Xuyên Không Mang Theo Y Dụng Về Thập Niên 80 Lấy Chồng Đại Ca
Chương 19:
Duyệt ngữ thanh ngôn
09/10/2024
Do thể hiện xuất sắc trong quá trình thực tập, sau khi tốt nghiệp, Mẫn Tiền Trình đã trở thành nhân viên chính thức của bệnh viện.
Nhà họ Mẫn có ba người con trai, lý do hôn ước với nhà họ Hạ lại rơi vào Mẫn Khải Hàng là bởi vì khi xưa bà Lữ Vân Nga và bà Mẫn Ngọc Hoa đã nhờ cao tăng xem quẻ, ông nói hai người có mệnh trời sinh hợp nhau, cô con gái nhà họ Hạ kiếp này là để trả ơn và đòi nợ tình của nhị công tử nhà họ Mẫn.
Nhưng bây giờ xem ra, cao tăng chỉ nói đúng một nửa, rõ ràng là đến để trả thù và đòi nợ chứ ơn nghĩa gì đâu!
Bà nội của Hạ Mẫn Duyệt, Mẫn Ngọc Hoa, là đệ tử được ông nội của Mẫn Khải Hàng nhận nuôi, vì vậy cũng mang họ Mẫn, và Mẫn Quân Diệu gọi bà là sư tỷ. Sau này, bà kết hôn với ông Hạ Kiều Sơn, tình cảm với bà Lữ Vân Nga như chị em ruột, vì thế mà hai gia đình mới định ra hôn ước từ thuở nhỏ.
Câu chuyện này cả ba anh em nhà họ Mẫn đều biết.
Mẫn Dương Phàm và Mẫn Tiền Trình dù không ở nhà thường xuyên, nhưng cũng biết rõ tính tiểu thư của Hạ Mẫn Duyệt thật khó chịu.
Giờ đây, nghe tin hôn ước với nhà họ Hạ đã hủy bỏ, cả hai đều mừng cho người trong nhà, luân phiên an ủi Mẫn Khải Hàng rằng sau này Hạ Mẫn Duyệt nhất định sẽ hối hận và anh sẽ gặp được người tốt hơn.
Mẫn Khải Hàng nghe đến mức tai muốn chai lại: “Anh cả, em giờ không muốn nghĩ đến chuyện cá nhân.”
Trong giọng nói của anh đầy sự bất lực. Việc nhà họ Hạ hủy hôn đối với anh là chuyện tốt, sao gia đình lại nghĩ rằng anh cần được an ủi và cần nhanh chóng tìm người khác?
“Ồ, không muốn nghĩ đến à? Cũng phải thôi, để sau một thời gian rồi tính vậy.”
Mẫn Dương Phàm hiểu rằng đôi mắt của em trai đang bị thương, lại vừa trải qua chuyện hủy hôn, là đàn ông chắc chắn trong lòng sẽ đau khổ, cần thời gian để hàn gắn, cũng là điều bình thường.
Mẫn Tiền Trình nhận ra anh trai không muốn nhắc đến chuyện nhà họ Hạ, bèn hỏi: “Anh cả, chị dâu sắp sinh rồi phải không?”
Họ vừa đi về và nhìn thấy bụng chị dâu rất lớn.
Nhắc đến chuyện này, Mẫn Dương Phàm cười: “Chưa nhanh thế đâu, còn hơn một tháng nữa cơ.”
Ba anh em xa nhau đã ba năm, dù mắt Mẫn Khải Hàng không nhìn thấy, nhưng khi nghe anh cả và em út kể về những chuyện trong gia đình suốt mấy năm qua, anh vẫn cảm thấy rất thoải mái.
Quả thật, gia đình chính là nơi ấm áp nhất.
Gia đình cũng thật sự quan tâm đến anh, vì ngay chiều hôm đó, khi anh không hay biết, họ đã bắt đầu chạy đôn chạy đáo lo chuyện xem mắt cho anh.
Trong khi đó, Hạ Mẫn Duyệt được chuyển viện đến Bệnh viện Nhân dân số Một Bình Kinh, nơi Đặng Chi Huệ làm việc. Từ sáng đến tối, cô vẫn chưa tỉnh lại.
Đặng Chi Huệ đã cho con gái kiểm tra toàn diện, mọi thứ đều bình thường.
Bác sĩ khoa thần kinh nói rằng, trong trường hợp này, chỉ có một khả năng: bệnh nhân không muốn tỉnh dậy.
Vị bác sĩ đó đoán rất đúng, bởi vì Hạ Mẫn Duyệt thật sự không muốn tỉnh dậy!
Nhà họ Mẫn có ba người con trai, lý do hôn ước với nhà họ Hạ lại rơi vào Mẫn Khải Hàng là bởi vì khi xưa bà Lữ Vân Nga và bà Mẫn Ngọc Hoa đã nhờ cao tăng xem quẻ, ông nói hai người có mệnh trời sinh hợp nhau, cô con gái nhà họ Hạ kiếp này là để trả ơn và đòi nợ tình của nhị công tử nhà họ Mẫn.
Nhưng bây giờ xem ra, cao tăng chỉ nói đúng một nửa, rõ ràng là đến để trả thù và đòi nợ chứ ơn nghĩa gì đâu!
Bà nội của Hạ Mẫn Duyệt, Mẫn Ngọc Hoa, là đệ tử được ông nội của Mẫn Khải Hàng nhận nuôi, vì vậy cũng mang họ Mẫn, và Mẫn Quân Diệu gọi bà là sư tỷ. Sau này, bà kết hôn với ông Hạ Kiều Sơn, tình cảm với bà Lữ Vân Nga như chị em ruột, vì thế mà hai gia đình mới định ra hôn ước từ thuở nhỏ.
Câu chuyện này cả ba anh em nhà họ Mẫn đều biết.
Mẫn Dương Phàm và Mẫn Tiền Trình dù không ở nhà thường xuyên, nhưng cũng biết rõ tính tiểu thư của Hạ Mẫn Duyệt thật khó chịu.
Giờ đây, nghe tin hôn ước với nhà họ Hạ đã hủy bỏ, cả hai đều mừng cho người trong nhà, luân phiên an ủi Mẫn Khải Hàng rằng sau này Hạ Mẫn Duyệt nhất định sẽ hối hận và anh sẽ gặp được người tốt hơn.
Mẫn Khải Hàng nghe đến mức tai muốn chai lại: “Anh cả, em giờ không muốn nghĩ đến chuyện cá nhân.”
Trong giọng nói của anh đầy sự bất lực. Việc nhà họ Hạ hủy hôn đối với anh là chuyện tốt, sao gia đình lại nghĩ rằng anh cần được an ủi và cần nhanh chóng tìm người khác?
“Ồ, không muốn nghĩ đến à? Cũng phải thôi, để sau một thời gian rồi tính vậy.”
Mẫn Dương Phàm hiểu rằng đôi mắt của em trai đang bị thương, lại vừa trải qua chuyện hủy hôn, là đàn ông chắc chắn trong lòng sẽ đau khổ, cần thời gian để hàn gắn, cũng là điều bình thường.
Mẫn Tiền Trình nhận ra anh trai không muốn nhắc đến chuyện nhà họ Hạ, bèn hỏi: “Anh cả, chị dâu sắp sinh rồi phải không?”
Họ vừa đi về và nhìn thấy bụng chị dâu rất lớn.
Nhắc đến chuyện này, Mẫn Dương Phàm cười: “Chưa nhanh thế đâu, còn hơn một tháng nữa cơ.”
Ba anh em xa nhau đã ba năm, dù mắt Mẫn Khải Hàng không nhìn thấy, nhưng khi nghe anh cả và em út kể về những chuyện trong gia đình suốt mấy năm qua, anh vẫn cảm thấy rất thoải mái.
Quả thật, gia đình chính là nơi ấm áp nhất.
Gia đình cũng thật sự quan tâm đến anh, vì ngay chiều hôm đó, khi anh không hay biết, họ đã bắt đầu chạy đôn chạy đáo lo chuyện xem mắt cho anh.
Trong khi đó, Hạ Mẫn Duyệt được chuyển viện đến Bệnh viện Nhân dân số Một Bình Kinh, nơi Đặng Chi Huệ làm việc. Từ sáng đến tối, cô vẫn chưa tỉnh lại.
Đặng Chi Huệ đã cho con gái kiểm tra toàn diện, mọi thứ đều bình thường.
Bác sĩ khoa thần kinh nói rằng, trong trường hợp này, chỉ có một khả năng: bệnh nhân không muốn tỉnh dậy.
Vị bác sĩ đó đoán rất đúng, bởi vì Hạ Mẫn Duyệt thật sự không muốn tỉnh dậy!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.