Xuyên Không Ta Nhặt Rác Thức Tỉnh Không Gian
Chương 1:
Ái Dã Mỹ Nại Tử của khu Đông.
18/09/2024
"Đồ vô dụng như Bạch Tinh Tinh mà ở trong đội ngũ chỉ tốn tài nguyên, không làm nhiệm vụ thì mau cuốn xéo đi!"
"Chỉ vì đội trưởng quá nhân từ mới giữ cô ta lại."
"Cuốn xéo đi!"
"Biến khỏi đây!"
...
"Ồn quá, im đi!"
Đầu óc Bạch Tinh Tinh choáng váng, như có cả ngàn con vịt đang kêu quang quác bên tai, khiến cô đau nhức.
Bạch Tinh Tinh bỗng mở to mắt. Trong căn phòng tối om, có bốn, năm người chặn cửa, miệng không ngừng lải nhải về những "tội lỗi" mà "cô" từng gây ra.
Đây là... đâu?
Trong đầu Bạch Tinh Tinh vẫn còn in đậm hình ảnh trận mưa sao băng khủng khiếp, một viên thiên thạch khổng lồ lao thẳng về phía cô. Cô chắc chắn mình đã không còn đường sống.
Nhưng giờ đây... cô đã sống lại sao?
Vừa mới tỉnh lại, trong đầu cô xuất hiện một đoạn ký ức không thuộc về mình. Không kịp suy nghĩ quá nhiều, từ trong ký ức ấy, cô nhận ra người phụ nữ đứng đầu chính là Lưu Ngọc Lan, một người bạn thân của thân xác trước đây.
Tại sao lại là "trước đây"?
Nguyên chủ, trong một lần bị trúng mưa phóng xạ khi còn nhỏ, đã sốt cao và bị tổn thương não, chỉ còn lại trí thông minh của một đứa trẻ vài tuổi. Không có bạn bè chơi cùng, duy chỉ có Lưu Ngọc Lan, vì có mưu đồ riêng, mới chịu ở bên cạnh nguyên chủ.
Bạch phụ, cha của nguyên chủ, nhận ra rằng Lưu Ngọc Lan không thật lòng, nhưng ông phải ra ngoài làm nhiệm vụ để nuôi con gái, nên đành nhắm mắt để Lưu Ngọc Lan làm bạn với cô. Khi Bạch phụ còn sống, Lưu Ngọc Lan không dám làm gì quá đáng, nhưng sau khi Bạch phụ qua đời trong một nhiệm vụ cách đây ba tháng, Lưu Ngọc Lan nhanh chóng lừa gạt toàn bộ tài sản của nguyên chủ, rồi phớt lờ cô.
May mà cha của nguyên chủ đã chuẩn bị cho con gái một chiếc vòng tay chức năng đầy đủ, không bị Lưu Ngọc Lan lừa mất. Nguyên chủ không có khả năng đối phó với nguy hiểm, không thể ra ngoài tìm kiếm tài nguyên. Sau khi Bạch phụ qua đời, cô chỉ làm những việc lặt vặt trong đội như lột da, mổ xác động vật, những công việc bẩn thỉu và nặng nhọc, để đổi lấy một chút dung dịch dinh dưỡng.
Lúc đầu, vì nể mặt cha cô, mọi người vẫn để nguyên chủ ở lại phòng mà cha cô từng ở. Nhưng sau khi nguyên chủ bị sốt cách đây một tuần và lấy hai ống dinh dưỡng từ đội mà không làm việc, mọi người bắt đầu tỏ ý không hài lòng.
Người phản đối gay gắt nhất chính là "người bạn" Lưu Ngọc Lan, người đã nhắm vào chiếc vòng tay chức năng trên tay Bạch Tinh Tinh. Vòng tay này không chỉ có chức năng kiểm tra mức độ phóng xạ, cảnh báo chất độc mà còn kiểm tra được giá trị năng lượng. Mặc dù là đồ cũ mà Bạch phụ kiếm được, nhưng nó hoạt động vô cùng tốt. Lưu Ngọc Lan đã lừa hết điểm tích lũy của Bạch Tinh Tinh, nhưng không thể lấy được chiếc vòng tay này.
Trong lần nguyên chủ bị sốt, cũng chính Lưu Ngọc Lan đã đẩy cô xuống nước, gây ra trận ốm này. Lưu Ngọc Lan còn lừa nốt 10 điểm tích lũy cuối cùng của nguyên chủ với lý do mua thuốc, rồi cùng với những người khác đuổi cô ra khỏi đội.
"Muốn tôi đi cũng được, trả lại cho tôi 100 điểm tích lũy đã." Bạch Tinh Tinh giơ chiếc vòng tay lên trước mặt Lưu Ngọc Lan, mở giao diện chuyển khoản. "Chuyển khoản đi."
"Cái gì mà 100 điểm tích lũy? Tôi không biết cô đang nói gì." Lưu Ngọc Lan chột dạ khi nghe Bạch Tinh Tinh nhắc đến điểm tích lũy. Cô không ngờ rằng người "ngốc" như Bạch Tinh Tinh lại biết đòi nợ, vì trước giờ những thứ cô lấy từ tay Bạch Tinh Tinh chưa bao giờ phải trả lại.
"Chỉ vì đội trưởng quá nhân từ mới giữ cô ta lại."
"Cuốn xéo đi!"
"Biến khỏi đây!"
...
"Ồn quá, im đi!"
Đầu óc Bạch Tinh Tinh choáng váng, như có cả ngàn con vịt đang kêu quang quác bên tai, khiến cô đau nhức.
Bạch Tinh Tinh bỗng mở to mắt. Trong căn phòng tối om, có bốn, năm người chặn cửa, miệng không ngừng lải nhải về những "tội lỗi" mà "cô" từng gây ra.
Đây là... đâu?
Trong đầu Bạch Tinh Tinh vẫn còn in đậm hình ảnh trận mưa sao băng khủng khiếp, một viên thiên thạch khổng lồ lao thẳng về phía cô. Cô chắc chắn mình đã không còn đường sống.
Nhưng giờ đây... cô đã sống lại sao?
Vừa mới tỉnh lại, trong đầu cô xuất hiện một đoạn ký ức không thuộc về mình. Không kịp suy nghĩ quá nhiều, từ trong ký ức ấy, cô nhận ra người phụ nữ đứng đầu chính là Lưu Ngọc Lan, một người bạn thân của thân xác trước đây.
Tại sao lại là "trước đây"?
Nguyên chủ, trong một lần bị trúng mưa phóng xạ khi còn nhỏ, đã sốt cao và bị tổn thương não, chỉ còn lại trí thông minh của một đứa trẻ vài tuổi. Không có bạn bè chơi cùng, duy chỉ có Lưu Ngọc Lan, vì có mưu đồ riêng, mới chịu ở bên cạnh nguyên chủ.
Bạch phụ, cha của nguyên chủ, nhận ra rằng Lưu Ngọc Lan không thật lòng, nhưng ông phải ra ngoài làm nhiệm vụ để nuôi con gái, nên đành nhắm mắt để Lưu Ngọc Lan làm bạn với cô. Khi Bạch phụ còn sống, Lưu Ngọc Lan không dám làm gì quá đáng, nhưng sau khi Bạch phụ qua đời trong một nhiệm vụ cách đây ba tháng, Lưu Ngọc Lan nhanh chóng lừa gạt toàn bộ tài sản của nguyên chủ, rồi phớt lờ cô.
May mà cha của nguyên chủ đã chuẩn bị cho con gái một chiếc vòng tay chức năng đầy đủ, không bị Lưu Ngọc Lan lừa mất. Nguyên chủ không có khả năng đối phó với nguy hiểm, không thể ra ngoài tìm kiếm tài nguyên. Sau khi Bạch phụ qua đời, cô chỉ làm những việc lặt vặt trong đội như lột da, mổ xác động vật, những công việc bẩn thỉu và nặng nhọc, để đổi lấy một chút dung dịch dinh dưỡng.
Lúc đầu, vì nể mặt cha cô, mọi người vẫn để nguyên chủ ở lại phòng mà cha cô từng ở. Nhưng sau khi nguyên chủ bị sốt cách đây một tuần và lấy hai ống dinh dưỡng từ đội mà không làm việc, mọi người bắt đầu tỏ ý không hài lòng.
Người phản đối gay gắt nhất chính là "người bạn" Lưu Ngọc Lan, người đã nhắm vào chiếc vòng tay chức năng trên tay Bạch Tinh Tinh. Vòng tay này không chỉ có chức năng kiểm tra mức độ phóng xạ, cảnh báo chất độc mà còn kiểm tra được giá trị năng lượng. Mặc dù là đồ cũ mà Bạch phụ kiếm được, nhưng nó hoạt động vô cùng tốt. Lưu Ngọc Lan đã lừa hết điểm tích lũy của Bạch Tinh Tinh, nhưng không thể lấy được chiếc vòng tay này.
Trong lần nguyên chủ bị sốt, cũng chính Lưu Ngọc Lan đã đẩy cô xuống nước, gây ra trận ốm này. Lưu Ngọc Lan còn lừa nốt 10 điểm tích lũy cuối cùng của nguyên chủ với lý do mua thuốc, rồi cùng với những người khác đuổi cô ra khỏi đội.
"Muốn tôi đi cũng được, trả lại cho tôi 100 điểm tích lũy đã." Bạch Tinh Tinh giơ chiếc vòng tay lên trước mặt Lưu Ngọc Lan, mở giao diện chuyển khoản. "Chuyển khoản đi."
"Cái gì mà 100 điểm tích lũy? Tôi không biết cô đang nói gì." Lưu Ngọc Lan chột dạ khi nghe Bạch Tinh Tinh nhắc đến điểm tích lũy. Cô không ngờ rằng người "ngốc" như Bạch Tinh Tinh lại biết đòi nợ, vì trước giờ những thứ cô lấy từ tay Bạch Tinh Tinh chưa bao giờ phải trả lại.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.