Xuyên Không: Đánh Đuổi Tiểu Tam, Trở Thành Chính Thất Được Sủng
Chương 69
hoàng hôn trên biển
02/11/2023
"Ưm..a..ưm...." Trạch Thế Vũ giống như được tiếp thêm động lực, động tác ở tay càng lúc càng dùng thêm lực...
Chơi đùa một bên chán chê liền chuyển sang bên còn lại, chiếc lưỡi điêu luyện viền quanh hạt đậu đỏ, khiến cho người con gái sung sướng mà rên rỉ...
"A..ưm..."
Mà cũng trong lúc này, Tô Mạn Ninh là lần đầu tiên đụng chạm thân mật như vậy, cảm giác kích thích đạt đến đỉnh điểm...
Sau đó liền cong người lên đón nhận từng đợt yêu thương của Trạch Thế Vũ, hai mắt nhắm nghiền tận hưởng cảm giác đê mê này....
Trong khi người đàn ông lại được nước lấn đến, bàn tay nhào nặn đến đỏ ửng núi đôi mới lưu luyến rời khỏi...
Nụ hôn di chuyển xuống eo nhỏ, dần dần đến vùng đất cấm, nơi này đang được che chắn bởi một lớp vải màu đỏ..
Trạch Thế Vũ có vẻ không mấy hài lòng, trực tiếp xé rách ném bay xuống sàn, ngay lập tức vẻ đẹp bí hiểm của người con gái lộ rõ trước mắt...
Nơi u cốc nước không ngừng rỉ ra từng mảng, Trạch Thế Vũ càng nhìn càng thêm say mê, ánh mắt đầy vẻ hiếu kỳ vì lần đầu tiên được nhìn thấy...
Ngay lập tức liền đưa tay chạm vào *** *** *** mà vuốt ve, cảm thấy vẫn chưa đủ liền trực tiếp áp môi mình vào đó mà **** ***...
Cảm nhận vị ngọt thanh khiết của người con gái tuổi mươi, chiếc lưỡi ranh mãnh không ngừng đùa nghịch *** *** ***...
Trong khi đó Tô Mạn Ninh liên tục bị đánh úp, cảm giác sung sướng đến tột độ, miệng không ngừng phát ra tiếng nỉ non kiều diễm...
"Ưm..a...ư..."
"Á...."
Tô Mạn Ninh như đạt đến đỉnh điểm liền hét lên một tiếng, hai chân cũng vì không thể chống đỡ nổi mà co chặt lại, không ngừng rung rẩy....
Cảm nhận người con gái dưới thân mình đã đạt đến cao trào thì mới chịu dừng lại, lưu luyến rời khỏi nơi u cốc đầy nước kia...
"Ư.."
Trước khi rời khỏi không quên miết nhẹ lên *** *** ***, khiến cho người con gái giật mình mà rên nhẹ một tiếng...
Điều này khiến anh rất hài lòng, liền đưa tay lên môi mình quệt nhẹ cái mỉm cười lên tiếng....
"Cơ thể này của em đúng là rất nhạy cảm đấy..."
Cảm thấy thằng em của mình đã sắp không thể chịu nổi nữa, liền đứng dậy cởi bỏ hết những gì vướng víu trên người ném xuống sàn...
Tô Mạn Ninh ngay khi Trạch Thế Vũ rời khỏi người mình liền cảm thấy khó chịu, cả người cứ nóng ran lên..
Phía dưới trống trải muốn được anh lấp đầy, cả người cứ lăn qua lăn lại, miệng thì liên tục gọi tên anh....
"Trạch Thế Vũ anh đâu rồi, mau giúp tôi đi, tôi rất khó chịu..."
Trạch Thế Vũ nhếch môi cười hài lòng, ngay lập tức đến bên cạnh cô, lần nữa bú mút núi đôi một cách mãnh liệt..
Tiếng chụt..chụt vang vọng khắp cả phòng, người con gái cũng sung sướng mà không ngừng nỉ non...
Bất ngờ người đàn ông dừng lại, khiến cho Tô Mạn Ninh cảm thấy vô cùng hụt hẫng, cái miệng anh đào không ngừng van xin anh giúp mình...
"Sao lại dừng lại rồi, Trạch Thế Vũ cầu xin anh mà, mau giúp tôi đi, thật sự rất khó chịu.."
Trạch Thế Vũ vẫn không thể tin được người trước mắt mình là Tô Mạn Ninh, người mà thường ngày hay chống đối lại anh..
Đêm hôm nay lại vô cùng khác biệt, lúc thì ra lệnh cho anh phải phục vụ cô, không được thì lại van xin tha thiết như vậy...
Nhưng Trạch Thế Vũ lại thích dáng vẻ quyến rũ bây giờ của Tô Mạn Ninh hơn, cảm giác như cô là của riêng anh...
Ngay cả anh cũng không biết tại sao lại rơi vào biển tình của Tô Mạn Ninh, dù đã có rất nhiều cơ hội để thoát ra khỏi nó...
Nhưng Trạch Thế Vũ vẫn để mình rơi vào, có thể hai người từng là hai thế giới khác nhau, nhưng nay lại nên duyên, xem như tất cả đã được sắp đặt sẵn..
Trạch Thế Vũ chỉ mỉm cười nhìn Tô Mạn Ninh lên tiếng...
"Gọi tôi Thế Vũ, tôi sẽ cho em thứ em muốn..."
Tô Mạn Ninh vừa nghe thấy anh chịu giúp mình, liền gọi tên anh ngay....
"Thế Vũ, anh nhanh lên đi, tôi sắp không chịu nổi nữa rồi.."
"Nhưng em phải hứa, khi tỉnh lại em phải chịu trách nhiệm với tôi đấy.."
Trạch Thế Vũ muốn Tô Mạn Ninh chịu trách nhiệm với mình, lo ngại sau khi tỉnh lại cô sẽ vì vậy mà tránh mặt mình, cũng xem như đây là cách tốt nhất giữ cô bên cạnh mình....
"Được tôi hứa, Tô Mạn Ninh tôi sẽ chịu trách nhiệm với anh.."
Sau khi nhận được câu trả lời khiến anh hài lòng, Trạch Thế Vũ liền giải phóng thằng em phình to của mình, thoát khỏi lớp vải vướng víu kia...
Ngay khi vừa thoát ra ngoài, thằng em của Trạch Thế Vũ liền ngóc đầu dựng đứng lên, sẵn sàng vào trận...
Muốn để người con gái cảm thấy thêm phần hưng phấn, Trạch Thế Vũ liền kê thêm một cái gối dưới lưng cô...
Sau đó nhấc hai chân cô co lại, một phát đâm thẳng vào bên trong u cốc mà khám phá, vừa vào đã chạm phải một vách ngăn khiến anh phải dừng lại ngay....
Lúc đầu anh có một chút ngỡ ngàng, khi biết Tô Mạn Ninh vẫn còn là xử nữ, ngay sau đó liền mỉm cười đắc ý...
\*\**Không ngờ lần đầu của cô ấy lại dành cho mình*...\*\*
Chơi đùa một bên chán chê liền chuyển sang bên còn lại, chiếc lưỡi điêu luyện viền quanh hạt đậu đỏ, khiến cho người con gái sung sướng mà rên rỉ...
"A..ưm..."
Mà cũng trong lúc này, Tô Mạn Ninh là lần đầu tiên đụng chạm thân mật như vậy, cảm giác kích thích đạt đến đỉnh điểm...
Sau đó liền cong người lên đón nhận từng đợt yêu thương của Trạch Thế Vũ, hai mắt nhắm nghiền tận hưởng cảm giác đê mê này....
Trong khi người đàn ông lại được nước lấn đến, bàn tay nhào nặn đến đỏ ửng núi đôi mới lưu luyến rời khỏi...
Nụ hôn di chuyển xuống eo nhỏ, dần dần đến vùng đất cấm, nơi này đang được che chắn bởi một lớp vải màu đỏ..
Trạch Thế Vũ có vẻ không mấy hài lòng, trực tiếp xé rách ném bay xuống sàn, ngay lập tức vẻ đẹp bí hiểm của người con gái lộ rõ trước mắt...
Nơi u cốc nước không ngừng rỉ ra từng mảng, Trạch Thế Vũ càng nhìn càng thêm say mê, ánh mắt đầy vẻ hiếu kỳ vì lần đầu tiên được nhìn thấy...
Ngay lập tức liền đưa tay chạm vào *** *** *** mà vuốt ve, cảm thấy vẫn chưa đủ liền trực tiếp áp môi mình vào đó mà **** ***...
Cảm nhận vị ngọt thanh khiết của người con gái tuổi mươi, chiếc lưỡi ranh mãnh không ngừng đùa nghịch *** *** ***...
Trong khi đó Tô Mạn Ninh liên tục bị đánh úp, cảm giác sung sướng đến tột độ, miệng không ngừng phát ra tiếng nỉ non kiều diễm...
"Ưm..a...ư..."
"Á...."
Tô Mạn Ninh như đạt đến đỉnh điểm liền hét lên một tiếng, hai chân cũng vì không thể chống đỡ nổi mà co chặt lại, không ngừng rung rẩy....
Cảm nhận người con gái dưới thân mình đã đạt đến cao trào thì mới chịu dừng lại, lưu luyến rời khỏi nơi u cốc đầy nước kia...
"Ư.."
Trước khi rời khỏi không quên miết nhẹ lên *** *** ***, khiến cho người con gái giật mình mà rên nhẹ một tiếng...
Điều này khiến anh rất hài lòng, liền đưa tay lên môi mình quệt nhẹ cái mỉm cười lên tiếng....
"Cơ thể này của em đúng là rất nhạy cảm đấy..."
Cảm thấy thằng em của mình đã sắp không thể chịu nổi nữa, liền đứng dậy cởi bỏ hết những gì vướng víu trên người ném xuống sàn...
Tô Mạn Ninh ngay khi Trạch Thế Vũ rời khỏi người mình liền cảm thấy khó chịu, cả người cứ nóng ran lên..
Phía dưới trống trải muốn được anh lấp đầy, cả người cứ lăn qua lăn lại, miệng thì liên tục gọi tên anh....
"Trạch Thế Vũ anh đâu rồi, mau giúp tôi đi, tôi rất khó chịu..."
Trạch Thế Vũ nhếch môi cười hài lòng, ngay lập tức đến bên cạnh cô, lần nữa bú mút núi đôi một cách mãnh liệt..
Tiếng chụt..chụt vang vọng khắp cả phòng, người con gái cũng sung sướng mà không ngừng nỉ non...
Bất ngờ người đàn ông dừng lại, khiến cho Tô Mạn Ninh cảm thấy vô cùng hụt hẫng, cái miệng anh đào không ngừng van xin anh giúp mình...
"Sao lại dừng lại rồi, Trạch Thế Vũ cầu xin anh mà, mau giúp tôi đi, thật sự rất khó chịu.."
Trạch Thế Vũ vẫn không thể tin được người trước mắt mình là Tô Mạn Ninh, người mà thường ngày hay chống đối lại anh..
Đêm hôm nay lại vô cùng khác biệt, lúc thì ra lệnh cho anh phải phục vụ cô, không được thì lại van xin tha thiết như vậy...
Nhưng Trạch Thế Vũ lại thích dáng vẻ quyến rũ bây giờ của Tô Mạn Ninh hơn, cảm giác như cô là của riêng anh...
Ngay cả anh cũng không biết tại sao lại rơi vào biển tình của Tô Mạn Ninh, dù đã có rất nhiều cơ hội để thoát ra khỏi nó...
Nhưng Trạch Thế Vũ vẫn để mình rơi vào, có thể hai người từng là hai thế giới khác nhau, nhưng nay lại nên duyên, xem như tất cả đã được sắp đặt sẵn..
Trạch Thế Vũ chỉ mỉm cười nhìn Tô Mạn Ninh lên tiếng...
"Gọi tôi Thế Vũ, tôi sẽ cho em thứ em muốn..."
Tô Mạn Ninh vừa nghe thấy anh chịu giúp mình, liền gọi tên anh ngay....
"Thế Vũ, anh nhanh lên đi, tôi sắp không chịu nổi nữa rồi.."
"Nhưng em phải hứa, khi tỉnh lại em phải chịu trách nhiệm với tôi đấy.."
Trạch Thế Vũ muốn Tô Mạn Ninh chịu trách nhiệm với mình, lo ngại sau khi tỉnh lại cô sẽ vì vậy mà tránh mặt mình, cũng xem như đây là cách tốt nhất giữ cô bên cạnh mình....
"Được tôi hứa, Tô Mạn Ninh tôi sẽ chịu trách nhiệm với anh.."
Sau khi nhận được câu trả lời khiến anh hài lòng, Trạch Thế Vũ liền giải phóng thằng em phình to của mình, thoát khỏi lớp vải vướng víu kia...
Ngay khi vừa thoát ra ngoài, thằng em của Trạch Thế Vũ liền ngóc đầu dựng đứng lên, sẵn sàng vào trận...
Muốn để người con gái cảm thấy thêm phần hưng phấn, Trạch Thế Vũ liền kê thêm một cái gối dưới lưng cô...
Sau đó nhấc hai chân cô co lại, một phát đâm thẳng vào bên trong u cốc mà khám phá, vừa vào đã chạm phải một vách ngăn khiến anh phải dừng lại ngay....
Lúc đầu anh có một chút ngỡ ngàng, khi biết Tô Mạn Ninh vẫn còn là xử nữ, ngay sau đó liền mỉm cười đắc ý...
\*\**Không ngờ lần đầu của cô ấy lại dành cho mình*...\*\*
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.