[Xuyên Không] Cái Gì! Quý Phi Đáng Yêu?
Chương 28: hoàng thượng trốn việc
vũ thần
07/03/2017
Trần ân vội trở lại khí chất lạnh lùng, nói về thông minh thì hắn và vũ hàn với hắn chưa ai hơn ai đâu
- thật ra ta đã thức từ sớm, nên đi tản bộ quanh cung một chút rồi đến thiên cung, sẳng tiện nhớ vũ mỹ nhân cũng đến cung thái hậu nên ghé đây thôi, vũ mỹ nhân không vui?
Vũ hàn cười lạnh - thật là quá sức yêu nghiệt, dẽo mồm, ngươi đến đây có việc gì - ( chị ơi ảnh thích chị đó, còn anh ấy làm gì mà chị ấy cứ gặp mặt là xem như thù vậy)
Nhìn hắn cười gian, vũ hàn xùng mình, nhưng củng cươì lại
- vậy hoàng thượng có cần nô tì bảo bọn tiểu lan đi chuẩn bị thức ăn cho ngài dùng rồi đi đến thiên cung sau không ạ
Hắn lắc đầu
- không cần, nếu nàng nôn nóng vậy ta sẽ theo nàng luôn, dù gì bao năm không nghĩ buổi nào nay nghĩ một buổi củng chẳng sao
Vũ hàn nhìn hắn, - củng có lúc đáng yêu đó chứ thôi được rồi không làm khó ngươi nửa-
Vũ hàn gật đầu
- vậy chúng ta đi ạ
Trần ân gật đầu, ba ngươi tiểu lan theo sau, hắn chỉ dẫn nguyễn công cờ theo sau thôi, trên đường đi hắn vẫn lạnh mặt đi trước, theo sau vũ hàn cũng chẳng nói gì chỉ lẳng lặng theo sau hắn thôi
Đến vũ cung, vũ hàn nói nhỏ với tiểu mai đem thức ăn đến cho hắn, dù sao hắn củng là đế vương không nên để cơ thể có chuyện được và một phần nửa khi thấy hắn chịu đói theo mình vũ hàn cảm thấy chịu không nổi, rất đau lòng
Vào thiên cung,
Thái hậu đang thưởng trà thấy vũ hàn đến, bà cười bảo khỏi nghi lễ lên ngồi cạnh bà, rồi liếc nhìn trần ân
-sáng này chẳng phải con nói cơ thể khôn khoẽ nên nhờ phụ vương thay chủ trì cuộc thẩm quyết sao giờ ở đây
Hắn tái mặt- mẫu hậu dọa người cứ chia cắt con hoài vậy, phụ hoàng thật lả chuyện gì củng nói mẫu hậu cả-
(Trích lời thái hoàng lúc này - con ngon thì nói dối mẫu hậu con đi hay với con bạch thỏ của con ấy-)
Thật ra sáng nay có một cuộc thẩm quyết định kì của tứ tộc, nhưng hắn đã dụ dỗ phụ hoàng hắn thế hắn dù gì ông củng là trưởng tộc phía đông sẳng thay hắn chủ trì luôn củng ổn
- dạ đúng là cơ thể không khoẻ nên đi dạo vài vòng cho tỉnh táo ạ, nhờ vậy cảm thấy thân thể tốt hơn rồi ạ, chợt nhớ đến mẫu hậu củng đang đi ngang vũ cung nên ghé vào cùng đi thỉnh an ạ.
Thái hậu nhìn hắn, quả thật đêm qua hắn không ngủ nên nhìn có chút suy sụp, thái hậu xót nói
- vậy có sao không, lớn rồi sao lại như thế, sắt mặt kém lắm, con nên vè nghĩ ngơi đi
Trần ân lắc đầu
- không ạ, con khoẽ rồi chỉ chưa ăn sáng nên hơi mệt thôi ạ, vẫn phụng bồi người được ạ
Thái hậu lắc đầu không đồng ý
- để ta gọi võ công công đem thức ăn tới cho con
Trần ân vội từ chối, hắn đến đây nói chuyện với bạch thỏ mà
- thần nhi không.....
Vũ hàn vội cướp lời hắn
- thái hậu, con đã bảo tiểu lan đi lấy thức ăn cho hoàng thượng rồi ạ
Thái hậu cười nhìn vũ hàn
- quả là ngoan ngoãn, rất biết quan tâm người khác
Trong người trần ân có một tia ấm áp lạ thường, muốn ôm lấy vũ hàn nựng nịu, tiểu lan củng bưng rất nhiều thức ăn vào đến nơi cho hắn
hôm nay cho mình giới thiệu truyện teen mình nha: truyện được đăng trong wattpad
Linh hồn cô bé 16 đối diện với bầu trời đêm, hai dòng lệ rơi xuống như hai viên pha lê ánh lên trong đêm tối, bay hút dần về phía bầu trời đen tĩnh mịt, cô xoay đầu, lại lần nửa nhìn mẹ mình môi nở một nụ cười rạng rỡ như một ngôi sao trên bầu trời, cô bé biến mất đi như hàng vạn sa số con đom đèn trong đêm, rơi vào không trung đen tối vĩnh hằng, vĩnh viễn vĩnh viển.
- thật ra ta đã thức từ sớm, nên đi tản bộ quanh cung một chút rồi đến thiên cung, sẳng tiện nhớ vũ mỹ nhân cũng đến cung thái hậu nên ghé đây thôi, vũ mỹ nhân không vui?
Vũ hàn cười lạnh - thật là quá sức yêu nghiệt, dẽo mồm, ngươi đến đây có việc gì - ( chị ơi ảnh thích chị đó, còn anh ấy làm gì mà chị ấy cứ gặp mặt là xem như thù vậy)
Nhìn hắn cười gian, vũ hàn xùng mình, nhưng củng cươì lại
- vậy hoàng thượng có cần nô tì bảo bọn tiểu lan đi chuẩn bị thức ăn cho ngài dùng rồi đi đến thiên cung sau không ạ
Hắn lắc đầu
- không cần, nếu nàng nôn nóng vậy ta sẽ theo nàng luôn, dù gì bao năm không nghĩ buổi nào nay nghĩ một buổi củng chẳng sao
Vũ hàn nhìn hắn, - củng có lúc đáng yêu đó chứ thôi được rồi không làm khó ngươi nửa-
Vũ hàn gật đầu
- vậy chúng ta đi ạ
Trần ân gật đầu, ba ngươi tiểu lan theo sau, hắn chỉ dẫn nguyễn công cờ theo sau thôi, trên đường đi hắn vẫn lạnh mặt đi trước, theo sau vũ hàn cũng chẳng nói gì chỉ lẳng lặng theo sau hắn thôi
Đến vũ cung, vũ hàn nói nhỏ với tiểu mai đem thức ăn đến cho hắn, dù sao hắn củng là đế vương không nên để cơ thể có chuyện được và một phần nửa khi thấy hắn chịu đói theo mình vũ hàn cảm thấy chịu không nổi, rất đau lòng
Vào thiên cung,
Thái hậu đang thưởng trà thấy vũ hàn đến, bà cười bảo khỏi nghi lễ lên ngồi cạnh bà, rồi liếc nhìn trần ân
-sáng này chẳng phải con nói cơ thể khôn khoẽ nên nhờ phụ vương thay chủ trì cuộc thẩm quyết sao giờ ở đây
Hắn tái mặt- mẫu hậu dọa người cứ chia cắt con hoài vậy, phụ hoàng thật lả chuyện gì củng nói mẫu hậu cả-
(Trích lời thái hoàng lúc này - con ngon thì nói dối mẫu hậu con đi hay với con bạch thỏ của con ấy-)
Thật ra sáng nay có một cuộc thẩm quyết định kì của tứ tộc, nhưng hắn đã dụ dỗ phụ hoàng hắn thế hắn dù gì ông củng là trưởng tộc phía đông sẳng thay hắn chủ trì luôn củng ổn
- dạ đúng là cơ thể không khoẻ nên đi dạo vài vòng cho tỉnh táo ạ, nhờ vậy cảm thấy thân thể tốt hơn rồi ạ, chợt nhớ đến mẫu hậu củng đang đi ngang vũ cung nên ghé vào cùng đi thỉnh an ạ.
Thái hậu nhìn hắn, quả thật đêm qua hắn không ngủ nên nhìn có chút suy sụp, thái hậu xót nói
- vậy có sao không, lớn rồi sao lại như thế, sắt mặt kém lắm, con nên vè nghĩ ngơi đi
Trần ân lắc đầu
- không ạ, con khoẽ rồi chỉ chưa ăn sáng nên hơi mệt thôi ạ, vẫn phụng bồi người được ạ
Thái hậu lắc đầu không đồng ý
- để ta gọi võ công công đem thức ăn tới cho con
Trần ân vội từ chối, hắn đến đây nói chuyện với bạch thỏ mà
- thần nhi không.....
Vũ hàn vội cướp lời hắn
- thái hậu, con đã bảo tiểu lan đi lấy thức ăn cho hoàng thượng rồi ạ
Thái hậu cười nhìn vũ hàn
- quả là ngoan ngoãn, rất biết quan tâm người khác
Trong người trần ân có một tia ấm áp lạ thường, muốn ôm lấy vũ hàn nựng nịu, tiểu lan củng bưng rất nhiều thức ăn vào đến nơi cho hắn
hôm nay cho mình giới thiệu truyện teen mình nha: truyện được đăng trong wattpad
Linh hồn cô bé 16 đối diện với bầu trời đêm, hai dòng lệ rơi xuống như hai viên pha lê ánh lên trong đêm tối, bay hút dần về phía bầu trời đen tĩnh mịt, cô xoay đầu, lại lần nửa nhìn mẹ mình môi nở một nụ cười rạng rỡ như một ngôi sao trên bầu trời, cô bé biến mất đi như hàng vạn sa số con đom đèn trong đêm, rơi vào không trung đen tối vĩnh hằng, vĩnh viễn vĩnh viển.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.