Xuyên Không Được Thú Nhân Cưu Mang

Chương 18

Khuyết Dưỡng Đích Kim Ngư

21/05/2023

Celtic thấy bình gốm trong nhà đã sử dụng gần hết, trong lòng tính toán nên đi đặt thêm, nếu không sau này không có chén ăn cơm mất.

“Celtic, ngươi sẵn tiện lấy chút dầu tặng cho đại thúc Barron đi". Cậu nghĩ thầm nhờ người khác làm đồ cho cũng phải tặng lại gì đó đúng không?

“Ừm.” Celtic tươi cười đầy mặt, dùng chén gốm lấy dầu, chuẩn bị đem cho đại thúc Barron.

“Ngươi đưa xong nhớ dặn đại thúc dầu phải làm nóng lên mới ăn được, còn có thể bảo quản rất lâu". Bạch Mục ở trước cửa động dặn dò Celtic rất kĩ.

“Đã biết.” Celtic khóe miệng nhếch muốn lên mang tai, nhìn bộ dáng của Bạch Mục đối với hắn mà xem, có phải rất giống bạn lữ của nhau không chứ! Celtic tâm trạng vui vẻ đi cho dầu. Đại thúc Barron lúc nhận dầu thấy mùi cũng khá thơm, nhất định nấu lên rất ngon cho xem, ông chưa bao giờ thấy món này, chắc chắn là sứ giả nghĩ ra, sứ giả thần thú thật khiến người ta trầm trồ.

Ban đêm Bạch Mục tiến vào không gian, cậu quyết định hôm nay sẽ đi vào rừng nhìn thử. Cậu men theo ruộng đi vào rừng, thảm thực vật trong rừng rất tươi tốt, nhưng hơi thiếu sáng nên có chút tối. Xung quanh yên tĩnh không hề có tiếng côn trùng kêu, cũng không có tiếng chim hót, kể cả tiếng gió thổi cũng không. Loại cảm giác này khiến cho cậu cảm thấy rất khó chịu, tựa như cả thế giới này chỉ còn một mình cậu.

Bạch Mục lắc đầu cho cái ý nghĩ đó biến mất, sau đó tiếp tục đi sâu vào rừng. Đi thêm sâu vào hơn 20 mét thì không thể bước tiếp. Cứ như có một tấm kính vô hình không thể cho người ta qua đó. Cậu nhìn về phía tấm gương đó, phía sau nó là một khu rừng tươi tốt, cậu thử đưa tay chạm nhẹ lên tấm gương. Mặt gương rung lên, lan ra như sóng nước nhưng chỉ có vậy, cậu cũng không bị thương gì hết.

Cậu đi dọc theo tấm gương vô hình một lúc rồi rời khỏi rừng rậm. Cậu bắt đầu suy nghĩ, có lẽ phạm vi không gian này chỉ trong bức tranh sơn dầu. Nhưng đối với cậu có được một miếng đất như thế này, cậu đã mừng lắm rồi.

Cậu đi tới bờ ruộng nhìn sơ qua. Cậu có thể chất bình thường, cũng không có kinh nghiệm làm nông, nên trong ruộng cậu chỉ trồng vài ba cây cà chua, rau, hẹ.

Bạch Mục cảm thấy đồng ruộng khá trống trải nên cằm hạt giống củ cải trắng tùy ý rải vào trong đất, cậu muốn thử xem làm như vậy nó có thể sống không. Nếu không được thì sau này trồng rau dưa phải làm kĩ, cậu đi tới nhà kho lấy thêm chút mầm khoai tây chôn vào trong đất. Cậu đi tìm cây kéo, đào đất ghim khoai lang đỏ vào trong đất.

Làm xong hết công việc đã khuya khoắt, cậu tắm rửa sạch sẽ xong liền rời khỏi không gian. Sau khi biết Bạch Mục đã trở về Celtic vẫn không thấy yanniemaiyewotp1310 yên lòng, hắn luôn đợi cậu ngủ say mới đi ngủ được.



Hôm nay đến phiên Celtic và mấy thú nhân khác trong tộc đi săn thú, hắn thức dậy từ sớm rồi đi săn. Nghe nói hôm nay có các lão thú nhân đi theo để chỉ dạy mấy đứa nhóc, Taber cũng có đi theo học hỏi. Tiễn hai anh em xong, Bạch Mục nghĩ thầm nhóc Taber như đang đi học vậy.

Angelo rũ cậu đi ra suối giặt da thú, cậu vui vẻ đi theo. Cậu cũng muốn biết nơi này lấy cái gì để giặt, mỗi lần vệ sinh cá nhân cậu đều dùng đồ mang theo khi xuyên không. Muốn giặt quần áo cũng là ở trong không gian tìm ra bột giặt, mỗi lần dùng xong liền không còn nữa. Cậu muốn tìm cái gì đó thay thế, phải mau chóng thích nghi nơi này, bằng không về sau rất khó khăn.

Hai người liền cầm một mảnh da thú cực lớn ra ngoài. Đi đến bờ suối hai người liền quăng nó lên cục đá sạch. Angelo từ trong da thú lấy ra một bộ áo da thú đi giặt, Bạch Mục cũng tùy tiện cầm theo váy da thú đi qua.

“Angelo, làm sao để giặt thế?". Bạch Mục ngồi xổm bên bờ suối, nhúng váy thú vào trong suối làm ướt, sau đó liền không biết nên làm gì nữa.

“Muốn giặt đồ nên dùng sa cổ quả, lấy nó thoa vào đồ cần giặt, một lát sẽ ra bọt, rồi giặt là được". Angelo vừa nói vừa lấy ra một quả như trứng gà có màu vàng. Sau đó cầm sa cổ quả không ngừng ma sát vào bộ áo da thú, quả nhiên một hồi sau liền xuất hiện bọt.

“Ta thử với.” Bạch Mục tò mò lấy từ trong tay Angelo. Sa cổ quả bị ướt có chút trơn. Cậu bẻ nó ra đưa lên mũi, có chút mùi thơm nhè nhẹ.

Bạch Mục dùng sa cổ quả như dùng xà phòng. Angelo thấy Bạch Mục đang giặt váy thú của ca ca liền dùng ánh mắt hiểu rõ còn cười nham hiểm. Xem ra tương lai Bạch Mục trở thành bầu bạn của ca ca chỉ còn là vấn đề thời gian thôi.

Bạch Mục dùng xong liền rút ra kết luận, thứ này rất giống xà phòng, nhưng mùi hương lưu lại lâu hơn nhiều. Cậu vui vẻ vì sau này không còn lo về vấn đề quần áo giặt không sạch nữa. Đúng rồi về quần áo. Bạch Mục mượn bộ áo da thú của Angelo xem thử, đây là một cái áo cọc tay, chỗ khâu lại đều hiện lên hết.

“Angelo, quần áo này là ngươi làm sao?” Bạch Mục hưng phấn hỏi, cái chỉ dùng để khâu vá quần áo, là một dây leo màu xanh lục, tính đàn hồi rất tốt.

“Đúng rồi, làm sao vậy?” Angelo gương mặt lộ ra tự hào, hắn tự tin sự kheo tay của mình đó nha.



“Ngươi là dùng cái gì làm ra vậy?” Bạch Mục hai mắt tỏa ánh sáng nhìn Angelo.

“Da thú đó.” Nhìn là biết mà, Bạch Mục sao lạ thế?

“Không, ý ta là cái dây leo này là gì? Ngươi lấy ở đâu thế?". Bạch Mục vội chỉ vào áo da thú, nơi có dây leo màu xanh lộ ra ngoài.

“À ngươi nói cái này à, đây là dùng cốt châm cùng lục đằng ti phùng á.”

“Hồi về ngươi lấy cho ta xem nha". Bạch Mục đã có kế hoạch mới.

“Được.” Angelo không rõ cậu vì sao lại tò mò về dây leo, nhưng hắn vẫn vui vẻ giải thích.

“Angelo, các ngươi thường dùng cái gì để gội đầu vậy.” Bạch Mục nhìn mái tóc của Angelo dưới ánh mặt trời càng sáng sủa, thiếu điều chói mù mắt cậu luôn.

“Chính là dùng sa cổ quả đó.”

Bạch Mục nhìn sa cổ quả, thật là nhiều công dụng. Xem mái tóc của Angelo lang biết dùng rất là tốt, còn là quả thuần thiên nhiên, không sợ bị ô nhiễm hay có chất hóa học nào.

Thế giới này rất thần kỳ, có chút đồ vật thậm chí không cần phát minh, sáng tạo liền có sẵn, có phải hay không chỉ cần chính yanniemaiyewotp1310 mình nghiêm túc quan sát, cẩn thận tìm kiếm, liền có thể phát hiện rất nhiều đồ dùng hữu ích.

Đó giờ cậu xem nhẹ nơi nguyên thủy này. Nhìn kĩ lại có nhiều đồ vật dùng được ngay không cần đi đường vòng để làm ra. Xem ra cậu phải nghiêm túc học tập để hiểu rõ nơi này mới được.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Xuyên Không Được Thú Nhân Cưu Mang

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook