nhìn vũ hàn
-vũ hàn là tiên ý sao?
Trần ân gật đầu, thái hậu nhìn hắn rồi suy tư
-ta thật là.... Người cứu mình ngay cạnh mình ại cứ phải đi tìm để trả ân, thôi tùy con đinhk đoạt vậy, nếu nàng là tiên y ta nghĩ với tình yêu dành cho con vũ hàn sẽ cùng con vững chắc cùng nhau, ta củng thật vui vì vũ hàn
Hắn tuy vậy vẫn hơi khó nghĩ
-người đừng lo con sẽ tốt với nàng, về chuyện phong hậu con củng sẽ cân nhắc va hỏi ý nàng ạ
Thái hậu cười vuốt ve đầu hắn, bà cười mãn nguyện hài tử thật lớn rồi.
Trần ân lui ra ghé vào cung hỏi ý vũ hàn thì vũ hàn cũng lắc đầu nàng nói nàng là tiên y thì chưa ai biết nhưng phế vật thì nổi danh nếu nàng làm hoàng hậu sẽ gây trở ngại cho hắn rất nhiều, hắn hơi ậm ờ, nàng đành hạ mình dỗ ngọt hứa đợi một lúc nào đó nàng sẽ lập công đến lúc đó phong nàng làm hoàng hậu cũng không muộn hắn mới nở nụ cười hôn nàng rồi nhanh rời đi, thật sự hắn không muốn nhanh rời đi nhưng không nhanh thì nàng sẽ thịt hắn mất hắn rất sợ vợ nha. ( haozz thê nô)
Hôm sau, tại đại điện
Nguyễn công công đọc thánh chỉ
-phụng thiện thừa vận hoàng đế chiếu viết, trẫm theo đi huấn thái thượng hoàng và thái hậu không công nhận hậu cung, này bố cáo toàn thiên hạ, các mỹ nhân nhận bổng lộc rồi trở về tư gia không được lưu lại quá một tuần, khâm thử
Quần thần đồng loạt hô lên
-hoàng thượng vạn tuế vạn vạn tuế
Cả triêù đình phút chốc trong lòng ai củng hoang mang, nhưng chẳng dám cải vì việc thái thượng độc sủng thái hậu là sự thật đi huấn hai người cao hơn của trời ban làm sao ai dám bát bỏ nếu không muốn bị tội phản loạn xữ trảm theo lệnh tứ tộc tố cáo.
Đang dầu sôi, từ cửa đại điện võ công bước vào
-có thánh chỉ từ thái thượng hoàng thiên cung cho hoàng thượng trần ân tiếp chỉ
Chúng thần vừa đứng lên lại phải qùy tiếp, trần ân ra khõi ghé ngự quỳ xuống,cái gia tộc này yêu liên hoàn chỉ( chiếu chỉ liên tục ấy)
-thái thượng hoàng có chỉ, ta và thái hậu xét thấy, vũ hàn con gái vũ gia là người Đức hạnh tuy không tài năng hơn người nhưng thiện lương chân thật lại là con danh môn thế gia củng thêm cung hoàng thượng kết cặp uyên ương, nay ban hôn trần ân và vũ hàn vào ngày bán nguyệt tháng sau, ban hiệu quý phi, nghi thức tổ chức theo nghi thức hoàng gia, khâm thử hoàng thượng trần ân lãnh chỉ, bình thân
Trần ân nhận lấy thánh chỉ
-thái thượng hoàng vạn tuế vạn vạn tuế, thái hậu nương nương thiên tuế thên thiên tuế
-tạ ơn phụ hoàng mẫu hậu
Võ công công nhìn nguyên công công cuơì rồi bước ra ngoài, đứa trẻ ngày nào của bọn họ nuôi náng đaz trưởng thành rồi, thật là không còn hạnh phúc nào hơn, hai người xem trần ân như người trong nhà mà lo lắng, cứ tưởng hắn thật sự không yêu thích nử
nhân lắm lúc càng mất ăn mất ngủ vì sợ huyết mạch hoàng gia khó duy trò được nay hai người có thể nhìn nhau cười nhàn nhạt, thật là không còn niềm vui nào bằng
Trần ân đưa chiếu chỉ lại cho nguyễn công công, hồi ghế ngự, quần thần đứng lên
tất cả đều tái mặt thật sự, phê trần hầu ai củng biểu hiện xấu đi rõ rệt, nhưng chẳng dám phản bát vì không muốn bị quần thần và nhân dân nói phá hư đại hỉ hoàng gia, lại khép vào tội phản loạn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.