[Xuyên Không] Mạt Thế Sinh Tồn
Chương 46: Chap 42: 'Không gian' yên bình
Bác Quân Nhất Tiêu
04/01/2021
Lưu Tước duỗi vai, cậu đi ra khóa cửa phòng lại, sau đó vào không gian
Khung cảnh căn phòng trước mắt bị thay bằng một vùng đất lớn khiến Lưu Tước có chút không thói quen
Lưu Tước tiến vào nhà trúc, cậu đến phòng ngủ để tiếp tục tu luyện thuật trị liệu
Khoảng hơn nửa tiếng sau, Lưu Tước mới dần dần mở mắt ra, kết thúc tu luyện
Lưu Tước nắm nắm tay, cẩn thận cảm nhận từng dòng khí lưu động trong cơ thể mình
Lưu Tước hít sâu một hơi, sau vài đêm tu luyện cậu ẩn ẩn có thể cảm giác được vách chắn tầng bốn, chỉ cần kiên trì tu luyện thêm một đoạn thời gian nữa thì việc thuật trị liệu đột phá tầng bốn chỉ là vấn đề sớm muộn mà thôi
Cậu đứng dậy, vớ bừa một bộ quần áo, chỉ thấy cậu lắc mình một cái, chốc lát Lưu Tước đã đứng cạnh dòng suối
Thả quần áo sạch xuống một góc, cậu tiến vào dòng suối trong vắt, từng bước từng bước di chuyển lại gần cái thác
Thác nước mạnh mẽ chảy xuống khiến nước bắn lên tung tóe làm chiếc áo sơ mi của Lưu Tước ướt sũng, bó sát vào dáng người mảnh khảnh, chân dài eo thon của cậu
Mái tóc ướt bị kết lại với nhau tạo thành những lọn tóc đen bóng uốn lượn, những giọt nước từ mái tóc rơi xuống đôi lông mày thanh tú của cậu, đôi mắt to tròn đáng yêu nay lại khép hờ khiến cho khí chất trên người cậu trở nên khác lạ so với thường ngày, lông mi dày và cong rũ xuống, bị dính nước khiến chúng trở nên ướt át câu nhân
Những giọt nước tinh nghịch lăn vào trong cổ áo cậu, trượt qua hầu kết còn chưa hoàn toàn nhô ra, đọng lại một ít trên xương quai xanh gợi cảm, hai viên trái cây thoáng ẩn hiện qua lớp áo ướt khiến tâm trí người trở nên khô nóng
Lưu Tước lại gần, ngồi lên mỏm đá bằng phẳng giữa thác nước, mặc cho dòng nước xiết xối vào người mình, cậu nhắm mắt lại bắt đầu ngồi thiền, tu luyện tâm trí, tinh thần lực.
\_\_\_\_
Đợi Lưu Tước mặc hảo quần áo xong, cậu cảm nhận bên ngoài không gian một chút, thấy tiểu Hy vẫn còn ngủ thì thở phào nhẹ nhõm, cậu chỉ sợ tiểu Hy tỉnh dậy lúc cậu đang tu luyện, thể nào bé cũng sẽ hoảng loạn lên cho coi
Tâm tình thoải mái, Lưu Tước quyết định đi bộ một vòng trở về căn nhà trúc, cây cối trong khu rừng rất xanh và tươi tốt, lúc trước cậu có thả mấy con thú cùng một vài loại côn trùng có ích vào không gian, nên linh phủ bây giờ không còn vắng vẻ như hồi đầu cậu mới vào nữa
Chợt một cơn gió mát thổi qua, tiếng lá xào xạc xen lẫn với tiếng châu chấu, tiếng chim ríu rít khiến Lưu Tước cảm thấy nếu cứ yên bình mãi như thế này thì tốt
Chợt Lưu Tước thấy xa xa phía bên phải có gì đó màu đỏ, cậu hiếu kì qua đó xem, không ngờ lại nhận được khinh hỉ lớn
Cây ăn quả trong rừng vậy mà đã ra trái a! còn có rất nhiều rất nhiều quả đã chín, cậu lắc mình thuấn di trở lại căn nhà trúc hí hửng chạy vào bếp lấy ra cái thùng gỗ to, sau đó thuấn di đem theo thùng gỗ trở lại chỗ cây ăn quả
Cậu vừa dùng băng đao thu hoạch quả, vừa sử dụng tinh thần lực đỡ những trái vừa cắt vào trong thùng gỗ
Chẳng mấy chốc, những trái cây chín mọng đã bị dỡ xuống gần hết, năng suất phải gọi là không thể chê vào đâu được
Trong tâm chí Lưu Tước đã ăn sâu chân lí chỉ cần là đồ ăn thì không được chậm trễ
Lưu Tước mỹ mãn mà thuấn di đem mấy thùng gỗ to ném vào tầng hầm để tránh bị hỏng
Cậu hào hứng chạy ra khu vườn mình gây dựng lên, quả nhiên, dàn nho cậu mất rất nhiều công trồng đã kết trái rồi, chùm nào to, mọng nước nhìn là muốn cắn liền
Đáng tiếc, nho vẫn chưa chín hết, chỉ có mấy chùm đã chín đều thôi, Lưu Tước lấy chiếc kéo mình đã chuẩn bị sẵn ra, bắt đầu thu hoạch
Mặc dù chưa chín hết, nhưng đây là cả một vườn nho rộng lớn, một phần nhỏ đã chín cũng chiếm đầy hai thùng gỗ của cậu
Khu vườn gieo trồng rau củ cũng rất phong phú, nào là khoai lang, khoai tây, củ cải, rau dưa, còn có cả lúa nước nữa, dưa hấu, dưa chuột, nói chung là rất nhiều, đa chủng loại
Lưu Tước lại một phen tới thu hoạch rau dưa củ quả, cũng may có hệ thống trợ giúp
Sau khi đem hai thùng nho bỏ cùng rau củ vào tầng hầm thì Lưu Tước lại đi dạo một vòng sang khu chăn nuôi, mấy con gà đã giao phối, ấp nở ra rất nhiều trứng, bây giờ chuồng gà của cậu đã đến mấy trăm con, con nào cũng béo mập
Bên chuồng lợn cũng nhộn nhịp không kém, lợn đực một bên, lợn nái một bên, heo con thì một mình một khu đất riêng, con thì chạy nhảy vui đùa, con thì nằm ngủ khì khì dưới gốc cây, Lưu Tước tính sơ sơ cũng phải được khoảng hơn mấy trăm con
Chuồng bò cũng rất đông, số lượng không thua kém gì đám bên chuồng gà, lợn
Lưu Tước nuôi là bò sữa không phải bò lấy thịt, dù sao thì thịt cũng nhiều rồi, mà sữa lại có rất nhiều dinh dưỡng, nếu thiếu sữa thì không được hoàn hảo cho lắm
Cậu lại sang hồ nước quan sát đám hải sản, tôm biển, cái hồ đã từ có chưa đến một héc ta, nay lại được mở rộng tới hơn một trăm héc ta
Lưu Tước không thể không cảm thán năng suất lao động của tiểu hệ thống, nếu để mình cậu làm thì chưa chắc đã được tốt như này, bởi vì từ việc chăm gia súc đến chăm sóc cây trồng đều là tiểu hệ thống thân thủ làm a.
Hệ thống: ngài cuối cùng cũng nhận ra sự nỗ lực chịu khổ của tui, ngài có biết một ngày tui xài hết bao nhiêu năng lượng không? 【vẻ mặt chết không còn gì luyến tiếc】
\_\_\_\_\_**end chap 42**\_\_\_\_\_
Khung cảnh căn phòng trước mắt bị thay bằng một vùng đất lớn khiến Lưu Tước có chút không thói quen
Lưu Tước tiến vào nhà trúc, cậu đến phòng ngủ để tiếp tục tu luyện thuật trị liệu
Khoảng hơn nửa tiếng sau, Lưu Tước mới dần dần mở mắt ra, kết thúc tu luyện
Lưu Tước nắm nắm tay, cẩn thận cảm nhận từng dòng khí lưu động trong cơ thể mình
Lưu Tước hít sâu một hơi, sau vài đêm tu luyện cậu ẩn ẩn có thể cảm giác được vách chắn tầng bốn, chỉ cần kiên trì tu luyện thêm một đoạn thời gian nữa thì việc thuật trị liệu đột phá tầng bốn chỉ là vấn đề sớm muộn mà thôi
Cậu đứng dậy, vớ bừa một bộ quần áo, chỉ thấy cậu lắc mình một cái, chốc lát Lưu Tước đã đứng cạnh dòng suối
Thả quần áo sạch xuống một góc, cậu tiến vào dòng suối trong vắt, từng bước từng bước di chuyển lại gần cái thác
Thác nước mạnh mẽ chảy xuống khiến nước bắn lên tung tóe làm chiếc áo sơ mi của Lưu Tước ướt sũng, bó sát vào dáng người mảnh khảnh, chân dài eo thon của cậu
Mái tóc ướt bị kết lại với nhau tạo thành những lọn tóc đen bóng uốn lượn, những giọt nước từ mái tóc rơi xuống đôi lông mày thanh tú của cậu, đôi mắt to tròn đáng yêu nay lại khép hờ khiến cho khí chất trên người cậu trở nên khác lạ so với thường ngày, lông mi dày và cong rũ xuống, bị dính nước khiến chúng trở nên ướt át câu nhân
Những giọt nước tinh nghịch lăn vào trong cổ áo cậu, trượt qua hầu kết còn chưa hoàn toàn nhô ra, đọng lại một ít trên xương quai xanh gợi cảm, hai viên trái cây thoáng ẩn hiện qua lớp áo ướt khiến tâm trí người trở nên khô nóng
Lưu Tước lại gần, ngồi lên mỏm đá bằng phẳng giữa thác nước, mặc cho dòng nước xiết xối vào người mình, cậu nhắm mắt lại bắt đầu ngồi thiền, tu luyện tâm trí, tinh thần lực.
\_\_\_\_
Đợi Lưu Tước mặc hảo quần áo xong, cậu cảm nhận bên ngoài không gian một chút, thấy tiểu Hy vẫn còn ngủ thì thở phào nhẹ nhõm, cậu chỉ sợ tiểu Hy tỉnh dậy lúc cậu đang tu luyện, thể nào bé cũng sẽ hoảng loạn lên cho coi
Tâm tình thoải mái, Lưu Tước quyết định đi bộ một vòng trở về căn nhà trúc, cây cối trong khu rừng rất xanh và tươi tốt, lúc trước cậu có thả mấy con thú cùng một vài loại côn trùng có ích vào không gian, nên linh phủ bây giờ không còn vắng vẻ như hồi đầu cậu mới vào nữa
Chợt một cơn gió mát thổi qua, tiếng lá xào xạc xen lẫn với tiếng châu chấu, tiếng chim ríu rít khiến Lưu Tước cảm thấy nếu cứ yên bình mãi như thế này thì tốt
Chợt Lưu Tước thấy xa xa phía bên phải có gì đó màu đỏ, cậu hiếu kì qua đó xem, không ngờ lại nhận được khinh hỉ lớn
Cây ăn quả trong rừng vậy mà đã ra trái a! còn có rất nhiều rất nhiều quả đã chín, cậu lắc mình thuấn di trở lại căn nhà trúc hí hửng chạy vào bếp lấy ra cái thùng gỗ to, sau đó thuấn di đem theo thùng gỗ trở lại chỗ cây ăn quả
Cậu vừa dùng băng đao thu hoạch quả, vừa sử dụng tinh thần lực đỡ những trái vừa cắt vào trong thùng gỗ
Chẳng mấy chốc, những trái cây chín mọng đã bị dỡ xuống gần hết, năng suất phải gọi là không thể chê vào đâu được
Trong tâm chí Lưu Tước đã ăn sâu chân lí chỉ cần là đồ ăn thì không được chậm trễ
Lưu Tước mỹ mãn mà thuấn di đem mấy thùng gỗ to ném vào tầng hầm để tránh bị hỏng
Cậu hào hứng chạy ra khu vườn mình gây dựng lên, quả nhiên, dàn nho cậu mất rất nhiều công trồng đã kết trái rồi, chùm nào to, mọng nước nhìn là muốn cắn liền
Đáng tiếc, nho vẫn chưa chín hết, chỉ có mấy chùm đã chín đều thôi, Lưu Tước lấy chiếc kéo mình đã chuẩn bị sẵn ra, bắt đầu thu hoạch
Mặc dù chưa chín hết, nhưng đây là cả một vườn nho rộng lớn, một phần nhỏ đã chín cũng chiếm đầy hai thùng gỗ của cậu
Khu vườn gieo trồng rau củ cũng rất phong phú, nào là khoai lang, khoai tây, củ cải, rau dưa, còn có cả lúa nước nữa, dưa hấu, dưa chuột, nói chung là rất nhiều, đa chủng loại
Lưu Tước lại một phen tới thu hoạch rau dưa củ quả, cũng may có hệ thống trợ giúp
Sau khi đem hai thùng nho bỏ cùng rau củ vào tầng hầm thì Lưu Tước lại đi dạo một vòng sang khu chăn nuôi, mấy con gà đã giao phối, ấp nở ra rất nhiều trứng, bây giờ chuồng gà của cậu đã đến mấy trăm con, con nào cũng béo mập
Bên chuồng lợn cũng nhộn nhịp không kém, lợn đực một bên, lợn nái một bên, heo con thì một mình một khu đất riêng, con thì chạy nhảy vui đùa, con thì nằm ngủ khì khì dưới gốc cây, Lưu Tước tính sơ sơ cũng phải được khoảng hơn mấy trăm con
Chuồng bò cũng rất đông, số lượng không thua kém gì đám bên chuồng gà, lợn
Lưu Tước nuôi là bò sữa không phải bò lấy thịt, dù sao thì thịt cũng nhiều rồi, mà sữa lại có rất nhiều dinh dưỡng, nếu thiếu sữa thì không được hoàn hảo cho lắm
Cậu lại sang hồ nước quan sát đám hải sản, tôm biển, cái hồ đã từ có chưa đến một héc ta, nay lại được mở rộng tới hơn một trăm héc ta
Lưu Tước không thể không cảm thán năng suất lao động của tiểu hệ thống, nếu để mình cậu làm thì chưa chắc đã được tốt như này, bởi vì từ việc chăm gia súc đến chăm sóc cây trồng đều là tiểu hệ thống thân thủ làm a.
Hệ thống: ngài cuối cùng cũng nhận ra sự nỗ lực chịu khổ của tui, ngài có biết một ngày tui xài hết bao nhiêu năng lượng không? 【vẻ mặt chết không còn gì luyến tiếc】
\_\_\_\_\_**end chap 42**\_\_\_\_\_
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.