Xuyên Không Đến Sở Quốc Làm Thần Y
Chương 29
Phương Nấm
01/07/2020
Chương 29 .
Mộc Thanh cùng Sở Khải Phong đứng bên ngoài phòng chờ . Khi nãy Chu Á Liên đột nhiên hét lớn , khiến cho Mộc Thanh kinh động . Khi y nhìn ra đã thấy nàng đang ôm mặt kêu đau đớn , y liền sai Ngọc nhi đi mời thái y đến .
Sở Khải Phong thấy y có vẻ lo lắng , hắn nắm lấy tay , trấn an : Đừng lo lắng , muội ấy có thể do hoảng sợ quá độ , sẽ ổn thôi .
A Phong , đệ lo mặt của nàng ... nếu nhẹ cũng bị phỏng mặt . Cũng dễ hiểu , nước đọng từ đĩa đựng đậu hũ tiếp xúc với dầu nóng bắn lên rất cao , nàng lại đứng gần như vậy , ngay cả y cũng bị vài vết nhỏ ở tay .
Sở Khải Phong xoa những vết đỏ lấm tấm trên tay y . Ngọc nhi đã nức nở từ nãy , nàng đột nhiên quỳ xuống : Nô tỳ vô dụng , nô tỳ đáng chết , nếu không phải nô tỳ bất cẩn , sẽ không để xảy ra chuyện này ...
Ngọc nhi , ngươi nói vậy là ám chỉ điều gì ? Hắn hỏi .
Ngọc nhi nén nước mắt , nhìn hắn thưa : Nô tỳ đã nhớ ra , cung nữ va vào nô tỳ chính là cung nữ theo hầu Hoàng hậu , nàng ta nhất định là cố ý , nàng ta ...
Ngọc nhi , đừng nói bừa , em chỉ là một cung nữ nhỏ bé , để Hoàng hậu nghe được , em sẽ gặp rắc rối . Mộc Thanh ngắt lời nàng .
Nàng cúi đầu không dám nói tiếp .
Vào lúc không ai để ý nhất , Vương Ngải Lị đã cùng Thái hậu tiến vào Mai An cung , vô cùng đúng lúc .
Mẫu hậu , sao người lại đến đây ? Sở Khải Phong có điểm bất ngờ . Mỗi ngày Thái hậu vào giờ này đều là tụng kinh cầu phúc , hôm nay đột nhiên lại đến đây .
Ta đến xem Liên nhi . Thái hậu thấy bọn họ có mặt ở đây nhưng lại không thấy Chu Á Liên , bà liền hỏi : Liên nhi đâu ?
Muội ấy ... ở bên trong . hắn nói một câu ngắt đoạn , tay chỉ vào phòng .
Nét mặt Thái hậu lộ lên vẻ khó hiểu . Ngay lúc này cửa phòng được mở , vị thái sư lớn tuổi bước ra , chậm rãi nói : Khởi bẩm bệ hạ, Tiểu thư vì hoảng sợ quá mà dẫn đến ngất đi , ngoài việc bị bỏng dầu , sức khoẻ của nàng đều rất tốt .
Được rồi , ở đây đã hết việc của ngươi , ngươi có thể lui .
Thần cáo lui.
Sau khi thái y rời khỏi , Thái hậu liền nhíu mày nhìn Sở Khải Phong , hỏi : Đây rốt cuộc là xảy ra chuyện gì , Phong nhi , con mau nói rõ cho mẫu hậu .
Mẫu hậu , người đừng nóng vội , chỉ là một chút sơ xuất , người cũng đã nghe thái y nói , Á Liên muội ấy không sao . Nhi thần đã sai người đến phủ thái sư , báo cho Chu thái sư , để người đưa muội ấy về phủ nghỉ ngơi .
Thái hậu không hài lòng với câu trả lời của hắn , tự mình đi vào phòng thăm Chu Á Liên , Vương Ngải Lị cũng đi theo .
Chu Á Liên nằm yên tĩnh trên giường , trên gương mặt nàng còn rõ nhưng vết bỏng nho nhỏ , làm xấu đi không ít nét đẹp ngây thơ vốn có của nàng .
Thái hậu có điểm sửng sốt , Vương Ngải Lị thì ngược lại , nàng rất bình thản nhìn ngắm gương mặt kia , từ bên môi khẽ nhếch lên một cái .
Thái hậu bước ra ngoài , giọng có phần nghiêm nghị : Là ai làm ?
Mẫu hậu , thật sự chỉ là do sơ xuất .
Liên nhi từ nhỏ được chiều chuộng , vốn chưa từng đụng đến việc bếp núc . Lần này nó vì con , vì ta mới bị như vậy . Lẽ nào con không hề quan tâm đến nó một chút nào sao ? bà thật sự nổi giận . Lần này thật sự ủy khuất cho Chu Á Liên , chỉ vài ngày nữa là đến sinh thần của nàng , vậy mà .
Sở Khải Phong im lặng không đáp . Bà nhìn đến tay hắn từ đầu đến cuối đều nắm chặt tay Mộc Thanh , lửa giận che mất sự khôn ngoan , bà nói : Việc này xảy ra ở Mai An cung , chủ tử Mai An cung bất cẩn , phải chịu trách nhiệm . Bổn cung ra lệnh , cấm túc Mộc quý quân một tháng , ở trong phòng đóng cửa hối lỗi , ai cũng không được đến gần .
Sở Khải Phong sửng sốt : Mẫu hậu , chuyện không có gì to tát , người có phải xử phạt quá nặng rồi không ?? Chuyện này cũng không thể trách Thanh nhi .
Bây giờ con muốn vì một nam nhân mà cãi lại lệnh ta !!.
Thái hậu nương nương bớt giận , không liên quan đến chủ tử , đều do nô tỳ bất cẩn . Khẩn mong người đừng trách phạt chủ tử . Ngọc nhi lại khóc lóc quỳ xuống cầu xin .
Thái hậu nhìn nàng hừ một tiếng . Vương Ngải Lị đứng bên cạnh nói với nàng : Tiểu cung nữ như ngươi cũng quá lớn mật rồi , ngươi cho là bản thân đang cùng ai đối chuyện . Nếu đem bản thân ngươi ra gánh tội , chỉ sợ rằng ngày mai sẽ không còn thấy mặt trời .
Ngọc nhi im bật tiếng khóc . Mộc Thanh vốn im lặng từ nãy lại đột nhiên lên tiếng : Nếu Ngọc nhi của tần có chịu tội , thì cung nữ Tú Liễn bên cạnh người chắc cũng không thể tránh khỏi liên lụy , Hoàng hậu nương nương .
Vương Ngải Lị nhíu mày nhìn y : Ngươi đây là ám chỉ điều gì .?
Đĩa thức ăn kia vốn là của cung nữ bên cạnh nương nương , nếu như phải chịu trách nhiệm , vậy nàng ta chính là gián tiếp khiến Chu Á Liên phải gặp nạn rồi.
Cho dù có là do cung nữ của bổn cung đưa cho nàng đĩa thức ăn đó , cũng không thể nói Tú Liễn là cố ý . Mộc quý quân có phải cố tình bao che cho nô tỳ của ngươi .?
Vậy hoàng hậu , người có chứng cứ gì buộc tội Ngọc nhi cố tình hãm hại Chu Á Liên .
Ngươi , Mộc Thanh ngươi đừng ỷ có được sủng ái của Bệ hạ thì cái gì cũng có thể nói ...
Đủ rồi thái hậu lớn giọng Tranh cãi vô ích , Uyển Dung , chúng ta hồi cung .
Thưa vâng .
Thái hậu rời đi , Vương Ngải Lị cũng không còn hứng ở lại , cho nên nàng cũng trở về Ninh Thư cung .
Mộc Thanh đỡ Ngọc nhi đứng dậy . Sở Khải Phong nhìn y : Đệ đừng lo lắng , mẫu hậu chỉ là nhất thời tức giận , qua một hai ngày sẽ không sao . Ta sẽ sai người kêu thái y đưa cho Á Liên dược có thể làm mờ vết bỏng , rồi đưa muội ấy về phủ Thái sư tịnh dưỡng .
Ta không sao , huynh đừng lo . Chỉ là lần này , có lẽ lại khiến Thái hậu ghét ta thêm một chút . Mộc Thanh cười khổ , thật khó khăn mới có thể được Thái hậu thừa nhận y là phi tử của hắn . Đột nhiên lại xảy ra chuyện này .
Mẫu hậu người tuy nóng giận có chút bồng bột , nhưng đợi người bình tĩnh lại sẽ không sao . Khi đó Á Liên muội ấy khoẻ lại , sẽ lại ở bên mẫu hậu nói những lời dễ nghe , người sẽ quên chuyện ngày hôm nay thôi .
Nhưng mà Thái hậu thật sự rất coi trọng nàng ấy , hình như còn hơn cả Tịnh Hương . y nhớ lại lúc Tịnh Hương gặp chuyện , cũng là lần đầu y thấy Thái hậu nổi giận .
Điều đó cũng dễ hiểu , Mẫu hậu tốt với Tịnh Hương vì nàng ấy là nhi nữ con ân nhân , hơn nữa nàng ấy từng hoài long thai , có điều đã không giữ được . Còn đối với Á Liên , mẫu hậu đem muội ấy thành nhi nữ mà yêu thương .
Huynh từng gần được làm phụ hoàng ?
Sở Khải Phong phát hiện bản thân lỡ lời , vội nói : Khi đó ta cũng vì Mẫu hậu thúc dục , chuyện thị tẩm phi tần không thể tránh khỏi . Hơn nữa Tịnh Hương tính cách nhu mì, không tranh giành sủng ái , nên ta có phần quan tâm nàng hơn .
A ,thì ra nàng rất nhu mì , dịu dàng .
Sở Khải Phong đổ mồ hôi hột khi lại lỡ miệng lần hai : Ta không có ý đó . Trong mắt ta đệ là dịu dàng nhất .
Thế nhưng Mộc Thanh không để ý hắn , quay lưng đi về hướng tư phòng , hắn vội vàng chạy theo .
----------- Ninh Thư Cung ---------
Thật không nghĩ đến , Mộc Thanh , tiện nhân đó lại vì một cung nữ bé nhỏ mà cung bổn cung tranh luận . Vương Ngải Lị gương mặt bình thản nhìn cảnh , cùng với lời nói cay nghiệt từ miệng phát ra thật không đồng dạng .
Nương nương , người thật tinh trí , có thể khiến cho Thái hậu đối với y tức giận như vậy . Tú Liễn vẻ mặt tán thưởng , tay nhẹ nhàng xoa bóp vai cho nàng lấy lòng .
Hừm , bổn cung cũng không dám tin , Thái hậu thật sự nộ khí đến vậy.
Nhưng mà , nương nương , người sao có thể biết , Chu Á Liên chắc chắn sẽ đụng vào đĩa đậu hũ đó .?
Ngươi có điều chưa biết , mấy ngày trước ta có cùng Thái hậu thưởng qua món đậu chiên tam hoa , Thái hậu tỏ vẻ khá ưa thích , nàng ta liền nói sẽ vì người vào bếp nấu món đó . Dựa vào sự ngây thơ , dễ dãi của nàng ta , chắc chắn sẽ muốn tự mình làm.
A , thì ra vì vậy người đã sai nô tỳ đến đó chờ .
Ta chỉ nghĩ lần này thành công thì tốt, không nghĩ còn ngoài cả mong đợi . Tuy là bệ hạ vẫn đứng về phía tiện nhân kia , nhưng Thái hậu đã nổi giận , coi như cũng hả dạ . Vương Ngải Lị mỉm cười thoả mãn .
Nương nương suy nghĩ thật thấu đáo , nô tỳ rất ngưỡng mộ.
Được rồi,những lời này không nên nói nhiều . Ngươi đó , phải biết giữ miệng .
Nô tỳ tuân lệnh.
----------- Phủ Thái Sư ----------
Chu Á Liên đã hồi phủ được hai ngày , khi vừa mới thức giấc nàng đã cảm thấy có điểm kì lạ . Sau khi một mực giành lấy gương đồng từ tay tỳ nữ , nàng lập tức hét lớn , kích động ném gương xuống khi thấy khuôn mặt mình trong gương .
Da của nàng vốn khó lành vết , nay lại bị phỏng . Những vết phỏng trên da trở thành bọng nước nhỏ , trông vô cùng khó coi .
Thái y đã chuyển dược đến để nàng đắp lên , nhưng mỗi lần đắp đều rất khó khăn . Chu Á Liên sẽ nổi giận với tỳ nữ , hất đổ đồ , tức tối mắng chửi họ .
Tiểu thư , nô tỳ đã chuẩn bị nước ấm , người hãy đến , nô tỳ hầu hạ người rửa mặt .
Chu Á Liên đang ngồi trước gương , không vui vẻ hừ một tiếng , nhưng vẫn đứng dậy , ra bàn ngồi để tỳ nữ nhẹ nhàng rửa mặt hộ , phía sau nàng cũng có tỳ nữ đang gấp gọn mền .
A , ngươi nhẹ một chút . nàng xuýt xoa khi tỳ nữ lỡ động vào bọng nước trên mặt .
Tiểu thư thứ lỗi , nô tỳ sẽ cẩn thận hơn .
Tỳ nữ kia gấp mền xong , liền cần lọ thuốc đến : Tiểu thư , để nô tỳ đắp dược giúp người .
Chu Á Liên nhắm mắt mặc nàng thoa dược . Bọng nước cũng đã xẹp dần , xem ra dược này quả nhiên là có hiệu quả .
A Mộng tỷ tỷ , mặt của tiểu thư hình như đã đỡ hơn nhiều . Tỳ nữ Tiểu An đang ôm đồ , nhìn A Mộng thoa dược cho tiểu thư , thoáng nhìn qua , nói .
Đúng vậy , dược của Thái y gửi đến đúng là rất tốt . A Mộng đáp .
Bỗng nhiên Tiểu An bĩu môi , nói : Nhưng mà vị Quý quân kia cũng thật sự ... Có phải là cố tình không ?
Câu nói của nàng khiến cả A Mộng và Chu Á Liên sửng sốt .
Tiểu An , không được nói xằng bậy .
Ngươi nói vậy là có ý gì ? Chu Á Liên mở mắt , nhíu mày nhìn nàng , hỏi .
Tiểu An cắn môi bất an nhìn A Mộng , dè dặt đáp : Quý quân , y chắc là phải biết nước gặp dầu nóng sẽ là hậu quả gì , y lại để người tự làm ...Nô tỳ nghĩ ...
Đừng nói nữa A Mộng hơi lớn tiếng với nàng , rồi lại quay qua nói với Á Liên : Tiểu thư , Tiểu An tuổi còn nhỏ , lời nói ra chưa hiểu biết , người đừng để tâm .
Hai người ra ngoài đi .
A Mộng lén nhìn nàng một cái , rồi cầm tay Tiểu An kéo ra ngoài , không quên đóng cửa .
Chu Á Liên ở trong phòng suy rồi lại nghĩ , nàng nói nhỏ : Y chắc chắn là ghen tỵ ta . Y sợ ta tiến cung rồi sẽ tranh giành Phong ca ca với y .
Nàng tức giận giậm chân thật mạnh : Như vậy ta càng muốn có Phong ca ca , ta muốn có Phong ca ca , ta phải trở thành phi tử của huynh ấy .
Đi xa khỏi phòng của Chu Á Liên , A Mộng đột nhiên đứng khựng lại . Tiểu An thấy kì quái , hỏi nàng : A Mộng tỷ tỷ , có chuyện gì sao ?
A Mộng không lên tiếng , chỉ đột nhiên tát nàng một cái . Tiểu An sửng sốt , mắt mở to khoám tin nhìn nàng : Tỷ , tại sao lại...?!
Để nhắc ngươi xem lại bản thân , điều gì nên và không nên nói . Ngươi có biết vị Quý quân kia đối với Hoàng thượng quan trọng như thế nào . Ngươi nói với tiểu thư những lời đó , khiến nàng có ý nghĩ xấu về Quý quân , khác nào đắc tội với Hoàng thượng . Tiểu thư tính tình còn trẻ con , làm sao có thể suy nghĩ thấu đáo . Đã là tỳ nữ của tiểu thư , phải nghĩ điều tốt cho người . Từ nay về sau cấm ngươi nói điều như vậy .
Tiểu An rưng rưng mắt nhìn nàng , A Mộng không có ý xấu , chỉ muốn chỉnh lại nàng .Nàng đưa cho Tiểu An khăn ẩm : Đắp lên đi . Vừa rồi tỷ có mạnh tay , nhưng đó cũng chỉ vì muội , vì tiểu thư .
Tiểu An nén lại tiếng thút thít , đắp khăn ẩm lên má : Tiểu An biết lỗi .
A Mộng thở dài : Đi thôi , chuẩn bị bữa ăn cho tiểu thư .
Gần đây Sở Khải Phong không được vui . Nguyên nhân thì dễ hiểu , hắn đã chọc giận ai kia . Từ đó đến nay đã được lẻ bảy ngày , Sở Khải Phong đều sống trong cảnh được nhìn mà không được ăn , nghẹn đến hai mắt nhìn y cũng trở nên xanh .
Hoàng thượng , Thái hậu có lời chuyển đến .
Sở Khải Phong đang ngẩn người , nghĩ tìm cách dụ dỗ Mộc Thanh . Nghe tiếng Dư Minh , hắn chuyển mắt nhìn ông : Có chuyện gì ?
Thái hậu muốn người đến Thọ Ninh cung một chuyến .
Hắn không suy nghĩ nhiều , lập tức đi . Gần đây hắn và mẫu hậu không cùng trò truyện , một phần vì việc triều chính , một phần cũng vì chuyện ngày hôm đó .
Mẫu hậu , người tìm nhi thần , có phải vì chuyện của Á Liên ? Sở Khải Phong vừa đến đã vào thẳng chủ đề , hắn biết , Thái hậu chắc hẳn muốn khuyên hắn đến tìm Chu Á Liên .
Nếu như con đã hiểu , thì ta cũng không cần nói thêm nhiều . Ngày mai là sinh thần của Liên nhi , vì chuyện lần trước , ta không triệu nó vào cung . Nhưng ta muốn đích thân đến thăm nó , nhiều ngày không nghe tiếng của Liên nhi , ta có chút nhớ .
Người đích thân đi , còn muốn nhi thần cùng đi , có phải còn có dụng ý gì chăng ?
Động tác của Thái hậu hơi khựng lại , suy nghĩ một hồi , bà nói : Liên nhi dung mạo thanh tú , tình cách rất tốt .
Mẫu hậu , trước kia lúc người muốn nhi thần nạp hậu cũng giành những lời này để khen Ngải Lị .
Aiz , Ta cũng chỉ nghĩ cho con , nghĩ cho Đại Sở . Ta mong con có thể cân nhắc , Liên nhi quả thật không tệ .
Nhi thần từ nhỏ chỉ xem muội ấy là muội muội.
Được rồi , không nói nữa , ta đã kêu Uyển Dung chuẩn bị quà sinh thần cho Liên nhi , nàng trở lại chúng ta liền đi .
Gương mặt Chu Á Liên đã không còn bọng nước , vết bỏng cũng mờ dần , nên tâm trạng nàng cũng tốt lên .
Bữa phụ hôm nay trù phòng đưa lên một chén canh gạt sen thơm ngon . Chu Á Liên đang vui vẻ uống , đột nhiên Tiểu An chạy đến cửa phòng .
Tiểu An ngươi làm gì vậy , bị ma rượt sao ? nàng có chút mất hứng đặt chén canh xuống .
Tiểu thư, có .. có Hoàng Thượng và Thái hậu đến .
Thật sao ? Chu Á Liên vui mừng ra mặt , vội vàng kêu A Mộng giúp lại búi lại tóc và chọn y phục .
~~~ Đại sảnh ~~~
Thái hậu và Hoàng thượng đột ngột ghé đến , thứ cho lão thần không kịp nghênh đón . Chu Ân ngồi ghế của khách , nhường lại ghế chính cho Thái hậu ngồi .
Thái sư không cần câu nệ , ta đến đây để nhìn Liên nhi .
Tiểu nữ vẫn còn ở trong tư phòng , lão thần sai người kêu nó ra cho người gặp.
Không cần . Thái hậu ngăn lại .
Hoàng thượng , con đến phòng Liên nhi đưa nó ra đi .
Thái hậu , Hoàng thượng thân phận cao quý , sao có thể để người đích thân làm việc đó . Lão thần sẽ gọi gia nhân .
Không sao . Thái hậu cười cười : Hai huynh muội họ từ nhỏ đã thân , không có gì phải câu nệ .
Sở Khải Phong không nói gì, theo lời Thái hậu , đi tìm Chu Á Liên .
Tiểu thư , Hoàng thượng đang đi về phía này . Tiểu An liên tục nhắc nàng .
Huynh ấy đích thân tìm ta sao ? Chu Á Liên vội đuổi hai tỳ nữ ra ngoài , bản thân ở lại trong phòng , đóng cửa .
Sở Khải Phong đứng trước cửa phòng , gõ cửa : Á Liên , muội có bên trong không , Mẫu hậu có việc muốn gặp muội .
Nàng đứng lên , tay muốn mở cửa , nhưng lại dừng lại , nghĩ tới nghĩ lui ,nàng quyết định xé mở vai áo , để lộ bờ vai trắng mịn , mở cửa .
Phong ca ca.
Sở Khải Phong nhìn thấy bộ dạng của nàng , lập tức muốn quay đi , ai ngờ lại bị nàng nhào vào lòng, ôm chặt lấy : Phong ca ca , muội thích huynh .
Tu bi khong tinh yeu 乁 ˘ o ˘ ㄏ
Mộc Thanh cùng Sở Khải Phong đứng bên ngoài phòng chờ . Khi nãy Chu Á Liên đột nhiên hét lớn , khiến cho Mộc Thanh kinh động . Khi y nhìn ra đã thấy nàng đang ôm mặt kêu đau đớn , y liền sai Ngọc nhi đi mời thái y đến .
Sở Khải Phong thấy y có vẻ lo lắng , hắn nắm lấy tay , trấn an : Đừng lo lắng , muội ấy có thể do hoảng sợ quá độ , sẽ ổn thôi .
A Phong , đệ lo mặt của nàng ... nếu nhẹ cũng bị phỏng mặt . Cũng dễ hiểu , nước đọng từ đĩa đựng đậu hũ tiếp xúc với dầu nóng bắn lên rất cao , nàng lại đứng gần như vậy , ngay cả y cũng bị vài vết nhỏ ở tay .
Sở Khải Phong xoa những vết đỏ lấm tấm trên tay y . Ngọc nhi đã nức nở từ nãy , nàng đột nhiên quỳ xuống : Nô tỳ vô dụng , nô tỳ đáng chết , nếu không phải nô tỳ bất cẩn , sẽ không để xảy ra chuyện này ...
Ngọc nhi , ngươi nói vậy là ám chỉ điều gì ? Hắn hỏi .
Ngọc nhi nén nước mắt , nhìn hắn thưa : Nô tỳ đã nhớ ra , cung nữ va vào nô tỳ chính là cung nữ theo hầu Hoàng hậu , nàng ta nhất định là cố ý , nàng ta ...
Ngọc nhi , đừng nói bừa , em chỉ là một cung nữ nhỏ bé , để Hoàng hậu nghe được , em sẽ gặp rắc rối . Mộc Thanh ngắt lời nàng .
Nàng cúi đầu không dám nói tiếp .
Vào lúc không ai để ý nhất , Vương Ngải Lị đã cùng Thái hậu tiến vào Mai An cung , vô cùng đúng lúc .
Mẫu hậu , sao người lại đến đây ? Sở Khải Phong có điểm bất ngờ . Mỗi ngày Thái hậu vào giờ này đều là tụng kinh cầu phúc , hôm nay đột nhiên lại đến đây .
Ta đến xem Liên nhi . Thái hậu thấy bọn họ có mặt ở đây nhưng lại không thấy Chu Á Liên , bà liền hỏi : Liên nhi đâu ?
Muội ấy ... ở bên trong . hắn nói một câu ngắt đoạn , tay chỉ vào phòng .
Nét mặt Thái hậu lộ lên vẻ khó hiểu . Ngay lúc này cửa phòng được mở , vị thái sư lớn tuổi bước ra , chậm rãi nói : Khởi bẩm bệ hạ, Tiểu thư vì hoảng sợ quá mà dẫn đến ngất đi , ngoài việc bị bỏng dầu , sức khoẻ của nàng đều rất tốt .
Được rồi , ở đây đã hết việc của ngươi , ngươi có thể lui .
Thần cáo lui.
Sau khi thái y rời khỏi , Thái hậu liền nhíu mày nhìn Sở Khải Phong , hỏi : Đây rốt cuộc là xảy ra chuyện gì , Phong nhi , con mau nói rõ cho mẫu hậu .
Mẫu hậu , người đừng nóng vội , chỉ là một chút sơ xuất , người cũng đã nghe thái y nói , Á Liên muội ấy không sao . Nhi thần đã sai người đến phủ thái sư , báo cho Chu thái sư , để người đưa muội ấy về phủ nghỉ ngơi .
Thái hậu không hài lòng với câu trả lời của hắn , tự mình đi vào phòng thăm Chu Á Liên , Vương Ngải Lị cũng đi theo .
Chu Á Liên nằm yên tĩnh trên giường , trên gương mặt nàng còn rõ nhưng vết bỏng nho nhỏ , làm xấu đi không ít nét đẹp ngây thơ vốn có của nàng .
Thái hậu có điểm sửng sốt , Vương Ngải Lị thì ngược lại , nàng rất bình thản nhìn ngắm gương mặt kia , từ bên môi khẽ nhếch lên một cái .
Thái hậu bước ra ngoài , giọng có phần nghiêm nghị : Là ai làm ?
Mẫu hậu , thật sự chỉ là do sơ xuất .
Liên nhi từ nhỏ được chiều chuộng , vốn chưa từng đụng đến việc bếp núc . Lần này nó vì con , vì ta mới bị như vậy . Lẽ nào con không hề quan tâm đến nó một chút nào sao ? bà thật sự nổi giận . Lần này thật sự ủy khuất cho Chu Á Liên , chỉ vài ngày nữa là đến sinh thần của nàng , vậy mà .
Sở Khải Phong im lặng không đáp . Bà nhìn đến tay hắn từ đầu đến cuối đều nắm chặt tay Mộc Thanh , lửa giận che mất sự khôn ngoan , bà nói : Việc này xảy ra ở Mai An cung , chủ tử Mai An cung bất cẩn , phải chịu trách nhiệm . Bổn cung ra lệnh , cấm túc Mộc quý quân một tháng , ở trong phòng đóng cửa hối lỗi , ai cũng không được đến gần .
Sở Khải Phong sửng sốt : Mẫu hậu , chuyện không có gì to tát , người có phải xử phạt quá nặng rồi không ?? Chuyện này cũng không thể trách Thanh nhi .
Bây giờ con muốn vì một nam nhân mà cãi lại lệnh ta !!.
Thái hậu nương nương bớt giận , không liên quan đến chủ tử , đều do nô tỳ bất cẩn . Khẩn mong người đừng trách phạt chủ tử . Ngọc nhi lại khóc lóc quỳ xuống cầu xin .
Thái hậu nhìn nàng hừ một tiếng . Vương Ngải Lị đứng bên cạnh nói với nàng : Tiểu cung nữ như ngươi cũng quá lớn mật rồi , ngươi cho là bản thân đang cùng ai đối chuyện . Nếu đem bản thân ngươi ra gánh tội , chỉ sợ rằng ngày mai sẽ không còn thấy mặt trời .
Ngọc nhi im bật tiếng khóc . Mộc Thanh vốn im lặng từ nãy lại đột nhiên lên tiếng : Nếu Ngọc nhi của tần có chịu tội , thì cung nữ Tú Liễn bên cạnh người chắc cũng không thể tránh khỏi liên lụy , Hoàng hậu nương nương .
Vương Ngải Lị nhíu mày nhìn y : Ngươi đây là ám chỉ điều gì .?
Đĩa thức ăn kia vốn là của cung nữ bên cạnh nương nương , nếu như phải chịu trách nhiệm , vậy nàng ta chính là gián tiếp khiến Chu Á Liên phải gặp nạn rồi.
Cho dù có là do cung nữ của bổn cung đưa cho nàng đĩa thức ăn đó , cũng không thể nói Tú Liễn là cố ý . Mộc quý quân có phải cố tình bao che cho nô tỳ của ngươi .?
Vậy hoàng hậu , người có chứng cứ gì buộc tội Ngọc nhi cố tình hãm hại Chu Á Liên .
Ngươi , Mộc Thanh ngươi đừng ỷ có được sủng ái của Bệ hạ thì cái gì cũng có thể nói ...
Đủ rồi thái hậu lớn giọng Tranh cãi vô ích , Uyển Dung , chúng ta hồi cung .
Thưa vâng .
Thái hậu rời đi , Vương Ngải Lị cũng không còn hứng ở lại , cho nên nàng cũng trở về Ninh Thư cung .
Mộc Thanh đỡ Ngọc nhi đứng dậy . Sở Khải Phong nhìn y : Đệ đừng lo lắng , mẫu hậu chỉ là nhất thời tức giận , qua một hai ngày sẽ không sao . Ta sẽ sai người kêu thái y đưa cho Á Liên dược có thể làm mờ vết bỏng , rồi đưa muội ấy về phủ Thái sư tịnh dưỡng .
Ta không sao , huynh đừng lo . Chỉ là lần này , có lẽ lại khiến Thái hậu ghét ta thêm một chút . Mộc Thanh cười khổ , thật khó khăn mới có thể được Thái hậu thừa nhận y là phi tử của hắn . Đột nhiên lại xảy ra chuyện này .
Mẫu hậu người tuy nóng giận có chút bồng bột , nhưng đợi người bình tĩnh lại sẽ không sao . Khi đó Á Liên muội ấy khoẻ lại , sẽ lại ở bên mẫu hậu nói những lời dễ nghe , người sẽ quên chuyện ngày hôm nay thôi .
Nhưng mà Thái hậu thật sự rất coi trọng nàng ấy , hình như còn hơn cả Tịnh Hương . y nhớ lại lúc Tịnh Hương gặp chuyện , cũng là lần đầu y thấy Thái hậu nổi giận .
Điều đó cũng dễ hiểu , Mẫu hậu tốt với Tịnh Hương vì nàng ấy là nhi nữ con ân nhân , hơn nữa nàng ấy từng hoài long thai , có điều đã không giữ được . Còn đối với Á Liên , mẫu hậu đem muội ấy thành nhi nữ mà yêu thương .
Huynh từng gần được làm phụ hoàng ?
Sở Khải Phong phát hiện bản thân lỡ lời , vội nói : Khi đó ta cũng vì Mẫu hậu thúc dục , chuyện thị tẩm phi tần không thể tránh khỏi . Hơn nữa Tịnh Hương tính cách nhu mì, không tranh giành sủng ái , nên ta có phần quan tâm nàng hơn .
A ,thì ra nàng rất nhu mì , dịu dàng .
Sở Khải Phong đổ mồ hôi hột khi lại lỡ miệng lần hai : Ta không có ý đó . Trong mắt ta đệ là dịu dàng nhất .
Thế nhưng Mộc Thanh không để ý hắn , quay lưng đi về hướng tư phòng , hắn vội vàng chạy theo .
----------- Ninh Thư Cung ---------
Thật không nghĩ đến , Mộc Thanh , tiện nhân đó lại vì một cung nữ bé nhỏ mà cung bổn cung tranh luận . Vương Ngải Lị gương mặt bình thản nhìn cảnh , cùng với lời nói cay nghiệt từ miệng phát ra thật không đồng dạng .
Nương nương , người thật tinh trí , có thể khiến cho Thái hậu đối với y tức giận như vậy . Tú Liễn vẻ mặt tán thưởng , tay nhẹ nhàng xoa bóp vai cho nàng lấy lòng .
Hừm , bổn cung cũng không dám tin , Thái hậu thật sự nộ khí đến vậy.
Nhưng mà , nương nương , người sao có thể biết , Chu Á Liên chắc chắn sẽ đụng vào đĩa đậu hũ đó .?
Ngươi có điều chưa biết , mấy ngày trước ta có cùng Thái hậu thưởng qua món đậu chiên tam hoa , Thái hậu tỏ vẻ khá ưa thích , nàng ta liền nói sẽ vì người vào bếp nấu món đó . Dựa vào sự ngây thơ , dễ dãi của nàng ta , chắc chắn sẽ muốn tự mình làm.
A , thì ra vì vậy người đã sai nô tỳ đến đó chờ .
Ta chỉ nghĩ lần này thành công thì tốt, không nghĩ còn ngoài cả mong đợi . Tuy là bệ hạ vẫn đứng về phía tiện nhân kia , nhưng Thái hậu đã nổi giận , coi như cũng hả dạ . Vương Ngải Lị mỉm cười thoả mãn .
Nương nương suy nghĩ thật thấu đáo , nô tỳ rất ngưỡng mộ.
Được rồi,những lời này không nên nói nhiều . Ngươi đó , phải biết giữ miệng .
Nô tỳ tuân lệnh.
----------- Phủ Thái Sư ----------
Chu Á Liên đã hồi phủ được hai ngày , khi vừa mới thức giấc nàng đã cảm thấy có điểm kì lạ . Sau khi một mực giành lấy gương đồng từ tay tỳ nữ , nàng lập tức hét lớn , kích động ném gương xuống khi thấy khuôn mặt mình trong gương .
Da của nàng vốn khó lành vết , nay lại bị phỏng . Những vết phỏng trên da trở thành bọng nước nhỏ , trông vô cùng khó coi .
Thái y đã chuyển dược đến để nàng đắp lên , nhưng mỗi lần đắp đều rất khó khăn . Chu Á Liên sẽ nổi giận với tỳ nữ , hất đổ đồ , tức tối mắng chửi họ .
Tiểu thư , nô tỳ đã chuẩn bị nước ấm , người hãy đến , nô tỳ hầu hạ người rửa mặt .
Chu Á Liên đang ngồi trước gương , không vui vẻ hừ một tiếng , nhưng vẫn đứng dậy , ra bàn ngồi để tỳ nữ nhẹ nhàng rửa mặt hộ , phía sau nàng cũng có tỳ nữ đang gấp gọn mền .
A , ngươi nhẹ một chút . nàng xuýt xoa khi tỳ nữ lỡ động vào bọng nước trên mặt .
Tiểu thư thứ lỗi , nô tỳ sẽ cẩn thận hơn .
Tỳ nữ kia gấp mền xong , liền cần lọ thuốc đến : Tiểu thư , để nô tỳ đắp dược giúp người .
Chu Á Liên nhắm mắt mặc nàng thoa dược . Bọng nước cũng đã xẹp dần , xem ra dược này quả nhiên là có hiệu quả .
A Mộng tỷ tỷ , mặt của tiểu thư hình như đã đỡ hơn nhiều . Tỳ nữ Tiểu An đang ôm đồ , nhìn A Mộng thoa dược cho tiểu thư , thoáng nhìn qua , nói .
Đúng vậy , dược của Thái y gửi đến đúng là rất tốt . A Mộng đáp .
Bỗng nhiên Tiểu An bĩu môi , nói : Nhưng mà vị Quý quân kia cũng thật sự ... Có phải là cố tình không ?
Câu nói của nàng khiến cả A Mộng và Chu Á Liên sửng sốt .
Tiểu An , không được nói xằng bậy .
Ngươi nói vậy là có ý gì ? Chu Á Liên mở mắt , nhíu mày nhìn nàng , hỏi .
Tiểu An cắn môi bất an nhìn A Mộng , dè dặt đáp : Quý quân , y chắc là phải biết nước gặp dầu nóng sẽ là hậu quả gì , y lại để người tự làm ...Nô tỳ nghĩ ...
Đừng nói nữa A Mộng hơi lớn tiếng với nàng , rồi lại quay qua nói với Á Liên : Tiểu thư , Tiểu An tuổi còn nhỏ , lời nói ra chưa hiểu biết , người đừng để tâm .
Hai người ra ngoài đi .
A Mộng lén nhìn nàng một cái , rồi cầm tay Tiểu An kéo ra ngoài , không quên đóng cửa .
Chu Á Liên ở trong phòng suy rồi lại nghĩ , nàng nói nhỏ : Y chắc chắn là ghen tỵ ta . Y sợ ta tiến cung rồi sẽ tranh giành Phong ca ca với y .
Nàng tức giận giậm chân thật mạnh : Như vậy ta càng muốn có Phong ca ca , ta muốn có Phong ca ca , ta phải trở thành phi tử của huynh ấy .
Đi xa khỏi phòng của Chu Á Liên , A Mộng đột nhiên đứng khựng lại . Tiểu An thấy kì quái , hỏi nàng : A Mộng tỷ tỷ , có chuyện gì sao ?
A Mộng không lên tiếng , chỉ đột nhiên tát nàng một cái . Tiểu An sửng sốt , mắt mở to khoám tin nhìn nàng : Tỷ , tại sao lại...?!
Để nhắc ngươi xem lại bản thân , điều gì nên và không nên nói . Ngươi có biết vị Quý quân kia đối với Hoàng thượng quan trọng như thế nào . Ngươi nói với tiểu thư những lời đó , khiến nàng có ý nghĩ xấu về Quý quân , khác nào đắc tội với Hoàng thượng . Tiểu thư tính tình còn trẻ con , làm sao có thể suy nghĩ thấu đáo . Đã là tỳ nữ của tiểu thư , phải nghĩ điều tốt cho người . Từ nay về sau cấm ngươi nói điều như vậy .
Tiểu An rưng rưng mắt nhìn nàng , A Mộng không có ý xấu , chỉ muốn chỉnh lại nàng .Nàng đưa cho Tiểu An khăn ẩm : Đắp lên đi . Vừa rồi tỷ có mạnh tay , nhưng đó cũng chỉ vì muội , vì tiểu thư .
Tiểu An nén lại tiếng thút thít , đắp khăn ẩm lên má : Tiểu An biết lỗi .
A Mộng thở dài : Đi thôi , chuẩn bị bữa ăn cho tiểu thư .
Gần đây Sở Khải Phong không được vui . Nguyên nhân thì dễ hiểu , hắn đã chọc giận ai kia . Từ đó đến nay đã được lẻ bảy ngày , Sở Khải Phong đều sống trong cảnh được nhìn mà không được ăn , nghẹn đến hai mắt nhìn y cũng trở nên xanh .
Hoàng thượng , Thái hậu có lời chuyển đến .
Sở Khải Phong đang ngẩn người , nghĩ tìm cách dụ dỗ Mộc Thanh . Nghe tiếng Dư Minh , hắn chuyển mắt nhìn ông : Có chuyện gì ?
Thái hậu muốn người đến Thọ Ninh cung một chuyến .
Hắn không suy nghĩ nhiều , lập tức đi . Gần đây hắn và mẫu hậu không cùng trò truyện , một phần vì việc triều chính , một phần cũng vì chuyện ngày hôm đó .
Mẫu hậu , người tìm nhi thần , có phải vì chuyện của Á Liên ? Sở Khải Phong vừa đến đã vào thẳng chủ đề , hắn biết , Thái hậu chắc hẳn muốn khuyên hắn đến tìm Chu Á Liên .
Nếu như con đã hiểu , thì ta cũng không cần nói thêm nhiều . Ngày mai là sinh thần của Liên nhi , vì chuyện lần trước , ta không triệu nó vào cung . Nhưng ta muốn đích thân đến thăm nó , nhiều ngày không nghe tiếng của Liên nhi , ta có chút nhớ .
Người đích thân đi , còn muốn nhi thần cùng đi , có phải còn có dụng ý gì chăng ?
Động tác của Thái hậu hơi khựng lại , suy nghĩ một hồi , bà nói : Liên nhi dung mạo thanh tú , tình cách rất tốt .
Mẫu hậu , trước kia lúc người muốn nhi thần nạp hậu cũng giành những lời này để khen Ngải Lị .
Aiz , Ta cũng chỉ nghĩ cho con , nghĩ cho Đại Sở . Ta mong con có thể cân nhắc , Liên nhi quả thật không tệ .
Nhi thần từ nhỏ chỉ xem muội ấy là muội muội.
Được rồi , không nói nữa , ta đã kêu Uyển Dung chuẩn bị quà sinh thần cho Liên nhi , nàng trở lại chúng ta liền đi .
Gương mặt Chu Á Liên đã không còn bọng nước , vết bỏng cũng mờ dần , nên tâm trạng nàng cũng tốt lên .
Bữa phụ hôm nay trù phòng đưa lên một chén canh gạt sen thơm ngon . Chu Á Liên đang vui vẻ uống , đột nhiên Tiểu An chạy đến cửa phòng .
Tiểu An ngươi làm gì vậy , bị ma rượt sao ? nàng có chút mất hứng đặt chén canh xuống .
Tiểu thư, có .. có Hoàng Thượng và Thái hậu đến .
Thật sao ? Chu Á Liên vui mừng ra mặt , vội vàng kêu A Mộng giúp lại búi lại tóc và chọn y phục .
~~~ Đại sảnh ~~~
Thái hậu và Hoàng thượng đột ngột ghé đến , thứ cho lão thần không kịp nghênh đón . Chu Ân ngồi ghế của khách , nhường lại ghế chính cho Thái hậu ngồi .
Thái sư không cần câu nệ , ta đến đây để nhìn Liên nhi .
Tiểu nữ vẫn còn ở trong tư phòng , lão thần sai người kêu nó ra cho người gặp.
Không cần . Thái hậu ngăn lại .
Hoàng thượng , con đến phòng Liên nhi đưa nó ra đi .
Thái hậu , Hoàng thượng thân phận cao quý , sao có thể để người đích thân làm việc đó . Lão thần sẽ gọi gia nhân .
Không sao . Thái hậu cười cười : Hai huynh muội họ từ nhỏ đã thân , không có gì phải câu nệ .
Sở Khải Phong không nói gì, theo lời Thái hậu , đi tìm Chu Á Liên .
Tiểu thư , Hoàng thượng đang đi về phía này . Tiểu An liên tục nhắc nàng .
Huynh ấy đích thân tìm ta sao ? Chu Á Liên vội đuổi hai tỳ nữ ra ngoài , bản thân ở lại trong phòng , đóng cửa .
Sở Khải Phong đứng trước cửa phòng , gõ cửa : Á Liên , muội có bên trong không , Mẫu hậu có việc muốn gặp muội .
Nàng đứng lên , tay muốn mở cửa , nhưng lại dừng lại , nghĩ tới nghĩ lui ,nàng quyết định xé mở vai áo , để lộ bờ vai trắng mịn , mở cửa .
Phong ca ca.
Sở Khải Phong nhìn thấy bộ dạng của nàng , lập tức muốn quay đi , ai ngờ lại bị nàng nhào vào lòng, ôm chặt lấy : Phong ca ca , muội thích huynh .
Tu bi khong tinh yeu 乁 ˘ o ˘ ㄏ
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.