Chương 30
Thiên Hoa Ngọc Tâm
14/09/2018
Trong một lần dọn dẹp lại phòng mình,Hạ Tước tình cờ nhìn thấy một quyển sổ nhỏ,bên trong là những dòng nhật kí của chủ nhân căn phòng này.Vì tò mò,Hạ Tước liền mở ra xem thử,lúc đầu trong vài trang chỉ toàn là những lời kể lại một ngày,nhưng ngay sau đó Hạ Tước đã phát hiện thì ra từ
lâu nay người tiểu thư họ Hạ này lại có nhiều bí mật đến vậy,càng đọc cô càng cảm thấy khó tin.
"Không ngờ đây lại là lí do khiến Hạ Nữ Linh thay đổi,tại sao Hạ Tước lại ngu ngốc đến vậy chứ?"-từ ngày đó,Hạ Tước liền trở nên ít nói,không tập trung rất nhiều.Chuyện này càng khiến Dạ Phong lo lắng:
"Hạ Tước,em không sao chứ?"
"em...em không sao?"-cô thật sự không sao,chỉ là cô đang tìm cách để giải quyết mọi chuyện một cách ổn thỏa mà thôi.Hạ Tước nhíu mày suy nghĩ rồi mở miệng nói:
"Dạ Phong,em đã từng biết anh phải không?Lúc nhỏ chúng ta từng chơi cùng nhau sao?""Tại sao em lại biết?"
"Vậy là đúng sao?Anh chính là đứa trẻ năm đó bị em đẩy té gãy xương?Cũng chính là người luôn luôn ăn mặc bí ẩn đi theo em?"
"Ừm!"-Dạ Phong cũng không tỏ ra bất ngờ lắm bởi vì anh biết nhất định sẽ có một ngày Hạ Tước sẽ biết.Nhiều năm trước,tại nhà của Dạ Phong,một cô bé đáng yêu xuất hiện,đó chính là Hạ Tước,cô con gái út của đối tác làm ăn với gia đình anh,cô rất ngây thơ,cũng rất hoạt bát,lanh lợi,rất nhanh bọn họ đã cùng nhau chơi đùa.Dạ Phong từ đó cũng bắt đầu yêu mến cô bé đó trong lặng thầm,có một lần trong lúc cả hai cùng nhau chơi trên cao,Hạ Tước ngu ngốc đẩy anh ngã,mặc dù ngay từ lúc bắt đầu anh đã biết nó rất nguy hiểm,nhưng Hạ Tước muốn chơi trên cao nên anh cũng đã chiều theo,đến khi bị thương,anh cũng biết Hạ Tước đã khóc rất nhiều khi nhìn thấy máu.Rất nhanh sau đó chừng một tháng,vào ngày cuối cùng đến thăm anh,ba của Hạ Tước đã thông báo rằng ông cùng gia đình sẽ dọn đi.Từ đó anh mất liên lạc với Hạ Tước.Đến năm anh 16t,Hạ Tước được 14t thì anh mới quen với anh trai của cô là Hạ Tử Hạo,từ người anh trai này Dạ Phong anh mới được biết Hạ Tước bị mắc chứng sợ máu và sợ không gian kín.Nói ra mới biết năm cô 10t đã từng bị ai đó nhốt vào nhà kho trong lúc đi chơi trốn tìm,do không ai biết nên đến lúc tìm ra cô bé mọi người đã thấy cô bé ngất xỉu lúc tỉnh dậy thì vô cùng hoảng loạn còn mất đi chút kí ức phải cần hồi phục trong thời gian dài,chẳng những vậy khi mà nhìn thấy máu cô bé lại run người sợ hãi,nhất định là do chuyện của anh.Dạ Phong biết Hạ Tước luôn luôn bị người khác ghét bỏ và tìm cách hãm hại nên từ đó liền hay âm thầm theo cô,lúc nào cũng giả vờ không quen làm anh hùng đi ngang nên trong mắt Hạ Tước anh rất mơ hồ...
*còn tiếp*
"Không ngờ đây lại là lí do khiến Hạ Nữ Linh thay đổi,tại sao Hạ Tước lại ngu ngốc đến vậy chứ?"-từ ngày đó,Hạ Tước liền trở nên ít nói,không tập trung rất nhiều.Chuyện này càng khiến Dạ Phong lo lắng:
"Hạ Tước,em không sao chứ?"
"em...em không sao?"-cô thật sự không sao,chỉ là cô đang tìm cách để giải quyết mọi chuyện một cách ổn thỏa mà thôi.Hạ Tước nhíu mày suy nghĩ rồi mở miệng nói:
"Dạ Phong,em đã từng biết anh phải không?Lúc nhỏ chúng ta từng chơi cùng nhau sao?""Tại sao em lại biết?"
"Vậy là đúng sao?Anh chính là đứa trẻ năm đó bị em đẩy té gãy xương?Cũng chính là người luôn luôn ăn mặc bí ẩn đi theo em?"
"Ừm!"-Dạ Phong cũng không tỏ ra bất ngờ lắm bởi vì anh biết nhất định sẽ có một ngày Hạ Tước sẽ biết.Nhiều năm trước,tại nhà của Dạ Phong,một cô bé đáng yêu xuất hiện,đó chính là Hạ Tước,cô con gái út của đối tác làm ăn với gia đình anh,cô rất ngây thơ,cũng rất hoạt bát,lanh lợi,rất nhanh bọn họ đã cùng nhau chơi đùa.Dạ Phong từ đó cũng bắt đầu yêu mến cô bé đó trong lặng thầm,có một lần trong lúc cả hai cùng nhau chơi trên cao,Hạ Tước ngu ngốc đẩy anh ngã,mặc dù ngay từ lúc bắt đầu anh đã biết nó rất nguy hiểm,nhưng Hạ Tước muốn chơi trên cao nên anh cũng đã chiều theo,đến khi bị thương,anh cũng biết Hạ Tước đã khóc rất nhiều khi nhìn thấy máu.Rất nhanh sau đó chừng một tháng,vào ngày cuối cùng đến thăm anh,ba của Hạ Tước đã thông báo rằng ông cùng gia đình sẽ dọn đi.Từ đó anh mất liên lạc với Hạ Tước.Đến năm anh 16t,Hạ Tước được 14t thì anh mới quen với anh trai của cô là Hạ Tử Hạo,từ người anh trai này Dạ Phong anh mới được biết Hạ Tước bị mắc chứng sợ máu và sợ không gian kín.Nói ra mới biết năm cô 10t đã từng bị ai đó nhốt vào nhà kho trong lúc đi chơi trốn tìm,do không ai biết nên đến lúc tìm ra cô bé mọi người đã thấy cô bé ngất xỉu lúc tỉnh dậy thì vô cùng hoảng loạn còn mất đi chút kí ức phải cần hồi phục trong thời gian dài,chẳng những vậy khi mà nhìn thấy máu cô bé lại run người sợ hãi,nhất định là do chuyện của anh.Dạ Phong biết Hạ Tước luôn luôn bị người khác ghét bỏ và tìm cách hãm hại nên từ đó liền hay âm thầm theo cô,lúc nào cũng giả vờ không quen làm anh hùng đi ngang nên trong mắt Hạ Tước anh rất mơ hồ...
*còn tiếp*
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.