Xuyên Không: Chỉ Có 1 Nhân Vật Chính Trong Truyện Này , Và Đó Là Ta!!!!
Chương 15: Sự Việc Xảy Ra Trong Bar ( Tiếp Theo )
LittleTarusCute
28/09/2016
" Thế cô đang làm cái quái gì ở đây ? " - Vừa nghi ngờ , vừa tò mò , Sang Hee hỏi tôi -
" Thế anh đang làm gì ở đây ? Buôn bán ma túy ? Ăn trộm ? Cướp giật ? Có cái mặt ưa nhìn như thế mà ... chậc chậc ... " - Tôi giả vờ thông cảm , lắc đầu -
" Ăn nói cho cẩn thận đấy . Tôi làm gì là việc của tôi . Không cần cô quan tâm "
" Thế thì tôi làm gì là việc của tôi ! "
" ... Này , có phải cô đang chế ... "
" Không cần anh quan tâm ... " - Tôi nhảy vào họng hắn, cười thật đểu với hắn ta -
"..... !!!? " - Anh tức giận quá , tới nỗi không nói lên lời , chỉ biết nuốt đi cục tức -
Sau khi nuốt cục tức , anh khó khăn đứng dậy , chuyển động mạnh là những vết thương của anh đau nhót vô cùng , gần như cạn hết sức lực , ngã nhào phá trước , thấy hắn ta ngã nhào phía trước ,cô não giang hồ của tôi cứ bảo " Kệ mẹ hắn đi , cho hắn chết oách luôn ! " nhưng nàng trái tim dịu dàng của tôi lại bảo " Mặc dù hắn là kẻ địch nhưng mình là một cảnh sát gương mẫu mà , phải cứu hắn , có gì hắn cũng trả ơn mình ." Cả hai rất đúng nhưng tôi cũng phải binh trái tim mình . Và theo phản xạ , tôi nhanh chóng đỡ hắn , cả cái thân hình của hắn đổ về phía tôi , cũng may sức tôi như trâu như bò nên đỡ được . Anh vô cùng ngạc nhiên khi thấy tôi đỡ hắn . Anh định bật ra nhưng cái cơ thể anh không cho phép , nói đúng hơn , nó đã hoàn toàn bất động rồi !!!! Một giọt mồ hôi lạnh và vài vạch đen xuất hiện trên trán anh .
" Cô có thể ... bỏ mặc tôi được không ? "
" Rất muốn nhưng không thế . "
" Tại sao ? "
" Vì bổn phận của tôi là phải bảo vệ người dân khắp Châu Á và Châu Mĩ . "
Không hiểu khi nghe câu nói đó , lòng anh ấm áp lạ thường , tự nhiên có cảm giác an toàn . Mà khoan , bổn phận là sao ?
" Nghĩa là sao ? " - Anh tò mò hỏi -
" Tôi là một Police Underground ! " - Tôi không ngần ngại nói ra -
" ... Dịch sang tiếng Hàn đi ! "
" Đồ ngu Tiếng Anh ! "
Nhục nhãn !!!! Nhục như con cá nục !!! Một soái ca như Kang Sang Hee anh đấy , đẹp trai , quyến rũ , hoàn hảo , hấp dẫn cả nam lẫn nữ dù già hay trẻ cũng mê anh , học giỏi thì có nhưng chớ trêu lại ngu môn Tiếng Anh , giờ bị tôi phán cho một từ , không phải một câu , mà anh không hiểu , rồi bị tôi chửi thẳng mặt . Anh ngẫm ngủi sự nhục nhã này .
" Lần này bán cũng được nhiều tiền đấy chứ . "
" Không ngờ chúng nó cũng được giá đấy chứ , hahaha ! "
" Hay làm thêm một mẻ nữa đi , coi được đứa nào xinh không đem bán ! "
Bất ngờ , tôi nghe thấy tiếng bước chân đang tới gần , khoảng 2 hoặc 3 người đàn ông , do tôi nghi ngờ cái quán bar này từ lâu trước khi vụ việc bắt cóc , buôn bán gái xảy ra , tôi đè hắn ta vào tường , tiện tay lấy cái tấm vải lớn màu tối kế bên , chùm cả hai lại . Anh nằm ngồi phía dưới , tôi chống hai tay cúi mình xuống , hai mắt chỉ cách nhau 10 cm thui , sự việc quá bất ngờ , khi cả hai gần nhau như thế này , mặc dù anh từng lên giường nhiều cô gái khác , nhiều kiểu thân mật khác còn " nóng " hơn nữa , thế thì tại sao tim anh cứ đập mạnh và nhanh thế này ?
Không quan tâm đến biểu hiện của hắn ta , tôi đang tập trung lắng nghe từng lời của ba tên kia , không bỏ xót chữ nào . Chính xác như những gì tôi nghĩ , đây chính là nơi tụ tập buôn bán bắt cóc gái mà tôi đang tìm kiếm. Nhếc môi , nở thành một nụ cười chiến thắng . Tôi đang soạn thảo một kế hoạch hoàn hảo . Nghĩ tới là muốn làm ngay ...
Anh nhìn thấy nụ cười ấy ,nụ cười đầy kiêu ngạo và chiến thắng , chắc anh điên rồi , tự nhiên lại thấy cái nụ cười ấy đẹp . Kiểu này anh phải kiếm một bắc sĩ tâm lý để hỏi mới được . Hai tên kia nói chuyện một lâu , sau đó ném một vật khá nặng và to lên người tôi .
( Bịch !!! )
Mất đà , cả người tôi nằm gọn trong lòng hắn , cả tượng này vô cùng thân mật , mặt của cả 2 đều đỏ chót lên như quả cà chua chín mọng , đợi đến lúc 3 tên kia ra khỏi đây , tôi và hắn ta mới thoát khỏi nhau được . Sau khi 3 tên kia rời khỏi đây , tôi nhanh chóng nhảy khỏi người hắn ta , mặt của cả hai đều đỏ như nhau . Hay thật , trước tiên là tên David kia , giờ tới lượt tên khốn Jun này , sao số tôi nhọ thế ?!!!!
- Hộc ... hộc ... - Tên Jun kia thở hồng hộc , hai vành tai đỏ lên -
- Hộc ... số mình nhọ thật , sao không phải là " thiên thần nhỏ " ( ý là nhóc Jae Huyng ấy ! ) chứ ? - Tôi ôm mặt vừa xấu hổ vừa nhìn về phía xa xôi kia -
- Này , cô được bổn thiếu gia này ôm là may mắn lắm rùi đấy !
- May mắn cái quần qué ấy ! Xui tận mạng thì có , loại người như anh thì đừng hòng !
- Loại người như tôi thì sao ? Bộ cô ghét tôi lắm à ?
- đúng , tôi ghét anh !
Cô ta ghét mình thật à ? Cái câu nói của tôi cứ lặp đi lặp lại trong đầu hắn . Ghét thì sao chứ ! Mà sao hắn có cảm giác đau thế này ? Tim hắn cứ như thắt chặt lại hay như có một dao đâm xuyên qua tim hắn . Tại sao ? Tại sao tim nó đau thế ? Chưa lần nào anh đau như vậy . Trừ cô ấy ( chỉ Kim Hyeon ấy ) ra , người con gái đã thẳng thừng từ chối tình cảm của hắn , chưa lần nào hắn đau như vậy . Hắn buồn bã cúi đầu xuống , ánh mắt lạnh lẽo nghĩ ngợi .
Về còn phần tôi , tôi không biết rằng đã làm tổn thương hắn nên mặc kệ , lấy điện thoại gọi về Trụ Sở chính ở Hàn Quốc , ra lệnh cho họ lập tức tới đây , quay sang nhìn hắn đang ủ rũ buồn bã , gãi đầu ngơ ngác nhìn hắn . Sao tôi có cảm giác mình làm sao điều gì ?
- Hey ! Chết rùi à ?
- ... - Hắn không buồn tới trả lời , làm tôi càng thấy có lỗi -
- Này , anh bị sao vậy ? - Tôi vỗ vai hắn ta , làm mặt khó hiểu -
- Tránh xa tôi ra ... - Hắn lạnh lùng trả lời , liếc nửa đôi mắt nhìn tôi -
Gì đây ? đối xử với ân nhân mình như vậy hả ? Tức rùi đó nha !!!!
- Sao tự nhiên ủ rũ dữ vậy ? Bệnh à ?
- Cần cô quan tâm à ? Cô bảo cô ghét tôi mà ? Sao giờ tự nhiên quan tâm tới tôi ?
- ... Em yêu anh !
" Thế anh đang làm gì ở đây ? Buôn bán ma túy ? Ăn trộm ? Cướp giật ? Có cái mặt ưa nhìn như thế mà ... chậc chậc ... " - Tôi giả vờ thông cảm , lắc đầu -
" Ăn nói cho cẩn thận đấy . Tôi làm gì là việc của tôi . Không cần cô quan tâm "
" Thế thì tôi làm gì là việc của tôi ! "
" ... Này , có phải cô đang chế ... "
" Không cần anh quan tâm ... " - Tôi nhảy vào họng hắn, cười thật đểu với hắn ta -
"..... !!!? " - Anh tức giận quá , tới nỗi không nói lên lời , chỉ biết nuốt đi cục tức -
Sau khi nuốt cục tức , anh khó khăn đứng dậy , chuyển động mạnh là những vết thương của anh đau nhót vô cùng , gần như cạn hết sức lực , ngã nhào phá trước , thấy hắn ta ngã nhào phía trước ,cô não giang hồ của tôi cứ bảo " Kệ mẹ hắn đi , cho hắn chết oách luôn ! " nhưng nàng trái tim dịu dàng của tôi lại bảo " Mặc dù hắn là kẻ địch nhưng mình là một cảnh sát gương mẫu mà , phải cứu hắn , có gì hắn cũng trả ơn mình ." Cả hai rất đúng nhưng tôi cũng phải binh trái tim mình . Và theo phản xạ , tôi nhanh chóng đỡ hắn , cả cái thân hình của hắn đổ về phía tôi , cũng may sức tôi như trâu như bò nên đỡ được . Anh vô cùng ngạc nhiên khi thấy tôi đỡ hắn . Anh định bật ra nhưng cái cơ thể anh không cho phép , nói đúng hơn , nó đã hoàn toàn bất động rồi !!!! Một giọt mồ hôi lạnh và vài vạch đen xuất hiện trên trán anh .
" Cô có thể ... bỏ mặc tôi được không ? "
" Rất muốn nhưng không thế . "
" Tại sao ? "
" Vì bổn phận của tôi là phải bảo vệ người dân khắp Châu Á và Châu Mĩ . "
Không hiểu khi nghe câu nói đó , lòng anh ấm áp lạ thường , tự nhiên có cảm giác an toàn . Mà khoan , bổn phận là sao ?
" Nghĩa là sao ? " - Anh tò mò hỏi -
" Tôi là một Police Underground ! " - Tôi không ngần ngại nói ra -
" ... Dịch sang tiếng Hàn đi ! "
" Đồ ngu Tiếng Anh ! "
Nhục nhãn !!!! Nhục như con cá nục !!! Một soái ca như Kang Sang Hee anh đấy , đẹp trai , quyến rũ , hoàn hảo , hấp dẫn cả nam lẫn nữ dù già hay trẻ cũng mê anh , học giỏi thì có nhưng chớ trêu lại ngu môn Tiếng Anh , giờ bị tôi phán cho một từ , không phải một câu , mà anh không hiểu , rồi bị tôi chửi thẳng mặt . Anh ngẫm ngủi sự nhục nhã này .
" Lần này bán cũng được nhiều tiền đấy chứ . "
" Không ngờ chúng nó cũng được giá đấy chứ , hahaha ! "
" Hay làm thêm một mẻ nữa đi , coi được đứa nào xinh không đem bán ! "
Bất ngờ , tôi nghe thấy tiếng bước chân đang tới gần , khoảng 2 hoặc 3 người đàn ông , do tôi nghi ngờ cái quán bar này từ lâu trước khi vụ việc bắt cóc , buôn bán gái xảy ra , tôi đè hắn ta vào tường , tiện tay lấy cái tấm vải lớn màu tối kế bên , chùm cả hai lại . Anh nằm ngồi phía dưới , tôi chống hai tay cúi mình xuống , hai mắt chỉ cách nhau 10 cm thui , sự việc quá bất ngờ , khi cả hai gần nhau như thế này , mặc dù anh từng lên giường nhiều cô gái khác , nhiều kiểu thân mật khác còn " nóng " hơn nữa , thế thì tại sao tim anh cứ đập mạnh và nhanh thế này ?
Không quan tâm đến biểu hiện của hắn ta , tôi đang tập trung lắng nghe từng lời của ba tên kia , không bỏ xót chữ nào . Chính xác như những gì tôi nghĩ , đây chính là nơi tụ tập buôn bán bắt cóc gái mà tôi đang tìm kiếm. Nhếc môi , nở thành một nụ cười chiến thắng . Tôi đang soạn thảo một kế hoạch hoàn hảo . Nghĩ tới là muốn làm ngay ...
Anh nhìn thấy nụ cười ấy ,nụ cười đầy kiêu ngạo và chiến thắng , chắc anh điên rồi , tự nhiên lại thấy cái nụ cười ấy đẹp . Kiểu này anh phải kiếm một bắc sĩ tâm lý để hỏi mới được . Hai tên kia nói chuyện một lâu , sau đó ném một vật khá nặng và to lên người tôi .
( Bịch !!! )
Mất đà , cả người tôi nằm gọn trong lòng hắn , cả tượng này vô cùng thân mật , mặt của cả 2 đều đỏ chót lên như quả cà chua chín mọng , đợi đến lúc 3 tên kia ra khỏi đây , tôi và hắn ta mới thoát khỏi nhau được . Sau khi 3 tên kia rời khỏi đây , tôi nhanh chóng nhảy khỏi người hắn ta , mặt của cả hai đều đỏ như nhau . Hay thật , trước tiên là tên David kia , giờ tới lượt tên khốn Jun này , sao số tôi nhọ thế ?!!!!
- Hộc ... hộc ... - Tên Jun kia thở hồng hộc , hai vành tai đỏ lên -
- Hộc ... số mình nhọ thật , sao không phải là " thiên thần nhỏ " ( ý là nhóc Jae Huyng ấy ! ) chứ ? - Tôi ôm mặt vừa xấu hổ vừa nhìn về phía xa xôi kia -
- Này , cô được bổn thiếu gia này ôm là may mắn lắm rùi đấy !
- May mắn cái quần qué ấy ! Xui tận mạng thì có , loại người như anh thì đừng hòng !
- Loại người như tôi thì sao ? Bộ cô ghét tôi lắm à ?
- đúng , tôi ghét anh !
Cô ta ghét mình thật à ? Cái câu nói của tôi cứ lặp đi lặp lại trong đầu hắn . Ghét thì sao chứ ! Mà sao hắn có cảm giác đau thế này ? Tim hắn cứ như thắt chặt lại hay như có một dao đâm xuyên qua tim hắn . Tại sao ? Tại sao tim nó đau thế ? Chưa lần nào anh đau như vậy . Trừ cô ấy ( chỉ Kim Hyeon ấy ) ra , người con gái đã thẳng thừng từ chối tình cảm của hắn , chưa lần nào hắn đau như vậy . Hắn buồn bã cúi đầu xuống , ánh mắt lạnh lẽo nghĩ ngợi .
Về còn phần tôi , tôi không biết rằng đã làm tổn thương hắn nên mặc kệ , lấy điện thoại gọi về Trụ Sở chính ở Hàn Quốc , ra lệnh cho họ lập tức tới đây , quay sang nhìn hắn đang ủ rũ buồn bã , gãi đầu ngơ ngác nhìn hắn . Sao tôi có cảm giác mình làm sao điều gì ?
- Hey ! Chết rùi à ?
- ... - Hắn không buồn tới trả lời , làm tôi càng thấy có lỗi -
- Này , anh bị sao vậy ? - Tôi vỗ vai hắn ta , làm mặt khó hiểu -
- Tránh xa tôi ra ... - Hắn lạnh lùng trả lời , liếc nửa đôi mắt nhìn tôi -
Gì đây ? đối xử với ân nhân mình như vậy hả ? Tức rùi đó nha !!!!
- Sao tự nhiên ủ rũ dữ vậy ? Bệnh à ?
- Cần cô quan tâm à ? Cô bảo cô ghét tôi mà ? Sao giờ tự nhiên quan tâm tới tôi ?
- ... Em yêu anh !
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.