Xuyên Không Dị Giới Vô Thượng Hệ Thống

Chương 32: Đi Đến Ngân Thành

thuyenhyun

11/09/2019

-“Tiểu nhị, lấy thêm món ăn lên cho ta, cho ta thêm một con gà nướng ngũ vị làm cho cay một chút a”.

Từ khi xuống tới bàn ăn ở tầng dưới, Thiên Hạo liền gọi một bàn đầy thức ăn ngon nhất tại cái quán trọ này, thức ăn ở Vạn Vực Thánh Hỏa mùi vị cũng tàm tạm không có được phong phú như ở Kiến Vũ Đại Lục này.

-“Thiên Hạo đại ca, huynh cứ từ từ thong thả mà ăn a, trên bàn còn rất nhiều đồ ăn, đây mau uống ly rượu này giải khát đi”, Đoan Mộc Bạch ngồi đối diện thấy Thiên Hạo động tác mau lẹ đem thức ăn càn quét, hắn mau chóng đưa ly rượu qua để mời Thiên Hạo.

Thiên Hạo tạm thời buông đũa đưa tay lấy ly rượu kia mà uống, nhưng rượu vừa mới uống vào thì đã bị Thiên Hạo phun ra hết.

-“Thứ nàymà là rượu ư, sao khó uống thế này”.

-“Thiên Hạo đại ca, ngươi đang nói gì thế, đây là ta đã gọi ra loại rượu ngon nhất ở quán này rồi đấy”, Đoan Mộc Bạch cảm thấy khó hiểu.

Phải nói sau khi uống Tiêu Dao Tửu của Huyền Đế xong thì tửu vị của Thiên Hạo thay đổi hoàn toàn, lúc đầu khi xuyên không đến nơi này hắn đã nếm thử rượu của Thiên Hương Lầu cho rằng đó là mỹ tửu, nhưng sau khi uống được rượu của Huyền Đế thì hắn mới biết được cái gì là thần tửu, những loại khác chẳng khác nào nước lả.

-“Hừ, đây mà xứng là rượu ngon à, Tiểu Bạch hôm nay ta sẽ cho ngươi nếm thần tửu”, Thiên Hạo liền lấy ra một vò Tiêu Dao Tửu đặt lên bàn sau đó rót đầy ly mời Đoam Mộc Bạch.

Đưa ly rượu lên uống cạn, Đoan Mộc Bạch thân thể run lẩy bẩy hai hàng nước mắt tuông tràn nhìn Thiên Hạo.

-“Thiên Hạo đại ca, đây là rượu gì mà ngon vậy a, uống xong ly này ta cảm thấy rượu từ trước tới giờ ta uống chỉ là nước lả thôi a”.

-“Đây gọi là Tiêu Dao Tửu do lão bằng hữu của ta ủ ra, thứ này phải được gọi là thần tửu, những thứ rượu khác đều không đáng so sánh”, Thiên Hạo cầm ly rượu uống cạn.

-“Đúng, đây đúng là thần tửu, nào Tiểu Bạch đệ xin kính đại ca một ly”, Đoan Mộc Bạch nhau nhẩu tóm lấy vò rượu rót đầy cả hai ly rồi nói.

Cứ thế cả hai tên thiếu niên huynh một ly đệ một ly cứ thế mà kéo dài hết cả một ngày.

Sáng hôm sau Thiên Hạo và Đoan Mộc Bạch lên đường tiến về tổng bộ của Lạc Ảnh Dong binh đoàn tại Ngân Thành.

“Này Tiểu Bạch, Ngân Thành là nơi thư thế nào vậy”, Thiên Hạo vừa đi vừa cất tiếng hỏi.

-“Đó là tòa thành trung lập của Nguyên Phong Quốc, là nơi cách đô thành năm trăm dặm về phía tây của vương quốc, nơi đây cũng là biên giới giáp với Hải Sa Quốc, tại đây chỉ tồn tại duy nhất một thế lực đó chính là Lạc Ảnh Dong binh đoàn”.



-“Trung lập, có nghĩa là Lạc Ảnh Dong binh đoàn các ngươi không thuộc Nguyên Phong Quốc sao”, Thiên Hạo thắc mắc.

-“Theo ta được biết từ ngày đầu Nguyên Phong Quốc kiến quốc lãnh thổ chưa được to lớn đến như ngày nay, tiên tổ của Đoan Mộc gia ta ngày trước là công thần khai quốc nhưng vì những không muốn nhìn thấy cảnh tranh đấu của các đại thế gia nên đã từ giả đô thành đi đến địa phương hiện tại dựng nên Ngân Thành rồi từ đó Lạc Ảnh Dong binh đoàn ra đời, nói nhỏ cho đại ca biết là ngay cả Hoàng Thất cùng bọn thế gia kia cũng đều kiêng kỵ Lạc Ảnh Dong binh đoàn bọn ta đó”.

Đoan Mộc Bạch bộ dáng đầy tự hào về tiên tổ của mình mà thanh âm khi hắn nói ra đều mang đầy sự kính trọng.

-“Hầy, tính ra Đoan Mộc gia ngươi cũng lợi hại đó chứ, nhưng mà sao hôm nay lại để ngươi trốn chạy như vậy”, Thiên Hạo lại đả kích.

-“Tất cả đều tại tên Hắc Vũ đó, hắn vốn là bằng hữu của cha ta, khi cha ta kế thừa chức vụ đoàn trưởng hắn cũng được bổ nhiệm làm phó đoàn trưởng, quyền lực chỉ đứng sau cha ta nhưng không ngờ từ lúc hắn đột phá lên Anh Nguyên Cảnh ngũ tầng thì dã tâm của hắn cũng bắt đầu bộc lộ. Đại ca ta cũng bị cha con hắn giết chết vì thế ta không thể không trốn chạy nhục nhã như vậy a”, Đoan Mộc Bạch nghẹn giọng đáp.

-“Ha ha…cuối cùng hai con thỏ các ngươi cũng xuất hiện”.

Phía trước mặt chính là Hắc Ưu, hắn biết được thể nào Đoan Mộc Bạch cũng sẽ đi qua con đường này để quay về Ngân Thành nên đã phục kích trước ở đây chờ đợi.

-“Hắc Ưu, ngươi ở đây làm gì”, Đoan Mộc Bạch hét lên.

-“Ta ở đây làm gì à, ta ở đây là để tiễn ngươi đoàn tụ với đại ca của ngươi”, Hắc Ưu cười gian trá.

Đoan Mộc Bạch mồ hôi bắt đầu chảy, lần trước may mắn hắn và Thiên Hạo có thể thoát được nhưng hiện nay ở trước mặt đây ngoài Hắc Ưu ra còn có thêm hai tên thuộc hạ Trúc Cơ Cảnh bát tầng.

-“Tiểu tử bên cạnh nghe đây, ta cho ngươi một con đường sống nếu ngươi đưa tên Đoan Mộc Bạch kia qua đây cho ta”, Hắc Ưu nhìn Thiên Hạo yêu cầu

-“Xin lỗi! ta không quen nghe người khác sai bảo”, Thiên Hạo trả lời

-“Nếu đã vậy thì hôm nay ngươi cũng sẽ được chết chung với tên phế vật bên cạnh kia”, Hắc Ưu cười nhẹ nói.

-“Vậy để ta xem ngươi có bản lĩnh không đã”.

Thiên Hạo hai tay xoa xoa lại với nhau sau đó nhìn sang Đoan Mộc Bạch căn dặn hắn hãy núp ở gốc cây bên kia.

-“Ngươi còn tưởng là sẽ giống như lần trước có thể dễ dàng trốn thoát hay sao”.



-“Không sẽ không trốn thoát, nhưng hôm này ba người các ngươi sẽ chết tại khu rừng vắng này”, Thiên Hạo nhếch môi nói.

Hắc Ưu cùng hai tên thuộc hạ bên cạnh cùng lao lên quần công bao quanh lấy Thiên Hạo. Vận dụng thuấn di, Thiên Hạo ngay lập tức xuất hiện từ phía sau tuốt kiếm chém đôi một tên thuộc hạ.

-Đinh! Giết chết tu sĩ Trúc Cơ Cảnh bát tầng, exp + 1.000.000

Hắc Ưu và tên còn lại lúc này mới định thần lại, bọn hắn không biết Thiên Hạo làm cách nào có thể xuất hiện từ phía sau rồi giết chết đồng bọn của mình.

-“Khốn khiếp, ngươi làm sao có thể xuất hiện ở sau bọn ta được chứ”, Hắc Ưu tức giận mắng.

-“Ta không rãnh để trả lời câu hỏi của ngươi”.

Thiên Hạo lời vừa dứt lập tức phóng xuất Cửu Long Thánh Hỏa thi triển “Nhị Long Hữu Hối”, chưởng lực vừa đánh ra hai đầu hỏa long cuộn tròn hướng Hắc Ưu mà đánh tới.

.

Ầm

.

Một tiếng nổ lớn vang vọng làm đất đá với một khoảng cây ở đây bị triệt để phá tan, tuy Thiên Hạo đã khống chế Cửu Long Thánh Hỏa đến mức thấp nhất nhưng uy lực của “Nhị Long Hữu Hối” đã đem Hắc Ưu cùng tên thuộc hạ còn lại đánh cho tan xác.

--Đinh! Giết chết tu sĩ Trúc Cơ Cảnh bát tầng, exp + 1.000.000

-Đinh! Giết chết tu sĩ Trúc Cơ Cảnh cửu tầng, exp + 1.500.000

Đoan Mộc Bạch trốn sau bụi cây xa xa thấy tràng cảnh kinh khủng này cũng há hốc mồm như nằm mộng, hắn không ngờ rằng Thiên Hạo tu vi chỉ Trúc Cơ tam tầng mà lại có thể giết được bọn người Hắc Ưu nhanh chóng đến vậy.

-“Này Tiểu Bạch, ngươi còn ở đó làm gì mau chóng dẫn ta lên đường thôi”, Thiên Hạo la lớn đưa tay ngoắc ngoắc Đoan Mộc Bạch.

Đoan Mộc Bạch thần trí vẫn trong mộng chưa kịp tỉnh lại lẽo đẽo theo sau Thiên Hạo. Trải qua hơn mười ngày thời gian đi đường, cuối cùng hai người cũng đặt chân đến địa phận của Ngân Thành, nhưng khi vừa bước chân vào đây, hai người không hề biết được đã bị một đạo hắc y nhân theo dõi.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Xuyên Không Dị Giới Vô Thượng Hệ Thống

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook