Xuyên Không Dị Giới Vô Thượng Hệ Thống
Chương 69: Nhạc Tiểu Lan Đấu Dạ Mị Nguyệt
thuyenhyun
05/10/2019
Trận chiến của Miên Long cùng Dương Thiên làm mọi người thêm phần
kích động, Miên Long tuy thua nhưng Dương Thiên chiến thắng cũng phải
hao tổn rất nhiều.
-“Hưng Quân, đệ mau đưa khỏa Huyết Đan này đến cho Miên Long cùng Dương Thiên bảo bọn hắn phục dụng vào thì sẽ nhanh chóng bình phục”, Thiên Hạo đưa bình Huyết Đan cho Hưng Quân nói.
Hưng Quân nghe xong liền rời khỏi chỗ ngồi đi tìm Dương Thiên cùng Miên Long, trên sàn đấu lúc này cặp thứ hai đã lên đài, lần này là hai nữ tử dung mạo xinh đẹp xuất hiện, một người nhu mì còn một người thì quỷ mị.
-“Nhạc Tiểu Lan của Nhạc Gia đến từ Tây Lan Tiểu Quốc, xin được chỉ giáo”, Nhạc Tiểu Lan trên tay cầm thanh trường thương lạ mắt nói.
-“Dạ Mị Nguyệt đến từ Thiên Mã Sơn, xin được chỉ giáo”, Dạ Mị nguyệt hai tay cầm song đao đáp.
Nhan sắc của hai nữ tử trên đài đúng thực là quá mức bắt mắt làm bao nhiêu thiếu niên bên dưới nhốn nháo cổ vũ.
-“Biểu ca chúng ta đánh cược không, đệ cược nữ tử cầm thương kia sẽ thắng, đệ cược một ngàn lượng bạc”.
Chi Minh đối với nhan sắc của Nhạc Tiểu Lan liền tán thưởng không thôi còn Dạ Mị Nguyệt thì chỉ thấy một màu u ám quỷ mị.
-“Được, vậy ta cược nữ tử áo tím cầm song đao kia sẽ thắng, nếu ta thua không những một ngàn lượng bạc ta còn cho đệ thêm một bảo bối”, Thiên Hạo cười đáp.
Chu Minh nghe thấy có thêm bảo bối liền cao hứng đứng dậy cổ vũ nhiệt tình cho Nhạc Tiểu Lan.
Hai nữ tử xinh đẹp trên sàn đấu nghe thấy tiếng hô hào cổ vũ, nghe thấy tên mình được gọi vang liền có chút thưởng thức, trên mặt Nhạc Tiểu Lan tựa hồ có chút khoái chí còn Dạ Mị Nguyệt thì sắc mặt vẫn không thay đổi, nét đẹp lạnh lùng làm người khác ớn lạnh.
Như không đợi được nữa, chỉ sau tiếng hô bắt đầu của Mạnh Vân kết thúc thì Nhạc Tiểu Lan nhanh chóng đem thương lao vọt đánh về phía Dạ Mị Nguyệt, từng đợt từng đợt kèm theo tiếng va chạm với hai thanh song đao kêu lên keng két.
Chỉ thấy lúc này Dạ Mị Nguyệt sắc mặt vẫn như cũ không biểu hiện gì là lúng túng tựa hồ phá giải chiêu thức của Nhạc Tiểu Lan dễ như trở bàn tay.
-Ầm
Một thương của Nhạc Tiểu Lan lúc này bổ xuống chỗ đứng của Dạ Mị nguyệt làm cho sàn đấu lúc nãy do hai tên Miên Long cùng Dương Thiên làm hư tổn thì giờ đây cũng biến dạng không ít.
Sau khi làn khói bụi mờ mịt biến mất tự hồ không thấy bóng dáng Dạ Mị Nguyệt đâu nữa làm cho Nhạc Tiểu Lan rơi vào lo sợ nhìn mọi phía xung quanh nhưng nhanh chóng Nhạc Tiểu Lan vung thương đánh về phía trước thì Dạ Mị Nguyệt bỗng ở đâu dùng song đao đỡ lấy hất tung Nhạc Tiểu Lan ra một khoảng khá xa.
-“Hừ, Ẩn Thân Chi Pháp của ngươi cũng lợi hại lắm đấy”, Nhạc Tiểu Lan trên trán đã lấm tấm mồ hôi nói.
Dạ Mị Nguyệt ánh mắt lạnh lẽo nhìn Nhạc Tiểu Lan không nói một lời chỉ thấy song đao trên tay hợp lại thành hai đầu liên tục xoáy về phía Nhạc Tiểu Lan làm Nhạc Tiểu Lan khổ sở dùng trường thương ngăn cản.
Cảm nhận được đòn thế của đối phương cực mạnh làm cho Nhạc Tiểu Lan càng ngày càng bước lùi. Chi Minh bên dưới không khỏi há mồm vì không tin vào mắt mình.
Nhạc Tiểu Lan không chịu thua kém ngay lập tức khí thế bộc phát đem trường thương trong tay phản công đánh lại Dạ Mị Nguyệt làm Dạ Mị Nguyệt nhất thời sơ hở văng xa một đoạn.
-“Trúc Cơ Cảnh thất tầng, biểu ca lần này đệ thắng rồi”, Chu Minh lúc nãy ủ rủ nhưng giờ thì ha ha cười nói.
-“Nhóc con, xem hết trận rồi mới biết được ngươi thua hay thắng”.
Thiên Hạo tự tin nói ra vì hắn phát hiện Dạ Mị Nguyệt trên đài lúc này nhìn thấy Nhạc Tiểu Lan bộc lộ tu vi thì sắc mặt không thay đổi, vẫn bình thản lạnh lùng cho nên Thiên Hạo đoán là tu vi của Dạ Mị Nguyệt còn cao hơn của Nhạc Tiểu Lan.
Đám thiếu niên ủng hộ Nhạc Tiểu Lan lúc đầu thấy nàng ta bị ở thế hạ phong liền buồn bực nhưng khi thấy Nhạc Tiểu Lan bộc lộ tu vi liền đánh văng đối thủ ra xa thì lấy làm hứng thú luôn miệng kêu gào tên của Nhạc Tiểu Lan.
-“Trúc Cơ Cảnh thất tầng, cũng được đấy nhưng còn lâu mới là đối thủ của ta”, Dạ Mị Nguyệt lạnh lùng cất giọng, đồng thời cũng bộc lộ ra tu vi của nàng.
Nhìn thấy Dạ Mị Nguyệt đem tu vi bộc phát ra làm Nhạc Tiểu Lan cảm thấy bàn hoàng còn đám bên dưới cổ vũ ủng hộ Dạ Mị Nguyệt càng thêm reo hò tên nàng.
-“Dạ Mị Nguyệt”
-“Dạ Mị Nguyệt”
-“Dạ Nữ Thần”
-“Ngươi cũng là Trúc Cơ Cảnh thất tầng, xem ra ta đã xem nhẹ ngươi rồi”, Nhạc Tiểu Lan bình tĩnh nói.
-“Cứ cho là vậy đi, dù sao ngươi cũng không phải là đối thủ của ta” Dạ Mị Nguyệt lạnh lùng đáp.
-“Được, vậy mời ngươi nếm thử công pháp Huyền cấp Lạc Thương Trận của ta”
Nhạc Tiểu Lan nói xong liền đem trường thương ném lên cao rồi nhanh chóng kết ấn thi triể Lạc Thương Trận, chỉ thấy trên cao vô số trường thương xuất hiện kết thành trận pháp đánh tới Dạ Mị Nguyệt.
-“Á, biểu ca sao lại có công pháp quái dị như vậy”, Chu Minh hưng phấn la lên.
Thiên Hạo ở bên trong lòng bồn chồn không thôi vì trận thế trước mắt của Nhạc Tiểu Linh quá khủng bố nếu như Dạ Mị Nguyệt bị đánh bại thì chắc là trên người thương tích cũng sẽ không đếm xuể.
Nhưng trái với lo sợ của Thiên Hạo, trên đài lúc này song đao của Dạ Mị Nguyệt nhanh chóng tách lại làm hai thi nhau đỡ lấy từng đợt trường thương của Nhạc Tiểu Lan tựa hồ như việc dễ dàng.
-Ầm
-Ầm
Trên không từng tiếng nổ vang lên kinh người, hình ảnh Dạ Mị Nguyệt lạnh lùng kiên cường dùng song đao phá giải Loạn Thương Trận của Nhạc Tiểu Lan khắc sâu vào tâm thức Thiên Hạo làm hắn không khỏi thán phục.
-“Hai nữ tử này đánh hay lắm, còn hay hơn so với trận hồi trước”, Chu Khiêm ở trên khen ngợi.
Đám Âu Dương Chấn Luân, Lâm Hưng, Lý Nam cùng các trưởng lão các phái cũng gật đầu tán thành, nhất là Tào Thiên hai mắt đang hiện lên tia sáng rực.
Nhạc Tiểu Lan lúc này thấy được Loạn Thương trận của mình tung ra nãy giờ cũng không làm gì được đối thủ liền nhanh chóng gia tăng thêm, quyết tâm loại trừ Dạ Mị Nguyệt ra khỏi sàn đấu.
-“Quỷ Nguyệt Song Trảm”.
Dạ Mị Nguyệt đột nhiên hét lớn, chỉ thấy song đao lóe lên một tia kì dị màu tím rồi nhanh chóng phóng tới hướng Nhạc Tiểu Lan, Nhạc Tiểu Lan thấy được liền nhanh chóng bắt lấy trường thương ra sức chống cự lại song đao nhưng vô ích vì khi trường thương tựa hồ như đã chạm vào song đao nhưng không hiểu sao song đao lại biến mất, chỉ thấy Nhạc Tiểu Lan lúc này kêu lên một tiếng, máu từ chiếc miệng nhỏ nhắn phun ra rồi lập tức rơi xuống sàn đấu không động đậy.
Nhìn thấy cảnh tượng này ai cũng kinh sợ, Mạnh Vân lúc này cơ hồ nhảy vọt lên kiểm tra Nhạc Tiểu Lan xem thử ra sao thì thở phào nhẹ nhõm vì chỉ bị thương nặng không nguy hiểm đến tính mạng, xem ra Dạ Mị Nguyệt cũng đã nương tay.
-“Trận thứ hai của vòng loại bảng hai Dạ Mị Nguyệt thắng……Do sàn đấu bị hư tổn cần thời gian tu sửa nên hai ngày sau sẽ bắt đầu lại”, Mạnh Vân nói lớn.
Hưng Quân lúc này cũng đã trở lại chỗ ngồi kể lại tình hình của Miên Long cho Thiên Hạo nghe rồi sao đó dưới tâm trạng tò mò Hưng Quân lại theo lời Thiên Hạo đem một khỏa Huyết Đan tới chỗ của Nhạc Tiểu Lan, khi tới nơi chỉ thấy nữ tử xinh đẹp này bị thương khá nặng và vẫn còn đang hôn mê.
-“Hưng Quân, đệ mau đưa khỏa Huyết Đan này đến cho Miên Long cùng Dương Thiên bảo bọn hắn phục dụng vào thì sẽ nhanh chóng bình phục”, Thiên Hạo đưa bình Huyết Đan cho Hưng Quân nói.
Hưng Quân nghe xong liền rời khỏi chỗ ngồi đi tìm Dương Thiên cùng Miên Long, trên sàn đấu lúc này cặp thứ hai đã lên đài, lần này là hai nữ tử dung mạo xinh đẹp xuất hiện, một người nhu mì còn một người thì quỷ mị.
-“Nhạc Tiểu Lan của Nhạc Gia đến từ Tây Lan Tiểu Quốc, xin được chỉ giáo”, Nhạc Tiểu Lan trên tay cầm thanh trường thương lạ mắt nói.
-“Dạ Mị Nguyệt đến từ Thiên Mã Sơn, xin được chỉ giáo”, Dạ Mị nguyệt hai tay cầm song đao đáp.
Nhan sắc của hai nữ tử trên đài đúng thực là quá mức bắt mắt làm bao nhiêu thiếu niên bên dưới nhốn nháo cổ vũ.
-“Biểu ca chúng ta đánh cược không, đệ cược nữ tử cầm thương kia sẽ thắng, đệ cược một ngàn lượng bạc”.
Chi Minh đối với nhan sắc của Nhạc Tiểu Lan liền tán thưởng không thôi còn Dạ Mị Nguyệt thì chỉ thấy một màu u ám quỷ mị.
-“Được, vậy ta cược nữ tử áo tím cầm song đao kia sẽ thắng, nếu ta thua không những một ngàn lượng bạc ta còn cho đệ thêm một bảo bối”, Thiên Hạo cười đáp.
Chu Minh nghe thấy có thêm bảo bối liền cao hứng đứng dậy cổ vũ nhiệt tình cho Nhạc Tiểu Lan.
Hai nữ tử xinh đẹp trên sàn đấu nghe thấy tiếng hô hào cổ vũ, nghe thấy tên mình được gọi vang liền có chút thưởng thức, trên mặt Nhạc Tiểu Lan tựa hồ có chút khoái chí còn Dạ Mị Nguyệt thì sắc mặt vẫn không thay đổi, nét đẹp lạnh lùng làm người khác ớn lạnh.
Như không đợi được nữa, chỉ sau tiếng hô bắt đầu của Mạnh Vân kết thúc thì Nhạc Tiểu Lan nhanh chóng đem thương lao vọt đánh về phía Dạ Mị Nguyệt, từng đợt từng đợt kèm theo tiếng va chạm với hai thanh song đao kêu lên keng két.
Chỉ thấy lúc này Dạ Mị Nguyệt sắc mặt vẫn như cũ không biểu hiện gì là lúng túng tựa hồ phá giải chiêu thức của Nhạc Tiểu Lan dễ như trở bàn tay.
-Ầm
Một thương của Nhạc Tiểu Lan lúc này bổ xuống chỗ đứng của Dạ Mị nguyệt làm cho sàn đấu lúc nãy do hai tên Miên Long cùng Dương Thiên làm hư tổn thì giờ đây cũng biến dạng không ít.
Sau khi làn khói bụi mờ mịt biến mất tự hồ không thấy bóng dáng Dạ Mị Nguyệt đâu nữa làm cho Nhạc Tiểu Lan rơi vào lo sợ nhìn mọi phía xung quanh nhưng nhanh chóng Nhạc Tiểu Lan vung thương đánh về phía trước thì Dạ Mị Nguyệt bỗng ở đâu dùng song đao đỡ lấy hất tung Nhạc Tiểu Lan ra một khoảng khá xa.
-“Hừ, Ẩn Thân Chi Pháp của ngươi cũng lợi hại lắm đấy”, Nhạc Tiểu Lan trên trán đã lấm tấm mồ hôi nói.
Dạ Mị Nguyệt ánh mắt lạnh lẽo nhìn Nhạc Tiểu Lan không nói một lời chỉ thấy song đao trên tay hợp lại thành hai đầu liên tục xoáy về phía Nhạc Tiểu Lan làm Nhạc Tiểu Lan khổ sở dùng trường thương ngăn cản.
Cảm nhận được đòn thế của đối phương cực mạnh làm cho Nhạc Tiểu Lan càng ngày càng bước lùi. Chi Minh bên dưới không khỏi há mồm vì không tin vào mắt mình.
Nhạc Tiểu Lan không chịu thua kém ngay lập tức khí thế bộc phát đem trường thương trong tay phản công đánh lại Dạ Mị Nguyệt làm Dạ Mị Nguyệt nhất thời sơ hở văng xa một đoạn.
-“Trúc Cơ Cảnh thất tầng, biểu ca lần này đệ thắng rồi”, Chu Minh lúc nãy ủ rủ nhưng giờ thì ha ha cười nói.
-“Nhóc con, xem hết trận rồi mới biết được ngươi thua hay thắng”.
Thiên Hạo tự tin nói ra vì hắn phát hiện Dạ Mị Nguyệt trên đài lúc này nhìn thấy Nhạc Tiểu Lan bộc lộ tu vi thì sắc mặt không thay đổi, vẫn bình thản lạnh lùng cho nên Thiên Hạo đoán là tu vi của Dạ Mị Nguyệt còn cao hơn của Nhạc Tiểu Lan.
Đám thiếu niên ủng hộ Nhạc Tiểu Lan lúc đầu thấy nàng ta bị ở thế hạ phong liền buồn bực nhưng khi thấy Nhạc Tiểu Lan bộc lộ tu vi liền đánh văng đối thủ ra xa thì lấy làm hứng thú luôn miệng kêu gào tên của Nhạc Tiểu Lan.
-“Trúc Cơ Cảnh thất tầng, cũng được đấy nhưng còn lâu mới là đối thủ của ta”, Dạ Mị Nguyệt lạnh lùng cất giọng, đồng thời cũng bộc lộ ra tu vi của nàng.
Nhìn thấy Dạ Mị Nguyệt đem tu vi bộc phát ra làm Nhạc Tiểu Lan cảm thấy bàn hoàng còn đám bên dưới cổ vũ ủng hộ Dạ Mị Nguyệt càng thêm reo hò tên nàng.
-“Dạ Mị Nguyệt”
-“Dạ Mị Nguyệt”
-“Dạ Nữ Thần”
-“Ngươi cũng là Trúc Cơ Cảnh thất tầng, xem ra ta đã xem nhẹ ngươi rồi”, Nhạc Tiểu Lan bình tĩnh nói.
-“Cứ cho là vậy đi, dù sao ngươi cũng không phải là đối thủ của ta” Dạ Mị Nguyệt lạnh lùng đáp.
-“Được, vậy mời ngươi nếm thử công pháp Huyền cấp Lạc Thương Trận của ta”
Nhạc Tiểu Lan nói xong liền đem trường thương ném lên cao rồi nhanh chóng kết ấn thi triể Lạc Thương Trận, chỉ thấy trên cao vô số trường thương xuất hiện kết thành trận pháp đánh tới Dạ Mị Nguyệt.
-“Á, biểu ca sao lại có công pháp quái dị như vậy”, Chu Minh hưng phấn la lên.
Thiên Hạo ở bên trong lòng bồn chồn không thôi vì trận thế trước mắt của Nhạc Tiểu Linh quá khủng bố nếu như Dạ Mị Nguyệt bị đánh bại thì chắc là trên người thương tích cũng sẽ không đếm xuể.
Nhưng trái với lo sợ của Thiên Hạo, trên đài lúc này song đao của Dạ Mị Nguyệt nhanh chóng tách lại làm hai thi nhau đỡ lấy từng đợt trường thương của Nhạc Tiểu Lan tựa hồ như việc dễ dàng.
-Ầm
-Ầm
Trên không từng tiếng nổ vang lên kinh người, hình ảnh Dạ Mị Nguyệt lạnh lùng kiên cường dùng song đao phá giải Loạn Thương Trận của Nhạc Tiểu Lan khắc sâu vào tâm thức Thiên Hạo làm hắn không khỏi thán phục.
-“Hai nữ tử này đánh hay lắm, còn hay hơn so với trận hồi trước”, Chu Khiêm ở trên khen ngợi.
Đám Âu Dương Chấn Luân, Lâm Hưng, Lý Nam cùng các trưởng lão các phái cũng gật đầu tán thành, nhất là Tào Thiên hai mắt đang hiện lên tia sáng rực.
Nhạc Tiểu Lan lúc này thấy được Loạn Thương trận của mình tung ra nãy giờ cũng không làm gì được đối thủ liền nhanh chóng gia tăng thêm, quyết tâm loại trừ Dạ Mị Nguyệt ra khỏi sàn đấu.
-“Quỷ Nguyệt Song Trảm”.
Dạ Mị Nguyệt đột nhiên hét lớn, chỉ thấy song đao lóe lên một tia kì dị màu tím rồi nhanh chóng phóng tới hướng Nhạc Tiểu Lan, Nhạc Tiểu Lan thấy được liền nhanh chóng bắt lấy trường thương ra sức chống cự lại song đao nhưng vô ích vì khi trường thương tựa hồ như đã chạm vào song đao nhưng không hiểu sao song đao lại biến mất, chỉ thấy Nhạc Tiểu Lan lúc này kêu lên một tiếng, máu từ chiếc miệng nhỏ nhắn phun ra rồi lập tức rơi xuống sàn đấu không động đậy.
Nhìn thấy cảnh tượng này ai cũng kinh sợ, Mạnh Vân lúc này cơ hồ nhảy vọt lên kiểm tra Nhạc Tiểu Lan xem thử ra sao thì thở phào nhẹ nhõm vì chỉ bị thương nặng không nguy hiểm đến tính mạng, xem ra Dạ Mị Nguyệt cũng đã nương tay.
-“Trận thứ hai của vòng loại bảng hai Dạ Mị Nguyệt thắng……Do sàn đấu bị hư tổn cần thời gian tu sửa nên hai ngày sau sẽ bắt đầu lại”, Mạnh Vân nói lớn.
Hưng Quân lúc này cũng đã trở lại chỗ ngồi kể lại tình hình của Miên Long cho Thiên Hạo nghe rồi sao đó dưới tâm trạng tò mò Hưng Quân lại theo lời Thiên Hạo đem một khỏa Huyết Đan tới chỗ của Nhạc Tiểu Lan, khi tới nơi chỉ thấy nữ tử xinh đẹp này bị thương khá nặng và vẫn còn đang hôn mê.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.