Xuyên Không Dị Giới Vô Thượng Hệ Thống
Chương 23: Long Hoàng Cố Sự (2)
thuyenhyun
11/09/2019
-“Công chúa, Công chúa, người đâu rồi, bệ hạ đang tìm người”.
Lúc này một thị nữ của Hinh Nguyệt lớn tiếng tìm kiếm nàng, vừa đến gốc cây Mộc Tử nhìn thấy cảnh tượng xấu hổ đó, thị nữ lập tức quay mặt.
Ngao Liệt và Hinh Nguyệt lúc này cũng bị kinh động, xấu hổ lúng túng không biết nên làm sao, cảnh tượng riêng tư bị người khác nhìn thấy thật đáng xấu hổ mà.
-“Tiểu Nhã, Phụ Đế tìm ta sao”, Hinh Nguyệt gương mặt đỏ bừng lúng túng hỏi thị nữ.
-“Dạ vâng, bệ hạ tìm công chúa có việc gấp ạ, còn nữa Long Hoàng còn căn dặn Ngao Liệt thế tử mau chóng quay về Long Giới nữa ạ”, tiểu thị nữ kia đáp lại.
-“Nguyệt nhi, ta sẽ nhanh chóng quay lại nơi này đón nàng về Long Giới, đó sẽ là ngày chúng ta thành vợ chồng”.
Nghe thấy Phượng Đế tìm Hinh Nguyệt, và Ngao Tuấn cha hắn đã về Long Giới, Ngao Liệt lúc này cũng biết đã đến lúc phải rời đi, hắn nhanh chóng nắm lấy tay Hinh Nguyệt chào nàng một câu rồi hướng Long Giới địa phương mà thẳng tiến.
Hinh Nguyệt và thị nữ của nàng cũng nhanh chóng quay về gặp Phượng Đế, chẳng bao lâu nàng đã tới trước cửa đại điện, ngự trên bảo tọa là Phượng Đế cha nàng, bên cạnh là mẹ nàng, Phượng Hậu Hinh Tuyết.
-‘Phụ Đế, Mẫu Hậu, con đã đến rồi”, Hinh Nguyệt đi tới cúi chào cha mẹ.
-“Nguyệt nhi, mau tới đây ngồi cạnh mẫu hậu”, Phượng Hậu vẫy tay nói.
Hinh Nguyệt nhanh chóng chạy lại phía mẫu hậu nàng, đưa đôi tay thon trắng khoác lên tay mẹ nàng.
-“Nguyệt nhi, gọi con đến đây là để nói với con một chuyện”, Phượng Đế ngự trên bảo tọa trầm ổn nói.
-“Con xin nghe”, Hinh Nguyệt đáp.
-“Cha mẹ và Long Hoàng đã bàn bạc và quyết định ngày trăng tròn tháng sau sẽ tổ chức hôn lễ cho con và Ngao Liệt, con có ý kiến gì không”, Phượng Đế nói.
-“Dạ, con không”, Hinh Nguyệt đỏ mặt cuối đầu đáp.
-“Gái lớn gả chồng, xem ra ta sắp mất đứa con gái này rồi”, Phượng Hậu một bên vờ than thở.
-“Mẫu Hậu, con sẽ thường xuyên về thăm người mà”, Hinh Nguyệt nũng nịu lây lây cánh tay mẫu hậu nàng.
Việc hôn sự của Long Tộc và Phượng Tộc coi như đã định, cả hai Tộc đều xem đây là một ngày quan trọng nên toàn lực chuẩn bị, không để xảy ra sơ sót nào.
Bên Long Tộc bận rộn chuẩn bị lễ vật, phái người đi khắp nơi mời khách, được mời lần này toàn là hùng chủ một phương, ngay cả Ma Đế Tạ Thành cũng được mời đến.
Trong Ma Cung lúc này, Ma Đế Tạ Thành tay cầm thiệp cưới, miệng mỉm cười đầy khoái trá.
-“Phụ Đế, ngày hôn lễ là vào tháng sau, chúng ta phải nhanh chóng hành động đi ạ”, Tạ Quân ngồi bên nói.
-“Ha ha, ta đã tính toán kĩ rồi, sẽ có người thay chúng ta làm”, Tạ Thành cười nói.
-“Ý của Phụ Đế là…..”
Lúc này bên ngoài một đạo hắc sắc bay vào, xuất hiện một tiểu lâu la quỳ xuống.
-“Bẩm báo Ma Đế, bên ngoài có trưởng lão Long Tộc Ngao Lực cầu kiến”, tiểu lâu la nói.
-“Mau dẫn hắn vào”, Tạ Thành ra lệnh.
Chẳng mấy chốc tên trưỡng lão Long Tộc Ngao Lực đã đi vào, đem ánh mắt nghi ngờ nhìn Ma Đế Tạ Thành nói:
-“ Ngươi đưa thư gọi ta tới đây làm gì”.
-“Đừng nôn nóng, ngồi xuống ta có chuyện bàn với ngươi”, Ma Đế chỉ vào bên ghế, đồng thời nói cho Tạ Quân lui ra ngoài.
Trong điện lúc này chỉ còn Ngao Lực và Tạ Thành.
-“Ngao Lực, ta có chuyện này, đối với tương lai của ngươi rất sáng chói, ngươi có muốn tham gia không”, Tạ Thành nhìn Ngao Lực rồi nói.
-“Ma Đế, ngươi muốn ta làm gì thì cứ nói thẳng, không cần vòng vo”, Ngao Lực nói thẳng.
-“Tốt, ta muốn ngươi làm cho hôn sự của Long Tộc các người và Phượng Tộc không thành”, Tạ Thành nói ra chủ ý.
-“Hừ, ngươi nằm mơ à, ta làm sao có khả năng đó”.
-“Một mình ngươi thì đúng là không có, nhưng cái này sẽ giúp ngươi”, nói rồi Tạ Thành xuất ra hộp gỗ bên trong đựng Kích Vu Độc đưa tới trước mặt Ngao Lực.
-“Có cái này ngươi sẽ thành công, sau việc này ngôi vị Long Hoàng sẽ thuộc về ngươi”.
Ngao Lực thực sự động tâm, hắn đã thèm muốn ngôi vị Long Hoàng này từ rất lâu rồi, đối với hắn quyền lực là tất cả nên dưới sự trị vị bình yên của Ngao Tuấn hắn chịu không được. vừa nghe thấy sau việc này, ngôi vị Long Hoàng sẽ thuộc về hắn, Ngao Lực thực sự động tâm.
-“Hồ Đồ, tại sao ta phải giúp ngươi chứ, sao ta phải tin lời ngươi nói chứ”, Ngao Lực cố tỏ vẻ kiềm chế.
-“Bớt giả vờ với ta đi, ngươi thế nào chẳng lẽ bản Ma Đế không rõ, sau sự việc này Long Tộc và Phượng Tộc sẽ có mâu thuẫn, ta sẽ giúp ngươi lên ngôi Long Hoàng”, Tạ Thành ung dung nói.
-“Hừ, Vậy ngươi nói ta phải làm sao”, Ngao Lực lúc này cũng không che giấu nữa, một là huy hoàng, còn thất bại thì cùng lắm hắn bỏ xứ mà đi vậy.
-“Ta biết, Ngao Tuấn sẽ trao cho Phượng Vũ một khỏa Hỏa Sinh Đan, ta muốn ngươi tráo viên Kích Vu Độc này vào, khi Phượng Vũ dùng vào hắn sẽ lập tức chết ngay tại chỗ”.Tạ Thành nói
-“Lợi hại vậy sao, viên đan dược này có thể giết chết Phượng Đế”, Ngao Lực kinh ngạc.
-“Đúng, nó sẽ giết chết Phượng Vũ và chính nó sẽ giúp ngươi lên ngôi Long Hoàng, bất quá bản Đế có một điều kiện….”
-“Điều kiện gì mau nói..”, Ngao Liệt lập tức nói.
-“Ta muốn Cửu Long Thánh Hỏa của Long Tộc các ngươi”, Tạ Thành nói ra.
-“Không được, đây là chí bảo của Long Tộc bọn ta, không thể lấy làm điều kiện được”, Ngao Lực cũng còn một chút lý trí.
-“Ngươi không được quyền từ chối, một là ngươi làm theo ý ta và có được ngôi Long Hoàng, hai là vợ và con ngươi sẽ chết”, Tạ Thành phất tay, phía trước là hình ảnh vợ con Ngao Lực đang bị giam giữ ở một nơi trong Ma Giới.
-“Tạ Thành, ngươi dám ép ta”, Ngao Lực nghiến rang mắng.
-“Ta không ép ngươi, ta chỉ giúp ngươi lựa chọn”, Tạ Thành đứng lên hướng cửa lớn tiến tới thì nghe thấy tiếng Ngao Lực.
-“Được, ta đồng ý”.
Thế là mọi kế hoạch của Ma Đế Tạ Thành đã được triển khai, trong ngày đại hôn đó, Long Hoàng Ngao Tuấn đã tặng cho Phượng Đế Phượng Vũ viên đan dược đã bị Ngao Lực đánh tráo, sau khi Phượng Vũ phục dụng xong, trong vòng một canh giờ đã chết ngay tại Long Giới.
Bên Phượng Tộc Lúc này lửa hận ngút trời phát binh tiến đánh Long Tộc, cuộc chiến kéo dài hai ngàn năm, thực lực hai bên tổn thương nghiêm trọng, lúc này bên phía Long Tộc, Ma Đế Tạ Thành đã cùng Ngao Lực chơi trò ám toán đối với Long Hoàng Ngao Tuấn, Ngao Liệt vì cứu cha nên đã bị Ma Đế một chưởng miểu sát.
Ngao Khâm lúc này còn nhỏ cũng không tránh khỏi tai họa, nhưng cũng may Long Hoàng Ngao Tuấn trước khi chết đã dùng linh hồn của Ngao Khâm phong ấn vào Cửu Long Thánh Hỏa rồi đưa nó biến mất.
Vì cái chết của Ngao Tuấn và Ngao Liệt, toàn bộ quyền lực rơi vào tay Ngao Lực, hắn lên ngôi Long Hoàng sau đó lấy thi thể cha con Ngao Tuấn và vô số của cải đến Phượng Tộc cầu hòa. Còn về Ma Đế Tạ Thành tuy kế hoạch thành công, nhưng tới phút chót lại bị Ngao Tuấn trước khi chết phá hỏng khiến hắn phát điên.
-“Tất cả mọi chuyện của ta là như vậy, trước khi biến mất xin ngươi hãy cứu sống đứa con nhỏ này của ta”, Lão Long Hoàng ứa lệ.
-“Thật là bi kịch, Cửu Long Thánh Hỏa lại dẫn đến họa sát thân cho cha con người, nhưng để cứu sống con Lão thì ta không biết phải làm sao”, Thiên Hạo vội đáp lại.
-“Đây là cách để cứu con ta, Nhân Loại xin hãy nhớ kĩ, nếu có ngày ngươi tới được Thập Giới, hãy giúp Lão già này báo thù rửa hận Ma Đế Tạ Thành và tên phản bội Ngao Lực kia”.
Lời nói vừa dứt, thân ảnh Lão Long Hoàng kế bên Thiên Hạo hóa thành những đốm sáng bay khắp nơi, chút tàng hồn lưu lại của Ngao Tuấn đã triệt để tiêu thất.
Còn Thiên Hạo lúc này khuôn mặt ngơ ngác:
“Thập Giới, đó là cái quái gì a!”.
Lúc này một thị nữ của Hinh Nguyệt lớn tiếng tìm kiếm nàng, vừa đến gốc cây Mộc Tử nhìn thấy cảnh tượng xấu hổ đó, thị nữ lập tức quay mặt.
Ngao Liệt và Hinh Nguyệt lúc này cũng bị kinh động, xấu hổ lúng túng không biết nên làm sao, cảnh tượng riêng tư bị người khác nhìn thấy thật đáng xấu hổ mà.
-“Tiểu Nhã, Phụ Đế tìm ta sao”, Hinh Nguyệt gương mặt đỏ bừng lúng túng hỏi thị nữ.
-“Dạ vâng, bệ hạ tìm công chúa có việc gấp ạ, còn nữa Long Hoàng còn căn dặn Ngao Liệt thế tử mau chóng quay về Long Giới nữa ạ”, tiểu thị nữ kia đáp lại.
-“Nguyệt nhi, ta sẽ nhanh chóng quay lại nơi này đón nàng về Long Giới, đó sẽ là ngày chúng ta thành vợ chồng”.
Nghe thấy Phượng Đế tìm Hinh Nguyệt, và Ngao Tuấn cha hắn đã về Long Giới, Ngao Liệt lúc này cũng biết đã đến lúc phải rời đi, hắn nhanh chóng nắm lấy tay Hinh Nguyệt chào nàng một câu rồi hướng Long Giới địa phương mà thẳng tiến.
Hinh Nguyệt và thị nữ của nàng cũng nhanh chóng quay về gặp Phượng Đế, chẳng bao lâu nàng đã tới trước cửa đại điện, ngự trên bảo tọa là Phượng Đế cha nàng, bên cạnh là mẹ nàng, Phượng Hậu Hinh Tuyết.
-‘Phụ Đế, Mẫu Hậu, con đã đến rồi”, Hinh Nguyệt đi tới cúi chào cha mẹ.
-“Nguyệt nhi, mau tới đây ngồi cạnh mẫu hậu”, Phượng Hậu vẫy tay nói.
Hinh Nguyệt nhanh chóng chạy lại phía mẫu hậu nàng, đưa đôi tay thon trắng khoác lên tay mẹ nàng.
-“Nguyệt nhi, gọi con đến đây là để nói với con một chuyện”, Phượng Đế ngự trên bảo tọa trầm ổn nói.
-“Con xin nghe”, Hinh Nguyệt đáp.
-“Cha mẹ và Long Hoàng đã bàn bạc và quyết định ngày trăng tròn tháng sau sẽ tổ chức hôn lễ cho con và Ngao Liệt, con có ý kiến gì không”, Phượng Đế nói.
-“Dạ, con không”, Hinh Nguyệt đỏ mặt cuối đầu đáp.
-“Gái lớn gả chồng, xem ra ta sắp mất đứa con gái này rồi”, Phượng Hậu một bên vờ than thở.
-“Mẫu Hậu, con sẽ thường xuyên về thăm người mà”, Hinh Nguyệt nũng nịu lây lây cánh tay mẫu hậu nàng.
Việc hôn sự của Long Tộc và Phượng Tộc coi như đã định, cả hai Tộc đều xem đây là một ngày quan trọng nên toàn lực chuẩn bị, không để xảy ra sơ sót nào.
Bên Long Tộc bận rộn chuẩn bị lễ vật, phái người đi khắp nơi mời khách, được mời lần này toàn là hùng chủ một phương, ngay cả Ma Đế Tạ Thành cũng được mời đến.
Trong Ma Cung lúc này, Ma Đế Tạ Thành tay cầm thiệp cưới, miệng mỉm cười đầy khoái trá.
-“Phụ Đế, ngày hôn lễ là vào tháng sau, chúng ta phải nhanh chóng hành động đi ạ”, Tạ Quân ngồi bên nói.
-“Ha ha, ta đã tính toán kĩ rồi, sẽ có người thay chúng ta làm”, Tạ Thành cười nói.
-“Ý của Phụ Đế là…..”
Lúc này bên ngoài một đạo hắc sắc bay vào, xuất hiện một tiểu lâu la quỳ xuống.
-“Bẩm báo Ma Đế, bên ngoài có trưởng lão Long Tộc Ngao Lực cầu kiến”, tiểu lâu la nói.
-“Mau dẫn hắn vào”, Tạ Thành ra lệnh.
Chẳng mấy chốc tên trưỡng lão Long Tộc Ngao Lực đã đi vào, đem ánh mắt nghi ngờ nhìn Ma Đế Tạ Thành nói:
-“ Ngươi đưa thư gọi ta tới đây làm gì”.
-“Đừng nôn nóng, ngồi xuống ta có chuyện bàn với ngươi”, Ma Đế chỉ vào bên ghế, đồng thời nói cho Tạ Quân lui ra ngoài.
Trong điện lúc này chỉ còn Ngao Lực và Tạ Thành.
-“Ngao Lực, ta có chuyện này, đối với tương lai của ngươi rất sáng chói, ngươi có muốn tham gia không”, Tạ Thành nhìn Ngao Lực rồi nói.
-“Ma Đế, ngươi muốn ta làm gì thì cứ nói thẳng, không cần vòng vo”, Ngao Lực nói thẳng.
-“Tốt, ta muốn ngươi làm cho hôn sự của Long Tộc các người và Phượng Tộc không thành”, Tạ Thành nói ra chủ ý.
-“Hừ, ngươi nằm mơ à, ta làm sao có khả năng đó”.
-“Một mình ngươi thì đúng là không có, nhưng cái này sẽ giúp ngươi”, nói rồi Tạ Thành xuất ra hộp gỗ bên trong đựng Kích Vu Độc đưa tới trước mặt Ngao Lực.
-“Có cái này ngươi sẽ thành công, sau việc này ngôi vị Long Hoàng sẽ thuộc về ngươi”.
Ngao Lực thực sự động tâm, hắn đã thèm muốn ngôi vị Long Hoàng này từ rất lâu rồi, đối với hắn quyền lực là tất cả nên dưới sự trị vị bình yên của Ngao Tuấn hắn chịu không được. vừa nghe thấy sau việc này, ngôi vị Long Hoàng sẽ thuộc về hắn, Ngao Lực thực sự động tâm.
-“Hồ Đồ, tại sao ta phải giúp ngươi chứ, sao ta phải tin lời ngươi nói chứ”, Ngao Lực cố tỏ vẻ kiềm chế.
-“Bớt giả vờ với ta đi, ngươi thế nào chẳng lẽ bản Ma Đế không rõ, sau sự việc này Long Tộc và Phượng Tộc sẽ có mâu thuẫn, ta sẽ giúp ngươi lên ngôi Long Hoàng”, Tạ Thành ung dung nói.
-“Hừ, Vậy ngươi nói ta phải làm sao”, Ngao Lực lúc này cũng không che giấu nữa, một là huy hoàng, còn thất bại thì cùng lắm hắn bỏ xứ mà đi vậy.
-“Ta biết, Ngao Tuấn sẽ trao cho Phượng Vũ một khỏa Hỏa Sinh Đan, ta muốn ngươi tráo viên Kích Vu Độc này vào, khi Phượng Vũ dùng vào hắn sẽ lập tức chết ngay tại chỗ”.Tạ Thành nói
-“Lợi hại vậy sao, viên đan dược này có thể giết chết Phượng Đế”, Ngao Lực kinh ngạc.
-“Đúng, nó sẽ giết chết Phượng Vũ và chính nó sẽ giúp ngươi lên ngôi Long Hoàng, bất quá bản Đế có một điều kiện….”
-“Điều kiện gì mau nói..”, Ngao Liệt lập tức nói.
-“Ta muốn Cửu Long Thánh Hỏa của Long Tộc các ngươi”, Tạ Thành nói ra.
-“Không được, đây là chí bảo của Long Tộc bọn ta, không thể lấy làm điều kiện được”, Ngao Lực cũng còn một chút lý trí.
-“Ngươi không được quyền từ chối, một là ngươi làm theo ý ta và có được ngôi Long Hoàng, hai là vợ và con ngươi sẽ chết”, Tạ Thành phất tay, phía trước là hình ảnh vợ con Ngao Lực đang bị giam giữ ở một nơi trong Ma Giới.
-“Tạ Thành, ngươi dám ép ta”, Ngao Lực nghiến rang mắng.
-“Ta không ép ngươi, ta chỉ giúp ngươi lựa chọn”, Tạ Thành đứng lên hướng cửa lớn tiến tới thì nghe thấy tiếng Ngao Lực.
-“Được, ta đồng ý”.
Thế là mọi kế hoạch của Ma Đế Tạ Thành đã được triển khai, trong ngày đại hôn đó, Long Hoàng Ngao Tuấn đã tặng cho Phượng Đế Phượng Vũ viên đan dược đã bị Ngao Lực đánh tráo, sau khi Phượng Vũ phục dụng xong, trong vòng một canh giờ đã chết ngay tại Long Giới.
Bên Phượng Tộc Lúc này lửa hận ngút trời phát binh tiến đánh Long Tộc, cuộc chiến kéo dài hai ngàn năm, thực lực hai bên tổn thương nghiêm trọng, lúc này bên phía Long Tộc, Ma Đế Tạ Thành đã cùng Ngao Lực chơi trò ám toán đối với Long Hoàng Ngao Tuấn, Ngao Liệt vì cứu cha nên đã bị Ma Đế một chưởng miểu sát.
Ngao Khâm lúc này còn nhỏ cũng không tránh khỏi tai họa, nhưng cũng may Long Hoàng Ngao Tuấn trước khi chết đã dùng linh hồn của Ngao Khâm phong ấn vào Cửu Long Thánh Hỏa rồi đưa nó biến mất.
Vì cái chết của Ngao Tuấn và Ngao Liệt, toàn bộ quyền lực rơi vào tay Ngao Lực, hắn lên ngôi Long Hoàng sau đó lấy thi thể cha con Ngao Tuấn và vô số của cải đến Phượng Tộc cầu hòa. Còn về Ma Đế Tạ Thành tuy kế hoạch thành công, nhưng tới phút chót lại bị Ngao Tuấn trước khi chết phá hỏng khiến hắn phát điên.
-“Tất cả mọi chuyện của ta là như vậy, trước khi biến mất xin ngươi hãy cứu sống đứa con nhỏ này của ta”, Lão Long Hoàng ứa lệ.
-“Thật là bi kịch, Cửu Long Thánh Hỏa lại dẫn đến họa sát thân cho cha con người, nhưng để cứu sống con Lão thì ta không biết phải làm sao”, Thiên Hạo vội đáp lại.
-“Đây là cách để cứu con ta, Nhân Loại xin hãy nhớ kĩ, nếu có ngày ngươi tới được Thập Giới, hãy giúp Lão già này báo thù rửa hận Ma Đế Tạ Thành và tên phản bội Ngao Lực kia”.
Lời nói vừa dứt, thân ảnh Lão Long Hoàng kế bên Thiên Hạo hóa thành những đốm sáng bay khắp nơi, chút tàng hồn lưu lại của Ngao Tuấn đã triệt để tiêu thất.
Còn Thiên Hạo lúc này khuôn mặt ngơ ngác:
“Thập Giới, đó là cái quái gì a!”.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.