Xuyên Không Mẹ Chồng Nàng Dâu Tổng Nghệ Đối Chiếu Tổ
Chương 7:
Cảnh Trản
19/11/2024
Hắn siết nhẹ tay nàng, định lên tiếng an ủi vài lời, nhưng tiếng bước chân và giọng nói từ bên ngoài đã truyền vào.
---
Hai người theo bản năng đứng dậy, ánh mắt hướng về phía cửa lớn.
Hạ Lam càng nhanh nhẹn hơn, lập tức rút tay khỏi tay Giang Thừa Húc, vẻ mặt đầy khẩn trương nhìn ra bên ngoài.
Trong màn mưa phùn mờ ảo, một nữ tử vận váy dài màu xanh nhạt, tay cầm dù giấy dầu, từ tốn tiến lại gần.
Mỗi bước đi của nàng đều như được đo đạc tỉ mỉ bằng thước, ngay cả làn váy khẽ lay động cũng giữ nguyên độ cong và nhịp điệu hoàn hảo.
Dáng vẻ tao nhã, khoan thai băng qua sân vắng, nàng mang đến một cảm giác đẹp đẽ khó diễn tả thành lời.
**"Dáng vẻ muôn phương!"**
Mọi người bất giác đều nghĩ tới bốn chữ này.
Dù giấy đã che khuất dung mạo, nhưng chỉ cần nhìn bàn tay mảnh mai cầm dù, làn da trắng nõn như bạch ngọc, cùng một đoạn vòng ngọc sáng bóng thấp thoáng ẩn hiện nơi ống tay áo, cũng đủ để người khác hình dung ra sự mỹ lệ khó cưỡng.
Trong bầu trời âm u, nàng chính là tia sáng duy nhất, thanh thoát như lan, khí chất ung dung tỏa ra quanh thân.
Đến khi nàng bước vào dưới hành lang, nhẹ nhàng trao chiếc dù giấy cho người phía sau, mọi người đều cảm thấy chưa nhìn đủ, như thể cảnh đẹp ấy chỉ thoáng qua đã khiến lòng họ bứt rứt không yên.
Nhưng ngay sau đó, khi dung mạo của nữ tử hoàn toàn hiện rõ trước mắt, tất cả đều bị chấn động.
Da trắng hơn tuyết, nét mày nét mắt như tranh vẽ.
Mái tóc đen nhánh được búi cao bằng một cây trâm hoa lan bằng bạch ngọc, bên tai đeo đôi khuyên tai ngọc lan óng ánh, ngọc chất tinh xảo tựa như cùng một khối nguyên liệu với chiếc vòng ngọc đeo trên cổ tay nàng.
Năm tháng không những không để lại dấu vết nào trên người nàng, mà còn khiến khí chất của nàng thêm phần sâu lắng.
Ung dung mà hoa quý, đoan trang lại điềm đạm.
Chỉ đến khi Tạ Dao đi vào phòng, ung dung ngồi xuống chủ vị, mọi người mới sực tỉnh từ cơn kinh diễm.
---
Giang Thừa Húc ngẩn ngơ nhìn nữ tử trẻ trung ưu nhã đang ngồi ở vị trí chính. Dung mạo và khí chất của nàng khiến người đối diện không khỏi cảm thấy tự biết xấu hổ.
Hắn không sao liên hệ được người trước mắt với hình tượng cũ kỹ, thủ cựu, tầm thường mà trong đầu hắn từng nghĩ đến.
Hắn biết những lời đồn đại trên mạng về Vệ Vân Dao đều là do một tay Tô Mạn Thanh an bài. Hắn cũng hiểu nữ nhân đó sẽ không ngần ngại sử dụng những lời bịa đặt để hạ thấp mẫu thân hắn. Nhưng hắn không ngờ, Tô Mạn Thanh lại phóng đại mọi chuyện đến mức như vậy.
Chẳng lẽ nàng ta không biết thế nào là "phản phệ"?
Nghĩ đến đây, tâm trạng đè nén bấy lâu trong lòng Giang Thừa Húc đột nhiên nhẹ nhõm đi hẳn.
---
**"A a a! Quá đẹp rồi!"**
**"Đây mới là tiểu thư khuê các chân chính!"**
**"Tiểu thư khuê các +1!"**
**"Tiểu thư khuê các +10086!"**
**"Rốt cuộc ai nói Vệ Vân Dao tướng mạo bình thường? Nhà các ngươi ‘tướng mạo bình thường’ mà lại đẹp như thế sao?"**
**"Chỉ riêng dung mạo và khí chất này, đã ném Tô Mạn Thanh mười tám con phố!"**
**"Ta tuyên bố: Giang đổng mắt bị mù!"**
**"Hoàn toàn đồng ý với trên lầu."**
---
Khi Tạ Dao vừa xuất hiện, phòng phát sóng trực tiếp bỗng yên lặng trong vài giây, sau đó lập tức bùng nổ với hàng loạt bình luận khen ngợi và cảm thán kinh ngạc từ cư dân mạng.
Có lẽ bởi hình tượng thật sự của Tạ Dao quá khác biệt so với những gì lan truyền trên mạng, mà ngay khi nàng bước lên, máy quay của tổ nhiếp ảnh liền không tự chủ được tập trung hoàn toàn vào nàng, từ mọi góc độ đều khắc họa dung mạo hoàn mỹ của nàng lên màn hình.
---
Hai người theo bản năng đứng dậy, ánh mắt hướng về phía cửa lớn.
Hạ Lam càng nhanh nhẹn hơn, lập tức rút tay khỏi tay Giang Thừa Húc, vẻ mặt đầy khẩn trương nhìn ra bên ngoài.
Trong màn mưa phùn mờ ảo, một nữ tử vận váy dài màu xanh nhạt, tay cầm dù giấy dầu, từ tốn tiến lại gần.
Mỗi bước đi của nàng đều như được đo đạc tỉ mỉ bằng thước, ngay cả làn váy khẽ lay động cũng giữ nguyên độ cong và nhịp điệu hoàn hảo.
Dáng vẻ tao nhã, khoan thai băng qua sân vắng, nàng mang đến một cảm giác đẹp đẽ khó diễn tả thành lời.
**"Dáng vẻ muôn phương!"**
Mọi người bất giác đều nghĩ tới bốn chữ này.
Dù giấy đã che khuất dung mạo, nhưng chỉ cần nhìn bàn tay mảnh mai cầm dù, làn da trắng nõn như bạch ngọc, cùng một đoạn vòng ngọc sáng bóng thấp thoáng ẩn hiện nơi ống tay áo, cũng đủ để người khác hình dung ra sự mỹ lệ khó cưỡng.
Trong bầu trời âm u, nàng chính là tia sáng duy nhất, thanh thoát như lan, khí chất ung dung tỏa ra quanh thân.
Đến khi nàng bước vào dưới hành lang, nhẹ nhàng trao chiếc dù giấy cho người phía sau, mọi người đều cảm thấy chưa nhìn đủ, như thể cảnh đẹp ấy chỉ thoáng qua đã khiến lòng họ bứt rứt không yên.
Nhưng ngay sau đó, khi dung mạo của nữ tử hoàn toàn hiện rõ trước mắt, tất cả đều bị chấn động.
Da trắng hơn tuyết, nét mày nét mắt như tranh vẽ.
Mái tóc đen nhánh được búi cao bằng một cây trâm hoa lan bằng bạch ngọc, bên tai đeo đôi khuyên tai ngọc lan óng ánh, ngọc chất tinh xảo tựa như cùng một khối nguyên liệu với chiếc vòng ngọc đeo trên cổ tay nàng.
Năm tháng không những không để lại dấu vết nào trên người nàng, mà còn khiến khí chất của nàng thêm phần sâu lắng.
Ung dung mà hoa quý, đoan trang lại điềm đạm.
Chỉ đến khi Tạ Dao đi vào phòng, ung dung ngồi xuống chủ vị, mọi người mới sực tỉnh từ cơn kinh diễm.
---
Giang Thừa Húc ngẩn ngơ nhìn nữ tử trẻ trung ưu nhã đang ngồi ở vị trí chính. Dung mạo và khí chất của nàng khiến người đối diện không khỏi cảm thấy tự biết xấu hổ.
Hắn không sao liên hệ được người trước mắt với hình tượng cũ kỹ, thủ cựu, tầm thường mà trong đầu hắn từng nghĩ đến.
Hắn biết những lời đồn đại trên mạng về Vệ Vân Dao đều là do một tay Tô Mạn Thanh an bài. Hắn cũng hiểu nữ nhân đó sẽ không ngần ngại sử dụng những lời bịa đặt để hạ thấp mẫu thân hắn. Nhưng hắn không ngờ, Tô Mạn Thanh lại phóng đại mọi chuyện đến mức như vậy.
Chẳng lẽ nàng ta không biết thế nào là "phản phệ"?
Nghĩ đến đây, tâm trạng đè nén bấy lâu trong lòng Giang Thừa Húc đột nhiên nhẹ nhõm đi hẳn.
---
**"A a a! Quá đẹp rồi!"**
**"Đây mới là tiểu thư khuê các chân chính!"**
**"Tiểu thư khuê các +1!"**
**"Tiểu thư khuê các +10086!"**
**"Rốt cuộc ai nói Vệ Vân Dao tướng mạo bình thường? Nhà các ngươi ‘tướng mạo bình thường’ mà lại đẹp như thế sao?"**
**"Chỉ riêng dung mạo và khí chất này, đã ném Tô Mạn Thanh mười tám con phố!"**
**"Ta tuyên bố: Giang đổng mắt bị mù!"**
**"Hoàn toàn đồng ý với trên lầu."**
---
Khi Tạ Dao vừa xuất hiện, phòng phát sóng trực tiếp bỗng yên lặng trong vài giây, sau đó lập tức bùng nổ với hàng loạt bình luận khen ngợi và cảm thán kinh ngạc từ cư dân mạng.
Có lẽ bởi hình tượng thật sự của Tạ Dao quá khác biệt so với những gì lan truyền trên mạng, mà ngay khi nàng bước lên, máy quay của tổ nhiếp ảnh liền không tự chủ được tập trung hoàn toàn vào nàng, từ mọi góc độ đều khắc họa dung mạo hoàn mỹ của nàng lên màn hình.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.